Tận Thế Tân Thế Giới

Chương 902: Nguyên khí cấp mười

Lúc này Kerrigan nhìn thấy Tam Giới Hỏa Phù vẫn chưa tiêu tan hoàn toàn, đồng dạng, nàng cũng nhìn thấy Ngô Minh đang đối đầu với ba Hải tộc nguyên khí cấp chín.
Khoảnh khắc tiếp theo, nàng xuất hiện bên cạnh Ngô Minh trong nháy mắt.
Không gian chấn động do tốc độ đáng sợ mang đến chỉ sau khi thân ảnh của nàng xuất hiện mới lan tràn ra, lúc này Ngô Minh kinh hãi lui về phía sau mấy bước, quay đầu lại lập tức cảm thấy buồn cười.
"Đạo sư, ngươi làm sao lại tới nơi này!" Kerrigan giống như oán trách trừng mắt nhìn Ngô Minh, giống như trách cứ Ngô Minh một mình chạy ra ngoài, sau đó liếc mắt nhìn ba Hải tộc cấp chín đang kinh hãi, hỏi: "Bọn hắn là ai?"
Ngô Minh đang chuẩn bị trả lời, khi nhìn thấy nữ Hải tộc cầm trường cung kinh hãi nhìn Kerrigan, không chỉ có cô ta, mà hai Hải tộc cấp chín khác đều lui lại một bước.
Giờ khắc này, thân thể Kerrigan đạo sư tràn ngập nguyên khí, nguyên khí giống như râu rồng quấn quanh tứ chi Kerrigan, mà những nguyên khí ly thể vượt qua khoảng cách nhất định sẽ tự mình tiêu tan, nhìn qua tựa hồ Kerrigan mặc một bộ quần áo kỳ quái vậy.
Cuối cùng, nữ Hải tộc cầm trường cung run lên: "Nguyên... Nguyên khí cấp mười!"
Thanh âm này hoàn toàn không phải là nói ra, mà là sợ hãi nên thanh âm biến hóa, phải biết cô ta đường đường là một Hải tộc cao thủ nguyên khí cấp chín, tuyết lở ở trước mặt cũng không chút biến sắc, nhưng giờ phút này, trong mắt cô ta chỉ có sợ hãi, vô tận sợ hãi.
Hai Hải tộc cấp chín khác cũng như vậy, tuy không nói chuyện, nhưng trong mắt cũng lộ ra vẻ sợ hãi.
Ngô Minh lúc này có phản ứng, anh vội vàng vận dụng nguyên khí dò xét, lập tức phát hiện một chuyện khiến anh không thể tin được, đó chính là Kerrigan đạo sư hiện tại đẳng cấp nguyên khí đã vượt qua nguyên khí cấp chín, rõ ràng là cao hơn nguyên khí cấp chín một đẳng cấp.
Mạnh hơn nguyên khí cấp chín còn không phải là nguyên khí cấp mười sao.
Tuy nhiên, trong lịch sử của Nguyên khí thế giới, chưa bao giờ có cao thủ nguyên khí cấp mười. Ngô Minh cũng sửng sốt một chút, chấn động quá mức, nhưng anh ta sớm biết Kerrigan đạo sư trước đó đã áp chế sức mạnh của mình, lúc này có lẽ vì lo lắng cho anh nên đã dốc toàn lực đến đây, vì vậy nàng đã phát huy hết thực lực của mình.
Nghĩ đến việc Vũ Thành cách xa bao nhiêu, Kerrigan đạo sư đã có thể đến trước khi Tam Giới Hỏa Phù bị dập tắt, với tốc độ này, coi như là na di cũng không được. Trừ phi là loại dịch chuyển đường dài liên tục, nếu không thì coi như là nguyên khí cấp chín cũng kiệt sức, nhưng Kerrigan đạo sư hiện tại không có bất kỳ dấu hiệu thoát lực nào, không cần hỏi bởi vì nàng đã đột phá đến nguyên khí tầng thứ mười.
Sau kinh hãi là kinh hỉ. Mặc dù hiện tại Ngô Minh không sợ nguyên khí cấp chín, coi như Huyền Hạm đánh tới thì anh cũng không sợ, nhưng phía trên Huyền Hạm còn có Địa Hạm. Lúc trước ở trong thông đạo Vòng xoáy bảy màu, Ngô Minh đã biết thực lực Địa Hạm tuyệt đối khó lường, đoán chừng mình giờ phút này cũng không phải đối thủ, Nhị tổ Thiên sư cũng nói như vậy, vốn dĩ Ngô Minh lo lắng nếu Địa Hạm đột nhiên đánh tới thì nên làm gì, bây giờ nhìn lại có Kerrigan đạo sư nguyên khí cấp mười hẳn là không cần sợ.
Kerrigan thật thông minh, nàng liếc mắt nhìn Ngô Minh liền biết anh đang suy nghĩ gì, lập tức nói: "Ta trước đó che giấu thực lực, sợ có kẻ địch mạnh hơn, đến lúc đó cũng có thể chống đỡ được một chút, có điều ta có thể cảm thấy ngay cả bây giờ cũng không phải là đối thủ của Địa Hạm, ta chỉ có thể trì hoãn hắn nhiều nhất trong một thời gian. Thần ấn chi chủ đời trước lại làm sao có khả năng là kẻ đầu đường xó chợ."
Ngô Minh tự nhiên đồng ý với điều này, nhưng Kerrigan đạo sư đã đạt đến nguyên khí cấp mười tự nhiên là một điều tuyệt vời, chí ít phía bên mình cũng có một cao thủ hộ giá.
Không nói tới Địa Hạm, bây giờ lại nói tới đối phó bộ tộc Đông Hải, có Kerrigan đạo sư nguyên khí cấp mười, khẳng định đối phó sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
Vào lúc này, Tam Giới Hỏa Phù do Ngô Minh thả ra cuối cùng cũng cháy hết, điều khiến Ngô Minh ngạc nhiên là Đại tế ty của Hải tộc không bị thiêu chết, hẳn là phép thuật cấp chín phòng ngự mạnh nhất, đặc biệt là đây là phép thuật hệ Thủy, tương khắc với hoả diễm nên miễn cưỡng chống đỡ được Tam Giới Hỏa Phù, vì vậy mới thoát chết.
Tuy rằng không chết, nhưng Hỏa Phù Tam Giới của Ngô Minh vừa rồi đã khiến Đại tế ty Hải tộc sợ hãi, lúc này lộ ra vẻ khiếp sợ không muốn làm địch thủ của Ngô Minh nữa, bởi vì lần sau đối phương cũng dùng thủ đoạn tấn công vừa rồi, có thể nói là chết chắc.
Thấy Đại tế ty trong tộc mình gần như tàn phế, ba Hải tộc cấp chín khác trong lòng cũng nhảy loạn, Hải tộc cấp chín mất đi Hải Thần Kích còn do dự, nữ Hải tộc cầm cung tên trong tay đã vội đặt cung tên xuống, lập tức nói: "Chúng ta nhận thua không đánh nữa, trước đây là người Đông Hải chúng ta có lỗi, đồ vật của các ngươi chúng ta đều trả lại. Ngoài ra, chúng ta sẽ bồi thường đủ thứ cho ngươi, còn có, người Đông Hải chúng ta thề sẽ vĩnh viễn sẽ không đụng vào địa bàn của ngươi."
Hải tộc thực sự đã nhận thua, trước đó không lâu bọn họ nhất định muốn vây giết Ngô Minh, nhưng sau khi Ngô Minh thi triển Tam Giới Hỏa Phù cùng Kerrigan xông tới, bọn họ liền biết nếu tiếp tục đánh sợ là chính vì điều này mà toàn bộ Đông Hải tộc sẽ bị tiêu diệt.
Tam Giới Hỏa Phù đã đánh gần chết Đại tế ty của Hải tộc chỉ bằng một đòn, sở dĩ không chết cũng bởi vì Đại tế ty có Chân thủy phòng ngự Long Quy giáp phép thuật phòng ngự đỉnh cấp, đổi thành bọn họ thì vừa rồi chắc chắn phải chết.
Họ không thể đối phó với một mình Ngô Minh, chứ đừng nói đến một Kerrigan đã đạt đến nguyên khí cấp mười, đó chính là nguyên khí cấp mười trong truyền thuyết không cách nào đạt tới giờ phút này lại xuất hiện, trừ phi người Đông Hải muốn chết, nếu không bọn họ tuyệt đối không dám tái chiến.
Nữ Hải tộc hiển nhiên trong Hải tộc có địa vị rất cao, dĩ nhiên có thể trực tiếp để Hải tộc xuất huyết, những Hải tộc cấp chín khác cũng không có lên tiếng phản đối. Đại tế ty của Hải tộc sợ vỡ mật, Hải tộc cấp chín cầm Hải Thần Kích bị đoạt mất cũng không dám to tiếng. Đây chính là quan hệ đến thời điểm sống còn của toàn bộ Hải tộc, hiển nhiên không thể vì một món vũ khí mà vô cớ chọc giận tồn tại này, hiện tại hắn thật sự hối hận, nếu biết đối phương lợi hại như vậy sẽ không đánh cắp đống đổ nát của con tàu khổng lồ.
"Không đủ!" Ngô Minh lúc này nói ra, vốn dĩ Hải tộc dự định nhân nhượng cho yên chuyện, lúc này đột nhiên nghe được Ngô Minh lời nói lập tức căng thẳng lên, bọn họ mặc dù trong lòng khó chịu, nhưng cũng không dám trở mặt, chỉ có thể chờ đợi những lời tiếp theo của Ngô Minh.
Hải tộc muốn cầu hòa, vì vậy Ngô Minh tự nhiên sẽ không vội vàng giết sạch bọn họ, anh cùng Hải tộc không có quá nhiều thù hận, nhưng hiện tại Ngô Minh cần rất nhiều Chân linh thể để cắn nuốt, hơn nữa hiện tại anh ta chiếm ưu thế tuyệt đối, cho nên dự định giở công phu sư tử ngoạm để cho Hải tộc xuất một chút huyết cũng tốt, bọn họ trước kia bá đạo như vậy, trả giá một chút vẫn tính là tiện nghi cho bọn họ.
Chẳng phải tất cả vũ khí của Hải tộc đều do Chân linh thể chế tạo sao? Điều kiện của Ngô Minh là để họ giao nộp vũ khí cho anh ta.
Đối với bộ tộc mà nói, tầm quan trọng của vũ khí là điều hiển nhiên, nếu người khác đưa ra điều kiện 'khắc nghiệt' như vậy thì Hải tộc tuyệt đối sẽ không đồng ý, thậm chí sẽ trở mặt ngay lập tức.
Nhưng bây giờ bọn họ không thể không đáp ứng, Tam Giới Hỏa Phù cùng nguyên khí cấp mười giống như hai ngọn núi đè lên bọn họ, không đáp ứng bọn họ sẽ chết, còn có lựa chọn nào khác sao?
Cho nên dù không cam lòng, Hải tộc cũng chỉ có thể ngậm bò hòn làm ngọt, đáp ứng yêu cầu của Ngô Minh.
Chẳng mấy chốc, tất cả những mảnh vỡ của Thiên Hạm mà chúng kêu Hải Xà Trăm Đầu đánh cắp đều được lấy ra và chất đống dưới đáy biển, có hàng vạn mảnh vỡ lớn nhỏ khác nhau, ngoài ra còn có toàn bộ vũ khí của Hải tộc chất đống như một ngọn đồi.
Tuy nhiên, không phải mọi chiến sĩ của Đông Hải tộc đều có thể có được loại vũ khí được tạo ra bởi Chân linh thể, nhưng ngay cả như vậy cũng là bút tài phú to lớn rồi.
Có nhiều Chân linh thể như vậy, Ngô Minh không định vận chuyển chúng đi, anh ta vừa mới trải qua một trận đại chiến, hiện tại Ngô Minh đã có hiểu biết sâu sắc nên quyết định lập tức nuốt chửng những Chân linh thể này để xem mình có thể chuyển hóa cảnh giới Chân linh thể như Nhị tổ Thiên sư đã đề cập hay không.
Nói với Kerrigan một tiếng, Ngô Minh ngay lập tức triệu hồi Phệ hồn thú.
Phải nói Phệ hồn thú rất lớn, nó dài hàng trăm mét và có vô số xúc tu, nhưng khi nó nằm trên đống tàn tích Chân linh thể và vũ khí để nuốt chửng theo lệnh của Ngô Minh, trông nó buồn cười giống như một ruồi nằm úp trên một cái bánh ga tô.
Phệ hồn thú là do Ngô Minh khống chế, vì vậy tất cả các Chân linh thể mà nó nuốt chửng đều được chuyển vào cơ thể của Ngô Minh.
Ngay lập tức, Ngô Minh cảm thấy một dòng linh khí ổn định tràn vào cơ thể mình, gột rửa và tinh chỉnh ý thức thể của anh ta, cảm giác này khá thần bí, giống như vào lúc này một người rất mệt mỏi và buồn ngủ đang tắm trong nước ấm, thật giống như đang nằm trên chiếc giường êm ái và được một nhân viên mát xa giàu kinh nghiệm xoa bóp.
Theo thời gian trôi qua, linh khí mà Ngô Minh có thể chứa đựng trong cơ thể đã đạt đến cực hạn, ở tình huống bình thường thì không thể phát sinh chuyện như thế này, thế nhưng giờ khắc này liền một mực phát sinh, Ngô Minh có được Phệ hồn thú không chỉ có thể cắn nuốt Linh thể, bây giờ còn có cuồn cuộn không ngừng cắn nuốt Chân linh thể.
Giống như một cái bình sau khi được đổ đầy nước sẽ tràn ra ngoài, lúc này cơ thể chứa đầy Linh thể cũng sẽ xảy ra một số biến hóa, kết quả là cơ thể của Ngô Minh bị no căng.
Nếu như lúc trước cảm giác tựa hồ là hưởng thụ, Ngô Minh thoải mái thiếu chút nữa ngâm nga một tiếng, như vậy giờ phút này Ngô Minh trực tiếp từ thiên đường ngã xuống, thân thể lập tức cảm thấy đau đớn không chịu nổi.
Lúc này, Nhị tổ Thiên sư lên tiếng.
"Nhịn xuống, đây là quá trình cần thiết, nếu như ngươi thôn phệ chỉ là linh khí bình thường thì cuối cùng nhất định sẽ nổ tung mà chết, nhưng ngươi thôn phệ là Chân linh thể, như vậy kết quả sẽ hoàn toàn khác. Chỉ cần để chân linh khí cải tạo thân thể của ngươi thì ngươi có thể trở thành một Chân linh thể, ý thức cùng thân thể sẽ hòa làm một thể. Trong Long Hổ Sơn có một tương truyền không biết ngươi đã nghe chưa, đó là thiên nhân hợp nhất. Khi đó, ngươi chính là loại cảnh giới này!"
Ngô Minh thực sự muốn nói mình đã từng nghe nói qua, và từ này cũng được tìm thấy ở Hoa Quốc trên Trái đất, nhưng cơn đau dữ dội đột ngột lúc này khiến Ngô Minh khó có thể nói ra lời, mặc dù trong lòng anh đã chuẩn bị sẵn, hơn nữa Ngô Minh cũng tin tưởng mình có đủ ý chí cường đại, nhưng mà kịch liệt đau đớn thật sự là không chịu nổi, không chỉ là thân thể, còn có ý thức.
Bạn cần đăng nhập để bình luận