Tận Thế Tân Thế Giới

Chương 233: Hắc Ngục thành truy sát

Bởi vì Đông cốc bị phá hủy nên anh ta cảm thấy có gì đó không ổn, Ngô Minh mang theo Chúc nhanh chóng rời khỏi Đông cốc, nhưng sau khi rời khỏi Đông cốc cảm giác không thích hợp vẫn tồn tại và nó ngày càng gia tăng.
Ngô Minh ngay lập tức biết rằng có điều gì đó không ổn.
Vào lúc này, Chúc nhìn chằm chằm vào phía sau Ngô Minh và đột nhiên nói: "Lão đại, ta cảm giác được phía sau ngài có một cổ nguyên khí cổ quái chấn động."
Chúc là một Tinh linh, có một nhận thức rất mạnh mẽ về nguyên khí, Ngô Minh nghe xong lập tức biết rõ mình đã cảm giác đúng.
Loại cảm giác này dường như đối với Ngô Minh rất quen thuộc, anh ta nhanh chóng nghĩ đến mình ở thành phố Sư Tử đã bị hạ thẻ 'Truy tung', lúc đó thực lực của Ngô Minh quá kém, cho dù bị hạ thẻ 'Truy tung' anh ta cũng không biết. Nhưng bây giờ thực lực Ngô Minh đã tiến bộ rất nhiều, chuyển hóa thành Hỏa nguyên nên cảm ứng nguyên khí xưa đâu bằng nay, tự nhiên cảm giác có chút manh mối. Sau lời nhắc nhở của Chúc, Ngô Minh cuối cùng cũng nhớ tới chỗ nào không thích hợp.
Có một tia nguyên khí cực kỳ hắc ám trong người anh ta, giống như trước đây, khẳng định là bị người âm thầm sử dụng thẻ 'Truy tung'.
Ngô Minh nhất thời cau mày, thầm nghĩ lại lúc nào bị đối phương hạ thẻ 'Truy tung', hẳn là sau khi vào Đông cốc, bất kể là ai hiển nhiên không phải chuyện tốt.
Chức năng của thẻ 'Truy tung' là theo dõi vị trí của mục tiêu, Ngô Minh quyết định thật nhanh, lập tức mang theo Chúc hướng về phương hướng ngược lại của khách sạn Long Đồ Đằng bỏ chạy.
Đằng Băng và những người khác tương đối an toàn với trận pháp Ẩn nấp do chính mình bố trí, ngay cả Hắc sử cũng không thể phát hiện ra họ đang ở đâu.
Mặt khác, bản thân Ngô Minh, không biết bị người nào hạ thẻ 'Truy tung', ngay cả với trận pháp Ẩn nấp cũng không thể tiêu trừ, vì vậy anh ta đào tẩu ngay lập tức. Đối phương có thể thần không biết quỷ không hay hạ thẻ 'Truy tung' mà mình không hề hay biết, nếu quay trở lại Long Đồ Đằng thì chỉ có thể làm hại đám người Đằng Băng mà thôi, dẫn người truy tung đi thì tốt hơn, tìm ra chính xác ai đang theo dõi.
Không lâu sau khi Ngô Minh rời đi, một bóng đen từ trong hư không xuất hiện, bóng đen rõ ràng là một Hắc sử, hắn mặc một chiếc áo choàng tương tự như Áo choàng bóng tối. Lúc này, Hắc sử nhìn chằm chằm vào hướng chạy trốn của Ngô Minh, lại lạnh lùng nói: "Không thể tưởng được Đông cốc Tinh linh nguyên tố còn có cá lọt lưới, hơn nữa nhân loại này cũng là gã lúc trước bị treo Huyền thưởng lệnh, giả trang Hắc sử chính là hắn, nghĩa là số 17 cũng bị nhân loại này giết chết, không thể tưởng được trong nhân loại lại có cường giả như vậy!”
Nói xong, Hắc sử lấy ra một cái thẻ để kích hoạt, cái thẻ này lập tức biến thành một đạo lưu quang bay đi, hóa ra là thẻ 'Liên lạc'.
Sau đó, Hắc sử nhanh chóng đuổi theo hướng Ngô Minh rời đi.
Trong một tòa lâu đài màu đen cách đó mấy chục km, tấm thẻ 'Liên lạc' trước đó bay tới rất nhanh, sau đó rơi vào tay một Hắc sử.
"Tốt, số 21 đã tìm ra kẻ đã giết số 17. Hắc Ngục Thành ta chưa bao giờ ghi lại có Hắc sử bị người chém giết. Đây là một sỉ nhục, mà sỉ nhục phải dùng máu để rửa, hơn nữa trên người nhân loại này còn có Hoàng kim Huyết tộc ấn ký, cho nên quyết không thể để cho hắn chạy thoát. Cử tất cả Hắc sử đến số 13 và nô bộc nhân loại truy sát người này! "
Người nói chuyện này là Hắc sử rõ ràng địa vị cực cao, hắn ra lệnh một tiếng lập tức trong Hắc Ngục Thành lao ra hàng chục chiến mã màu đen.
Ngô Minh hiển nhiên không biết mình hiện tại bởi vì nhất thời sơ sẩy bại lộ tung tích, bị Hắc Ngục Thành truy sát.
Có thể nói, trong Nguyệt lâm này, không ai có thể thoát khỏi truy sát của Hắc sử.
Nhưng ngay cả khi Ngô Minh biết thì anh ta cũng không quan tâm. Ngay từ khi giết những người trong tổ chức, anh ta đã kết thù với Hắc Ngục Thành, cứng đối cứng với đối phương chỉ là vấn đề thời gian.
Hắc sử đang đuổi theo hắn nhận định Ngô Minh sẽ đào tẩu, nhưng Ngô Minh hiển nhiên sẽ không, ít nhất anh ta sẽ không rời khỏi Nguyệt lâm cho đến khi cứu được Lý Hạ.
Lúc này, anh ta dừng lại giữa một khu rừng rậm rồi triệu hồi Cốt long, Răng hàm, A mỗ và Chúc, sau đó lấy ra hơn mười thẻ trận nhanh chóng đưa chúng vào một số phương vị để kích hoạt bố trí một kết giới trận pháp Ẩn nấp.
Và trong kết giới trận pháp Ẩn nấp này, Ngô Minh cũng gia nhập thẻ trận hiếm 'Vô tung vô ảnh'.
Sau đó, Ngô Minh thiết lập một trận pháp Vây khốn và thêm thẻ trận hiếm 'Mạn đằng kết giới', tất cả đều là thẻ trận có sẵn. Ngô Minh chỉ cần bố trí chúng, nhưng tiếc là không có đủ thẻ trận và cũng quá muộn, nếu không Ngô Minh muốn thiết lập một 'trận pháp Tấn công'.
Ngay sau khi Ngô Minh ẩn giấu Cốt long và tất cả sủng vật của anh ta trong kết giới thẻ trận 'Vô tung vô ảnh', Ngô Minh đứng đó giả vờ nghỉ ngơi.
Trận pháp Vô tung vô ảnh ở phía sau, còn kết giới Mạn đằng kết giới ở phía trước, chỉ cần có người tiến vào Mạn đằng kết giới của anh ta, Ngô Minh sẽ biết ngay lập tức.
Từ vừa mới bắt đầu Ngô Minh liền vẫn luôn suy nghĩ đến tột cùng là người nào có thể thần không biết quỷ không hay ở Đông cốc hạ thẻ Truy tung lên mình, nghĩ tới nghĩ lui Ngô Minh suy đoán lúc đó nhất định có địch nhân ẩn nấp ở Đông cốc, và địch nhân này đã có một cách ẩn nấp hình thể và nguyên khí vô cùng mạnh mẽ.
Mà đối phương đã có thẻ Truy tung nên nhất định sẽ đuổi theo, Ngô Minh đã bố trí trận pháp để đối phó với kẻ địch này, bị người Truy tung như thế này, nếu Ngô Minh không loại bỏ được nguy cơ tiềm ẩn này e rằng anh ta sẽ không thể sống sót qua đêm nay.
Một lúc sau, Ngô Minh cau mày, có người bước vào Mạn đằng kết giới mà anh ta bố trí.
Ngay phía trước, một người mặc áo choàng đen, mang theo trường kiếm màu đen xuất hiện trong Mạn đằng kết giới, trong trận pháp này, phương pháp che giấu bộ dáng của đối phương hoàn toàn không có tác dụng, vì vậy hắn lập tức hiện ra thân hình.
Chính là Hắc sử đi theo Ngô Minh, giây trước còn ở trong rừng rậm nhưng giây sau lại xuất hiện trong không gian đầy Mạn đằng xung quanh, hắn lập tức biết mình trúng kế.
"Đây là kết giới trận pháp? Ngươi vậy mà cũng biết cách bố trí kết giới trận pháp?"
Hắc sử kinh ngạc thốt lên, dường như không ngờ con mồi hắn đang theo dõi lại có năng lực như vậy.
Trước giờ hắn vẫn đánh giá cao thực lực của Ngô Minh, rốt cuộc nếu không có chuyện bất ngờ xảy ra thì Hắc sử số 17 đã chết trong tay đối thủ.
Trong Hắc Ngục Thành, Hắc sử không có tên, họ chỉ được xếp theo thực lực, mà thứ hạng là tên của họ.
Có 27 Hắc sử trong Nguyệt lâm và tên của họ cũng được liệt kê theo thứ tự. Vì lẽ đó, số 21 không đủ tự đại một mình đối phó với Ngô Minh, cho nên hắn đã sớm liên lạc với Hắc Ngục Thành dự định đợi đến khi đồng bọn đến cùng nhau vây công, không nghĩ tới bị bại lộ trước tiên.
Ở cự ly gần, Hắc sử cũng thấy được thực lực của Ngô Minh, đồng thời thở phào nhẹ nhõm.
"Hóa ra chỉ là kẻ hèn nguyên khí cấp ba. Xem ra ngươi không giết được số 17. Một khi đã như vậy, ta không cần đợi người khác tới một mình ta có thể giải quyết ngươi!"
Ngô Minh thấy người đuổi theo hóa ra là một Hắc sử, vừa nghe đối phương nói xong liền biết chuyện gì đang xảy ra. Lúc này, anh ta cười lạnh nói: “Ai giải quyết ai còn không nhất định đâu, số 17 ngươi nhắc tới nói không chừng là bị ta giết chết!”
Nói xong, Ngô Minh lấy ra Hắc tinh đại kiếm, trực tiếp xông lên.
Hắc sử nhìn thấy Hắc tinh đại kiếm trong tay Ngô Minh, sắc mặt đại biến, thất thanh nói: "Ngươi thật sự giết chết số 17, ngươi xong rồi, dám giết Hắc sử của chúng ta cho dù ngươi trốn chân trời góc bể, Hắc Ngục Thành cũng sẽ tìm được ngươi, giết ngươi và tất cả những người có liên quan đến ngươi!”
Ngô Minh chẳng muốn cùng đối phương nói nhảm, anh ta phải giải quyết phiền toái này càng sớm càng tốt. Nên không định một chọi một mà trực tiếp triệt tiêu thẻ trận 'Vô tung vô ảnh ' đi, ngay sau đó, Cốt long, A mỗ, Chúc và Răng hàm cùng nhau lao tới tham gia cuộc chiến.
Hắc sử vừa định thi triển kiếm kỹ đem Ngô Minh đánh chết, nhưng không ngờ lại có nhiều sủng vật như vậy xông lên, đặc biệt là Cốt long tốc độ nhanh nhất. Ngay khi Hắc sử chém ra một kiếm Cốt long liền hung hăng ấn xuống đất cắn đứt đầu hắn, tên Hắc sử này thậm chí còn không có cơ hội hét lên.
Nguyên khí cấp bốn đã chết dưới sự vây công bất ngờ của Ngô Minh.
Mà thực lực của Hắc sử này kém hơn rất nhiều so với Hắc sử trước, người trước còn có thể chống cự mấy lần, còn gã này phản kháng quá muộn liền bị Cốt long một mặt cắn chết.
Đương nhiên, Ngô Minh cũng hành động xuất kỳ bất ý, dù sao Hắc sử này so với Dạ Minh anh ta đối phó lúc trước mạnh hơn nhiều, Dạ Minh thì Ngô Minh có thể vượt cấp đánh chết, nhưng đối mặt với Hắc sử này, Ngô Minh hiện tại một đối một còn không có nắm chắc.
Nếu không có Cốt long, cho dù Ngô Minh muốn chiến thắng nhất định sẽ gặp khá nhiều khó khăn.
Ngay sau khi Hắc sử vừa chết, Ngô Minh đã tiến lên thu thập chiến lợi phẩm, thứ đầu tiên thu được đương nhiên là Tạp giới của Hắc sử, nhưng số lượng thẻ trong Tạp giới của Hắc sử không nhiều như lần trước, có thể so sánh với Dạ Minh, nhưng đối với Ngô Minh mà nói đó là một khoản thu hoạch không nhỏ.
Ngoài Tạp giới, Ngô Minh còn có một thanh Hắc tinh đại kiếm và chiếc áo choàng của Hắc sử.
Nhìn xong, Ngô Minh mới hiểu ra tại sao không tìm thấy đối phương, không ngờ Hắc sử này cũng có một cái áo choàng, chẳng trách Ngô Minh khi ở Đông cốc không chút nào phát hiện.
Ngô Minh biết rõ người này Hắc sử chỉ là theo chân mình, còn có Hắc sử khác đuổi theo, bất quá cũng may, Hắc sử này phát ra thẻ 'Truy tung', không có hắn thì người khác cũng không truy tung được anh ta, chỉ mất một lúc là nguyên khí của thẻ 'Truy tung' sẽ tiêu tán.
Sau khi đơn giản thu dọn chiến trường, Ngô Minh lập tức trốn xa.
Không lâu sau khi Ngô Minh rời đi, vài con chiến mã đen cường tráng đã tới đây, một Hắc sử hơi thở cường đại đang cưỡi ngay lập tức nói:
“Nơi này có mùi máu tươi, đã từng phát sinh chiến đấu, điều tra một chút!”
Một vị Hắc sử trên lưng ngựa lạnh giọng nói, hắc giáp cùng thanh sắc kiếm màu đen trên lưng toát ra một cổ túc sát chi khí.
Hai tên Hắc sử phía sau lập tức lật người, không lâu sau đã tìm thấy một thi thể trong bụi cây.
“Đó là số 21!” Một Hắc sử nghiêm nghị nói.
"Đuổi theo, giết chết hai Hắc sử trong Hắc Ngục Thành của ta, dù trốn đi đâu cũng phải bắt được. Cử người kích hoạt toàn bộ phòng ngự tinh, đóng cửa Nguyệt lâm, tuyệt đối không được để hắn chạy thoát!" Hắc sử đi đầu thanh âm càng lạnh hơn.
“Số 13, đối phương đã giết hai vị Hắc sử của chúng ta, ngươi muốn báo cáo chuyện này với số 1 sao?” Một vị Hắc sử bên cạnh lúc này lớn tiếng hỏi.
Nghe thấy chữ 'số 1', tất cả Hắc sử đều dừng lại, ngay cả vị Hắc sử khí thế mạnh nhất lúc trước cũng nói: "Hiện tại... đừng nói với số 1, chờ bắt được con kiến kia lại nói.”
Hắc sử khác nghe vậy đều thở phào nhẹ nhõm, sau đó rung dây cương tiếp tục đuổi về phía trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận