Tận Thế Tân Thế Giới

Chương 804: Linh Nô (2)

Mặc dù đối với Ngô Minh, ký ức này đã lâu lắm rồi, nhưng Ngô Minh vẫn có thể nhớ đến trong vùng Loạn Lưu Hải của nguyên khí thế giới, Ngô Minh đã từng đến con tàu khổng lồ bị chìm và nhìn thấy mảnh vỡ của Thiết bì nhân như vậy.
Tuy có đôi chút khác biệt, nhưng Ngô Minh đều có thể nhận ra chúng là một.
Phát hiện này khiến Ngô Minh bị chấn động, chẳng lẽ Thiết bì nhân trước mặt này có liên quan gì đến con tàu bị chìm khổng lồ mà anh từng thấy trước đây?
Lúc này, hồn hỏa màu xanh lam của Thiết bì nhân kia nhảy lên một cái, người sau đột nhiên lao lên vươn lòng bàn tay to lớn túm lấy Ngô Minh, nhưng anh không hề né tránh mà vung ra một cú đấm, thúc giục sức mạnh cơ thể cùng lúc đạt 190%.
Trong phút chốc, uy lực từ cú đấm của Ngô Minh tăng lên gấp mười lần, hình thể Ngô Minh vừa tăng vọt đã trực tiếp đấm thẳng vào Thiết bì nhân, hiển nhiên lần này Ngô Minh vận dụng quyền lực là trước nay chưa từng có, áp suất không khí cực lớn nổ tung trên nắm đấm của Ngô Minh, lực lượng này thậm chí còn đánh trúng vài chiếc ô tô đang đậu bên đường và bay ra xa vài mét, kính của những chiếc xe này trong nháy mắt vỡ vụn, mức độ phá hại này rõ ràng chỉ là bắt đầu. Khi nắm đấm của Ngô Minh và Thiết bì nhân chạm vào nhau, nó đã phá hủy toàn bộ cánh tay của Thiết bì nhân và thậm chí hơn một nửa cơ thể của hắn ta, tất cả tan vỡ ngay lập tức.
Nói là đánh nát, chẳng bằng nói là đánh tan. Thiết bì nhân này được làm bằng những mảnh kim loại to bằng lòng bàn tay như vảy cá, giống như một số khối xây dựng được ghép lại với nhau nên lúc này chỉ bị đánh tan mà thôi. Khí bạo sinh ra thậm chí phá hủy hoàn toàn những chiếc xe xung quanh trong phạm vi hàng chục mét, mặt đất rung chuyển thành những hố sâu, nhưng nó vẫn không thể phá hủy dù chỉ một vảy nhỏ của Thiết bì nhân.
Nhưng một đạo bóng đen đột nhiên bay ra từ trong cơ thể Thiết bì nhân tán loạn, sau đó tụ hình bên Ngô Minh, hóa ra là Lão Hắc.
"Tiền bối, cám ơn ngài, nếu không có ngài thì ta..." Lão Hắc đại nạn không chết, lúc này mới lắp bắp kinh hãi.
“Được rồi, lui ra!” Ngô Minh ra lệnh, Lão Hắc lập tức lùi lại, cho dù Ngô Minh có bắt nó đấu với Thiết bì nhân thì nó cũng không dám. Trước đó, nó tuân theo mệnh lệnh của Ngô Minh và dẫn gia hỏa cầm đèn lồng đi, nhưng sau khi quay lại, nó đã trốn bên trên cống rãnh chờ đợi lệnh tiếp theo của Ngô Minh.
Nhưng lúc đó, Thiết bì nhân đột nhiên từ trên trời rơi xuống giam cầm Lão Hắc trong người, cơ thể cấu tạo bởi vảy kim loại có thể đóng lại và biến dạng tùy ý, giống như một cái lồng nhốt Lão Hắc, cho dù Lão Hắc là một lão quỷ trăm tuổi không thể đột phá thân thể của đối phương. Không chỉ vậy, những vảy kim loại kia còn có thể hấp thu sức mạnh của Lão Hắc. Nếu Ngô Minh không đấm vào người của Thiết bì nhân, Lão Hắc sẽ hoàn toàn hồn phi phách tán trong vài phút nữa.
Không ngoa khi nói Thiết bì nhân là một thiên địch của một linh thể quỷ hồn.
Ngô Minh cũng vì Lão Hắc bị Thiết bì nhân giam giữ nên biết trước đối phương sẽ đánh lén, anh không biết gì về lai lịch của Thiết bì nhân nên chỉ có thể đánh bại nó trước.
Cũng may, Ngô Minh không chỉ là một ý thức thể cường hãn. Cơ thể của anh ta cũng cực kỳ mạnh mẽ, trước mắt chỉ bằng vào sức mạnh của cơ thể cũng có thể đối phó với Thiết bì nhân này. Nhưng tình hình thực sự không lạc quan, cú đấm vừa rồi Ngô Minh đã huy động 190% sức mạnh của cơ thể, mặc dù đã đập nát Thiết bì nhân, nhưng dường như không giết được nó, bởi vì những vảy kim loại rải rác khắp mặt đất lúc này bắt đầu bay lên và tập hợp lại nhanh chóng.
Chỉ xét riêng về sức chiến đấu, Thiết bì nhân này nhất định có thể so với những cao thủ đã đạt tới nguyên khí cấp 6 trong Nguyên khí thế giới. Nếu có nguyên khí hỗ trợ thì Ngô Minh có những thủ đoạn khác, tin tưởng có thể triệt để chế phục Thiết bì nhân, nhưng bây giờ, đối mặt với Thiết bì nhân gần như không thể giết này, Ngô Minh thật sự không có biện pháp nào tốt.
Tích Hi đang nấp sau một tòa nhà cách đó không xa, mở to mắt quan sát trận chiến ở đằng xa bằng kính nhìn ban đêm, lúc này trong lòng cô chấn động đơn giản là không gì sánh được.
Này vẫn còn là người sao?
Một quyền thế nhưng lại bằng vào lực lượng khí bạo đơn thuần liền đem mặt đất oanh ra một cái hố to, ngay cả những chiếc xe ở đằng xa cũng trực tiếp bị xé nát và biến thành đống sắt vụn, ngay cả Superman cũng chẳng hơn gì.
Ngay lập tức, hình bóng của Ngô Minh đã bám rễ sinh chồi vào trái tim của Tích Hi, đồng thời càng trở nên thần bí, hiển nhiên cô đang nghĩ xem Ngô Minh là ai, tại sao anh ta lại có sức mạnh và khả năng lớn như vậy, còn có Thiết bì nhân kia có lai lịch gì, cô chưa từng nhìn thấy hay nghe nói về nó trước đây, ít nhất là theo thông tin mà Tích Hi đang nắm giữ, không có manh mối của Thiết bì nhân này, nó lại như là bỗng dưng nhô ra như thế.
Nhưng vẫn có thể dễ dàng phân biệt được ai là thù và ai là bạn, vì vậy Tích Hi lập tức cổ vũ Ngô Minh một cách thầm lặng, và cô ấy đã đưa ra quyết định vào lúc này, đó là đi theo Ngô Minh.
Trong sự hỗn loạn vừa rồi, những người khác đã chạy trốn tứ tán, trước mắt căn bản không tìm được bọn họ, nếu muốn sống sót trong tình huống tuyệt vọng này, Tích Hi biết cô không thể làm điều đó một mình, vì vậy Ngô Minh chắc chắn đã trở thành chỗ dựa lớn nhất cho cô ta.
Tích Hi ngay lập tức quan sát một cách cẩn thận.
Thiết bì nhân lắp ráp lại có thể nói là vô sự, hồn hỏa ở một mắt trên mặt hắn giờ phút này cũng càng ngày càng cuồng bạo. Khoảnh khắc tiếp theo, nó một nhảy ra, quyền hóa thành côn sắt đâm thẳng vào Ngô Minh.
Vảy kim loại trên cánh tay bắt đầu tổ hợp lại hóa thành một cây côn sắt thực sự, trong nháy mắt đã ở trước mặt Ngô Minh. Lúc này Ngô Minh cũng không dám khinh thường, cường độ thân thể đối phương có thể chống lại mình kích hoạt 190% sức mạnh còn có thể hoàn hảo không chút tổn hại thì chắc chắn nó cứng hơn kim loại thường vô số lần, đương nhiên côn sắt làm bằng kim loại này không thể coi thường.
Ngô Minh hét lớn một tiếng, né người sang một bên, đồng thời quán lực vào cánh tay trái, tung từ dưới lên trên đánh trúng côn sắt, đánh bay nó ra khỏi quỹ đạo ban đầu, đồng thời Ngô Minh cũng vung tay ném Phù triện ra, tất cả Thiên sư phù mà anh tạo ra đều dính vào Thiết bì nhân.
Sau đó Ngô Minh lăn tại chỗ, sau đó trốn ra ngoài hơn mười mét.
“Bạo!”
Một tiếng nổ lớn, toàn bộ Thiên sư phù do Ngô Minh ném ra đồng thời nổ tung, ngay lập tức linh lực cuồng bạo thổi bay sương mù trong phạm vi hai ba trăm mét, tầm mắt lập tức trở nên rõ ràng. Thiên sư phù nổ tung, không phải hỏa dược mà là linh bạo, uy lực của đòn tấn công này còn kinh khủng hơn. Theo ý kiến ​​của Ngô Minh, nếu man lực không thể gây tổn hại cho Thiết bì nhân, vào lúc này mình không có thủ đoạn tấn công nào khác, nên Phù triện đã trở thành vũ khí duy nhất.
Sợ hãi trước khả năng phòng thủ siêu việt của Thiết bì nhân, Ngô Minh đơn giản ném ra tất cả các Thiên sư phù mà anh ta đã tạo ra trước đó, để lại tổng cộng bảy tấm. Uy lực linh bạo của bảy tấm Thiên Sư phù quả nhiên là không phải chuyện nhỏ, kiến trúc trong phạm vi trăm mét trong nháy mắt đều bị đánh nát, mà Tích Hi núp ở phía xa hiển nhiên cũng chịu ảnh hưởng, có điều Ngô Minh đã sớm nhận ra cô ta ở phụ cận, vì vậy anh đã ra lệnh cho Lão Hắc phải bảo vệ cô trước đó.
Bất kể nói thế nào, Ngô Minh không muốn Tích Hi bị thương, mặc dù cô ấy không phải là Tích Hi đến từ Nguyên khí thế giới.
Tích Hi chỉ cảm thấy trước đó mình bị một lực rất lớn nâng lên, vốn cô nghĩ mình sẽ chết ngay lập tức thì cảm thấy mình bị một lực nâng lên, va chạm cuồng bạo bên ngoài lại không gây hại gì cho cô.
Nhìn lại lần nữa, cô thấy mình bị bao bọc trong một lớp sương đen, rõ ràng là màn sương đen đã bảo vệ cô khỏi cái chết.
Ầm ầm ầm!
Ít nhất bốn tòa nhà cao hơn năm tầng đã bị vỡ và đổ sập, do sương mù tạm thời bị thổi bay nên cảnh tượng này rất rõ ràng và thậm chí còn gây chấn động hơn, và Tích Hi chứng kiến ​​tất cả những điều này đã sớm cả kinh nói không ra lời.
Nhìn vào trung tâm của vụ nổ linh bạo, Thiết bì nhân rõ ràng là không thể chịu được sức tấn công của bảy tấm Thiên sư phù, vào lúc này nó đã hoàn toàn vỡ nát, một số vảy kim loại cũng bị hư hại. Ngay cả đầu của nó cũng bị xé nát, và hồn hỏa bên trong cũng bị Thiên sư phù nổ tắt.
Về phần Ngô Minh thì nằm liệt một bên, quần áo trên người đã rách nát không thể tả, không chỉ có vậy, cho dù có mở ra Đệ nhất khí hải, nhưng thúc giục một lúc bảy đạo Thiên sư phù thì toàn bộ linh lực của Ngô Minh đều bị tiêu hao hết. Sau đó là sự suy yếu của ý thức thể và sự suy nhược của cơ thể, hiển nhiên cần phải cẩn thận khi sử dụng bùa chú, bằng không một khi Linh khí hao tổn nghiêm trọng sẽ tạo thành tình huống như thế này.
Nhưng cũng may đã xử lý được Thiết bì nhân, Ngô Minh biết vảy kim loại tạo nên Thiết bì nhân là thứ tốt, nếu ở trong Nguyên khí thế giới anh nhất định sẽ kích hoạt Địa tinh tầm bảo càng sớm càng tốt, để cho loại chuyên thu thập các loại chiến lợi phẩm tự thu thập cho mình, thế nhưng hiện tại hiển nhiên không làm được.
Lúc này, Tích Hi được Lão Hắc bảo vệ từ trong hắc vụ bước ra, cô bước nhẹ và nhanh chóng chạy đến bên cạnh Ngô Minh.
“Anh không sao chứ?” Tích Hi nhìn Ngô Minh đang nằm dưới đất hỏi, thấy Ngô Minh gật đầu, sau đó cô ấy cởi ba lô sau lưng ra, đổ một ít thức ăn và nước đặt xuống đất, sau đó nhanh chóng thu thập các vảy kim loại hoàn chỉnh từng cái một.
Nhìn thấy cảnh này, Ngô Minh cũng sửng sốt, nhưng nghĩ đến tính cách của Tích Hi, anh liền biết tại sao cô lại làm như vậy, hiển nhiên là thấy cô có hứng thú với mấy cái vảy này nên đã tự thu lấy chiến lợi phẩm cho mình, không thể không nói cô nàng này quá cơ linh, hiểu điều gì quan trọng và điều gì không, nếu đổi lại là người khác, sẽ không bao giờ vứt bỏ tất cả thức ăn và nước uống quan trọng mà chọn nhặt những chiếc vảy này.
Phải một lúc lâu sau Lão Hắc mới phản ứng lại được, vội vàng chạy đến giúp đỡ, Ngô Minh mỉm cười, Lão Hắc xem như khá là gian xảo, nhưng rõ ràng kỹ năng quan sát của nó vẫn kém hơn Tích Hi rất nhiều.
Với sự giúp đỡ của Lão Hắc, tất cả các vảy được nhặt lên rất nhanh, sau khi nhìn thấy chỉ còn vảy chưa hoàn chỉnh, Tích Hi cầm một chai nước, mở nắp và bước đến chỗ Ngô Minh: “Uống một chút đi?”
Ngô Minh gật đầu, người sau mới lộ ra nụ cười trên mặt, đem chai nước đưa qua.
Sau khi uống mấy ngụm nước, Ngô Minh đột nhiên nhìn lên bầu trời, sắc mặt lập tức trở nên cực kỳ ngưng trọng, lúc này, trên tầng sương mù trên bầu trời xuất hiện một bóng đen cực lớn.
“Mau đỡ ta trốn đi!” Ngô Minh lập tức hét lên, Lão Hắc ở đằng kia cũng đang nhìn lên trời, nhưng Tích Hi phản ứng nhanh nhất, lập tức đỡ Ngô Minh dậy lao tới một tòa nhà phía xa.
Lão Hắc sau khi phản ứng lại, lập tức hóa thành một luồng gió đen, cuốn lấy Ngô Minh và Tích Hi bay ra ngoài mấy trăm mét, sau đó trốn vào trong một tòa cao ốc.
“Lão Hắc trốn đi!” Ngô Minh ra lệnh, Lão Hắc hóa thành một đám khói đen chui vào trong ba lô của Tích Hi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận