Tận Thế Tân Thế Giới

Chương 453: Chiến Xà nhân

Trong vùng Loạn Lưu Hải, giá trị của thẻ thuộc tính Thủy rất cao, vì nhiều thẻ ở đây đều là thuộc tính Thủy, và để kích hoạt Thẻ thuộc tính thủy thì thẻ Thủy nguyên tố là vật cần thiết.
Có điều 300 thẻ Thủy nguyên tố, tương đối mà nói cũng thật sự là một con số tương đối lớn. Vừa rồi Ngô Minh thấy được một con thuyền so Bàn Cổ Hào còn muốn lớn hơn một chút, giá cũng chỉ tầm 200 thẻ Thủy nguyên tố, Mũ thuyền trưởng hàng hải ở đây lại muốn ba trăm tấm Thủy nguyên thẻ, thật sự là có chút khoa trương, hơn nữa trên bảng còn ghi chú rõ, không mua chớ đụng vào.
“Thảo nào ở đây không có ai chú ý!” Ngô Minh đột nhiên nói, đúng như lời người đàn ông mặc áo choàng nói, quy mô của khu phiên chợ trên biển này thực ra rất nhỏ, và những người đến đây là tầng dưới trong vùng Loạn Lưu Hải, trong tay không có bao nhiêu Thẻ nguyên khí thì nhất định phải mua mấy thứ giá trị nhất, một cái mũ không biết để làm gì giá 300 thẻ Thủy nguyên tố, vô luận là ai cũng sẽ cho rằng lão thủy thủ bán đồ điên rồi, còn ai mua cái mũ quái gở đó thì chính là tiêu chuẩn kẻ đần dở hơi.
Vì vậy, trong một thời gian dài, không ai để ý đến lão ta.
Ngô Minh cẩn thận cảm nhận một hồi, quả nhiên có thể cảm nhận được nguyên khí dao động vô cùng mờ mịt trên chiếc mũ đã sờn rách này.
Suy nghĩ một chút, Ngô Minh từ trong Tạp giới lấy ra ba trăm thẻ Thủy nguyên tố ném lên con thuyền này, sau đó vươn tay cầm lấy chiếc mũ trong tay xoay người rời đi.
Ai mua thì chính là kẻ đần, rõ ràng Ngô Minh đã trở thành kẻ đần trong mắt người khác, nhưng thực sự có phải như vậy?
Rõ ràng là không!
Thời điểm Ngô Minh cầm lấy chiếc mũ, anh ta đã chắc chắn chiếc mũ này không đơn giản, ít nhất nó phải đáng giá ba trăm thẻ Thủy nguyên tố, về phần nó có tác dụng gì thì cần phải nghiên cứu thêm mới biết được.
Về phần lão thủy thủ, Ngô Minh cũng biết đối phương nhất định không đơn giản, lão là cao thủ ít nhất đạt tới nguyên khí cấp năm, nhưng không biết tại sao thực lực lại bị áp chế, lại thêm bộ dáng luộm thuộm nên không ai có thể nghĩ tới lão là cao thủ. Nhưng Ngô Minh biết rõ với thực lực hiện tại của mình, nếu là cao thủ nguyên khí cấp năm nguyên khí thì anh ta gần như không có cơ hội chiến thắng, bởi vì nguyên khí bản thể héo rũ mà rất khó thúc dục những xúc tu vô hình sau lưng. Bây giờ Ngô Minh đã gặp phải một cao thủ thực sự, không có nhiều con bài tẩy mà anh ta có thể sử dụng được.
Vì vậy, sau khi anh ta mua xong đồ vật thì rời đi ngay, không hề chậm trễ.
Người thủy thủ già thoạt nhìn có vẻ đang ngủ gật, đột nhiên nhìn thấy đống thẻ Thủy nguyên tố trên boong thuyền cũng hơi sửng sốt, sau đó lão ta nhìn thấy một người đàn ông đeo mặt nạ đội mũ của mình.
Lúc này, trong mắt lão thủy thủ có một tia sáng mờ mịt, lão liếc nhìn bóng lưng của Ngô Minh lẩm bẩm cái gì đó mà không ai có thể nghe thấy, sau đó vung tay lên một cái, thẻ Thủy nguyên tố trên thuyền đã bị lấy đi.
Cảnh tượng này tuy diễn ra rất nhanh nhưng vẫn có rất nhiều người nhìn thấy, những người đó cho là lão thủy thủ già sắp xuống lỗ, bây giờ mới biết là đã hiểu lầm, lão thủy thủ này nhất định không đơn giản. Hơn nữa còn có người nhìn chằm chằm gã đeo mặt nạ kia, người có thể xuất ra nhiều thẻ Thủy nguyên tố như vậy đã trở thành một con cá lớn trong mắt họ.
Ở phiên chợ trên biển, do có quy tắc nên không ai dám động thủ, nhưng trên biển rộng thì mọi chuyện lại khác.
Ngô Minh tự nhiên có thể cảm nhận được ánh mắt này. Anh ta kêu ba người Đại Hồ tử, Tích Hi và Khương Minh đi theo mình về Bàn Cổ Hào là để hấp dẫn ánh mọi người trước khi rời khỏi.
Ngay sau đó Ngô Minh lên thuyền và lập tức để đám người Đại Hồ tử rời khỏi phiên chợ trên biển. Đồng thời, Ngô Minh cũng cẩn thận nghiên cứu chiếc Mũ thuyền trưởng hàng hải mà mình mua ba trăm thẻ Thủy nguyên tố.
Mũ rất cũ nát, ngửi kỹ còn có thể ngửi thấy cỗ mùi vị khác thường, nhưng có thể thấy kết cấu của mũ rất tốt. Sau khi nghịch một lúc, Ngô Minh không có bất kỳ phát hiện nào, sau khi nghĩ lại, anh ta cởi chiếc mũ lưỡi trai đang đội trên đầu xuống, đội chiếc Mũ thuyền trưởng hàng hải lên.
Lập tức, Ngô Minh có một cảm giác kỳ lạ.
Đầu tiên. Ngô Minh thấy rằng tầm nhìn của mình dường như đã mở rộng hơn rất nhiều, ngoài ra, Ngô Minh có thể cảm nhận được 'sự tồn tại' của Bàn Cổ Hào dưới chân mình, cũng như một mảng nước biển nhỏ dưới thuyền. Cảm giác này giống như là, có thể dựa vào ý niệm của mình để điều khiển con thuyền và nước dưới biển.
Ngay lập tức Ngô Minh phấn khích, thông qua ý niệm để cho con thuyền gia tốc. Quả nhiên, tốc độ của Bàn Cổ Hào ngay lập tức tăng lên, nhìn kỹ hai bên mạn thuyền có thể thấy nước biển tạo thành những gợn sóng, đang ôm chặt con thuyền tiến về phía trước.
"Thì ra là thế !"
Ngô Minh cười cười, rốt cuộc anh ta cũng đã biết Mũ thuyền trưởng hàng hải có tác dụng gì. Đeo nó lên có thể điều khiển thuyền dưới chân, ngay cả khi không có động lực cũng có thể mượn nước biển xung quanh tạo thành lực dâng trong nước để đẩy thuyền về phía trước.
“Lãi to rồi!” Ngô Minh rất vui mừng, không nghi ngờ gì nữa, chiếc Mũ thuyền trưởng hàng hải này là bảo bối thực sự, nhất là trong vùng Loạn Lưu Hải này, với chiếc mũ này Ngô Minh có một năng lực hành động cường đại hơn người khác rất nhiều.
Những người khác trên thuyền cũng kinh ngạc nhìn cảnh tượng này, đương nhiên bọn họ cũng không biết chuyện gì đang xảy ra, vừa rồi thuyền đột nhiên tự mình tăng tốc, quả thực không thể tin được.
Lúc này, Hiểu Phong và Khương Minh, những người phụ trách trông coi đi tới và nói với Ngô Minh: "Thuyền trưởng, có người đuổi tới, tốc độ rất nhanh !"
Danh hiệu 'Thuyền trưởng' là quyết định của Ngô Minh vài ngày trước. Tên thật của mình thì Ngô Minh không muốn nói cho người khác biết, dù sao hiện tại cừu gia của mình cũng không thiếu, đặc biệt là Singh và Flamenco đó. Nếu đối phương cũng bước vào vùng Loạn Lưu Hải, chắc hẳn sẽ rất phiền phức khi biết tên anh ta. Cho nên Ngô Minh dứt khoát lấy danh hiệu 'Thuyền trưởng' để xưng hô, đây cũng là phù hợp với tình huống hiện tại. Bây giờ Ngô Minh hoàn toàn chính xác chính là thân phận thuyền trưởng.
Nghe Hiểu Phong và Khương Minh báo cáo, Ngô Minh nhìn lại thì thấy thấy bóng một con tàu đang từ từ tiến đến trên biển. Khương Minh lập tức đưa một chiếc kính viễn vọng, vật này rất hữu dụng trên biển, Ngô Minh có thị lực rất tốt, dùng kính viễn vọng nhìn ngay lập tức nhận ra con tàu đó đang đuổi theo chiếc thuyền của mình, đó là chiếc thuyền lớn của Xà nhân đã cùng nhau đến phiên chợ trên biển.
“Không ngờ bọn họ là người đầu tiên đuổi theo!” Ngô Minh đeo mặt nạ nên người khác nhìn không ra vẻ mặt của anh ta, nhưng hiển nhiên, vẻ mặt của Ngô Minh lúc này có chút ngưng trọng.
Ngô Minh trước đó đã cảm thấy trên thuyền Xà nhân có cao thủ nguyên khí cấp 4. Ở giai đoạn này, Ngô Minh vẫn có chút tự tin đối phó với kẻ địch nguyên khí cấp ba, nhưng nguyên khí cấp bốn thì rất khó nói.
Bọn Xà nhân này đuổi theo hẳn là có ý đồ xấu, ước chừng là muốn cướp bóc, nếu chỉ có một mình mà thực lực lại bị áp chế thì ít có cơ hội chiến thắng, nhưng may mắn thay, bây giờ anh ta không đơn độc.
Nếu sử dụng chiếc Mũ thuyền trưởng hàng hải thì con thuyền sẽ có thể chạy thoát, nhưng Ngô Minh không có ý định trốn thoát. Bàn Cổ Hào và con thuyền khác vẫn quá nhỏ để anh ta đến được Trầm Thuyền cốc. Ngô Minh định đoạt lấy con tàu lớn của đám Xà nhân, tương đối mà nói, tàu của đối thủ tốt hơn nhiều.
Ngay lập tức, Ngô Minh lấy ra một số thẻ bài bình thường và phân phát cho mọi người trên thuyền.
"Có thẻ sinh vật và thẻ phép trong Tạp sách. Một lát nữa đợi địch nhân đã đến gần, nghe mệnh lệnh của ta, sau đó kích hoạt tất cả các thẻ ngay lập tức. Các ngươi không phải lo lắng về Thẻ nguyên khí mà mình cần, ta đã chuẩn bị xong. Trận chiến này sẽ tiêu diệt toàn bộ đối thủ, các ngươi có tự tin đánh chiếm con tàu lớn của đối phương không? " Giọng điệu của Ngô Minh cực kỳ bình tĩnh, vì vậy Đại Hồ tử cùng với bọn người Tích Hi vốn đã rất căng thẳng, ngay lập tức bình tĩnh lại. Nếu như không có người đeo mặt nạ, cho bọn họ mười vạn lá gan bọn họ cũng không dám tấn công chiến thuyền của Dị tộc nhân, nhưng bây giờ bọn họ lại dám.
Ngô Minh cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm khi giao việc cho người khác, nếu chỉ có một mình anh ta thì cho dù triệu hồi sủng vật cũng không được bao nhiêu, nhưng nếu có nhiều người, số lượng sủng vật đủ để trấn áp đối thủ.
Khi nói đến chất lượng sủng vật, Ngô Minh tin rằng những Xà nhân ở thuyền bên kia không thể so sánh với anh ta.
Sau đó, Ngô Minh lấy ra con dao găm vảy rồng lấy được từ Flamenco, lấy Áo choàng bóng đêm khoác lên người, lúc này mới bước vào màn đêm, có thể dùng Áo choàng bóng tối để che giấu thân hình của mình.
Kế hoạch của Ngô Minh là để những người khác sử dụng sủng vật và Thẻ phép chế trụ Xà nhân, đồng thời chờ cơ hội giết chết nguyên khí cấp 4 duy nhất trên tàu của đối phương.
Chỉ cần nguyên khí cấp 4 của đối phương chết đi, Ngô Minh liền có thể vô tư.
Bạn cần đăng nhập để bình luận