Tận Thế Tân Thế Giới

Chương 254: Lại bị theo dõi

Chờ Lão ngũ, Lưu Bân và Lỗ đại sư mang mấy người bọn họ chạy đến Lâu đài Á Kỳ, Ngô Minh đang đợi tin tức trong ngôi biệt thự nhỏ mà anh ấy đã mua.
Tiểu trùng đã đi theo Duẩn Vân Phi đến Lâu đài Á Kỳ, vì vậy Ngô Minh là người duy nhất còn lại ở đây.
Cùng lúc đó, trong một biệt thự sang trọng ở trung tâm thành phố, Phùng Chí Bình đang ngồi trên chiếc ghế sô pha lớn, trên tay cầm điếu thuốc đã cháy hơn phân nửa.
Hơn mười tháng sau thảm họa, thuốc lá là một thứ xa xỉ tuyệt đối.
“Hừ, ta vốn định để cho Chu Huy khống chế Lâu đài Á Kỳ, nhưng không ngờ hắn lại vô dụng như vậy, đồ đáng chết, ném hắn vào chuồng chó cho chó ăn!”
Vẻ mặt Phùng Trì Bình âm trầm, chỉ là một câu nói, liền quyết định sinh tử của một người.
"Phùng uỷ viên, chuyện này không thể trách Chu Huy vô dụng. Thực sự là Ngô Minh quá lợi hại, đổi lại là ai khác cũng đều không được !"
Đối diện với Phùng Chí Bình, một thân tín của lão ta nói ra, trong giọng nói của hắn lộ ra một tia sợ hãi: "Nếu là người thường, chúng ta tùy tiện cũng chơi chết hắn, cho dù đó là thức tỉnh giả cấp ba, nếu như không có chỗ dựa đặc biệt cứng rắn mà cả gan dám đắc tội uỷ viên ngài đều chắc chắn phải chết, chỉ có điều Ngô Minh không riêng gì nắm giữ một sinh vật cấp bốn Cốt Long, liền chính hắn cũng có thể ngạnh kháng Thủ vệ Phong bạo!"
CHOANG!
Một tiếng giòn tan, Phùng Trì Bình đập điếu thuốc trên tay vào gạt tàn, cái gạt tàn thủy tinh do quán tính rơi xuống đất, đột nhiên vỡ thành tám mảnh.
"Móa nó, lão tử không cam lòng a. Theo tình hình hiện tại, dân số của Thành phố Sư tử sẽ tăng lên. Có dấu vết của các hoạt động sinh vật cấp bốn ở phía đông và phía nam của Thành phố Sư tử, hiển nhiên không thích hợp thăm dò, như vậy cũng chỉ còn lại có mặt phía bắc cùng phía tây. Mà bên kia Nghiêu hà là ở phía bắc, chỉ có một căn cứ tự nhiên như Lâu đài Á Kỳ, nơi đó về sau sẽ là tổ ấm. Vừa nghĩ tới tiện nghi cho Ngô Minh cùng Tần Lực Đông ta liền tức giận !"
Khuôn mặt của Phùng Trì Bình đang run lên, rõ ràng là tức giận.
"Đúng vậy, Lâu đài Á Kỳ chắc chắn đang phát triển vô cùng, người của chúng ta cũng đã phát hiện ra một 'mỏ Nguyên tinh' có giá trị xung quanh Lâu đài Á Kỳ, đây là một bí mật, chỉ có người của chúng ta biết nên không có vấn đề gì. Cho nên vô luận như thế nào thì Lâu đài Á Kỳ không thể rơi vào tay người khác!”
Tâm phúc cũng gật đầu, hiển nhiên là có một loại kế hoạch nào đó.
Phùng Trì Bình có được thành tựu ngày hôm nay cũng không phải là ngốc, lão nhìn thấy trong nháy mắt, lập tức nói: "Đừng thừa nước đục thả câu, nói, suy nghĩ của ngươi là gì?”
Tâm phúc nhìn xung quanh, sau đó thì thầm.
Phùng Trì Bình trừng mắt mắng: "Nói nhảm, ai mà không biết diệt trừ hắn thì mọi sự đại cát, chẳng qua đối phương quá mạnh, ngay cả Thủ vệ Phong bạo đều thiếu một chút bị hắn tiêu diệt. Chúng ta nhân thủ mặc dù nhiều, nhưng cũng không có ai là đối thủ của hắn, một khi thất bại sẽ dẫn lửa thiêu thân !"
Gã âm phúc trong ánh mắt hiện lên một tia tinh mang, tiếp tục nói: "Ta nghe nói lúc trước Ngô Minh đã phá hủy tiền đồn của Thú nhân và bắt hàng trăm Thú nhân cường tráng. Có lẽ, những tên Thú nhân đó từ lâu đã coi Ngô Minh như cái đinh trong mắt. Nếu chúng ta có cơ hội tiết lộ hành tung của Ngô Minh, có lẽ lũ Thú nhân nhất định sẽ hành động, nếu lúc đó sự tình được hoàn thành tự nhiên là tốt nhất, dù không có kết quả chúng ta cũng có thể thoát khỏi mối hiềm nghi!”
Phùng Trì Bình lập tức nói, tuy rằng trong lòng cũng có chút do dự, dù sao Ngô Minh cũng là bên nhân loại có chiến lực hiếm có, có thể nói không cần lo lắng về quái vật cường đại hoặc dị tộc xâm lược đánh chiếm, Thành phố Sư tử sẽ an toàn hơn.
Nhưng đôi khi, con người ta vẫn có sự ích kỷ, Phùng Chí Bình lúc này chính là như vậy. Nếu là khi thảm họa mới xảy ra, lão nhất định sẽ không đồng ý với loại kế hoạch này, bởi vì khi đó một số thành viên trong ủy ban của bọn họ đều tập trung xây dựng một căn cứ của loài người, nỗ lực hết mình vì sự sống còn của loài người.
Khi đó, tâm của họ suy nghĩ một hướng, chăm chỉ làm việc cùng một mục đích không có nhiều tâm tư. Nhưng giờ vận thế Sư Thành đã ổn định, ngày càng phát triển tốt hơn, cuộc sống thoải mái khiến con người bớt cảm giác khủng hoảng, nhiều tham niệm và ý nghĩ cá nhân.
Sau khi gã tâm phúc rời khỏi biệt thự của Phùng Trì Bình, vẻ mặt của gã ta lập tức trở nên cực kỳ dữ tợn, khóe miệng phiếm ra một tia cười lạnh, thậm chí có thể nhìn thấy tia đỏ trong mắt và hàm răng sắc bén, nhưng rất nhanh đã những bất thường này biến mất không dấu vết, gã tâm phúc trở lại hình dáng và biểu hiện ban đầu khi thấy phía trước vài tên Cảnh vệ đi tới.
“Lục tham mưu, là ngài a!”
Một Cảnh vệ nhìn thấy gã tâm phúc này lập tức kính cẩn nói.
Người sau gật đầu nói: “Tuần tra cho tốt, đừng để xảy ra sai sót gì!”
“Ngài yên tâm, đúng rồi, muốn ta kêu mấy huynh đệ đưa ngài trở về không?”
“Không cần, các ngươi tuần tra cho tốt đi!”
Lục tham mưu cười nói, sau đó bước lên xe lái đi.
Sâm lâm nhuyễn trùng đã đào ra một thông đạo xuống hầm xương bên dưới Sư Thành, Ngô Minh dọc theo thông đạo tiến vào nơi này, ngay khi xuống tới nơi đã thấy hàng chục Khô lâu chiến binh vây quanh anh ta.
Chỉ là sau khi cảm nhận được nguyên khí trong cơ thể Ngô Minh, những Khô lâu chiến binh này lần nữa rút lui, trong mắt có một vài Khô lâu có ngọn lửa nguyên khí kỳ lạ lóe lên, bọn họ quỳ xuống trước Ngô Minh, trong miệng phát ra ngôn ngữ đệ tứ nguyên khí thế giới.
Rõ ràng những Khô lâu mang ngọn lửa nguyên khí trong mắt này cao cấp hơn những Khô lâu chiến binh bình thường có đôi mắt trống rõng, có một tia linh trí và có thể phân biệt được nguyên khí trong Khô lâu vương Tạp giới của Ngô Minh, bởi vậy xem Ngô Minh trở thành vương của bọn chúng.
Ngô Minh lấy ra một vài Mẫu tạp và hóa thẻ những Khô lâu có ngọn lửa nguyên khí trong mắt thành thẻ sinh vật. Có lẽ trong thời gian dài không ngừng hấp thu Tử vong nguyên khí nên tự động tiến giai.
Ngô Minh đột nhiên quyết định tiến vào đây cũng là vì muốn cho Cốt long hấp thu một ít Tử vong nguyên khí, đồng thời có mấy cái hố xương đã chuẩn bị sẵn, Ngô Minh cũng dự định dùng Khô lâu vương Tạp giới chế tác thành Cốt khanh. Thẻ ‘Cốt khanh’ có thể sinh ra các Khô lâu chiến binh, đây là những nguồn cung cấp sủng vật. Mặc dù hiện tại Ngô Minh không cần sử dụng cấp độ Khô lâu chiến binh này nhưng những người ở Lâu đài Á Kỳ có thể sử dụng chúng.
Cốt long được triệu hồi trực tiếp bay tới hút Tử vong nguyên khí ở đây, Ngô Minh không quan tâm đến nó mà đi làm việc của mình.
Vài giờ sau, con Cốt long đã hấp thu hết Tử vong nguyên khí trong hầm xương xuất hiện trở lại trước mặt Ngô Minh, lúc này đã thấy hình thể của nó đã lớn lên một chút, xương càng cứng rắn hơn và nguyên khí màu đen trong cốt cách cũng càng đen nhánh, tản ra một cổ u quang.
Vừa mới thu nạp xong mấy cái hố xương, Ngô Minh liền hóa thẻ Cốt long rời khỏi hầm xương. Giờ phút này, tại đây Tử vong nguyên khí đã không còn nữa, xương cốt ở đây sẽ không lại sinh ra Khô lâu chiến binh, coi như là hoàn toàn trở nên yên lặng.
Tần Lực Đông mỗi ngày đều phải liên hệ Ngô Minh vài lần, theo lời lão ta, quyết định trở thành ủy viên Ủy ban quản lý của Ngô Minh tiến triển được thập phần thuận lợi, trong số bảy thành viên ủy ban thì có bốn người đã đồng ý. Kết quả này Ngô Minh cũng dự đoán được, kỳ thật nếu như không phải Ngô Minh không muốn dùng vũ lực giải quyết, cũng không muốn khơi dậy oán hận của thức tỉnh giả Sư Thành, anh ta có thể trực tiếp dùng lực lượng cường đại đến giành quyền lực.
Chỉ là loại sự tình này nói nghe đơn giản, trên thực tế khó khăn rất lớn.
Dù mạnh đến đâu, anh ta cũng chỉ là một người, nhưng Ủy ban quản lý thành phố Sư tử đã cắm ăn sâu bén rễ, xúc tua vươn ra mọi mặt của Thành phố Sư tử. Nếu thật sự dựa vào vũ lực, e rằng cuối cùng chỉ có lưỡng bại câu thương, cá chết lưới rách, mất nhiều hơn được. Ngược lại không bằng bày ra lực lượng và thực lực của mình, lợi dụng thủ đoạn bình thường trở thành thành viên trung tâm quyền lực.
Đây mới là phương pháp xử lý của người thông minh, làm người lưu một đường vô luận lúc nào cũng đều áp dụng.
Bây giờ, với sự giúp đỡ của Tần Lực Đông, có thể nói anh ta đã nắm chắc 7-8 thành trở thành ủy viên, chỉ cần vài ngày nữa nó được công bố chính thức trong cuộc họp của Ủy ban quản lý thì Ngô Minh chính thức trở thành một trong những thành viên người có quyền lực tối cao trong Thành phố Sư tử.
Ngô Minh đã lên sẵn kế hoạch, khi Lâu đài Á Kỳ có quy mô nhất định thì anh ta có thể tiến vào Nguyên khí bí cảnh tăng lên thực lực của mình.
Tuy nhiên, muốn tiến vào Nguyên khí bí cảnh cần phải chuẩn bị đầy đủ, Ngô Minh nghĩ ngay đến huyết thanh, hơn một lần nhờ có huyết thanh mà anh ta thoát được một kiếp.
Cuộc họp của Uỷ ban quản lý sẽ được tổ chức vào ba ngày sau, sáng nay Tần Lực Đông đã đặc biệt đến gặp Ngô Minh thông báo sự tình đã làm xong, chỉ cần đợi hội nghị tuyên bố bổ nhiệm là đủ. Trên thực tế, mấy ngày nay mấy vị quyền quý ở Sư Thành nghe phong phanh đã bắt đầu lần lượt đến thăm Ngô Minh, lần lượt tiễn từng đám khiến Ngô Minh phiền muộn không thôi. Cho nên lúc này Tần Lực Đông mới vừa rời khỏi thì Ngô Minh lập tức rời khỏi Sư Thành chạy đến khu vực có cây Huyết mộc khổng lồ.
Thay vì chờ đợi ở Thành phố Sư tử trong ba ngày và lãng phí thời gian đối phó với hàng loạt khách viếng thăm, tốt hơn là nên làm điều gì đó thực sự hữu ích. Ngô Minh đã lên kế hoạch từ trước sau khi thực lực của anh ta tăng lên sẽ đi thu hoạch quả Huyết mộc.
Chỉ có điều Ngô Minh vừa lái xe rời khỏi Sư thành lập tức cảm giác được một loại khác thường.
Ngô Minh thân kinh bách chiến, nhất là sau khi chuyển hóa Hỏa nguyên cảm giác nguyên khí của anh ta càng nhạy bén, cũng đã có kinh nghiệm bị người dùng thẻ ‘Truy tung’ mấy lần. Cho nên lần này vừa rời khỏi Sư Thành, anh ta lập tức biết ngay mình đang bị truy tung một lần nữa.
Thẻ ‘Truy tung’ hiện tại có thể dễ dàng mua được, chỉ cần có đủ tiền vàng và thẻ nguyên khí, nhưng hiển nhiên cho dù là ai thì cũng phải có mục đích sử dụng thẻ ‘Truy tung’ đối với mình.
Ngô Minh vẫn im lặng giả vờ như không biết và tiếp tục lái xe rời khỏi Sư Thành, nhưng anh ta đang suy nghĩ xem ai đang truy tung mình. Sau nhiều lần cân nhắc, có lẽ cũng chỉ có Phùng uỷ viên, hiện tại Phùng uỷ viên nắm quyền lực nhiều nhất, cũng có xung đột lợi ích với mình vì Lâu đài Á Kỳ. Nhưng Ngô Minh lại rất kỳ quái, đối phương dưới tình huống biết rõ thực lực của mình lại vẫn muốn truy tung, hẳn là bọn họ có đòn sát thủ gì?
Bạn cần đăng nhập để bình luận