Tận Thế Tân Thế Giới

Chương 494: Gặp lại lão thủy thủ

Thụ Bì nhân nghe nói như thế lập tức rùng mình, hiển nhiên chuyện này đến bây giờ gã vẫn không nghĩ ra, tại sao một con kiến nguyên khí cấp hai lại đột nhiên lợi hại như vậy.
Thật tiếc khi Ngô Minh không nói cho gã ta biết, và cũng không cho gã thời gian để suy nghĩ.
Khoảnh khắc tiếp theo, Ngô Minh di chuyển và lao về phía hai thủ hạ còn lại của Thụ Bì nhân, và điều tiếp theo đúng như Ngô Minh đã nói, nó không còn nằm trong tầm kiểm soát của Thụ Bì nhân nữa. Ngô Minh đã lấy lại thực lực của mình, nhanh chóng sử dụng những thẻ bài cường đại của mình và Vạn Thú Kiếm trong tay đánh chết toàn bộ cao thủ Hiệp hội Hải tặc ngoại trừ Thụ Bì nhân, bởi vì tấn công trực tiếp vào Thụ Bì nhân chưa chắc có thể một kích thấy hiệu quả. Ngược lại, những kẻ có nguyên khí cấp bốn thì lúc này Ngô Minh giết như chó, không những có thể tiêu diệt sức mạnh của đối phương, mà còn có thể đánh bại hoàn toàn Thụ Bì nhân về mặt tâm lý.
Bây giờ Ngô Minh có thể sử dụng bất kỳ thủ đoạn nào, kể cả Xúc tu vô hình, vì vậy hầu như không ai có thể chống lại công kích của Ngô Minh.
Nhìn thấy tất cả thuộc hạ của mình ngã xuống đất, Thụ Bì nhân cuối cùng cũng biết lần này mình đã đùa với lửa, gã ta đã trêu chọc một đối thủ mà gã ta không nên đắc tội, nhưng bây giờ rõ ràng là đã quá muộn để hối hận, và kiểu tâm lý phức tạp này khiến gã ta không thể sử dụng hết 100% thực lực của mình.
Sau hơn chục hơi thở, Thụ Bì nhân cũng ngã trên mặt đất, thân thể bị chặt thành ba đoạn, ánh mắt lộ rõ ​​vẻ không cam lòng và sợ hãi.
Trong toàn bộ quá trình, Ngô Minh không bị thương tổn gì khác ngoại trừ bị trùng độc do một lá bài của đối phương biến thành cắn trúng, anh ta đã từng chịu đựng qua kịch độc nên độc tố của trùng độc cũng chẳng là gì đối với Ngô Minh, điều này khiến cho Thụ Bì nhân triệt để hỏng mất, về sau Ngô Minh lợi dụng đối phương kinh hãi một chiêu nhanh như chớp định thắng cục.
Thụ Bì nhân đến lúc chết cũng không biết, Ngô Minh trên thực tế miễn dịch đối với tuyệt đại bộ phận độc tố.
Dây leo vây hãm Cốt Long và Khô lâu kiếm sĩ sau đó đã bị Ngô Minh chặt đứt, anh ta đi tới nhìn Bane vốn đã vô cùng mờ mịt, người sau đến bây giờ đều là vẻ mặt không dám tin, hiển nhiên không rõ tại sao Bàn Cổ chỉ có nguyên khí cấp hai, lại đột nhiên lợi hại như vậy?
Mà còn khiến anh ta khó tin hơn cả vẫn còn ở phía sau.
Có thể nói anh ta hẳn đã phải chết không thể nghi ngờ, sau khi nhìn thấy Ngô Minh duỗi tay bộc phát nguyên khí, thì lại phát hiện thân thể đã khôi phục như cũ, thậm chí còn cường tráng hơn trước khi bị thương, Linh thể bị đánh tan cũng toàn bộ phục hồi như cũ.
“Bàn Cổ, chuyện gì đang xảy ra vậy?” Bane không khỏi lên tiếng hỏi.
"Bane, ta coi ngươi là bằng hữu, cho nên sẽ không để ngươi chết đi. Hơn nữa, tên thật của ta không phải là Bàn Cổ, ta tên là Ngô Minh!"
...
Một khu vực nào đó của Con tàu lớn kích thước bằng ba sân bóng đá có một vòng bảo hộ nguyên khí màu xanh rất lớn ở phía trước khoang tàu, bên trong vòng bảo hộ nguyên khí là vô số thẻ bài, lúc này có hàng trăm người đang tấn công vòng bảo hộ nguyên khí màu xanh. Khi đám đông tấn công, vòng bảo hộ rõ ràng đã xuất hiện vô số vết nứt, và có vẻ như không được bao lâu cũng sẽ bị công phá.
Trên mặt đất ở đây, có vài mảnh vỡ Kim Chúc Thiết Bì Nhân nằm rải rác, rõ ràng là đã bị người giết chết trước đó.
"Mọi người cố gắng thêm nữa để phá vỡ vòng bảo hộ này, đến lúc đó những gì bên trong sẽ thuộc về chúng ta, sau đó mọi người ai cũng sẽ có phần!"
"Đúng vậy, chúng ta không phải ba thế lực lớn, lần này vòng bảo hộ nguyên khí bên ngoài Con tàu lớn đã đóng trước thời hạn, thế lực nhỏ chúng ta nhất định phải đoàn kết lại, bằng không thì sợ là chỗ tốt gì đều không vớt được, ngược lại có thể sẽ chết ở chỗ này!”
Mọi người nghe xong thì cùng nhau tấn công, nhưng mỗi người đều có tính toán của riêng mình, những người này là thành viên của các thế lực nhỏ tiến vào Con tàu lớn ngoại trừ ba thế lực lớn.
Họ tìm thấy khoang tàu khổng lồ này và các kho báu bên trong, còn có hai Kim Chúc Thiết Bì Nhân ở bên ngoài du đãng, mượn người đông thế mạnh, họ đã đánh bại hai Kim Chúc Thiết Bì Nhân với cái giá thương vong là hơn một chục nhân mạng, sau đó thương lượng với nhau hợp lực để phá vỡ vòng bảo hộ nguyên khí màu xanh, sau đó thì tự mình thu thập các bảo vật bên trong.
Mà Ngô Minh và Bane ở phía sau đám người vừa mới đến đây không lâu, cũng đang đứng ở đó nhưng họ không tham gia vào, cũng không tấn công vòng bảo hộ nguyên khí. Ngô Minh lần đầu tiên nhìn chằm chằm mảnh vỡ của hai Kim Chúc Thiết Bì Nhân trên mặt đất, trong lòng lại lần nữa nảy sinh ý nghĩ kỳ quái, mà ý nghĩ này đã phát sinh khi lần trước anh ta gặp phải Kim Chúc Thiết Bì Nhân này.
Đó là Con tàu lớn có lẽ không phải là một 'kho báu', và những Kim Chúc Thiết Bì Nhân này không phải để bảo vệ nơi này. Những Kim Chúc Thiết Bì Nhân này, thậm chí còn bao gồm tất cả các loại sinh vật dị hoá ở đây giống như được người khác đặt ở đây. Bởi vì nếu là để bảo vệ kho báu trong Con tàu lớn, chúng nên được đặt ở vòng bảo hộ nguyên khí khổng lồ bên ngoài Con tàu lớn, hơn nữa chỉ cần không cho vòng bảo hộ nguyên khí mở ra thì sẽ không có cái gọi là Tầm Bảo Nhật và tự nhiên không ai có thể vào Con tàu lớn.
Đương nhiên, đây chỉ là một suy đoán táo bạo của Ngô Minh, cũng là bởi vì chuyện này có chút không hợp với lẽ thường cho nên anh ta mới suy nghĩ như vậy, sự thật đến tột cùng như thế nào thì Ngô Minh hiện tại cũng không thể đưa ra phán đoán.
Sau đó, Ngô Minh chuyển sự chú ý của mình sang những người đang phối hợp tấn công vòng bảo hộ màu xanh.
“Bane, có tin hay không, đừng nhìn bọn họ nhất thời thống nhất với nhau, nhưng một khi vòng bảo hộ nguyên khí bị phá vỡ, e rằng bọn họ sẽ trực tiếp đánh nhau!” Ngô Minh từ phía sau lẩm bẩm nói, cũng do anh ta đã khôi phục thực lực của mình nên mới bình tĩnh như vậy, ít nhất anh ta không cần phải điệu thấp như trước nữa.
Và Ngô Minh cũng phát hiện ra một chỗ tốt cường đại khác của Hồn thẻ, đó là nó có thể ẩn đi đẳng cấp nguyên khí của mình. Điều này khiến Ngô Minh nghĩ đến Vivian có thể che giấu thực lực của bản thân rất tốt, ngay cả Thẻ dò xét cũng không phát hiện được, mà bây giờ, mình cũng có thể làm được.
Cho nên bây giờ Ngô Minh xem ra vẫn là nguyên khí cấp hai, chỉ có Bane bên cạnh mới biết Ngô Minh là một người khủng khiếp như thế nào.
Đúng lúc này, vòng bảo hộ nguyên khí phía trước bị vỡ tan, sau đó hiện trường hỗn loạn, tất cả mọi người đều lao về phía trước, ngay cả đầu lĩnh thế lực nhỏ ước thúc cũng không có tác dụng.
Và cuộc cướp bóc này sớm làm bùng lên xung đột, khiến những người đó bắt đầu chiến đấu với nhau.
Ngô Minh đang định nói gì đó đột nhiên nhíu mày, rõ ràng là phát hiện cái gì nhưng lại không có động tĩnh gì, ngay sau đó, một bóng người chợt lóe lên sau lưng anh ta.
“Cuối cùng cũng tìm được ngươi, tiểu tử, ngươi khiến ta phải đi tìm suốt, đi theo ta!” Bóng người kia một tay bắt lấy Ngô Minh, khí lực thật lớn, dĩ nhiên là ý định đem Ngô Minh mang đi. Nhưng Ngô Minh không có giãy dụa, chỉ đưa cho Bane một thủ thế không được hành động hấp tấp, và sau đó để cho đối phương bắt anh ta đi.
Bởi vì Ngô Minh đã thấy người đột nhiên xuất hiện chính là Lão thủy thủ bán cho anh ta cái Mũ thuyền trưởng hàng hải ở phiên chợ trên biển.
Lão thủy thủ tóm lấy Ngô Minh, nhanh như một Linh hầu trong nháy mắt biến mất vào góc xa.
Ngô Minh cũng không phản kháng, từ khi suy đoán Mũ thuyền trưởng hàng hải trên đầu có cái gì không ổn, Lão thủy thủ đã bị Ngô Minh liệt vào danh sách tình nghi trọng yếu, ngẫm lại một chút liền biết Lão thủy thủ này có vấn đề. Lý do rất đơn giản, vì chiếc Mũ thuyền trưởng hàng hải có sức mạnh đến mức có thể điều khiển con tàu ra khơi, chỉ riêng điểm này thôi đã là giá trị liên thành, nói là bảo vật vô giá cũng không đủ. Mà Lão thủy thủ chỉ bán hai trăm thẻ Thuỷ nguyên tố, hiển nhiên là nửa bán nửa cho không, muốn nói lão gia hỏa này không có mục đích thì sợ là ai cũng đều không tin.
Hơn nữa, sự xuất hiện của Lão thủy thủ trên Con tàu lớn này khiến cho Ngô Minh hiểu được Lão thủy thủ này cũng phải có âm mưu, một khi đã như vậy thì phải xem đối phương định làm gì.
Ngô Minh biết mình có Hồn thẻ trong người, có thể giấu không cho người khác biết, nhưng không bao giờ có thể giấu được chiếc mũ trên đầu, vì vậy Ngô Minh điều khiển Xúc tu vô hình bao quanh mũ, dùng hàm răng sắc nhọn của Xúc tu vô hình của anh ta kiềm chế toàn bộ chiếc mũ. Mục đích của việc này rất đơn giản, chỉ cần anh ta phát hiện ra bất cứ điều gì bất thường hoặc bất lợi với mình, anh ta sẽ lập tức thúc giục Xúc tu vô hình của mình phá hủy chiếc mũ.
Vì chắc là có thần thức trong chiếc mũ này, nên đối phương chắc hẳn không dám dễ dàng chọc tức anh ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận