Tận Thế Tân Thế Giới

Chương 912: Hộ vệ Các chủ

"Này không phải cái gì là di cốt Phù tổ, rõ ràng là di cốt Thanh Long. " Nhị tổ Thiên sư lúc này đột nhiên kêu lên.
Ngô Minh sửng sốt một lúc, anh đương nhiên biết Thanh Long là gì. Đó là Thanh Long của Tứ Tượng Tộc, một trong Thất Linh Tộc, mạnh ngang ngửa con rùa khổng lồ Huyền Vũ mà anh thấy ở Hải Sơn lĩnh. Nhị tổ Thiên sư ngay lập tức nói với Ngô Minh rằng Thanh Long và Phù tổ năm đó là kẻ thù không đội trời chung, họ đã chiến đấu hàng ngàn năm, cuối cùng, hai bên đã chiến đấu đến chết, thi thể của hắn ta đã bị Phù tổ lấy đi và đặt trong Tử địa này, vì vậy di cốt của Thanh Long chỉ có thể được tìm thấy ở đây.
Trong bảy đại Linh tộc, Tứ Tượng Tộc chắc chắn là tộc bí ẩn nhất, bởi vì họ hẳn là Linh tộc ra đời trước nhất. Khi Ngô Minh nhìn thấy con rùa Huyền Vũ khổng lồ dưới đáy biển, anh đã vô cùng kinh ngạc, Thanh Long có thứ hạng còn cao hơn Huyền Vũ nên không cần hỏi về thực lực của hắn.
Mà Phù Tổ có thể diệt sát Thanh Long, cũng đủ để cho thấy sức mạnh của Phù tổ.
"Ta không có nhiều ký ức về trận chiến với Thanh Long năm đó. Ta đoán đó là trận chiến sinh tử giữa Phù tổ và Thanh Long. Mặc dù cuối cùng ông ấy đã giành chiến thắng, nhưng Phù tổ đã bị thương nặng, do đó Phù Tổ về sau chết ở chỗ này." Nhị tổ Thiên sư cảm khái thở dài, cũng không biết hắn là tiếc nuối đối với Phù Tổ, hay là bởi vì nguyên nhân khác.
Lúc này, mấy đạo khí tức cường đại đột nhiên từ xa truyền đến, Ngô Minh lập tức nhíu mày, bởi vì anh phát hiện những khí tức này rất lợi hại, khẳng định mạnh hơn so với ba Tiêm giác ác quỷ rất nhiều, chính mình muốn đối phó cũng rất khó giải quyết
Rõ ràng ở nơi mà Phù tổ đã chết có không ít tồn tại mạnh mẽ.
Sau đó, vài bóng người vụt tới, tất cả đều mặc xiềng xích giáp hình thoi, đeo mặt nạ răng nanh sáu mắt, khi xuất hiện liền lộ ra khí thế bá đạo vượt qua nguyên khí cấp chín, mà để Ngô Minh kiêng kỵ nhất là trong tay những người này, dĩ nhiên từng người cầm lấy một tấm Phù triện.
Điều khiến Ngô Minh cảm thấy có mối đe dọa lớn đến từ những Phù triện trong tay những người này.
"Ngô Minh cẩn thận, đó là Phù triện do Phù tổ tự mình làm ra, uy lực cực kỳ khủng bố, coi như là ngươi sợ là cũng không địch lại. Chạy mau!" Nhị tổ Thiên sư đột nhiên quát một tiếng, trong thanh âm mang theo hoảng sợ.
Ngô Minh biết những Phù triện kia nhất định không đơn giản, có thể để cho Nhị tổ Thiên sư khiếp sợ như vậy, chỉ cần nghĩ tới những Phù triện kia do Phù tổ luyện chế ra, chỉ ngẫm lại đều cảm thấy khủng bố.
Vì vậy, Ngô Minh đã không do dự, lập tức né tránh rời đi, trong nháy mắt đã lao ra ngoài ngàn thước.
“Hộ Vệ đại nhân,, người này giết hai huynh đệ của ta, còn cùng Các chủ nói lời lỗ mãng, mau giết hắn đi!” Tiêm giác ác quỷ bị Ngô Minh uy hiếp lúc trước thấy có người hỗ trợ, lập tức rống to.
Bởi vì gã biết, một khi những Hộ vệ Các chủ này đến thì không ai có thể giết gã được. Hộ vệ của Các chủ đều là những cao thủ do chính Các chủ huấn luyện, không chỉ có thực lực vô cùng mạnh mẽ, hơn nữa còn nắm trong tay những Phù triện cực kỳ đáng sợ. Vô luận là cao thủ như thế nào, cho dù thực lực vượt qua Hộ vệ của Các chủ, cũng tuyệt đối không phải là đối thủ của Phù triện.
Tiêm giác ác quỷ này đã nhìn thấy một cao thủ rất cường đại lần đầu tiên bước vào Tử địa này. Một cỗ khí thế không sợ trời không sợ thiên hạ, độc bộ thiên hạ, xác thực lợi hại, thế nhưng lại bị Phù triện trong tay Hộ vệ Các chủ giết chết, cả thể xác lẫn linh hồn đều bị hủy diệt.
Vì vậy đối với Các chủ, đó là không người dám phản loạn.
Hộ vệ của Các chủ nghe vậy lập tức đuổi theo Ngô Minh, bọn họ nhìn ra được Ngô Minh không có ấn ký nô lệ của Các chủ, cho nên nhất định là người ngoài, nếu như vậy nhất định phải bắt được.
Kẻ dám phản kháng, đó là giết chết không cần luận tội.
Tốc độ của những Hộ vệ Các chủ này cực nhanh, thậm chí có thể so sánh với Ngô Minh, một người trong đó sắp đuổi kịp Ngô Minh, anh cũng không quay đầu lại xem liền biết kẻ địch đã đuổi theo.
"Dùng Thần ấn na di, đi mau!" Tựa hồ cảm giác được Ngô Minh muốn dừng lại cùng đối phương liều mạng, Nhị tổ Thiên sư lập tức nói, Ngô Minh đành phải lấy ra Thần ấn thôi thúc, tiến hành na di trong phạm vi 100 km.
Trong nháy mắt Ngô Minh vừa rời đi, một Hộ vệ của Các chủ tựa hồ cảm giác được cái gì, lập tức nói: "Là khí tức Thần ấn, trên người người này có Thần ấn, tuyệt đối không thể để cho hắn đào tẩu, nhanh triển khai Phù triện!"
Thủ vệ của Các chủ ở phía trước lập tức ném ra Phù triện trong tay để kích hoạt nó, ngay sau đó cánh tay gã nổ tung và vỡ vụn, biến thành một khối máu thịt và tràn vào trong Phù triện. Đúng lúc này, Phù triện đột nhiên phồng lên như quỷ hút máu thịt, trong nháy mắt xuất hiện trước mặt Ngô Minh, sau đó ầm ầm nổ tung.
Oành!
Một tiếng nổ lớn vang lên, một lưỡi kiếm cực lớn không thể tin được chém xuống trước mặt, phá hủy hoàn toàn một khu vực, uy lực của công kích này có lẽ chỉ có thể so sánh với Tam Giới Hỏa Phù, thậm chí ở một mức độ nhất định nào đó, uy lực của Phù triện kiếm ánh sáng khủng bố này không ngờ lại vượt qua Tam Giới Hỏa Phù.
Cách đó trăm km, bóng người của Ngô Minh đột nhiên xuất hiện, nhưng trên mặt lộ ra vẻ kinh hãi, lại nhìn thân thể của anh ta có một vết cắt cực kỳ sâu, có thể nói nếu không phải Ngô Minh chuyển hóa chân linh, biến cơ thể của anh ta thành một Chân linh thể được thay thế bằng một cơ thể bằng xương bằng thịt, đòn tấn công này đủ để làm bị thương nặng, thậm chí giết chết Ngô Minh.
“Nguy hiểm thật!” Ngô Minh lẩm bẩm nói, vết thương trên thân thể đang chậm rãi chữa trị, đây là chỗ tốt khi chuyển hóa chân linh, dùng công kích bình thường đã rất khó có thể đả thương Ngô Minh.
"Đó nhất định là Phù triện do Phù Tổ tự mình luyện chế ra mới có lực lượng như vậy, không nghĩ tới trong tay đối phương lại có vũ khí lợi hại như vậy!" Nhị tổ Thiên sư lúc này nói ra, trước hắn đã sớm nhìn ra lai lịch những Phù triện kia, cho nên kêu Ngô Minh lập tức rời đi, bằng không, nếu như tiếp nhận một kiếm Phù triện đánh chém, cho dù là Chân linh thể cũng không chịu nổi.
Ngô Minh cũng gật đầu, nếu như chỉ là Hộ vệ của Các chủ, Ngô Minh tự nhiên sẽ không sợ, đối phương mặc dù có thực lực vượt qua nguyên khí cấp chín, nhưng Ngô Minh hiện tại chính là hóa thân thành chân linh. Căn cứ theo cấp độ nguyên khí, anh cũng là cao thủ nguyên khí cấp mười như Kerrigan đạo sư, nhưng trong tay đối phương có Phù triện năm xưa Phù tổ luyện chế ra, như vậy cái này có chút phiền phức. Uy lực Phù triện do Phù tổ luyện chế quá mạnh mẽ, Ngô Minh không bao giờ dám chống đỡ, vì vậy anh ta chỉ có thể bỏ chạy.
"Nhị tổ Thiên sư, Phó tổ từng lưu lại Phù triện ở Tử địa này sao?" Ngô Minh hỏi, đối phương có Phù triện của Phù tổ trong tay, vấn đề này nếu không giải quyết, sau này sẽ vô tận phiền toái.
Lúc này, Nhị tổ Thiên sư cũng thở phào nhẹ nhõm: "Đúng vậy, nhưng hẳn là không nhiều. Trong trí nhớ của ta, Phù tổ đúng là có để lại một lô Phù triện ở Tử địa này, nhưng chúng được giấu ở một số nơi, nhưng những người vừa rồi rõ ràng không phải là Phù sư, vậy làm sao bọn chúng có thể kích hoạt Phù triện, thật sự là quái lạ."
Đối với vấn đề này, Nhị tổ Thiên sư cũng rất khó hiểu, có điều Ngô Minh đã từng quay đầu lại liếc mắt nhìn, vì vậy anh cũng nhìn thấy Hộ vệ Các chủ tự phế một tay để kích phát Phù triện, lúc này nói với Nhị tổ Thiên sư, người sau mới chợt hiểu ra.
"Ta hiểu rồi. Bọn họ tìm được một phương pháp khác cưỡng ép kích hoạt Phù triện, nghĩ ra biện pháp như vậy cũng không dễ dàng a!"
"Các chủ?" Ngô Minh tự lẩm bẩm, lần này anh tới Tử địa chủ yếu là muốn mau chóng tìm biện pháp đối phó Địa Hạm, ai có thể nghĩ đến ở chỗ này lại gặp phiền toái, bất quá Ngô Minh thầm nghĩ người không phạm ta, ta không phạm người, nếu người gọi là Các chủ kia muốn đối phó với mình, chính mình cũng tuyệt đối không có khả năng khoanh tay chịu chết.
Khoảnh khắc tiếp theo, Ngô Minh từ trên trời hạ xuống đất, chân chính chân đạp lên trên thế giới cuộn tranh này.
Mọi thứ xung quanh đều chân thực như vậy, không có sự thay đổi so với thế giới bình thường, nhưng núi non, sông suối nơi đây lại vô cùng kỳ dị, có núi treo lơ lửng, núi có nước, nước như dải ngân hà rơi vào bầu trời, còn có cũng là những loại cây vô cùng kỳ dị, phần lớn đều là những thứ mà Ngô Minh chưa từng nhìn thấy hay nghe thấy, đặc biệt là những sinh vật ở đây, vô cùng kỳ lạ.
Trong bụi cỏ bên cạnh, một con cừu đầu lợn có gạc nai đang gặm cỏ, thật đẹp, trên cành cây phía trên, vài con chim có đầu người đang ca hát, con trăn như cá sấu một ngụm nuốt chửng một con lợn béo không đầu nhưng với bốn cánh nhỏ.
Mọi thứ anh nhìn thấy đều vô cùng kỳ lạ, thậm chí không thể tồn tại, nhưng những thứ này lại xuất hiện sống động trước mặt anh ta.
Đúng lúc này, trong rừng cây phía trước truyền đến chấn động, sau đó một ít sinh vật khổng lồ cổ dài giống như khủng long phi nước đại tới, tựa hồ chạy thoát thân, rất nhanh một con rồng đang bay liền bay qua đầu bọn họ giống như đại bàng vồ lấy thức ăn, trực tiếp phác gục một con mồi, dùng hàm răng sắc bén một ngụm liền xé rách yết hầu con mồi.
Con rồng bay này không phải là rồng thằn lằn phương tây, mà là rồng phương đông, thân dài hơn mười mét, móng vuốt cực kỳ sắc bén, quanh thân từng luồng tinh khí vờn quanh.
Dường như nó đã phát hiện ra Ngô Minh, con rồng nhìn chằm chằm vào Ngô Minh với ánh mắt cảnh giác, có lẽ nó đã phát hiện ra Ngô Minh có một luồng khí tức khiến nó sợ hãi, đảo mắt biến mất vô tung.
"Nơi này là Phù Tổ sáng tạo thế giới, cho nên có cái gì cũng không có gì lạ, hơn nữa những thứ này hẳn là Phù Tổ vẽ ra, cho nên mới kỳ quái như vậy!" Nhị tổ Thiên sư lúc này nói ra, và Ngô Minh ngay lập tức hiểu ra. Chính mình nếu vẽ tranh, tự nhiên có thể vẽ bất cứ thứ gì mình muốn, chẳng qua nhân gia Phù Tổ là danh tác, trực tiếp vẽ một thế giới sống.
Giờ phút này, Ngô Minh cảm giác được khí tức Hộ vệ Các chủ từ xa tới gần, lập tức sửng sốt, trong lòng thầm nghĩ đối phương vậy mà có thể lần ra nơi này, anh đang muốn sử dụng Thần ấn lần nữa tiến hành dịch chuyển khoảng cách đường dài, nhưng vào lúc này, đột nhiên một bãi cỏ phía trước cách đó không xa bị nhấc bổng lên, sau đó một Cự hán thò đầu ra vẫy tay với Ngô Minh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận