Tận Thế Tân Thế Giới

Chương 771: Quỷ vương

Ngô Minh cân nhắc, nếu như Vương Đại sư này giả vờ bí hiểm thì không có vấn đề gì, dù sao cũng không quá quan trọng, cứ để lão nháo một chút cũng tốt, nhưng nếu đối phương thật sự có năng lực đuổi quỷ, đả thương A mỗ thì mình nhất định sẽ ngăn cản đối phương.
Theo quan điểm của Ngô Minh, người được gọi là Vương Đại sư này rất bình thường, cũng không có gì đặc biệt, hẳn là hư trương thanh thế, nhưng hết lần này tới lần khác những gì lão ta nói rất gần với sự thật, vì vậy Ngô Minh muốn lưu lại.
Bên này, cháu trai của Vương Đại sư vẫn đang lải nhải nói, Ngô Minh câu được câu chăng, nhưng ánh mắt lại dán chặt vào Vương Đại sư.
Bên kia chuẩn bị bàn hương án, xếp đặt một đống đồ cúng tế, rửa tay dâng hương, sau đó vừa rung chuông đồng, một bên miệng lẩm bẩm.
Nhìn quan cảnh trước mắt thì không khác gì bọn bịp bợm giang hồ, Ngô Minh thấy thế này mới yên tâm một chút, nếu đã như vậy thì để cứ để đối phương làm loạn.
Vương Đại sư nhảy loi choi kéo dài khoảng mười phút, sau đó lão kính cẩn lấy ra một thứ được bọc bằng vải đen.
Đúng lúc này, cháu trai của Vương Đại sư vốn đang nói chuyện với Ngô Minh lập tức im tiếng, không tiếp tục nói nữa, đồng thời mắt nhìn mũi mũi nhìn tim, phản ánh của hắn rõ ràng có chút cổ quái, nhưng Ngô Minh không có thời gian chú ý đối phương, bởi vì khi anh ta nhìn thấy thứ được bọc trong tấm vải đen thì lập tức bị hấp dẫn lực chú ý.
Thứ đó không chỉ kỳ quái, mà bởi vì Ngô Minh cảm nhận được một luồng khí tức cực kỳ âm u, luồng khí đó chính là đầu nguồn quái lạ trong tòa nhà này, và nó cũng là luồng khí tà ác mà Ngô Minh cảm thấy trước đây.
Không nghi ngờ gì nữa, nếu như nói Vương Đại sư chỉ là một bọn bịp bợm giang hồ, thì thứ mà lão lấy ra lúc này tuyệt đối là hàng thật giá thật.
Thứ mà Vương Đại sư lấy ra là một cái lọ.
Chiếc lọ này rõ ràng là một vật cổ có từ lâu đời, không ngoa khi nói rằng nó là đồ cổ. Hiện tại chiếc lọ này toát ra từng luồng từng luồng khí tức âm lãnh mãnh liệt đến cực điểm, loại khí tức này người thường có thể cảm nhận được nhưng chắc chắn là thứ không thể nhìn thấy, nhưng mà trong mắt của Ngô Minh, anh ta thậm chí có thể nhìn thấy hắc khí giống như cát đen, chậm rãi xâm nhập từ khe hở trên miệng bàn thờ.
Ngô Minh cau mày, và anh nhận ra ngay đó là một bình tro cốt.
Hơn nữa ở bên trong bình tro cốt này có một Linh thể vô cùng mạnh mẽ ẩn náu, cái gọi là Linh thể kỳ thực đều là U Linh, người phương Tây gọi là ma quỷ, cũng có thể gọi là linh hồn, những thứ này có thể nhìn thấy khắp nơi trên Nguyên khí thế giới, U Linh Thánh Điển mà Ngô Minh từng nắm giữ có thể tạo ra U Linh.
Nhưng mà trên thế giới không có nguyên khí này, Ngô Minh lần đầu tiên nhìn thấy loại quỷ hồn linh thể này. Ngay lập tức, Ngô Minh ước lượng dựa vào cấp độ của Nguyên khí thế giới, đẳng cấp của linh thể trong bình tro cốt thực sự đã đạt tới tiêu chuẩn cấp ba.
Điều này đã khá ghê gớm rồi.
“Thỉnh sư tổ giáng xuống thần thông, xu cát tị hung, chém chết ác quỷ!” Vương Đại sư hét lên vài tiếng, lập tức quỳ xuống, và đồng tử phía sau lão cũng quỳ xuống, đồng thời hô to: "Mọi người còn không đều quỳ xuống, hướng về tổ sư hành lễ, có thể mời được tổ sư giáng lâm thì ác quỷ trong cơ thể đứa trẻ sẽ bị tiêu trừ."
Một đôi tình nhân kia ngay lập tức quỳ xuống trước tiên, dáng dấp vô cùng thành kính, như thể quỳ lạy các vị thần linh. Vợ chồng Từ Thiên Minh vẫn còn đang ngây người do dự, nhưng đột nhiên, một cỗ hắc khí từ bên trong bình tro cốt truyền ra, sau đó tụ lại trên không trung thành một bóng người.
Cảnh tượng này nhất định là cảnh mà người thường chưa từng thấy trong đời, Từ Thiên Minh và Thục Phân đều là trợn mắt há hốc mồm, vội vàng quỳ xuống. Bởi vì cảnh tượng siêu nhiên trước mắt này quả thực có thể khiến người ta kinh hãi, ngay lập tức tất cả mọi người trong phòng trừ Ngô Minh đều quỳ xuống. Ngô Minh đương nhiên sẽ không quỳ xuống trước một Linh thể cấp 3, ngay cả một linh thể cấp sáu như U Linh Nữ Vương cũng sẽ quỳ xuống khi nhìn thấy Ngô Minh, người nắm giữ U Linh Thánh Điển, tuyệt đối là vua của tất cả các Linh thể.
"Lớn mật, còn không quỳ xuống nghênh tiếp tổ sư gia!" Nhìn thấy Ngô Minh vẫn còn 'đần độn' đứng ở nơi đó', Vương Đại sư lập tức giận dữ rống lên.
Đúng lúc này, bóng đen trồi lên từ bên trong bình tro cốt nói một câu: "Quên đi, những kẻ không tôn trọng ta sẽ phải chịu khổ, đợi hắn ăn khổ liền sẽ học được cái gì gọi là tôn kính. Trước tiên ta sẽ loại bỏ ác quỷ bên trong cậu bé đó, để cho các ngươi mở mang kiến thức thủ đoạn của ta một chút."
Nói xong, bóng đen vèo một tiếng liền bay vào trong phòng Từ Tử Hạo, Ngô Minh chân mày cau lại, nhưng lại di chuyển bước chân với tốc độ cực nhanh cũng vào trong phòng. Lần này Ngô Minh thực sự dùng tốc độ chân chính của mình, thị lực của người thường không thể nắm bắt được động tác và bóng dáng của Ngô Minh, trong mắt họ, Ngô Minh căn bản chính là hư không tiêu thất.
Trong phòng, vừa lúc bóng dáng đen chuẩn bị lao về phía Từ Tử Hạo đang ngủ say, đột nhiên phát hiện có một người đứng chắn ở trước người Từ Tử Hạo.
Người này chình là người vừa rồi không muốn quỳ ở bên ngoài.
Bóng đen lập tức 'Ồ' một tiếng, rõ ràng là đang rất khó hiểu làm sao đối phương lại có thể tiến vào phòng trước hắn như thế này, điều này là không thể.
Nhưng những gì xảy ra tiếp theo khiến bóng đen hoảng sợ không thôi, đối phương lấy ra một con dao găm, hàn quang trên con dao găm càng khiến nó cảm thấy sợ hãi không thể kiểm soát được, rõ ràng bóng đen biết nếu con dao găm của đối phương đâm vào mình thì bản thân chắc chắn sẽ chết.
Đây là một loại cảm giác nguy cơ mãnh liệt, không chỉ có vậy, lúc này bóng đen mới cẩn thận quan sát đối phương, phát hiện khí tức trên người đối phương mạnh gấp mấy chục lần so với người bình thường, ngay lập tức bóng đen biết mình đã gặp một người thực sự lợi hại.
Giống như một lão đạo mà nó gặp phải hồi đó, chỉ cần một tay đã có thể tóm lấy bản thể vốn dĩ vô hình của nó, với một tiếng quát là có thể đem thân hình của nó đánh tan. Bất đắc dĩ, lúc trước nó vừa sản sinh ý thức thì đã bị lão đạo kia sử dụng mấy chục năm. Sau khi cõi đời này bạo phát chiến tranh thì lão đạo mất tích, lúc đó nó mới lần nữa khôi phục tự do, chỉ có trằn trọc, mơ màng hồ đồ không biết lại trôi qua bao nhiêu năm rồi mới được Vương Đại sư kia tìm được trong một đạo quán bị bỏ hoang, có thể lại thấy ánh mặt trời.
Nhìn thấy Ngô Minh, bóng đen như gợi lên quá khứ trong lòng, có điều nó dù sao cũng là Quỷ vương rong ruổi thế gian trăm năm, mặc dù biết người trước mắt này không dễ trêu, nhưng nó cũng có tôn nghiêm của mình.
Lập tức, bóng đen khặc khặc cười một tiếng nói: "Tiểu tử, ngươi không phải người bình thường, ta có thể nhìn ra được, có điều ngươi cũng đừng lo chuyện bao đồng, ta phải ăn tươi nuốt sống những Linh thể khác để trưởng thành bản thân, cho nên ác linh trong cơ thể đứa nhỏ đó ta nhất định phải ăn, hơn nữa ta vẫn là làm chuyện tốt, nếu như ngươi quản việc không đâu, như vậy đừng trách ta không khách khí!"
Nói xong, bóng đen đột nhiên tăng lên mấy lần, cửa vốn đã mở ra cũng bị một nguồn sức mạnh thúc đẩy, oành một tiếng đóng lại, trong phòng cuồng phong gào thét, đèn điện dường như bị ảnh hưởng chập chờn bật tắt, nhiệt độ trong nhà giảm mạnh giống như mùa đông lạnh giá.
Đông tĩnh này nếu như đổi lại một người bình thường chắc cũng sợ chết khiếp, trăm phần trăm sẽ quỳ xuống dập đầu, nhưng rõ ràng bóng đen Quỷ vương đã chọn nhầm đối tượng.
Có cảnh tượng nào mà Ngô Minh chưa từng thấy qua, vì vậy anh ta tự nhiên sẽ không để tâm đến loại trò bịp bợm này.
"Chỉ là một Linh thể mà cũng dám ở chỗ này hô to gọi nhỏ, ta khuyên ngươi trở về cùng gã Vương Đại sư kia đi lừa gạt người khác, đừng dính líu vào những chuyện ở đây." Ngô Minh cười lạnh một tiếng nói. Nếu gia hỏa tự xưng là Quỷ vương biết mình lúc trước giết chết không biết bao nhiêu Linh thể U Linh, thậm chí ngay cả Lãnh chúa Andromache ma vương cũng bị giết chết, chỉ sợ nó sẽ không dám hô to gọi nhỏ với mình nữa.
Bóng đen kia vừa nghe, lập tức giận tím mặt.
"Muốn chết!"
Nó mặc dù có chút kiêng kỵ đối phương, nhưng không có nghĩa là sợ hãi, trong khoảng thời gian này thực lực của nó cũng đã tiến bộ rất nhiều, Linh thể bình thường chỉ có thể dựa vào ảo giác để dọa người, thế nhưng là một Quỷ vương thì nó có thủ đoạn tấn công trực tiếp.
Ngay lập tức, bóng đen ngưng tụ ra một đôi Quỷ Trảo sắc bén, bỗng nhiên hướng về Ngô Minh chộp tới, đồng thời bóng đen lao tới đầu đối phương, chỉ cần xâm nhập vào ý thức của đối phương, đến lúc đó chỉ là dựa vào ảo giác khủng bố liền đủ để phá hủy ý chí đối phương.
Có thể nói, bóng đen đối với loại chuyện này khá quen thuộc, cũng đã từng thử qua, nhưng là lần này rõ ràng là dùng sai đối tượng. Đôi Quỷ Trảo cũng không có bắt được Ngô Minh, liền bị một đạo hàn quang chém xuống, không những thế, khi xâm nhập vào ý thức của Ngô Minh, thần thức của nó cũng bị thần thức mạnh hơn của Ngô Minh lập tức áp chế.
Trong không gian thần thức, bóng đen kinh ngạc nhìn chằm chằm ý thức thể Ngô Minh khổng lồ vô cùng, khiến nó thậm chí không có một chút cảm giác phản kháng.
Bởi vì nó biết nếu mình có bất kỳ hành động nào vào lúc này, nó sẽ bị đối thủ giết chết ngay lập tức, hơn nữa đối thủ còn mạnh hơn nó vô số lần về cấp độ Linh thể.
Bóng đen này cũng là Thiên đường có lối không đi, ý thức thể của Ngô Minh cực kỳ cường đại, tính theo đẳng cấp nguyên khí chính là tồn tại đã đạt tới cấp 7. Bóng đen chỉ là Linh thể cấp ba, trong thần thức của Ngô Minh giống như thịt trên thớt có thể băm vằm tùy ý.
Dưới áp lực to lớn của thần thức, bóng đen cuối cùng không chịu nổi áp lực kinh khủng nữa mà khuỵu xuống.
“Tiền… Tiền bối, tha… Tha mạng!”
Dưới áp lực kinh hoàng, bóng đen chỉ có thể lắp bắp nói ra câu này, trong khi Ngô Minh cũng lười nói chuyện với đối phương, nên anh trực tiếp tách ra một tia thần thức quấn lấy bóng đen đọc ký ức của đối phương.
Ngay lập tức, Ngô Minh đã nhìn thấy tất cả những trải nghiệm của chiếc bóng từ khi nó ra đời cho đến nay.
Nói thật, cái bóng này có thể nói là một hồn ma trong dân gian, nó được hình thành bởi một lão đạo thu thập âm hồn và vong linh trăm năm trước, sau đó bị phong ấn trong bình.
Bóng đen này không có tên, bây giờ nó tự xưng là sư tổ, hay là Quỷ vương. Có thể nói Vương Đại sư bị nó điều khiển và nghe theo mệnh lệnh của nó. Bởi vì có Quỷ vương ở đó nên Vương Đại sư mới có thể ăn sung mặc sướng, mới có thể xem bói cho người khác, xu cát tị hung, làm đủ mọi trò thần kỳ khiến mọi người tin lão là người có tài thực thụ.
Và cách mà bóng đen này tự tăng cường sức mạnh chính là ăn tươi nuốt sống những linh hồn yếu ớt khác. Ngay cả khi những linh hồn đó yếu đến mức chỉ còn lại một tia ý thức thì chúng cũng là chất dinh dưỡng của bóng đen này. Lần này Từ Tử Hạo rõ ràng đã trở thành mục tiêu của nó cho nên mới có nghi thức thi pháp trừ tà này, tổng kết lại thì Vương Đại sư lấy tiền và bóng đen lấy dinh dưỡng, có thể nói là đôi bên cùng có lợi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận