Tận Thế Tân Thế Giới

Chương 198: Ngô Minh, chạy mau

Nếu không nói ra, nàng biết mình nhất định sẽ hối hận, nếu sau này nàng chết đi mà người nàng yêu lại không biết tình cảm của mình, thật sự là một bi kịch.
Lúc này, Ngô Minh không biết Lý Hạ đang do dự, giãy dụa trong lòng mà vừa ăn vừa đưa thức ăn cho Lý Hạ.
Lúc này, Lý Hạ lén lút liếc nhìn Ngô Minh, trong lòng rốt cục thu hết can đảm, ngón tay gầy guộc nắm chặt nắm đấm, đột nhiên ngẩng đầu mở to hai mắt nhìn Ngô Minh, rung giọng nói: "Ngô Minh, em... Em có chuyện muốn nói với anh..."
Ngô Minh cảm giác được Lý Hạ có gì đó không đúng, từ vừa mới bắt đầu liền có chút thất thần, khi nghe được Lý Hạ muốn nói thì quay sang nhìn nàng ta. Lúc này, Ngô Minh đồng tử đột nhiên co rút lại, cảm thấy được một cỗ nguy cơ, không chút nghĩ ngợi lập tức nhảy tới đánh ngã Lý Hạ ở đối diện.
Gần như cùng lúc, ở chỗ hai người họ đang ngồi đã cắm hai mũi tên được chế tác tinh xảo nhưng rất sắc bén.
Mũi tên vô thanh vô tức nhưng lại phi thường trí mạng.
“Răng hàm, A mỗ, tìm đối phương!”
Ngô Minh lập tức hạ lệnh, lúc này Lý Hạ cũng có phản ứng, chính là địch công kích.
Mộc cần thụ yêu, Cương thuẫn thú binh cùng với Khô lâu chiến sĩ lập tức theo mệnh lệnh tập trung bảo vệ Lý Hạ.
Lúc này ánh sáng đã rất mờ, cách bốn mươi mét Ngô Minh đã không còn nhìn rõ vật gì nữa, nhưng ánh mắt của Lý Hạ lúc này lóe lên một ngân quang, giống như đã phát hiện ra thứ gì đó vẻ mặt liền kinh hãi.
Ngô Minh lập tức nghĩ tới sau khi Lý Hạ trở thành thức tỉnh giả, thính giác và thị giác của nàng ta đều sắc bén hơn so với thức tỉnh giả bình thường, cho dù là thức tỉnh giả cấp 3 cũng tuyệt đối không thể so sánh được.
Rõ ràng là Lý Hạ đã nhìn thấy gì đó, nếu không cũng sẽ không kinh hãi như vậy.
“Sao vậy?” Ngô Minh lập tức lớn tiếng hỏi.
Ở đằng xa, Răng hàm, A mỗ và hai U linh đã gặp địch nhân phát ra tiếng chiến đấu dữ dội, nhưng khoảng cách ít nhất là 100m nên anh ta hoàn toàn không nhìn thấy, điều duy nhất Ngô Minh có thể biết được là Răng hàm cùng với A mỗ và hai U linh đang bất lợi trong trận chiến. Lý Hạ lúc này đột nhiên nói: “Ngô Minh, chạy mau!”
Nói xong lập tức rút cung bắn tên, vẻ mặt nghiêm nghị chưa từng có.
Chạy?
Ngô Minh không thể chạy, ít nhất không phải bây giờ, không nói tới việc sủng vật của anh ta hiện tại bị đối phương cuốn lấy, mà bởi vì Ngô Minh đã nhìn ra Lý Hạ không có ý định đào tẩu.
Cô bé ngốc nghếch này thực ra đã tính toán liều mạng yểm hộ để tranh thủ thời gian.
Hơn nữa lúc này địch nhân tập kích bọn họ đến tột cùng là cái gì, Ngô Minh đến bây giờ còn không biết rõ ràng, rốt cuộc anh ta không cho rằng mình không thể đánh chết địch nhân, trừ phi đối phương có nhiều sinh vật cấp bốn.
Lúc này Ngô Minh cảm giác được điều gì đó lập tức xoay người sang một bên tránh né, nhưng hiển nhiên vẫn chậm hơn một bước, cánh tay trái trực tiếp bị một mũi tên bắn trúng. Nếu Ngô Minh chậm hơn nửa bước thì mũi tên đã bắn trúng tim anh ta.
Phải biết rằng Ngô Minh đang mặc Liệp nhân bì giáp thêm vào lân giáp rồng cấp ba mà không thể chống lại độ sắc bén của mũi tên.
Ngô Minh lúc này mới biết mình gặp phải một kẻ địch hùng mạnh chưa từng thấy, ở chỗ này căn bản chính là mục tiêu sống.
Tất cả điều này chỉ xảy ra trong điện quang hoả thạch. Lúc này Lý Hạ cũng nhanh chóng rút cung bắn vào kẻ địch trong bóng tối phía xa, thấy Ngô Minh bị thương nàng lo lắng muốn khóc. Chẳng qua Lý Hạ cũng biết lúc này phải tỉnh táo, dùng cung tên ngăn chặn kẻ địch, nếu không cả nàng và Ngô Minh đều không thể chạy thoát.
Lúc này, Lý Hạ hoàn toàn không có thời gian lên tiếng, tốc độ bắn của nàng như cuồng phong vũ bão, một bao năm mươi mũi tên đã bắn ra hơn hai mươi chiếc trong vòng chưa đầy ba hơi thở. Khi nói đến tài nghệ cung tên, Lý Hạ chắc chắn có thể được coi là tồn tại cường đại, các mũi tên nàng bắn ra thậm chí còn trực tiếp chặn được mũi tên địch nhân, có thể nhìn thấy những tia lửa bắn ra từ va chạm của hai mũi tên trên không trung.
Ngô Minh biết Lý Hạ đã giúp anh ta chống đỡ rất nhiều công kích, nếu không sẽ có hơn một mũi tên bắn trúng vào người.
Anh ta lập tức đưa ra phán đoán, hiện tại chạy không được, nếu không Lý Hạ cũng xong đời, nhất định phải tiếp cận đối phương, nếu ở lại chỗ này cũng chỉ vô dụng. Lý Hạ có ba sủng vật bảo hộ cấp hai ở đây, trong khoảng thời gian ngắn chắc chắn sẽ không có nguy hiểm, vì vậy Ngô Minh lập tức thi triển Truy phong xông lên phía trước.
Khoảnh khắc tiếp theo, Ngô Minh đã lấy ra vài phi đao trong tay.
Phi đao này lúc đầu là do Trương Thu đưa cho anh ta, Ngô Minh cũng chưa từng sử dụng qua nhưng trên thực tế kỹ năng phi đao của Ngô Minh đã hoàn toàn vượt qua Trương Thu, nhưng so với kiếm kỹ thì vẫn hơi kém một chút.
Tuy nhiên, ở thời điểm này phi đao có thể có tác dụng rất tốt.
Thi triển Truy phong lao về phía trước hơn 50 mét, Ngô Minh chỉ mơ hồ nhìn thấy mấy bóng người mơ hồ trên cây cối xa xa, hai đạo đao quang lập tức vung ra.
Phi đao được ban phúc nguyên khí đặc biệt, hai đạo hàn quang nhanh như chớp đã tới hai cái bóng trước mặt. Một người trong số họ không ngờ Ngô Minh lại có chiêu thức tấn công như vậy, trực tiếp bị phi đao bắn trúng, trong khi người kia phản ứng nhanh hơn nhiều lập tức né sang một bên.
Ngô Minh thấy vậy lại bắt đầu thi truyển Truy phong, đồng thời dùng hai chân đạp mạnh xuống đất cả người nhanh chóng bay lên, khi còn ở trên không trung liền ném ra năm sáu thanh phi đao trong tay bắn về phía một số địch nhân khác.
Ở khoảng cách này, Ngô Minh đã thấy có ít nhất hai mươi hoặc ba mươi người đang tấn công họ, và chúng cũng có sủng vật riêng, những sủng vật đó đang dây dưa cùng Răng hàm, A Mỗ và hai đầu U linh.
Một vài thanh phi đao ngoại trừ bắn trúng một địch nhân, số còn lại đều bị tránh thoát.
Tuy nhiên, tận dụng cơ hội này Ngô Minh đã lao tới trước đối thủ, lúc này Ngô Minh đến lúc thể hiện sức chiến đấu của mình ở cự ly gần, Ngô Minh tin rằng với sức mạnh của thức tỉnh giả cấp ba và kiếm kỹ, anh ta sẽ có thể bị giết bất kỳ kẻ thù nào.
Lúc này, Cuồng bạo chi nhận đã cuốn lên từng đạo kiếm khí sắc chém tới mấy kẻ địch, nhưng tốc độ đối phương quá nhanh nên tất cả đều tránh thoát, ba người tách ra cùng vây công Ngô Minh.
Ở khoảng cách gần như vậy, Ngô Minh đã hoàn toàn nhìn rõ bộ dạng của đối phương.
Bên đối phương rất giống người, nhưng tứ chi mảnh mai hơn, chiều cao nói chung là hơn 1,8m, có người còn hơn 2m, có cả nam có nữ, tuy rằng tầm mắt không tốt nhưng có thể thấy họ đều là trai xinh gái đẹp, một số người mẫu ngôi sao mà Ngô Minh từng thấy qua cũng chỉ như vậy mà thôi.
Ngoài ra, những người này có nước da mịn hơn, tai dài nhọn, tóc dài, mặc áo giáp tốt, mang cung tên và loan đao.
Đây không phải là điều quan trọng nhất, điều quan trọng là Ngô Minh phát hiện những người lập dị này cực kỳ cường đại, từ phương diện dao động nguyên khí, những người yếu nhất trong số họ cũng đã đạt tới tiêu chuẩn sinh vật cấp hai, phần lớn đều là tiêu chuẩn của sinh vật cấp ba, điều đáng sợ hơn nữa là trên cành cây lớn vẫn có một nam nhân mặc áo giáp như một tác phẩm nghệ thuật, người này ngay từ đầu vẫn chưa có ra tay nhưng nguyên khí dao động thậm chí còn đạt đến cấp độ thứ tư.
Lúc này, Ngô Minh rốt cuộc hiểu ra tại sao vừa rồi Lý Hạ lại hoảng sợ như vậy, trực tiếp kêu mình đào tẩu, bởi vì nhãn lực của cô rất xuất sắc nên có thể nhìn ra thực lực của đối phương.
Chỉ là vừa rồi tốc độ tấn công của đối phương quá nhanh, Lý Hạ hoàn toàn không có thời gian để lên tiếng, nàng cũng không có thời gian cảnh báo.
Lúc này, ba địch nhân đang bao vây Ngô Minh đều đạt tiêu chuẩn sinh vật cấp ba, hai nam một nữ, tất cả đều sử dụng thanh kiếm cực kỳ sắc bén dài khoảng ba thước.
Với một chọi ba, đều là sức mạnh cấp ba, có thể nói Ngô Minh không có lợi thế gì ngoài kiếm kỹ. Chẳng qua đối phương phối hợp cực kỳ ăn ý, cho dù Ngô Minh muốn dùng kiếm kỹ cũng khó tìm được cơ hội.
Ba thanh trường kiếm sắc bén có thể miêu tả như mưa rền gió cuốn kín không một kẽ hở, đối phương hiển nhiên có kỹ thuật cận chiến cực kỳ lợi hại, bọn họ trấn áp Ngô Minh một hồi, trình độ và độ cứng của binh khí đối phương cũng không thua kém gì Cuồng bạo chi nhận của Ngô Minh, thậm chí có rất nhiều vết nứt trên thanh kiếm.
Ngô Minh lúc này mới để ý phía xa có kẻ địch đang giương cung bắn tên về phía mình, dường như hắn muốn bắn lén, chẳng qua trước mắt chính mình căn bản không có dư lực ngăn cản.
Đúng lúc kẻ địch chuẩn bị bắn một mũi tên, thì một mũi tên từ xa bắn thẳng vào thái dương, gia hỏa xui xẻo ngã xuống ngay khi vừa nghiêng đầu.
Không cần phải nói, mũi tên giết chết đối phương là do Lý Hạ bắn ra, khoảng cách giữa hai người ít nhất là 150 mét, mũi tên của Lý Hạ có thể trúng mục tiêu chính xác như vậy, điều này khiến cho Ngô Minh chân chính nhận thức được thực lực của Lý Hạ.
Nắm lấy cơ hội này, Ngô Minh đỡ một nhát chém của kẻ địch, sau đó đột ngột lao về phía trước, cùi chỏ húc vào bụng đối phương sau đó Cuồng bạo chi nhận vung về phía sau chém ra Bán nguyệt kiếm khí.
Hai người khác đang vây công Ngô Minh không kịp né tránh, trực tiếp bị kiếm khí chém qua, giết chết hai người và trọng thương một người. Ngô Minh vừa muốn quay đầu lại, nhưng lại nghe thấy hai tiếng kêu thảm thiết, hai U linh của anh ta đã bị giết chết, và Răng hàm cũng bị một người đập bay trúng thân cây, A mỗ tuy không bị thương nhưng đó chỉ là do lợi thế về khả năng phi hành.
Khoảnh khắc tiếp theo, Ngô Minh cảm thấy một trận kình phong đánh úp sau lưng vội vàng xoay người lại, nhưng vẫn chậm hơn một bước, một mũi tên nhanh như chớp bắn trúng Ngô Minh, đồng thời, tốc độ của mũi tên bắn Ngô Minh bay ra xa đập mạnh vào mặt đất.
May mắn thay, bên dưới toàn bộ lá cây mềm mại, tuy rằng Ngô Minh chật vật rơi xuống nhưng tình huống cũng không phải quá tệ, nhưng bộ phận bị mũi tên bắn trúng lúc này vô cùng đau đớn, phiền phức nhất chính là mũi tên này lại đóng đinh cơ thể trên mặt đất khiến Ngô Minh không thể cử động được.
Vào lúc này, Ngô Minh đột nhiên nghe thấy một tiếng kèn thanh thúy lanh lãnh, sau đó địch nhân từng người một nhanh chóng rút lui.
Từ lúc đối thủ bắt đầu tấn công, chiến đấu cho đến khi tiếng kèn vang lên và đối phương rút lui không quá một phút đồng hồ, trong một phút này Ngô Minh đã hoàn toàn bị đối phương áp chế.
Nhanh chóng, trí mạng, xuất quỷ nhập thần.
Đây là ấn tượng lớn nhất của kẻ địch đối với Ngô Minh, những kẻ địch này chẳng khác gì thần tiên trong truyền thuyết, sức mạnh không thể tưởng tượng nổi, kỹ năng cung tên cực kỳ lợi hại, thậm chí sức mạnh cận chiến cũng đáng kinh ngạc.
Nếu không có tiếng kèn kỳ quái đó, thật sự khó nói kết quả sẽ ra sao, Ngô Minh biết bên mình nhiều khả năng sẽ thua cuộc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận