Tận Thế Tân Thế Giới

Chương 861: Đại tạo hóa (1)

Ngô Minh không cảm thấy nhiều về việc Tinh Hà chủ động lấy lòng, hiện tại thực lực của anh ngày một cái tăng lên, Phù pháp đều sắp đuổi kịp Kerrigan đạo sư, bởi vì thực lực tăng lên nên tâm cảnh tự nhiên cũng tăng lên rất nhiều, cho nên mặc kệ Tinh Hà đến tột cùng là chân tâm hay giả dối, Ngô Minh đều có thể đạm nhiên ứng đối, chân tâm cố nhiên thì tốt, nếu như đối phương không có ý tốt, thì anh cũng không sợ.
Kerrigan nói cho Ngô Minh, cảnh giới Phù pháp cao minh nhất chính là bất động như núi, bất luận thế tiến công kẻ địch như thế nào thì bên này đều là lâm nguy nhưng bất động, tự nhiên có các phương pháp Phù pháp khác nhau để đối phó.
Thời gian trôi qua từng ngày, Ngô Minh nắm giữ Phù pháp càng ngày càng nhiều. Với sự cố vấn của Kerrigan, Ngô Minh có thể không kiêng dè chút nào hấp thụ tri thức để cho bản thân sử dụng, mà Đồ Long bên kia cũng không có gặp lại nguy hiểm, Liêu Chính chết vô thanh vô tức, hầu như không có ai lưu ý đến một Phù sư như vậy đột nhiên mất tích, điều kỳ lạ là Thiền Sư bên kia cũng không có bất kỳ phản ứng nào sau khi biết tung tích Liêu Chính hoàn toàn biến mất.
Tình huống như thế mà lắng lại, Phan An và Đồ Long mang theo Gấu đen lớn tới tìm Ngô Minh một lần, cũng bái kiến Tỗn Sư Kerrigan, sau đó Ngô Minh không để ý đến chuyện bên ngoài, thanh thản ổn định tu luyện Phù pháp.
Đương nhiên mặt ngoài là như vậy, trên thực tế Ngô Minh đã làm một số việc tốt, tỷ như giao cho Kerrigan đạo sư thay mình thu thập mảnh vỡ Thần ấn, vật này quan hệ đến chưởng quản Thần ấn, quan hệ đến anh có thể trở lại Nguyên khí thế giới hay không, bất kể là anh ta hay là Kerrigan đạo sư đều rất coi trọng việc đó.
Mà thân phận Kerrigan đạo sư ở Long Hổ Sơn dù sao cũng cao quý, Tỗn Sư muốn thu thập mảnh vỡ Thần ấn sẽ dễ dàng hơn rất nhiều, tuy mảnh vỡ Thần ấn bất kể là ai cũng ở thu thập, thế nhưng cường độ rõ ràng bất đồng.
Chỉ trong thời gian hơn mười ngày, Kerrigan đạo sư đã thu thập tới hơn trăm mảnh vỡ, tuy còn kém xa những mảnh vỡ Ngô Minh thu thập từ bụng cự quy Huyền Vũ, nhưng cũng coi như không ít. Đối với Thần ấn, Kerrigan đạo sư biết đến cũng không nhiều lắm, chẳng qua mọi người đều tranh đoạt thứ này, hơn nữa Thần ấn quan hệ đến Nguyên khí thế giới, cho nên nàng cũng giúp Ngô Minh thu thập càng nhiều càng tốt.
Ngoại trừ thu thập Thần ấn, Ngô Minh còn đang đợi.
Anh đang đợi người ăn mày. Hiện tại anh đã dựa theo lời đối phương nói tới thông qua kiểm tra Phù đồ và Phù sư, thậm chí chỉ cần Ngô Minh đồng ý thì hiện tại anh ta đã có thể thu nhận Phù đồ, chỉ dạy Phù pháp. Ngày đó người ăn mày thần bí xuất hiện đã nói, sau khi anh trở thành Phù sư thì đối phương sẽ đưa một cái đại tạo hóa, hiện tại Ngô Minh đang chờ đợi.
Chỉ có điều mười mấy ngày trôi qua, người ăn mày chưa bao giờ xuất hiện. Ngô Minh ngược lại cũng không vội vã, bởi vì Ngô Minh có trực giác người ăn mày không lừa mình, ít nhất hắn sẽ xuất hiện.
Thời gian cực nhanh, lại hơn mười ngày thời gian trôi qua, một đêm sau khi Ngô Minh trở thành Phù sư, Ngô Minh đang làm quen với lá bùa mới trong trạch viện bỗng tim đập loạn nhịp, lập tức quay đầu lại nhìn thì thấy phía sau mình không biết lúc nào xuất hiện một bóng người.
Đó là người ăn mày.
Chỉ liếc mắt một cái Ngô Minh liền nhận ra đối phương đến, đối phương quả nhiên không đơn giản, vậy mà có thể thần không biết quỷ không hay lẻn vào tới đây, phải biết coi như mình sơ sẩy, thế nhưng Kerrigan đạo sư chắc chắn sẽ không, thân thể nàng thực lực cường hãn, lợi hại hơn Thiền Sư nhiều. Có thể tránh được mình và Kerrigan đạo sư tra xét thì bí ẩn về người ăn mày lại một lần nữa tăng lên một cấp bậc.
Nhưng người ăn mày vẫn như vậy, không có một tia địch ý, vì vậy Ngô Minh phi thường bình tĩnh nói: "Ngươi đến rồi?"
"Đến rồi, ngươi quả nhiên không để ta thất vọng, rất tốt, hiện tại tên của ngươi hẳn là đã truyền khắp toàn bộ Long Hổ Sơn, ngay cả Tam tổ cũng có thể chú ý tới ngươi rồi!" Người ăn mày cười ha ha, vẫn tự do tự tại như vậy, bất quá nơi này không phải phố xá sầm uất mà là trạch viện yên tĩnh, cái tên này lớn tiếng như thế vậy mà không có ai phát hiện, thực sự là có chút khó mà tin nổi, thậm chí nói là quỷ dị.
Không sai, người ăn mày này cho Ngô Minh cảm giác chính là quỷ dị.
"Tam tổ?" Ngô Minh lặp lại một câu, ý bảo người ăn mày giải thích ý của Tam tổ.
"Long Hổ Sơn, tồn tại đứng đầu thế hệ Phù sư đầu tiên, sáng lập Phù pháp, sáng lập toàn bộ quy tắc Phù sư, người này là Phù tổ, sau vô số năm, linh hồn Phù tổ chết đi, tàn hồn tứ tán, một tia tàn hồn dựng dục ra một người, người này tự xưng là Thiên Sư, bởi vì là do một tia linh hồn tàn dư của Phù tổ tạo thành cho nên hắn chính là Nhị tổ. Nhị tổ Thiên Sư đã từng từng tới nơi xa nhất, mỗi lần đến một chỗ thì lưu lại trăm năm, truyền bá Phù pháp, vọng tưởng lấy sức lực của một người phổ trạch Phù pháp, nhưng Phù sư trong Long Hổ Sơn lại cho rằng Phù pháp không thể truyền ra ngoài, vì lẽ đó Thiên Sư đi đến đâu thì bọn họ sẽ đi theo giết chết, sinh linh đồ thán, vô số người chết thảm, thậm chí bọn họ chèn ép một phái Thiên Sư, giết người nhà của hắn, diệt môn đồ của hắn, người đi đầu sau đó tự phong Tam tổ, sau đó vẫn thống ngự Long Hổ Sơn cho đến nay, hắn là thái thượng hoàng Long Hổ Sơn, chưởng quản tất cả." Người ăn mày vừa cười, vừa nói.
Hiển nhiên, trong miệng hắn Tam tổ tuyệt đối không phải người bình thường, đương nhiên, cũng là một hạng người lòng dạ độc ác.
Chỉ có điều những chuyện này nhất định là niên đại xa xưa, không có quan hệ gì tới Ngô Minh, vì lẽ đó anh mở ra tay nói: "Tam tổ thì sao, có quan hệ gì tới ta, đại tạo hóa mà ngươi đã đáp ứng đâu? Đừng nói với ta là ngươi đang gạt ta đấy nhé."
"Ta đương nhiên sẽ không lừa ngươi, ta nói tới đại tạo hóa là cùng Tam tổ có quan hệ, ngươi lần này nhất minh kinh nhân (một tiếng hót lên làm kinh người), đạt đến độ cao ngày xưa chỉ có Phù tổ mới có thể đạt được, nhất định sẽ bị Tam tổ quan tâm. Nếu như được hắn coi trọng, ngươi sau này sẽ thăng chức rất nhanh, muốn cái gì sẽ có cái đó, coi như là muốn thu tập mảnh vỡ Thần ấn cũng dễ như trở bàn tay, hơn nữa có Tam tổ che chở, coi như là Huyền Hạm Quỷ Hạm tộc cũng không dám làm gì ngươi, bởi vì chính Huyền Hạm cũng không trêu chọc nổi Tam tổ!" Người ăn mày rất hâm mộ nói, tựa hồ hâm mộ Ngô Minh sắp leo lên cành cao.
"Thì ra là như vậy!" Ngô Minh hoàn toàn thất vọng, đây chính là đại tạo hóa mà người ăn mày nói tới sao?
Nói thật, có lẽ người khác cảm thấy là chuyện tốt, thế nhưng đối với Ngô Minh mà nói, đại tạo hóa này thực sự không khiến anh hứng thú chút nào, Ngô Minh không có ý định ở lại Long Hổ Sơn này, bất quá nếu như có thể dựa vào uy thế Tam tổ kinh sợ Huyền Hạm cũng là một biện pháp tốt, bởi vì Ngô Minh biết mình hiện tại vẫn không phải là đối thủ của Huyền Hạm, coi như là thêm vào Tỗn Sư Kerrigan cũng không được. Huyền Hạm thuộc về tồn tại thời kỳ viễn cổ, thực lực đã đạt đến độ cao không thể tưởng tượng nổi, ít nhất trước mắt, Ngô Minh gặp phải Huyền Hạm thì phải trốn càng xa càng tốt. Nếu như ý thức Thiên Hạm vẫn còn thì có thể kinh sợ đến Huyền Hạm kia, nhưng Thiên Hạm lần đó vì thay mình chống đỡ công kích của Huyền Hạm đã tiêu hao hết thần thức, triệt để dung hợp bên trong ý thức thể của mình, chẳng khác gì đã biến mất rồi, cho nên cũng không thể trông cậy vào.
Nói chung, sự tình Tam tổ mà có thể leo lên thì tốt, trèo không lên cũng không đáng kể.
Vào lúc này, người ăn mày đột nhiên phất tay áo xoay người, nhanh chân rời đi: "Đại tạo hóa ta đã cho ngươi, như vậy chia tay, có duyên gặp lại!"
Nói xong, lập tức nhảy ra khỏi tường vây, Ngô Minh lập tức nhảy đến đầu tường nhưng không còn thấy bóng dáng người ăn mày đâu nữa, đối phương vẫn đến và đi một cách bí ẩn, thậm chí không có một chút khác biệt nào.
Đối với mình không hề có địch ý, hơn nữa quỷ quyệt như vậy, còn nói đưa đại tạo hóa cho mình, nhưng Ngô Minh nghĩ mãi vẫn cảm giác trong đó có vấn đề.
Thời điểm Ngô Minh leo lên trên tường vây quan sát, Tỗn Sư Kerrigan sau đó cũng xuất hiện ở đầu tường.
"Làm sao vậy?" Kerrigan đạo sư dường như đột nhiên xuất hiện, cả người tựa hồ từ trong hư không nhảy ra, đây là một năng lực đặc biệt của Tỗn Sư, có thể thuấn di cấp tốc, lấy tốc độ và tính bí ẩn mà nói, thủ đoạn của nàng đã thuộc về tồn tại hàng đầu.
Nhưng hiển nhiên, người ăn mày so với Tỗn Sư Kerrigan còn nhanh hơn, còn muốn bí ẩn hơn, bởi vì từ trong câu hỏi của Kerrigan đạo sư thì Ngô Minh liền biết nàng căn bản không có nhận ra được người ăn mày xuất hiện và rời đi. Trước đây, Ngô Minh không thể tự mình tìm ra sự tồn tại của người ăn mày này nên đã không nói với Kerrigan về điều đó, bất quá trước mắt đúng là có thể hỏi đạo sư một chút, xem có thể thừ trong trí nhớ của Tỗn Sư tìm ra manh mối hay không.
Lúc này Ngô Minh đem sự tình người ăn mày nói ra, Kerrigan đạo sư vừa nghe lập tức giật nảy cả mình.
"Còn có chuyện như vậy?" Kerrigan đạo sư cẩn thận suy nghĩ một chút, sau đó nói: "Dựa theo lời nói, người ăn mày tám chín phần mười là một Phù sư, hơn nữa khẳng định không thể là hạng người vô danh, mà Phù sư có tiếng trong Long Hổ Sơn cũng không có người ăn mày, bất quá hắn nói tới Tam tổ là có, đó là Phù sư chưởng quản Long Hổ Sơn mạnh nhất, nhưng rất lâu trước đây cũng đã đóng cửa không ra, rất nhiều người đều đã đem hắn trở thành truyền kỳ giống như Phù Tổ. Người ăn mày biết Tam tổ vậy thì tuyệt đối không phải Phù sư phổ thông, hơn nữa hắn nói không sai, ngay hôm nay thời điểm ngươi tìm hiểu phù triện mới, một vị trưởng lão trong hội nghị phù sư có tới tìm ta, hỏi dò tỉ mỉ chuyện của ngươi, trước khi đi còn thần thần bí bí nói ngươi sau này tiền đồ vô lượng. Ta lúc đầu còn không rõ là có ý gì, bây giờ suy nghĩ một chút hẳn là Phù sư Tam tổ nổi lên hứng thú đối với ngươi."
Chuyện này dính đến cơ cấu quyền lực Long Hổ Sơn, bị cao tầng Long Hổ Sơn quan tâm đến cũng không biết tốt hay xấu, bất quá Ngô Minh hiện tại tâm cảnh rất rộng, tuy trong lòng lưu ý nhưng cũng là một mặt không đáng kể.
"Đúng rồi, đạo sư, lúc ta ở Hải Sơn lĩnh nhờ số trời run rủi từng chiếm được một phần Phù pháp, chạm trổ trên mai rùa Tứ Tượng tộc Huyền Vũ, uy lực cực lớn, ta đã sớm muốn để ngươi xem một chút, nhưng mấy ngày này ta đến học tập Phù pháp nên đã quên mất chuyện này!" Ngô Minh vỗ trán một cái, vội vàng lấy Phù pháp trên mai rùa ra, đối với Kerrigan đạo sư thì Ngô Minh không có điều gì giấu giếm, loại Phù pháp Tam Giới hỏa phù này nếu như Kerrigan đạo sư học được, tin tưởng cũng nhất định phi thường lợi hại.
Kerrigan đạo sư vừa nhìn, lập tức sắc mặt đại biến, vội vàng thu hồi Phù pháp trên mai rùa, đồng thời cảnh giác nhìn bốn phía một chút.
"Đi theo ta!" Kerrigan đạo sư nói xong, lập tức lắc mình nhảy xuống đầu tường. Sau khi hai người vào phòng, Kerrigan đạo sư mới đóng chặt cửa lại, một mặt vui vẻ nói: "Ngô Minh, ngươi biết đây là cái gì không? Đây chính là Phù pháp của Phù tổ, hơn nữa đã sớm thất truyền, Tam Giới hỏa phù, ngay cả ta đều chỉ nghe nói qua, có người nói là Phù pháp có công kích mạnh nhất, Liệt Diễm Phần Thiên, thông Tam Giới, quan trọng nhất đây chính là Phù pháp do Phù tổ sáng chế, ngươi xác định để ta học?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận