Tận Thế Tân Thế Giới

Chương 390: Thư viện bí thuật

"Đi, đi mau !" Văn Bá lập tức biết rõ đêm nay Đỗ gia sợ rằng sẽ xong rồi, nhưng Đỗ gia đối với ông ta có ân, lúc này nhất định phải bảo vệ Đỗ Uy rời đi: "Ngụy Phong, Triệu Thần Huy, đưa Đỗ Uy chạy đi!"
Ngụy Phong và Triệu Thần Huy cũng biết tình hình đang nguy cấp, hai người liếc nhau một cái rồi lập tức cõng Đỗ Uy bỏ chạy trên lưng, nếu không chạy thì chắc chắn sẽ chạy không thoát.
Cũng may, Đỗ gia cũng có nhiều hộ vệ trung thành, Văn bá đã kích hoạt một quân bài tạo thành một tấm lưới nguyên khí có thể chặn đứng kẻ địch, lúc này mới chống đỡ được một chút thời gian. Đỗ gia cũng là một gia tộc lớn, dưới nơi ở của họ có một lối thoát bí mật, đúng lúc này Văn bá đang bảo vệ Đỗ Uy, Ngụy Phong và Triệu Thần Huy xông vào mật đạo. Sau lưng Văn Bá vẫn bị đánh một U Linh trảo, hộ giáp sau lưng như là giấy bình thường trực tiếp nghiền nát, da tróc thịt bong, máu chảy ròng ròng, vài chỗ còn lộ ra xương cốt, nhưng Văn bá vẫn cắn răng gắng gượng đưa vài người vào lối đi bí mật đóng cửa lại rồi bỏ trốn ngay lập tức.
Cánh cửa sắt ở lối vào của lối đi bí mật đã được nguyên khí rèn luyện, có thể cách trở Linh thể xuyên thấu cho nên ngay cả U Linh công chúa Fanny cũng không thể vào được.
Trước khi Đỗ gia bị tấn công. Tại Khu đô thị Vành đai sáu, Cửa hàng bán thịt Huynh Đệ cũng biến thành đống đổ nát. Những người bên trong không biết họ còn sống hay đã chết.
Trần Kiến Long với tư cách là một địa đầu xà ở Khu đô thị Vành đai sáu tự nhiên là nhận được tin tức đầu tiên, hắn ta đã rất ngạc nhiên vội vàng hỏi thuộc hạ: "Các người có nhìn rõ không? Là U Linh động thủ sao?"
"Đúng rồi, U Linh đó ghê lắm, thoáng một phát liền đem Cửa hàng thịt Huynh Đệ san bằng, người ở bên trong đánh giá cũng là lành ít dữ nhiều. Sau khi U Linh rời đi cũng không thấy ai bò ra khỏi đống đổ nát nên tôi đoán có lẽ tất cả đều đã chết? " Một thủ hạ Trần Kiến Long giờ phút này vẻ mặt tái nhợt, hắn chính là một trong những người chứng kiến, lúc này trong lòng vẫn còn đang sợ hãi.
Trần Kiến Long lập tức lâm vào trầm tư, một lúc sau chợt nghĩ ra điều gì đó nhỏ giọng nói: "Ngươi dẫn người đi xem, chờ thêm hai giờ, nếu như U Linh kia không có trở về thì đào lên xem có ai còn sống không. Nếu có người còn sống thì bí mật mang về, nhớ kỹ, không được rò rỉ tin tức!"
“Long ca, ngài đây là……” Thủ hạ kia rõ ràng có chút khó hiểu lão đại của mình có dụng ý gì, Trần Kiến Long lại là thập phần ‘ cơ trí ’, cười cười nói: "Đồ ngốc, cái này gọi là chuẩn bị hai tay, phía sau Cửa hàng thịt Huynh Đệ có một chỗ dựa lợi hại. Người trong Cửa hàng thịt hẳn là có quan hệ đến anh ta, chúng ta xem có thể cứu những người bên trong trước hay không, đây là một cơ hội của chúng ta. Tất nhiên, nếu anh ta không trở lại hoặc bị cừu gia giết chết thì chúng ta không có tổn thất gì, nhưng hãy cẩn thận, chuyện này tuyệt đối không thể tiết lộ nửa điểm.”
Thuộc hạ nghe vậy cũng nhẹ gật đầu, vội vàng đi xuống thu xếp.
Một đêm này, một vài biến cố lớn khác đã xảy ra ở Tân Đô Thành, nhà họ Vương vùng lên mạnh mẽ quét sạch Đỗ gia, còn Diệp gia thì không can thiệp, thậm chí cả Kiếm Thuẫn Đế Quốc cũng không nói gì.
Tất nhiên, những chấn động này chỉ xảy ra ở các cao tầng của Tân Đô Thành, những người ở Khu đô thị Vành đai năm và Khu đô thị Vành đai sáu không hề hay biết gì về nó. Tác động duy nhất là một cửa hàng bán thịt ngon và rẻ đã biến thành đống đổ nát.
Ngô Minh đương nhiên không biết Tân Đô Thành đã xảy ra chuyện gì, lúc này đã trở lại nơi bị Flamenco phục kích trên Phi hành khí. Khi đến đây, Ngô Minh cũng đã có cảm giác phương hướng nhất định.
Ngô Minh không biết vị trí của Phong Bạo Vân Thành, có điều sau khi có U Linh Vân Xà thì anh ta không cần phải đến Phong Bạo Vân Thành nữa. Suy nghĩ xong, Ngô Minh lấy ra 'thẻ đọc' có thể vào Thư viện bí thuật, mặt sau của thẻ này có đánh dấu vị trí của Thư viện bí thuật, sau khi rót nguyên khí vào thì có thể nhận được vị trí của Thư viện bí thuật.
Tương truyền vị trí của Thư viện bí thuật rất bí ẩn, thậm chí hầu hết các Bí thuật sư cũng không biết vị trí, bởi vì Thư viện bí thuật không ở một nơi cố định mà vị trí của nó có thể thay đổi bất cứ lúc nào.
Thành thật mà nói, Ngô Minh có chút không tin tưởng, một cái thư viện có thể chạy khắp nơi sao?
Nói cách khác, nếu không có thẻ đọc sách thì ngay cả cửa vào Thư viện bí thuật cũng không tìm được.
Ngay lập tức Ngô Minh rót một ít nguyên khí vào thẻ đọc, trên thẻ lập tức xuất hiện một bảng chỉ đường cho biết vị trí của Thư viện bí thuật lúc này.
Ngô Minh bây giờ có Phi hành khí, tự nhiên cũng không lo làm sao để lên đường. Theo biểu tượng trên thẻ, Chúc điều khiển Phi hành khí lập tức khiến Phi hành khí bay về phía một đám mây xa xa.
Diệp Tử Hân vẫn chưa tỉnh lại, Ngô Minh tự hỏi cô ta tỉnh lại có giống như lần trước hay không. Ngô Minh không thể cứ để mặc cô ta ở một chỗ nên chỉ có thể đưa cô ta đi theo. Anh ta chỉ có thể đợi cho đến khi rời khỏi Thư viện bí thuật thì tính sau.
Tốc độ của Phi hành khí cực nhanh, nhanh hơn bất kỳ Phi hành khí nào do Nhân loại chế tạo mà Ngô Minh biết, đặc biệt không biết nhanh hơn bao nhiêu lần so với Máy bay hàng không dân dụng trước đó. Sau khoảng nửa canh giờ, Phi hành khí đã bay qua hàng chục nghìn km thì đến một lục địa vô cùng rộng lớn.
Đây hẳn là Đệ tam nguyên khí thế giới, mây mù lượn lờ, núi non trùng điệp, mọi thứ đập vào mắt đều có cảm giác rất khổng lồ. Theo điểm đánh dấu trên thẻ thì Thư viện bí thuật cách đó không xa.
Ngô Minh yêu cầu Chúc giảm tốc độ và bay từ từ về phía trước.
Một lúc sau, Ngô Minh đột nhiên nhìn thấy phía xa xa xuất hiện một cái bóng cực lớn trên mặt đất.
Đó là một bóng người.
Đồng tử Ngô Minh lúc này co rút lại, anh ta trợn mắt há hốc mồm không tin được mình nhìn thấy cái gì. Thật khó để miêu tả cái bóng người này khổng lồ như thế nào, nó giống như một ngọn núi lớn vậy, một tòa nhà cao hơn 30 tầng được coi là cao, nhưng nếu so sánh với bóng người này thì nó chỉ có thể cao tới đầu gối mà thôi, nói là đầu đội trời chân đạp đất cũng không ngoa chút nào.
Đây là một Người khổng lồ có hình thể lớn nhất mà Ngô Minh từng thấy trong số các sinh vật Hệ khổng lồ, không gì so sánh nổi. Người khổng lồ này chỉ đơn giản là một thần tích, ngay cả từ khoảng cách xa cũng có thể nhìn thấy Người khổng lồ này.
Nhưng khi Phi hành khí của Ngô Minh đến gần, anh ta mới cảm thấy rung động.
Đối với Ngô Minh, chỉ cần một chiếc móng tay của người khổng lồ này cũng có kích thước tương đương với một sân bóng rổ thông thường, từ đó có thể biết được kích thước của Người khổng lồ này như thế nào.
Làn da của Người khổng lồ thô ráp, giống như một tảng đá, trên đó thậm chí còn có một số thảm thực vật xanh tươi. Lúc này, Người khổng lồ này đang cúi người, mang theo một 'cung điện' khổng lồ không kém.
Cung điện được xây dựng trên một tảng đá khổng lồ, chia thành nhiều tòa, cao cả chục tầng, quy mô hoành tráng.
“Lão đại, Người khổng lồ này thật sự to lớn, tôi không phải đang nằm mơ đấy chứ?” Lúc này Chúc cũng cảm thán, nó cũng chưa từng thấy sinh vật nào to lớn như vậy, Đệ tứ nguyên khí thế giới cũng không thể có loại sinh vật này, loại sinh vật này chỉ có ở trong Đệ tam nguyên khí thế giới mới tồn tại.
“Cung điện bên trên hẳn là Thư viện bí thuật!” Ngô Minh nhìn thẻ đọc sách trong tay. Lúc này, chỗ đang dấu trên đó ở phía trước. Rõ ràng là cung điện do Người khổng lồ khiêng là Thư viện bí thuật, sau đó Ngô Minh chỉ vào nó và nói: “Chúc, bay lên!”
Ngay lập tức, Phi hành khí tăng tốc bay về phía cung điện do Người khổng lồ đang khiêng.
Người khổng lồ hình như cũng phát hiện ra Phi hành khí của Ngô Minh, nhưng con mắt khổng lồ chỉ liếc qua Phi hành khí liền cảm nhận được sự dao động nguyên khí phát ra từ thẻ đọc sách từ trên cao, liền lập tức bỏ qua.
Phi hành khí hạ cánh êm ái trong một không gian thoáng đãng trước Thư viện bí thuật.
"Chúc, ngươi ở lại canh chừng Phi hành khí, mặt khác giúp ta theo dõi người phụ nữ kia. Ta đã vây khốn cô ta bằng Trận pháp bao vây nên không có vấn đề gì lớn. Ngoài ra, ta sẽ để lại cho ngươi một số quân bài. Ngay cả khi có trường hợp khẩn cấp thì ngươi cũng có thể xử lý!” Ngô Minh đưa cho Chúc một số thẻ và bước ra khỏi chiếc Phi hành khí màu đen.
Mặt đất dưới chân thỉnh thoảng rung lên, đây chính là người khổng lồ cõng Thư viện bí thuật đi về phía trước, mỗi bước đi đều có thể kéo dài mấy dặm, thảo nào có tin đồn Thư viện bí thuật tùy thời di động, nguyên lai là thật sự.
Phía trước là lối vào của thư viện, tại đây Ngô Minh nhìn thấy một bóng đen đang nằm ở đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận