Tận Thế Tân Thế Giới

Chương 491: Khôi phục thực lực (2)

Khoảnh khắc tiếp theo, đôi mắt của Hải yêu bắn ra một cỗ tinh quang liếc nhìn Ngô Minh từ trên xuống dưới, Ngô Minh ngay lập tức biết mình đã bị đối phương nhìn thấu. Quả nhiên, Hải yêu lập tức chuyển từ lo lắng sang vui mừng và nói: "Ngươi vậy mà cũng có hồn thẻ? Trách không được có thể bị ta thu vào, tốt, tuy không biết ngươi làm thế nào mà có được Hồn thẻ, nhưng từ giờ trở đi Hồn thẻ của ngươi sẽ thuộc về Darbus ta. Chờ ta hấp thu lực lượng Hồn thẻ của ngươi thì có lẽ có thể bổ sung nguyên khí cho Hồn thẻ của ta, đến lúc đó Darbus ta sẽ phục sinh."
Quả nhiên là thế, gia hỏa này thật đúng là nhớ thương Hồn thẻ của mình.
Ngô Minh thầm mắng một tiếng, dù sao nguyên một đám đều là giở trò đồi bại, có ý đồ xấu. Lần này đối phương muốn hấp thu Hồn thẻ của mình, Ngô Minh biết mình nhất định không thể để đối phương thành công, nếu không thực lực của mình sợ là thật sự không có cách nào khôi phục được.
Nhưng tại đây, Ngô Minh không thể phát huy lực lượng của mình được, Hải yêu lập tức vươn tay tóm lấy Ngô Minh, người sau dĩ nhiên không hề có chút phản kháng nào.
"Đã xong !" Ngô Minh cảm thấy trong lòng chợt lạnh, anh ta tin chắc Hải yêu này khi còn sống phi thường cường đại, ít nhất cũng ngang hàng với Vivian. Cho dù đối phương đã chết rồi, thì đây cũng chỉ là một ảo cảnh, nhưng trong ảo cảnh này của đối phương tạo ra thì anh cũng chỉ là một con cá trên thớt mặc người chém giết.
Đối thủ quá lợi hại, hơn nữa cũng đã chuẩn bị trước, chỉ trách mình không biết trước cái bẫy này, hiển nhiên Ngô Minh không còn thủ đoạn gì nữa.
Móng vuốt của Hải yêu đã duỗi ra chỉ còn cách Ngô Minh một tấc, anh ta thậm chí có thể cảm nhận được nguyên khí đáng sợ ẩn chứa trong móng vuốt của đối phương, dường như chỉ cần bắt lấy là được là Hồn thẻ trong cơ thể mình sẽ thoát ra khỏi cơ thể.
Nhưng vào lúc này, động tác của Hải yêu đột nhiên dừng lại, móng vuốt của nó gần như chạm vào tóc của Ngô Minh. Chỉ cần hạ xuống lần nữa là có thể mạnh mẽ lấy đi Hồn thẻ trong cơ thể Ngô Minh.
Nhưng ở trong thời khắc mấu chốt này, đối phương vẫn không nhúc nhích, lúc này nhìn vẻ mặt khiếp sợ của Hải yêu tự mãn này, dường như hắn đã nhìn thấy điều gì đó khó tin, trong mắt hiện lên vẻ sợ hãi.
"Tàu, thuyền trưởng..." Khoảnh khắc tiếp theo, Hải yêu lẩm bẩm điều gì đó không thể giải thích được.
Ngô Minh hiển nhiên không biết chuyện gì xảy ra. Tuy nhiên, có vẻ như tên Hải yêu này hiển nhiên không dám làm gì mình, lần trước Ngô Minh cũng từng có kinh nghiệm tương tự ở trong Nguyệt lâm. Chẳng lẽ Hoàng Kim huyết mạch trong người mình đang tạo nên tác dụng?
Nhưng tại sao đối phương lại gọi mình là thuyền trưởng?
Hải yêu nhanh chóng rút móng vuốt về trông có vẻ e ngại, giống như một đứa trẻ đã làm điều gì đó sai trái khi đối mặt với cha mẹ mình.
"Thuyền trưởng, ta không biết ngươi ở đây..." Hải yêu rõ ràng đang cố giải thích điều gì đó. Nhưng khoảnh khắc tiếp theo anh ấy dường như nghe thấy điều gì đó, lập tức gật đầu như giã tỏi nói: “Biết rồi… hiểu rồi, ta rời đi ngay!”
Nói xong định xoay người rời đi.
Mặc dù vừa rồi Ngô Minh không biết chuyện gì xảy ra, nhưng cũng không hiểu tại sao Hải yêu này lại nói những lời vừa rồi như thể hắn bị bệnh tâm thần phân liệt. Trong này khẳng định là có một bí mật động trời, Ngô Minh thậm chí đã minh bạch, có lẽ mình trong bất tri bất giác đã rơi vào trong một 'Kế hoạch’ nào đó, đã trở thành quân cờ của người khác. Nhưng khi nghĩ lại, cái này có lẽ cũng là một cơ hội.
Mọi chuyện bắt đầu khi Ngô Minh gặp Vivian thì phát hiện có khả năng mình bị người lợi dụng rồi.
Cho đến khi bước vào Con tàu lớn, sự chấn động kỳ lạ, vòng bảo hộ nguyên khí đóng lại trước, và khoang tàu kim sắc không thể giải thích được vừa rồi được mở ra, bây giờ suy nghĩ một chút, cái này căn bản là một cái bẫy.
Ngô Minh bây giờ còn chưa khám phá được cục này, nhưng không cần hỏi, Vivian phải là một phần quan trọng trong đó, cũng như bản thân anh ta, nếu không thì dùng thực lực của Vivian căn bản không cần phải cùng mình làm giao dịch, đặc biệt là sau khi mình bước vào Con tàu lớn thì xảy ra chấn động và những thay đổi bất thường đã minh họa đầy đủ điểm này.
Nhưng Ngô Minh biết mình có mục đích riêng, đó là có được bí pháp khống chế Hồn thẻ để khôi phục thực lực của mình, bất tri bất giác lại trở thành quân cờ của người khác, vậy thì khôi phục thực lực còn hơn là không thể phục hồi sức mạnh của mình.
Vì vậy đầu óc của Ngô Minh lúc này mới nhanh chóng xoay chuyển, anh ta đột nhiên hét lên: “Ngươi đứng lại đó cho ta!”
Hải yêu vốn đã định rời đi, sau đó giải trừ ảo cảnh này, nhưng khi nghe được tiếng rống của Ngô Minh thì hắn có chút ngây ngẩn cả người, hắn ta quay đầu liếc nhìn lại rõ ràng là đang do dự, nhưng vẫn dừng lại.
Chỉ mỗi điểm này, Ngô Minh liền nhìn ra một số vấn đề.
Đầu tiên, Hải yêu nhất tộc này vừa rồi tuyệt đối không phải là bởi vì e ngại mình, nếu không thì giọng nói của mình cũng đủ gây ra ảnh hưởng lớn hơn, ít nhất Hải yêu cũng sẽ rất sợ hãi, nhưng hắn thì không, điều này cho thấy có vấn đề.
Điều hắn sợ hãi vừa rồi không phải là chính mình mà là thứ gì đó trên người. Lúc này Ngô Minh đã là tiến bộ lớn rồi, hơn nữa anh ta hồi tưởng một chút cũng đã đại khái suy đoán ra là vật gì rồi, bởi vì chỉ có này một kiện đồ vật là sau khi mình tiến vào Loạn Lưu Hải vực mới lấy được
Nhưng hiện tại, Ngô Minh đã gạt hết chuyện này sang một bên, nhìn thấy Hải yêu dừng lại, Ngô Minh lập tức hỏi: “Nói cho ta bí pháp khống chế Hồn thẻ.”
Hải yêu sững sờ, trong khi Ngô Minh cảm thấy có chút thấp thỏm không yên, nhưng trong lòng anh có một suy đoán mơ hồ nên định thử xem. Điều anh cược là Hải yêu không biết chi tiết, anh ta làm vậy để khiến đối phương nghĩ rằng anh và 'thuyền trưởng' trong miệng của Hải yêu là một nhóm. Đúng vậy, chỉ bằng cách này thì đối phương mới tuân theo mệnh lệnh của anh ta.
Và Ngô Minh đoán người được gọi là 'Thuyền trưởng' chắc có lẽ không can thiệp chuyện này, đối phương nếu quả như thật mạnh như vậy, lợi hại như vậy, vì cái gì còn muốn tìm mình?
Có một số việc 'Thuyền trưởng' kia muốn mượn tay của mình mới có thể làm được, Ngô Minh chính là đánh bạc điểm này.
Đương nhiên, nếu như đối phương can thiệp thì mình cũng có hậu chiêu, dù sao hiện tại đã tới nước này vậy cũng chỉ có thể so xem ai ngoan cường hơn.
Kết quả là Ngô Minh có chút căm tức, Hải yêu rõ ràng đã nhận được mệnh lệnh của 'Người nào đó' và định mặc kệ Ngô Minh xoay người rời đi. Lần này triệt để chọc giận Ngô Minh, lúc này anh ta thò tay đem Mũ thuyền trưởng hàng hải trên đầu mình kéo xuống.
"Làm theo lời ta nói, nếu không, bất kể mục đích của ngươi là gì ta cũng sẽ ném ngươi vào lửa thiêu huỷ, cho dù không cháy thì ta cũng không đội ngươi lại." Ngô Minh tức giận quát với đội Mũ thuyền trưởng hàng hải. Nếu như người khác thấy một màn như vậy, tuyệt đối sẽ cho là hắn có phải điên rồi hay không, vậy mà lại nói chuyện với một chiếc mũ.
Ngay cả bản thân Ngô Minh cũng không chắc chắn lắm, nhưng dựa vào loạt tình huống trước đó, thứ duy nhất mà bản thân nghi ngờ nhất chính là Mũ thuyền trưởng hàng hải này, rất nhiều chuyện đều là có nó thì mới phát sinh. Cho nên tuy Ngô Minh biết cử động của mình nhìn có chút buồn cười, thậm chí có thể những suy đoán của mình chỉ là phỏng đoán ngẫu nhiên, nhưng mà bất kể như thế nào thì mình cũng phải thử một chút.
Kết quả là rõ ràng Ngô Minh đã đặt cược đúng.
Hải yêu nhất tộc thật sự không dám rời đi, hắn hình như là nhận được mệnh lệnh của người nào đó, liền bước trở lại ngưng tụ một tấm Thẻ lĩnh hội, cung kính đưa cho Ngô Minh sau đó quay người rời đi.
Khoảnh khắc tiếp theo, ảo cảnh xung quanh hoàn toàn biến mất, Ngô Minh lập tức ý thức hồi phục lại thì lén xem xét, anh ta vẫn đang đứng bên trong khoang tàu, với tiêu bản của Hải yêu trước mặt, và Bane vẫn đang tìm kiếm ở đây mà không nhận ra điều gì vừa xảy ra.
Chỉ có Ngô Minh đang cầm trên tay chiếc mũ và Thẻ lĩnh ngộ đang tản ra nguyên khí nhu hoà.
Chiếc mũ vẫn là chiếc mũ như cũ, nhưng Ngô Minh đã biết đây nhất định không phải là một chiếc mũ bình thường, có thể nói là ngẫu nhiên nhìn ra được sự tồn tại của nó, thật ra thì trước mắt cái này cũng có rất nhiều sai sót và manh mối, nhưng người bình thường không bao giờ nghĩ rằng mọi thứ liên quan đến mũ.
Và điều khiến Ngô Minh lo ngại là anh ta không cảm nhận được nguyên khí kỳ lạ nào trên chiếc mũ này.
Nghĩ xong, Ngô Minh vẫn đội chiếc mũ trên đầu, vừa rồi anh ta đã nói rất rõ ràng, nếu Hải yêu giao bí pháp khống chế Hồn thẻ thì anh ta vẫn sẽ đội nó, đối phương đã thủ tín rồi, như vậy mình cũng phải dựa theo quy tắc làm việc. Điều quan trọng nhất là Ngô Minh sợ rằng nếu vứt mũ đi hoặc không đội lên sẽ gây ra những phiền phức khác.
Bây giờ bí pháp khống chế Hồn thẻ trong tay là quan trọng nhất, Ngô Minh không có ý định trì hoãn lập tức tìm một góc rồi bắt đầu kích hoạt Thẻ lĩnh ngộ trong tay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận