Tận Thế Tân Thế Giới

Chương 374: Vu hãm

Số ít Bí thuật học đồ còn lại cũng đánh mất tinh thần chiến đấu. Điểm số nhẹ nhất trước đó đạt 230 điểm tuy vẫn cao, nhưng cũng không phải là không đạt được, bọn họ cũng sẽ tưởng tượng nhân phẩm bộc phát có thể vượt mặt, nhưng chỉ số sức mạnh 300 quả thật là ngoài tầm với. Cho nên bọn họ cũng nhanh chóng kích hoạt thẻ rồi rời đi, quả nhiên không có một ai có thể vượt quá số điểm này.
Kết quả cuối cùng không cần phải tính điểm, Bí thuật sư phụ trách trọng tài rất thẳng thắn tuyên bố người thắng trận.
"Ngô Minh, đệ tử của Kerrigan đã giành vị trí quán quân trong cuộc tỷ thí tân tấn Bí thuật học đồ lần này, anh ta sẽ nhận được một viên Thời Gian Lam Tinh, rất nhiều nguyên liệu chế tạo thẻ và 'Thẻ đọc', Thẻ đọc này chỉ có thể tiêu thụ một lần, ngươi có thể vào Thư viện bí thuật và ở lại trong ba ngày.” Sau khi trọng tài Bí thuật sư nói xong, ông đem giải thưởng giữa những ánh mắt ước ao, ghen tị của Bí thuật học đồ trao cho Ngô Minh.
Thành thật mà nói, Ngô Minh cũng không có thiếu Thời Gian Lam Tinh, cho nên phần thưởng Thời Gian Lam Tinh ở bên trong lớn chừng hột đào cũng không khơi dậy được bao nhiêu hứng thú đối với anh ta, nhưng tài liệu chế tác thẻ đặt trong một túi tài liệu lại khiến Ngô Minh có chút hài lòng. Với những tài liệu này, trong khoảng thời gian ngắn Ngô Minh không cần phải lo lắng về tài liệu nữa, và Thẻ đọc cuối cùng chắc chắn là phần thưởng nặng ký nhất trong ba phần.
Ngay cả Kerrigan đạo sư ở một bên cũng lộ ra một tia hâm mộ.
“Ngô Minh!” Kerrigan đạo sư đúng lúc này nói ra.
"Đạo sư, ngài có dặn dò gì?" Ngô Minh sửng sốt, thầm nghĩ sẽ không phải Kerrigan hứng thú với tấm thẻ đọc này nên muốn đòi mình chứ? Nếu vậy, mình có cho hay không?
Cũng may, những lo lắng của Ngô Minh đã không trở thành sự thật. Sau đó Kerrigan đạo sư nói: "Hãy giữ Thẻ đọc sách này cẩn thận, nhớ kỹ, ngay cả ta vào Thư viện bí thuật cũng khó khăn, mỗi Bí thuật sư chỉ có thể được phép vào Thư viện bí thuật trong ba lần, mà lần này ngươi không nằm trong số ba lần đó, cho nên hảo hảo nắm chắc!”
Ngô Minh thở phào nhẹ nhõm. Nhưng anh ta không ngại khi hỏi: "Kerrigan đạo sư, ngài có đề nghị gì về Thư viện bí thuật không?"
“Không, những gì ngươi có thể nhận được ở nơi đó phụ thuộc vào thực lực và sự may mắn của chính ngươi. Nhưng ta khuyên ngươi nên sử dụng nó càng sớm càng tốt. Lá bài này, ngoài mặt có người không dám làm bậy, nhưng chưa chắc sau lưng không có ai âm thầm động thủ. Ta tạm thời có thể che chở ngươi, nhưng khi trở về Huyền Phù Thánh Thành ban đầu, nếu có người ra tay với ngươi thì ta cũng bất lực, ngươi hiểu ý của ta không?" Kerrigan vừa cười vừa nói.
“Đã hiểu!” Ngô Minh làm sao có thể không hiểu, đây gọi là mang ngọc có tội, có rất nhiều người ghen tị với thứ tốt này, nhất định phải dùng càng sớm càng tốt để cắt đứt tâm tư của người khác.
Nhìn thấy Ngô Minh nói như vậy, Kerrigan hài lòng gật đầu.
Cuộc tỷ thí đã kết thúc, bất kể thế nào thì vị trí quán quân đã được quyết định, những người khác dù không cam lòng đến đâu cũng không còn biện pháp nào. Lúc này, một đôi Bí thuật sư đạo sư và đệ tử mặc y phục che mặt ở đằng xa nhìn nhau, đệ tử ra hiệu với một vị Bí thuật học đồ cách đó không xa. Người sau hiểu ý lập tức bước ra ngoài, hắn ta đột nhiên chỉ vào Ngô Minh và nói: "Chư vị Bí thuật sư đại nhân tôn kính, tôi muốn báo cáo một số điều. Cách đây không lâu, gần Tân Đô Thành ở khu vực biên giới của Nguyên khí thế giới thứ tư và thứ năm, một Bí thuật học đồ đã chết bất đắc kỳ tử. Nghe nói hắn bị Hắc Long Vương nguyên khí cấp năm giết chết, nhưng điều này không đúng, kẻ sát nhân thực sự là người khác. Kẻ sát nhân này chính là Ngô Minh, người vừa đoạt giải nhất cuộc thi tân tấn Bí thuật học đồ.
Tiếng nói vừa chấm dứt khiến khán giả náo động.
Môt bên thì lông mày Lâm Kỳ giật giật, trong khi mắt Ma Kim sáng rực lên, còn Ngô Minh thì liếc nhìn Bí thuật học đồ đang nói to, biểu tình như cũ nhưng trong lòng đã là phiên nổi lên sóng gió động trời.
Ngô Minh đương nhiên biết đối phương đang nói cái gì, đó là Bí thuật học đồ kiêu ngạo mà anh ta đã giết chết vào đêm tranh đoạt thẻ bài, nhưng làm sao đối phương biết được chính anh ta đã giết hắn?
Chẳng mấy chốc, Ngô Minh chú ý tới cặp đạo sư Bí thuật sư và đệ tử. Khi anh ta vừa mới tới, bọn họ chính là nhìn trộm anh ta với ánh mắt thù địch, Ngô Minh biết đệ tử này chính là người đeo mặt nạ đạo tặc xâm nhập đêm đó.
Ngay lập tức, linh quang của Ngô Minh lóe lên, có một cái suy đoán, Bí thuật học đồ tố giác mình khẳng định là do bọn họ phái tới.
Có thể là người đàn ông đeo mặt nạ đã tìm thấy thứ gì đó sau khi cướp đoạt chiếc Tạp giới học đồ bằng một loại thẻ nào đó? Rõ ràng, đối phương đã biết chiếc Tạp giới thuộc sở hữu của Bí thuật học đồ đã chết, vì vậy đối phương liền từ điểm này nhận định là do chính mình động thủ.
Điều đó cũng không đúng!
Không nói đối phương làm như thế nào xác định chính mình giết người, muốn lên án mình thì đối phương phải có chứng cứ vô cùng xác thực, nếu không lời buộc tội này hoàn toàn không có giá trị. Trừ khi đối phương lấy Tạp giới ra để chứng minh chiếc Tạp giới thuộc sở hữu của Bí thuật học đồ đã chết, và chứng minh chiếc Tạp giới được lấy từ chính tay anh ta.
Nhưng là nếu như vậy, cũng liền bại lộ đối phương chính là người đeo mặt nạ, liền tính là đầu óc não phẳng cũng không thể làm ra chuyện ngu xuẩn như vậy.
Vì vậy, tình hình có thể không nghiêm trọng như mình nghĩ.
Nhưng bí mật, Ngô Minh vẫn lấy ra thẻ Tiên tri bất khả tư nghị, dùng trăm thẻ nguyên khí để bói toán một lần. Lúc này Ngô Minh nhất định phải khống chế tương lai. Nếu không, một khi nói sai hoặc làm sai chuyện thì sẽ rơi vào vạn kiếp bất phục. Giết một Bí thuật học đồ là một tội nghiêm trọng, một khi đã phạm tội, theo luật của Bí thuật sư, ngay cả Kerrigan đạo sư cũng không thể tự cứu mình.
Lá bài Tiên tri đã cho ra kết quả, chỉ còn một dòng trên đó.
“Gậy ông đập lưng ông!”
Ngô Minh đọc thầm rồi cất thẻ Tiên tri Bất khả tư nghị của mình. Lúc này, Bí thuật học đồ buộc tội Ngô Minh giết người đã thu hút sự chú ý của rất nhiều người, trong số đó có Rhoda đạo sư của Ma Kim.
Bí thuật học đồ chết dưới móng vuốt của Hắc Long Vương là đệ tử trước đó của Rhoda, nghe nói có chuyện liên quan đến đệ tử của chính mình, hắn ta lập tức bước ra ngoài với vẻ kích động: "Ngươi nói cái gì? Ngươi nói đệ tử của ta không phải bị Hắc Long Vương giết sao? Còn kẻ giết người là Ngô Minh đệ tử của Kerrigan? Ngươi có chắc không? Ngươi có chứng cớ gì? "
Mặc dù Rhoda kích động, nhưng cũng biết nói phải có bằng chứng. Hắn ta cũng nghi ngờ nguyên nhân cái chết của đệ tử mình. Theo lý mà nói, cho dù đệ tử của hắn ta không phải là đối thủ của Hắc Long Vương thì ít nhất cũng có thể trốn thoát, nhưng hắn ta đã chết và cái chết của hắn ta rất kỳ lạ, rất đột ngột, càng là chết vô đối chứng. Bây giờ có người đề cập đến nó, không nói tới hắn, chính là Yoda đạo sư, Rhoda đã từng là đệ tử của lão ta, cho nên đệ tử Rhoda cũng là người trong truyền thừa của lão, đã như vậy, loại chuyện này không thể không quan tâm.
"Ngài Rhoda, tôi đã tận mắt chứng kiến ​​toàn bộ quá trình vào đêm đó. Ngô Minh chính là hung thủ đã giết người, nhưng ngoài những gì tôi nhìn thấy thì không có bằng chứng nào khác!" Bí thuật học đồ nói rất 'thành khẩn'.
Lúc này, Kerrigan lạnh giọng nói: "Nói bậy bạ gì đó, người nói đồ đệ của ta giết người, nếu ngươi nói dối thì sao?"
"Kerrigan đại nhân. Tôi muốn hỏi đệ tử của ngài một vài câu hỏi. Tôi xem anh ta có dám trả lời không. Nếu anh ta không dám trả lời, thì anh ta là một kẻ sát nhân!"
Tên Bí thuật học đồ kia tựa hồ không có gì sợ hãi, Kerrigan đạo sư vừa nghe đã sắp nổi giận, nhưng Ngô Minh đã tiến lên nói: " Đạo sư, muốn hỏi thì hỏi. Nếu ta không trả lời, người khác sẽ thật sự cho rằng ta là kẻ sát nhân!”
Ngô Minh nói không sai, đối phương rõ ràng đã sớm có chuẩn bị, nhưng đối phương không có nhắc tới Tạp giới của Bí thuật học đồ. Ngô Minh suy nghĩ thì biết, khẳng định là đối phương không muốn dẫn lửa thiêu thân, nếu không lấy ra Tạp Giới chẳng phải là càng có thể thuyết minh vấn đề, cũng là chứng cứ tốt nhất.
Hơn nữa, Ngô Minh nghi ngờ đối phương căn bản chính là ‘ vu hãm ’. Chính mình giết người là không sai, nhưng đối phương cũng không biết quá trình đó, bọn họ hẳn chỉ là vì đem nước bẩn hắt đến trên đầu mình, mà cơ duyên xảo hợp lại đúng như vậy. Một khi đã như vậy, Ngô Minh cũng phải nhìn xem đối phương chuẩn bị làm cái gì.
Giờ phút này, rất nhiều Bí thuật sư ở lại xem trò vui, nếu thật sự giết Bí thuật học đồ thì chắc chắn sẽ là tử tội. Nhìn thấy Ngô Minh chủ động bước ra, không ít người nhìn xem người tố cáo muốn nói gì.
Bí thuật học đồ nhìn thấy Ngô Minh đi ra, cười mỉa mai hỏi: "Ta hỏi ngươi, ngươi có ở Tân Đô Thành đêm rơi thẻ quy mô lớn không? Lúc đó ngươi ở đâu, làm cái gì? Có gặp qua Bí thuật học đồ đã bị giết không? "
Bạn cần đăng nhập để bình luận