Tận Thế Tân Thế Giới

Chương 687: Kiếm Phong sơn

Nhắc tới Kiếm Thánh thị tộc, Caesar Vương hiện ra một mặt bất mãn, nhưng vì Ngô Minh đã hỏi thăm nên ông ta chỉ có thể nói ra sự thật, Ngô Minh nhanh chóng biết được vị trí của Kiếm Thánh thị tộc.
“Ngô Minh, tớ sẽ đi với cậu!” Lúc này Mặc Mặc Thác cất tiếng gọi, Huyết Nhận rõ ràng đã biết lý do Ngô Minh sẽ đến Kiếm Thánh thị tộc nên hắn cũng tình nguyện đi cùng anh ta. Ngô Minh làm sao có thể không biết dự định của Mặc Mặc Thác, anh ta muốn nhân cơ hội này thuyết phục Kiếm Thánh thị tộc trở về Đế quốc Thú nhân. Kiếm Thánh thị tộc vô cùng hùng mạnh, nếu có thể trở lại nhất định sẽ nâng cao thực lực rất nhiều cho Đế quốc Thú nhân, đến lúc đó coi như là Cự nhân trở lại, bọn họ cũng có lực lượng để kháng cự.
Ngô Minh có thể thấy được điều này, Vương Caesar đương nhiên cũng biết rõ, ông ta cũng toàn lực ủng hộ kế hoạch của Mặc Mặc Thác. Là đế vương của Đế quốc Thú nhân, ông ta đương nhiên biết thực lực của Kiếm Thánh thị tộc, đó là một trong những thị tộc cổ xưa và hùng mạnh nhất Đế quốc Thú nhân, tuy là một thị tộc nhưng sức mạnh của bọn họ nhất định có thể gọi là thế lực cường đại trong Nguyên khí thế giới.
Có điều thành viên Kiếm Thánh thị tộc phần lớn là không tranh với đời, thập phần thanh cao, nói trắng ra là họ không màng đến thế sự, dù trời có sập, miễn là không liên lụy đến bọn họ thì họ sẽ không can thiệp. Nơi Kiếm Thánh thị tộc sinh sống cũng vô cùng bí mật, nghe nói ở trên Kiếm Phong sơn. Kiếm Phong sơn là một trong những khu vực nguy hiểm nhất trong Nguyên khí thế giới, ngay cả những tên cướp Dị tộc nhân hung dữ nhất cũng không dám đến đó.
Lần này Ngô Minh không mang theo Tia Chớp Đen nên Đế quốc Thú nhân cung cấp một vật cưỡi có tốc độ bay cực nhanh, đó là Lôi Ưng.
Lôi Ưng với đôi cánh sải dài tới 7 mét này có những chiếc lông giống như sắt. Những chiếc lông này thực chất không khác gì kim loại, trên những chiếc lông này thỉnh thoảng sẽ có những tia chớp lóe lên, đó là tên nguồn gốc của tên gọi Lôi Ưng.
Không còn nghi ngờ gì nữa, đây là một loài Ưng thú phi hành rất mạnh, không những vậy, chúng còn nổi tiếng nhất với tốc độ bay của mình. Ngay cả trong số những tọa kỵ phi hành trong toàn bộ Nguyên khí thế giới, tốc độ của Lôi Ưng có thể được xếp hạng trong top ba. Ngô Minh thử cưỡi trên đó, tuy rằng tốc độ không nhanh như Tia Chớp Đen nhưng cũng khá nhanh, ít nhất là nhanh hơn máy bay rất nhiều.
Việc này không nên chậm trễ, Ngô Minh cũng muốn nhanh chóng hành động đến Kiếm Thánh thị tộc là để hoàn thành tâm nguyện của Kiếm Thánh, dù sao mình cũng đã lấy được chỗ tốt của đối phương, một bộ kiếm kỹ hoàn chỉnh của thị tộc. Thứ hai, Ngô Minh cũng muốn thu phục Kiếm Thánh thị tộc, không nói đến việc Caesar Vương đánh giá cao Kiếm Thánh thị tộc, chính Ngô Minh cũng biết thực lực của Kiếm Thánh thị tộc, một thành viên của Kiếm Thánh thị tộc đủ sức chống lại một nhánh quân đoàn Cự nhân. Đây chắc chắn không phải là tin đồn, cũng không phải do Ngô Minh tưởng tượng, bởi vì đây là chuyện thực sự đã xảy ra mà Caesar Vương đã kể cho Ngô Minh. Rất lâu trước đây, một thế lực hùng mạnh đã phái một đội quân hàng vạn người đến bao vây Kiếm Thánh thị tộc, nhưng Kiếm Thánh thị tộc chỉ cử một trăm thành viên đem theo một trăm thanh Trường kiếm thị tộc, sau đó đem mấy vạn người này toàn bộ chém giết.
Đây là thế mạnh của Kiếm Thánh thị tộc. Nếu Thú nhân sinh ra là những chiến binh, thì Kiếm Thánh thị tộc là những chiến binh thiên tài giữa các chiến binh, bọn họ sinh ra để chiến đấu, một người một kiếm, đồng hành suốt đời.
Lần này đến đó là Ngô Minh và Mặc Mặc Thác, hai con Lôi Ưng bay qua núi và sông hồ như tia chớp trên không trung. Một ngày sau đã tới một vùng rất xa, lúc này Ngô Minh nhìn thấy một ngọn núi lớn.
Một ngọn núi kỳ lạ.
Trên núi không có cây cỏ, chỉ có những tảng đá lớn nhỏ khác nhau giống như một thanh trường kiếm cắm ngược, nhìn từ xa trông giống như một con nhím to lớn, nhìn kỹ mới nhận ra kết cấu của những tảng đá này cực kỳ cứng rắn, rõ ràng ẩn chứa rất nhiều Nguyên thiết, như thể cả ngọn núi đều được làm bằng sắt vậy, dưới ánh sáng mặt trời, nó có thể phản xạ một loại kim loại trầm trọng cứng rắn.
Không chỉ như vậy, sau khi Lôi Ưng tới gần một khoảng cách nhất định, ngay cả Ngô Minh cũng cảm nhận được một lực hút cực lớn từ Kiếm Phong sơn truyền đến, Mặc Mặc Thác bên cạnh càng không chịu nổi, liền bị lôi kéo đâm sầm vào Kiếm Phong sơn.
“Không tốt!” Ngô Minh lập tức thúc giục Ngũ Trảo Kim Long huy động sức mạnh, trước tiên nắm lấy thú cưỡi Lôi Ưng của mình, sau đó dùng hết sức ném về phía sau. Bây giờ Ngô Minh có sức mạnh cường đại cỡ nào, dưới cú ném với tất cả sức lực của mình, anh ta đã trực tiếp ném con Lôi Ưng to lớn đi hàng trăm mét, khiến nó thoát khỏi lực kéo không thể giải thích được.
Về phần Mặc Mặc Thác, lúc này anh ta và thú cưỡi của mình đã bị trôi về phía dưới, Ngô Minh bất ngờ tăng tốc lao lên như một viên đạn pháo, ngàn cân treo sợi tóc nắm lấy Mặc Mặc Thác. Riêng thú cưỡi Lôi Ưng của Mặc Mặc Thác thì Ngô Minh bất lực, con Lôi Ưng to lớn hét lên, vỗ cánh cố gắng giữ thăng bằng nhưng nó không thể chống lại lực kéo khổng lồ, như một chiếc ô tô tốc độ cao lao thẳng vào sườn núi phía trước.
Một kêu thảm thiết đột ngột kết thúc, và những chiếc gai sắc nhọn ngay lập tức xuyên qua Lôi Ưng tội nghiệp thành tổ ong vò vẽ.
Về phần Ngô Minh và Mặc Mặc Thác thì vẫn chưa hết nguy hiểm, từ vừa rồi Ngô Minh có thể cảm nhận được một lực hút đến từ Kiếm Phong sơn, sức lực của bản thân đủ để vượt qua lực hút này nhưng Mặc Mặc Thác hiển nhiên rất khó khống chế. Lúc này Ngô Minh đang ôm anh ta nên Ngô Minh cảm thấy một sức hút mạnh hơn từ chính Mặc Mặc Thác.
“Đây là nam châm, một khối nam châm to lớn không gì sánh được!” Ngô Minh nhìn Kiếm Phong sơn kỹ hơn, lập tức nhận ra trên người mình có giáp kim loại, như vậy nhất định sẽ bị lực từ tác động, mà khôi giáp Mặc Mặc Thác mặc trên người so với mình càng dày hơn, cho nên chịu lực từ trường mạnh hơn. Về phần Lôi Ưng, lông vũ của nó có chứa nguyên tố sắt, đối với Kiếm Phong sơn thì nó là một cục sắt lớn, vì vậy nó phát huy sức mạnh để hút Lôi Ưng xuống.
“Cởi áo giáp, nhanh lên!” Ngô Minh lập tức kêu to, bởi vì anh ta cảm giác được lực lượng cực lớn, cho dù mình mang theo Mặc Mặc Thác thì chống đỡ cũng có chút khó khăn.
Mặc Mặc Thác cũng không ngốc, lập tức biết là chuyện gì xảy ra, vừa cởi bỏ hết áo giáp liền bị Kiếm Phong sơn hút, nếu nhìn kỹ có thể thấy trên Kiếm Phong sơn có rất nhiều hài cốt, cũng như rất nhiều vũ khí và áo giáp, một số đã mục nát, tựa hồ đụng vào liền sẽ hóa thành tro bụi.
Oành!
Mặc Mặc Thác ném chiếc khôi giáp rất đẹp ra ngoài, lập tức giống như một viên đạn pháo va trên Kiếm Phong sơn và bị những chiếc gai sắc nhọn phá nát, còn có miếng hộ tâm và miếng đệm vai bị đập vỡ, đợi đến khi cởi bỏ được áo giáp toàn thân thì lực hút kia mới yếu bớt, Ngô Minh và Mặc Mặc Thác lập tức hạ xuống, bọn họ chỉ còn cách Kiếm Phong sơn 100 mét.
Khi đôi chân của mình đạp trên mặt đất thì Mặc Mặc Thác vẫn còn chút sợ hãi, thực lực của anh ta không yếu, nhưng nếu Ngô Minh không cứu anh ta trở về lúc nãy, sợ là rất có thể giống như đầu Lôi Ưng đáng thương kia bị xuyên thành đường hồ lô rồi.
"Thật kinh khủng. Với một nơi như vậy, ai có thể đánh vào được? Dù quân đoàn có tới cũng sẽ bị một lực từ trường cực mạnh hút vào Kiếm Phong sơn, và sẽ bị xuyên thủng đến chết." Mặc Mặc Thác vừa nói một bên nghĩ mà sợ.
“Chỉ cần cậu không mang quá nhiều kim loại trên người hẳn là không có vấn đề gì. Mà này, cậu thật sự không biết tình huống của Kiếm Phong sơn sao?” Ngô Minh hỏi, anh ta thực sự rất tò mò, Kiếm Phong sơn là một nam châm khổng lồ, mà điều này thậm chí trước giờ vẫn không có ai biết.
“Đừng nói tớ, sợ là phụ thân tớ cũng không biết, bởi vì người của Kiếm Thánh thị tộc quá xa cách với Đế quốc Thú nhân, và chúng tôi biết quá ít về họ!” Mặc Mặc Thác giải thích.
Ngô Minh gật đầu, sau đó hai người cất bước đi tới phía Kiếm Phong sơn, trên người vẫn còn một ít kim loại nên vẫn có thể cảm nhận được lực từ trường, nhưng nó đã nằm trong phạm vi có thể kiểm soát được, nhưng một khi lấy ra vũ khí, khi đó lực từ trường này sẽ tăng đột ngột.
"Ở địa phương này không thích hợp dùng vũ khí lạnh!" Đây là sự nhất trí của Ngô Minh và Mặc Mặc Thác.
Kiếm Phong sơn đầy gai nhọn bằng kim loại, sắc nhọn, gió thổi vào phát ra tiếng động vù vù cổ quái, nơi này cực kỳ hoang vu, không có một chút dấu vết của thực vật, môi trường sống hoàn toàn khắc nghiệt, nói chung là trong môi trường sống như vậy thì thực lực của sinh vật cũng rất mạnh mẽ.
Khi Ngô Minh và Mặc Mặc Thác đang tìm đường lên núi, một bầy quái vật có hình dáng kỳ lạ xuất hiện, đây là một bầy Thực Nhân Ma hung tàn. Trong Nguyên khí thế giới, những Thực Nhân Ma này cũng là những chủng tộc khét tiếng, thức ăn của chúng chính là địch nhân của chúng. Thân hình lưng còng với làn da sần sùi trên người, cánh tay dài và hai ngón tay có móng dài như lưỡi kiếm có thể dễ dàng xé vụn đá, chúng nó không có mũi nhưng lại có đôi mắt khát máu và đôi chân dài khổng lồ. Cái miệng đầy răng nanh, khi nhìn thấy những chiếc răng sắc nhọn và rậm rạp như gai sẽ khiến lòng người lạnh sống lưng.
Nhìn thấy hai vị khách không mời mà đến là Ngô Minh và Mặc Mặc Thác, đám Thực Nhân Ma này lập tức vây quanh như nhìn thấy món ngon, dựa vào địa thế mà hình thành vòng vây, bọn chúng rất xảo quyệt và khôn khéo, không tấn công ngay mà đang chờ thời cơ.
Lúc này Mặc Mặc Thác theo bản năng lấy ra vũ khí, nhưng lập tức cảm giác được một cỗ lực hút mạnh mẽ, đồng thời nhận ra ở đây không thể sử dụng vũ khí lạnh nên chỉ có thể lấy ra một ít Thẻ phép và Thẻ sủng vật chuẩn bị chiến đấu.
Mà Ngô Minh từ mới vừa mới bắt đầu liền suy nghĩ một vấn đề, đó là nơi này lãnh thổ của Kiếm Thánh thị tộc, vậy Kiếm Thánh thị tộc có sử dụng kiếm ở đây không?
Dựa vào sự hiểu biết của Ngô Minh về Kiếm Thánh thị tộc, bọn họ chắc chắn sẽ sử dụng nó. Ngay lập tức, Ngô Minh lấy ra Vạn Thú Kiếm, mặc dù ngay lập tức cảm nhận trên thân kiếm sinh ra lực hút khổng lồ, nhưng Ngô Minh vẫn giữ chặt chuôi kiếm.
Một bên Mặc Mặc Thác đã triệu hồi hai sủng vật có nguyên khí cấp bốn, mà vài con Thực Nhân Ma đã nhanh chóng vọt lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận