Tận Thế Tân Thế Giới

Chương 265: Cứu tôi với

Trong nháy mắt Lang đầu nhân đã bị giết chết, cả Đồ Đồ n và Hổ đầu nhân đều có thể thấy rõ ràng, ngay cả bọn họ đều không nhìn thấy rõ đối phương động thủ như thế nào mà Lang đầu nhân đã bị giết chết. Lập tức bọn họ đã biết rõ lúc này đây bọn họ nhìn lầm, Lang đầu nhân mặc dù trong ba người bọn hắn thực lực yếu nhất, nhưng coi như là hai người liên thủ cũng không có thể nhanh như vậy giết chết Lang đầu nhân.
Sau đó Đồ Đồ n và Hổ đầu nhân lập tức có động tác, hai người dĩ nhiên chia nhau chạy trốn.
Những người có thể làm ăn cướp được trong Nguyên khí bí cảnh đều là những cao thủ vô cùng xảo quyệt, đánh được thì đánh, không được thì chạy, đây là quy luật sinh tồn, bọn họ sẽ không ngu xuẩn trả thù cho cái chết của đồng bọn, ngoài ra ba người bọn họ là tạm thời là tổ đội, nay gặp phải kẻ địch khó chơi tự nhiên bọn họ bỏ chạy biệt tăm, không ai lo cho ai.
Ngô Minh đương nhiên sẽ không để cho lũ 'dê béo' này chạy thoát, nhưng một trong hai kẻ này chạy về hướng đông, tên còn lại chạy về hướng tây, Ngô Minh chỉ có thể triệu hồi Cốt Long đuổi theo Hổ đầu nhân, còn Ngô Minh thì tự mình mang theo Hắc Tinh đại kiếm đuổi theo Đồ Đồ n.
Đồ Đồ n lúc này một bụng nghẹn khuất, kẻ mà hắn tưởng là dê béo hóa ra lại là một con sói đói nhe nanh múa vuốt, nhưng giờ hắn chỉ có thể chạy trốn.
Tuy nghẹn khuất nhưng hắn cũng biết thực lực của đối phương không tầm thường, nhất định phải mạnh hơn mình, tuy rằng Đồ Đồ n ngày thường giết người như uống nước, không xem mạng người ra gì, nhưng nếu đó là mạng của mình, thì lại là một chuyện khác.
Chỉ có điều hắn tuy đã chạy rất xa những vẫn bị Ngô Minh đuổi tới, bây giờ Đồ Đồ n biết tốc độ của đối phương cũng vượt trội hơn mình cho nên chỉ có thể quay đầu lại ứng chiến.
Hai sủng vật Trạch Đầu Nhân nhanh chóng lao về phía Ngô Minh, anh ta thậm chí không thèm nhìn bọn chúng, một Bán Nguyệt Kiếm Khí trực tiếp chém hai Trạch Đầu Nhân thành bốn đoạn. Thực lực Trạch Đầu Nhân chỉ là nguyên khí cấp ba cùng Ngô Minh không sai biệt lắm, diệt sát không có vấn đề gì.
Đồ Đồ n vừa nhìn thấy thì trái tim hắn liền chùng xuống, thực lực của đối phương vượt xa dự liệu của hắn, tay cầm búa lúc này đang run lên bần bật, ngàn lần muốn liều mạng nhưng lại tinh minh biết mình nhất định không phải đối thủ của người này.
Lang đầu nhân và đám sủng vật Thạch Đầu Nhân nháy mắt đã bị giết chết, cho dù toàn lực xuất kích cũng không kiên trì được bao lâu, kết cục cuối cùng sẽ vẫn là tử lộ.
Nghĩ đến đây, Đồ Đồ n trong đầu vừa chuyển, ngày lập tức nghĩ ra biện pháp, hắn ta vứt bỏ vũ khí và nửa quỳ trên mặt đất.
Nói xong đồng thời tháo Tạp giới từ ngón tay của mình nâng lên bằng cả hai tay.
Để tồn tại, Đồ Đồ n có thể làm bất cứ điều gì. Hắn là một người để đạt mục đích sẽ không từ thủ đoạn, và hắn có tham vọng của mình, vì vậy hắn không muốn chết. Trong mắt của hắn, tôn nghiêm chả là gì so với tính mạng.
Chỉ cần hắn có thể thoát khỏi một kiếp, ngày sau báo thù cũng chưa muộn. Năm đó hắn ta quỳ xuống trước mặt tiểu lãnh chúa, không phải đồng dạng cũng đã giết đối phương sao.
Đối phương quyết đoán như vậy nằm ngoài dự đoán của Ngô Minh, anh ta còn tưởng rằng mình sẽ cùng đối phương đại chiến một hồi, nhưng không ngờ lại có kết quả này.
Chỉ là Đồ Đồ n thông minh, Ngô Minh không phải kẻ ngốc, anh ta đã trải qua nhiều trận chiến sinh tử, có thể cảm thấy Đồ Đồ n đầu hàng căn bản chính là nghĩ một đằng nói một nẻo, còn hành động giấu Tạp giới của hắn cũng không thoát được đôi mắt của anh ta.
Ngô Minh đương nhiên sẽ không khách khí với loại người chơi tâm nhãn cùng không đáng tín nhiệm như vậy, một tay cầm kiếm trực tiếp đâm tới.
Đồ Đồ n rất kinh hãi, hắn thật không ngờ đối phương vẫn công kích vội vội vàng vàng lấy ra vài thẻ chuẩn bị kích hoạt, chỉ bất quá nếu như ngay từ đầu hắn động thủ, nói không chừng còn có cơ hội có thể kích hoạt thẻ, nhưng hiện tại hắn căn bản không kịp kích hoạt đã bị Ngô Minh nhanh chóng đâm thủng ngực.
Đến chết, Đồ Đồ n đều là vẻ mặt không dám tin, hắn khát vọng thật lớn nhưng không ngờ lại ngã ở chỗ này.
Sau khi Ngô Minh xác nhận đối phương đã chết, anh ta lấy ra một chiếc Tạp giới khác từ một túi áo ẩn giấu của đối phương. Rõ ràng đây là một tên cướp chuyên nghiệp, không biết đã cướp được bao nhiêu người mà trên người hắn không chỉ có một chiếc Tạp giới.
Nhưng khi Ngô Minh mở hai chiếc Tạp giới xem xét, anh mới nhận ra gia hỏa này quả nhiên không có nói thật, mặc dù trong Tạp giới đối phương đưa cho anh ta lúc trước cũng có mấy trăm thẻ, mà Tạp giới đối phương giấu kín có hơn 3000 Thẻ nguyên khí.
Con Cốt Long đuổi giết tên Hổ đầu nhân kia cũng đã quay lại mang theo chiếc Tạp giới của đối phương, khi Ngô Minh lấy hết Thẻ nguyên khí trong Tạp giới của ba tên cướp xem xét anh ta lập tức mừng rỡ, Thẻ nguyên khí có hơn 7000 thẻ đủ để vào Tháp nguyên khí một lần.
Điều này cũng khiến Ngô Minh rất cảm thấy may mắn vì quyết định của mình, quả nhiên ngựa không lén ăn cỏ ban đêm thì không mập, người không tiền của phi nghĩa sẽ không giàu. Nếu không có chuyện này chắc chắn phải mất một thời gian nữa anh mới có thể kiếm được 5000 Thẻ nguyên khí.
Nhưng hiện tại đã tốt rồi, thoáng một phát là đủ.
Đương nhiên, Ngô Minh cũng biết đó là do anh ta vận khí thật tốt, ba tên cướp mình mới chân chính là dê béo. Nếu là Ải Nhân cao nguyên lúc trước cho dù có móc ruột moi gan hắn cũng không thể có mấy trăm Thẻ nguyên khí.
Bây giờ đã có đủ Thẻ nguyên khí nên Ngô Minh định tiến vào Tháp nguyên khí ngay lập tức.
Anh đủ tự tin để lần đầu tiên leo đến tầng 100. Tất nhiên dù không thành công thì Ngô Minh cũng tin rằng anh có thể leo đến tầng 90 trở lên, dù thế nào đi chăng nữa thì anh cũng phải thử một chút.
Vì vậy, Ngô Minh nghỉ ngơi một chút và quay trở lại chợ.
Khi Ngô Minh đi ra và bước vào chỉ mới một tiếng đồng hồ, nhiều người ở đây vẫn nhận ra Ngô Minh và họ rất ngạc nhiên khi thấy anh ta trở lại bình an vô sự.
“Sao lại thế này? Băng nhóm của Đồ Đồ n không phải là thiện tra nhi. Nếu dê béo mà bọn chúng chặn giết nếu không phải là người có năng lực đặc biệt chắc chắn sẽ bị giết chết. Hôm nay làm sao vậy, chẳng lẽ phát thiện tâm?”
“Không đúng, ngươi nhìn bộ dáng người này chỗ nào như bị cướp qua, chắc là người của Đồ Đồ n không tìm thấy hắn! "
Trong một lúc, rất nhiều cuộc thảo luận nổi lên, một số người cho rằng Ngô Minh thật may mắn, trong khi những người khác lại cho rằng mình đã gặp may mắn rất nhiều, bởi vì họ có cơ hội thịt con dê béo này.
Chỉ một số người tinh minh mới biết rõ có thể mọi chuyện không như những gì người khác suy đoán, có thể người này đã giết bọn Đồ Đồ n.
Chẳng mấy chốc, mọi người đã nhìn thấy Ngô Minh đang hướng về Tháp nguyên khí, nhất thời những người hiểu biết liền biết chuyện gì xảy ra. Lúc đầu Thẻ nguyên khí của người này nhất định không đủ, nếu không thì đã không lập một quầy hàng, nhưng sau khi đi ra ngoài một chuyến đã đi thẳng đến Tháp nguyên khí, điều này nói rõ điều gì?
Có nghĩa là Thẻ nguyên khí của anh ta đủ để vào Tháp nguyên khí một lần, tức là Đồ Đồ n lúc đầu lúc muốn săn giết đối thủ có thể đã bị giết, nếu không tại sao họ vẫn chưa quay trở lại?
Nhất thời ánh mắt của đám người dị tộc xung quanh đều nhìn Ngô Minh bằng ánh mắt kiêng kị, có người vốn đánh chủ ý lên Ngô Minh cũng đè nén tham niệm trong lòng, âm thầm đưa ra so sánh với đám Đồ Đồ n, thấy mình hoàn toàn không phải là đối thủ của ba người bọn chúng, nếu người trước mặt có thể giết chết đám Đồ Đồ n, làm sao mình có thể là đối thủ?
Ngô Minh đến dưới tháp và chuẩn bị đi vào, nhưng những Thiết giáp thủ vệ đã ngăn Ngô Minh lại và nói: "Tháp nguyên khí chỉ mở cửa vào buổi sáng mỗi ngày. Bây giờ đã hết giờ, xin hãy quay lại vào ngày mai."
Nghe vậy, Ngô Minh thầm mắng như thế nào có loại quy định này, nhưng đối với anh ta mà nói, chờ một ngày cũng không có gì, dù sao một ngày thời gian rất nhanh sẽ trôi qua.
Tháp nguyên khí chỉ mở cửa vào buổi sáng hàng ngày, nhưng chợ ở đây mở cả ngày, và các quầy hàng nổi tiếng nhất ở đây là một số quầy bán nô lệ.
Giá trị nhất trong Nguyên khí bí cảnh đương nhiên là Thẻ nguyên khí, bởi vì đây chính là nhu yếu phẩm để tiến vào Tháp nguyên khí.
Và Thẻ nguyên khí ra đời như thế nào?
Cần phải chế tạo từng cái một, cũng may coi như là nguyên khí cấp một cũng có thể chế tác, chính vì vậy những nô lệ có thể chế tác Thẻ nguyên khí đã trở thành nguồn tích lũy Thẻ nguyên khí của rất nhiều người.
Tất nhiên, những người được gọi là nô lệ đều là những con quỷ xui xẻo bị khoắng sạch nơi hoang dã, bị xích vào xiềng xích nô lệ và đem ra chợ bán như gia súc. Giá của một số nô lệ có chiến lực cường đại đương nhiên là cao, tất nhiên, một số nô lệ có năng lực đặc biệt cũng là hàng bán chạy, mà trong đó nữ nô lệ kết cục thường thường cực kỳ bi thảm.
Nhiều người mua nữ nô lệ đều là vì phát tiết. Trong số các chủng tộc khác nhau của Á Luân Tác Lạc, phụ nữ Á Luân Tác Lạc được yêu thích nhất. Các nàng bộ dáng tuấn mỹ, không giống như đám thú nhân bộ dáng cổ quái, hơn nữa trên người cũng không có lông dày giống với thẩm mỹ của con người.
Đúng lúc này, một nhóm nô lệ mới được xe lồng kéo đến chợ, trong số đó có rất nhiều phụ nữ, mặc quần áo mỏng tang bị xiềng xích, căn bản chạy không thoát.
Trong số đó, một nữ nô lệ rõ ràng là nhỏ nhắn hơn những người xung quanh, ôm hai tay, hai chân trần nơm nớp lo sợ từ trong xe lồng bước xuống. Cô ấy để tóc ngắn, mặc dù khuôn mặt nhợt nhạt và hốc hác nhưng cô ấy là một người đẹp không thể chê vào đâu được, cô ấy không phải là người Á Luân Tác Lạc mà hoàn toàn là một Nhân loại Địa Cầu, bởi vì dưới một ít cơ duyên xảo hợp mà đi tới Nguyên khí bí cảnh.
Cô ta hiện tại rất sợ hãi, loại sợ hãi khi tiến vào Nguyên khí bí cảnh hơn một tháng qua đều là như thế. Tuy rằng nguyên khí ở đây nồng đậm, thực lực tiến bộ nhanh chóng nhưng cô ta vẫn sợ hãi cả ngày. Vì đây không phải là quê hương, mọi người Dị tộc ở đây đều mạnh hơn cô ta.
Dựa vào một số phương pháp sinh tồn hoang dã mà cô đã thành thạo trước đó, cô sống ở một nơi ít ai lui tới được trong một tháng, nhưng không lâu trước đây cô vô tình bị một người Dị tộc phát hiện nên cô bị bắt và đưa đến đây.
Bị đưa qua vào một bục gỗ và đứng cùng mười nô lệ sắc mặt chết lặng khác, trái tim cô trầm xuống. Là một người phụ nữ, mặc dù không thể hiểu được những ngôn ngữ này nhưng linh tính mách bảo cô rằng cô sắp gặp phải một điều cực kỳ bi thảm.
Nghĩ đến điều này, dù có kiên cường đến đâu giờ phút này cô vẫn rơi nước mắt.
Nam nhân bên dưới lúc này nhìn chằm chằm cô ta bằng ánh mắt rực lửa, cô ta thậm chí có thể cảm giác được ác ý đối phương, lúc này cô ta hoàn toàn tuyệt vọng.
Nhưng đúng lúc này, cô chợt nhìn thấy một người đi tới trước mặt mình đang nắm một Giác Mã, cô nhận ra anh ta vì anh ta cũng là Nhân loại giống như cô, lúc này trong lòng cô chợt bừng lên một tia hy vọng và hướng về phía người kia hô: "Cứu tôi với! "
Bạn cần đăng nhập để bình luận