Tận Thế Tân Thế Giới

Chương 885: Thần ấn chi tranh (6)

“Huyền Hạm, hãy nhớ lời hứa của ngươi, ta sẽ sớm đưa con kiến ​​đó đến gặp ngươi!”
Cuối cùng, Uyên Tinh Linh tộc không chịu nổi sự cám dỗ mà biến thành một bóng đen mang theo khói đen lửa cùng lưu huỳnh bay đi, hắn rất thông minh, là người sống sót cuối cùng của Uyên Tinh Linh tộc nên tự mình biết mình, nếu không sẽ không thể sống đến hiện tại. Huyền Hạm nói đúng, lúc này có những cao thủ hàng đầu của mọi chủng tộc ở quanh đây, hắn có thể không đối phó được với người khác huống chi là Huyền Hạm, đã như vậy, chẳng bằng hạ thấp tiêu chuẩn, ít nhất hắn cho rằng bắt được một con kiến ​​dễ hơn nhiều so với việc tranh đoạt Thần ấn.
Nhìn thấy Uyên Tinh Linh tộc rời đi, giọng nói của Huyền Hạm lại phát ra, nhưng lần này là nhằm vào các cao thủ của các tộc khác.
"Còn các ngươi thì sao? Các ngươi định chiến đấu với bổn hạm sao, hay là giúp ta bắt được Ngô Minh kia?"
Rõ ràng, Huyền Hạm bây giờ đã tiến hành bố cục tranh đoạt Thần ấn, hắn biết thế giới tế đàn sẽ chỉ mở ra trong một tháng, sau đó bất kể là ai đến ngưng tụ Thần ấn thì thế giới tế đàn sẽ bị đóng lại, và mọi người sẽ bị buộc phải truyền tống ra ngoài, vì vậy bất kể ai có đủ mảnh vỡ Thần ấn thì sẽ được ngưng tụ trong tháng này, bằng không lần sau tế đàn xuất hiện lại là mấy ngàn năm trôi qua, mặc dù là hắn thì cũng là một thời gian dài dằng dặc.
Chính vì hiểu được chân tướng của chuyện này mà ngay từ đầu Huyền Hạm đã đợi ở đây, xuất hiện trong tư thái gần như bất khả chiến bại, hứa hẹn sẽ đem lại lợi ích cho các chủng tộc khác. Đây là xu hướng chung của Huyền Hạm, theo xu hướng chung này thì khả năng chiếm được Thần ấn sẽ tăng lên rất nhiều, ít ra cũng có thể khiến nhiều người cảm thấy kiêng kỵ và lung lay ý định tranh giành với mình.
Đối với Ngô Minh mà nói chỉ là sự tình tiện thể mà thôi, Thần ấn vẫn quan trọng hơn, sau khi lấy được Thần ấn muốn giết chết Ngô Minh cũng không cần tốn nhiều sức.
Nghe được những lời của Huyền Hạm, những Linh tộc khác đều giữ im lặng, rõ ràng là muốn đục nước béo cò. Không lên tiếng, chết cũng không nói, sau này còn có chỗ xoay người, dù sao chỉ cần có một chút hy vọng, ai cũng hi vọng có được Thần ấn.
Huyền Hạm làm sao có thể không nhìn thấu suy nghĩ của mọi người, hắn cười lạnh một tiếng, sau đó ngừng nói, chỉ yên lặng chờ đợi, mà trước đó hắn đã đem hơn triệu linh nô Thiết bì nhân thả ra ngoài, sắp xếp xung quanh miệng núi lửa. Đây là tất cả binh lực của Huyền Hạm, thực lực nhất định không tầm thường, trước một số lượng lớn linh nô Thiết bì nhân như vậy, ngay cả những cao thủ cấp bậc như Linh tướng, 'Yi' cũng khó có thể đơn độc đối đầu.
"Mọi người, chúng ta cùng chờ đi. Trong tay các ngươi không có nhiều mảnh vỡ, nhưng thế giới tế đàn chỉ mở được một tháng. Hiện tại đã qua một ngày, cứ theo tình huống dĩ vãng e rằng chúng ta sẽ phải đợi đến mấy ngày cuối cùng, ai đã thu thập những mảnh vỡ sẽ đến, đó là lúc đại chiến thực sự xảy ra. Bây giờ chúng ta chỉ cần yên lặng chờ đợi, ít nhất 20 ngày nữa ở đây sẽ rất yên bình!" Một mặt khác, Phệ Linh tộc 'U' giờ khắc này trầm giọng nói. Thực lực của hắn chỉ kém Huyền Hạm một chút. Tất nhiên, hắn cũng có những con bài tẩy, vẫn chưa biết ai thắng ai thua trong đại chiến, tóm lại là hắn sẽ không bỏ lỡ cơ hội này.
Đương nhiên, các Linh tộc khác cũng biết những gì 'U' nói là đúng, ngay khi chuẩn bị thả lỏng, Uyên Tinh Linh tộc rời đi không bao lâu đã bay trở về, nhưng không uy phong lừng lẫy khi hắn rời đi, có vẻ như đang chạy trốn, hơn nữa còn là hồn bay phách lạc chạy trốn.
Nhìn kỹ hơn, có thể nhìn thấy những hỏa diễm và khói đặc cuồn cuộn xung quanh hắn suy yếu rất nhiều, mấy cây sừng trên đầu cũng không biết bị món gì chặt đứt, một mặt sợ hãi.
Huyền Hạm, 'U', Linh tướng Cự Linh tộc và các Thiên Khải kỵ sĩ đều sững sờ, sau đó họ phát hiện ra có thứ gì đó đang đuổi theo phía sau Uyên Tinh Linh tộc, đó là Tam Bảo.
Đúng lúc này, Tam Bảo giống như kim quang, bay nhanh đuổi theo, cầm thiết bổng trên tay mắng: "Con mẹ nó ngươi dừng lại, có gan đừng chạy, xem ta không lộng chết ngươi! "
Nhìn cảnh này mọi người đều trợn mắt há hốc mồm. Dựa theo thực lực, Uyên Tinh Linh tộc phải lợi hại hơn Linh Vĩ tộc mới đúng, làm sao lại bị truy giống như chó nhà có tang, rất nhanh, bọn họ liền biết là xảy ra chuyện gì.
Phía sau Tam Bảo còn có hai người nữa, một người là Tỗn Sư của Long Hổ Sơn, người còn lại là công địch của bọn họ, Ngô Minh.
Có thể nói Thiên Khải tộc, Quỷ Hạm Tộc, Phệ Linh tộc và Cự Linh tộc đều có quan hệ với Ngô Minh, đặc biệt là Thiên Khải tộc và Quỷ Hạm Tộc, mối thù với Ngô Minh quả thực là không đội trời chung, lúc này nhìn thấy Ngô Minh đi tới, ngay lập tức muốn động thủ.
Trên mặt đất hàng triệu Thiết bì nhân cũng đều trên người Linh hỏa thoáng hiện, tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến đấu.
"Ngô Minh càng mạnh hơn rồi, còn có Tỗn sư cũng giống như vậy, khí tức nàng bây giờ ngay cả ta đều có cảm giác e ngại, nàng đến tột cùng đã chiếm được chỗ tốt gì, làm sao lại đột nhiên trở nên lợi hại như thế!" Xa xa Phệ Linh tộc 'U' cùng với 'Yi' đều thầm nghĩ trong lòng, đặc biệt là 'Yi', thực lực của hắn cùng Tỗn Sư trước đây cách biệt không bao nhiêu, thế nhưng hiện tại có cảm giác đối phương so với hắn mạnh hơn quá nhiều, cũng không trách Uyên Tinh Linh tộc lại bị đánh thành dáng vẻ chật vật như thế, một mình hắn xác thực hoàn toàn không phải đối thủ ba người Ngô Minh.
“Hừ, chính mình tìm chết, vậy trách không được người khác!” Huyền Hạm trên bầu trời lúc này hừ lạnh một tiếng, lập tức hạ xuống uy áp cực lớn. Cùng lúc đó, hàng triệu Thiết bì nhân bay lên vây quanh ba người Ngô Minh. Giống như Huyền Hạm, ba Linh tộc khác cũng ở cùng nhau vây công, trước hết, bọn họ có ân oán với Ngô Minh, hơn nữa nếu giết Ngô Minh vẫn có thể nhận được chỗ tốt từ Huyền Hạm, sao lại không làm.
Dù ba người Ngô Minh rất mạnh, nhưng lại ít người thế yếu, không có ai giúp đỡ họ, dù họ có lợi hại đến đâu cũng sẽ chết.
Lại nói ba người Ngô Minh, họ đang bay nhanh về hướng mà Nhị tổ Thiên Sư đã nói, họ phải lao đến khu vực trung tâm núi lửa để ngưng tụ Thần ấn càng sớm càng tốt, nhưng giữa đường đụng phải Uyên Tinh Linh tộc.
Đối phương vừa nhìn thấy Ngô Minh trực tiếp động thủ, kết quả bị ba người Ngô Minh vây lại đánh gần chết, cũng may nhờ Uyên Tinh Linh tộc thực lực không kém, thấy không đúng thì bỏ chạy ngay lập tức, ba người Ngô Minh ở phía sau truy đuổi gắt gao, cho nên mới có tình cảnh lúc trước.
Nhưng khi truy đến nhìn một chút, Ngô Minh cũng ngốc trệ, quả thật chính là cạm bẫy như thiên la địa võng, không nói đến những cường giả hỗn đản kia, chỉ với hàng triệu Thiết bì nhân rậm rạp cũng khiến không ứng phó kịp, tê cả da đầu.
“Trứng con bà nó, tình huống có chút không đúng!” Lúc này ngay cả Tam Bảo đều nhìn ra có gì đó không ổn, tuy hắn điên cuồng nhưng cũng không ngốc. Đối mặt với số lượng địch nhân khổng lồ như vậy, bọn họ cho dù lợi hại đến đâu cũng không thể có thể đánh được, đừng nói bọn họ, ngay cả Huyền Hạm tự mình cũng không thể cùng tất cả mọi người đối nghịch, bằng không hắn cũng không thể sử dụng thủ đoạn liên hợp những người khác đến tạo thế, nếu như hắn thật sự cho là mình ta vô địch, trực tiếp giết chết tất cả mọi người cướp đoạt thần ấn là tốt rồi.
Tam Bảo hiểu sự thật này, Kerrigan và Ngô Minh càng hiểu điều đó hơn.
Thành thật mà nói, Ngô Minh đã nghĩ đến tình huống này trước đó, nhưng tình hình có vẻ nghiêm trọng hơn họ suy đoán. Tuy anh và Kerrigan đạo sư ở bên trong thế giới nhị thứ nguyên có kỳ ngộ mà tăng lên rất nhiều, nhưng có thể đối kháng cùng nhiều địch nhân như vậy hay không vẫn là một ẩn số, huống hồ coi như là đánh bại những người này, mặt sau còn có cao thủ các tộc chân chính, còn có Huyền Hạm ở một bên nhòm ngó.
Phải nói Ngô Minh hiện tại đã rơi vào thế bất lợi, ít nhất là về mặt đồng minh Ngô Minh đã không có chuẩn bị tốt, dẫn đến hiện tại khá bị động.
“Đừng sợ, Ngô Minh, cùng ta ở chỗ này liều mạng đại chiến!” Kerrigan đạo sư một bên dùng ánh mắt lãnh ngạo quét qua bốn phía, nhưng không có người nào dám nhìn nàng, sau khi đi ra khỏi thế giới nhị thứ nguyên, Kerrigan đạo sư coi trời bằng vung cùng với khí thế lãnh ngạo cường hãn hơn, giống như đế vương quân lâm thiên hạ vậy, vừa giống như một sinh vật bậc cao miệt thị một đoàn con kiến cấp thấp như thế.
Đây là cảm giác mà Kerrigan đạo sư đã cho Ngô Minh vào lúc này.
Ngô Minh mỉm cười, Kerrigan đạo sư nói không sai. Không người nào có thể làm được tận thiện tận mỹ. So với Huyền Hạm, mối liên hệ và tầm ảnh hưởng của anh không ngang nhau, nếu đối phương muốn chiến vậy thì chiến. Anh ấy có Kerrigan đạo sư, có Tam Bảo, có Nữ Tiên thi, Phệ hồn thú và nhiều thủ đoạn siêu cường, đến thời điểm hươu chết vào tay ai còn không xác định đây.
Hơn nữa, trong lòng Ngô Minh cũng đã có chiến thuật, chuyện này cũng giống như lúc đi học kéo bè kéo lũ đánh nhau như thế, nếu có nhiều đối thủ thì bắt một thằng đánh chết, đối phương nhất định sẽ bị ảnh hưởng, cho dù có ít người cũng thể hiện ra khí thế, một khi có khí thế là có thể chiến thắng.
Ngô Minh không tin những Dị tộc nhân này lại dám dùng mạng sống của mình để đánh cược cùng mình chiến đấu, phần lớn họ vẫn có tâm lý đục nước béo cò, chỉ cần đủ tàn nhẫn liền có thể doạ lui đối phương.
"Đến, ai sợ ai!" Ngô Minh giơ tay ném ra mấy lá bùa, gia trì Phù triện phòng ngự cho ba người bọn họ, đồng thời triệu hồi Nữ Tiên thi vẽ âm dương song ngư luân. Kerrigan đạo sư cũng vậy, linh giác trên đầu hóa ra hào quang, khí thế cả người lập tức tăng lên gấp mười lần, trong tay còn có một thanh trường kiếm, giống như nước chảy, sóng gợn lòe lòe, đằng đằng sát khí.
Tam Bảo càng không cần phải nói, ai nhìn hắn liền trừng lại, một mặt không phục ngươi tới chúng ta đọ mặt.
“Giết!”
Huyền Hạm ra lệnh bắt đầu trận đại chiến này, vào lúc này, mấy trăm đạo kim quang bỗng nhiên rơi xuống từ trên không, sau đó chắn trước mặt Tam Bảo và Ngô Minh.
"Trứng con mẹ ngươi, nói giết thì giết sao, ngươi bao nhiêu tuổi? Ta xem ai dám động, đụng đến ta một gậy đập chết!" Một người thân cao ba thuớc, cả người lông đỏ, cường tráng cực kỳ, cầm trong tay một Kim bổng chạm khắc hình rồng. Lúc này đang ngẩng cao đầu đứng trước Tam bảo, ngay khi hắn xuất hiện, rất nhiều Linh tộc khác đang định ra tay đã lập tức lùi lại một bước, vẻ mặt kinh hoàng.
"Đây là Đại Không trưởng lão của Linh Vĩ tộc, nghe nói hắn tính khí táo bạo một lời không hợp liền ra tay đánh nhau, hơn nữa không có tố chất chút nào, có tiếng không nói lý, phiền toái nhất chính là hắn thực lực cực cường, mau lui lại vài bước, đừng đối diện với hắn, ngươi nhìn hắn, hắn thật sự dám lại đây giết chết ngươi!" Có Dị tộc nhân lập tức nhỏ giọng nhắc nhở đồng bạn, trong thanh âm lộ ra một tia do dự.
Bạn cần đăng nhập để bình luận