Tận Thế Tân Thế Giới

Chương 490: Khôi phục thực lực (1)

Điều đầu tiên Ngô Minh chú ý tới là ba chiếc rương lớn ở phía sau, đây là những chiếc rương gỗ tiêu chuẩn, trên tàu bình thường sẽ đem một ít vật phẩm quý trọng bỏ vào trong đó. Chỉ có điều tiến lên xem xét thì sẽ phát hiện ba chiếc rương này đều được khóa lại, và toàn bộ chiếc rương được vòng bảo hộ nguyên khí bảo vệ, không thể cưỡng ép phá nó ra được, cần phải có chìa khoá mới mở được.
Cũng may, bây giờ vấn đề này không còn khó khăn đối với Ngô Minh nữa, cuốn sổ tay Đạo tặc lấy được từ Flamenco có các kỹ xảo để mở các ổ khóa nguyên khí khác nhau. Trong Đệ tứ nguyên khí thế giới, Đạo tặc là một nghề mà người người hô đánh, điều họ nhớ nhất không phải là những kỹ năng tập sát đáng sợ và khả năng cận chiến, mà là những thủ đoạn ẩn nấp trộm cắp thần không biết quỷ không hay. Điều đầu tiên cần nắm vững không phải là làm thế nào dùng dao găm để chiến đấu mà là học cách ẩn nấp và các thủ đoạn mở khóa khác nhau.
Vào lúc này, Ngô Minh đã tìm thấy một số dây thép, sau khi xử lý đơn giản thì có thể được sử dụng như một công cụ mở khóa đơn giản. Bane hơi ngạc nhiên khi thấy Ngô Minh đang mày mò với thứ này.
"Bàn Cổ, ngươi... ngươi có phải là một Đạo tặc? "
Ngô Minh cười hắc hắc, cũng không có trả lời, anh ta chỉ nghiên cứu sơ bộ kỹ năng mở khóa trong sổ tay đạo tặc. Trước hết, phải hiểu cấu tạo của khoá nguyên khí thế giới, chỉ sau khi hiểu được cấu tạo mới có thể nói tới việc mở khóa, cũng may là Ngô Minh đã nhớ kỹ không ít. Xem xét kỹ ổ khóa của những chiếc rương gỗ này, và cũng nhận ra kiểu dáng của những ổ khóa này. Thành thật mà nói, cấu tạo của những ổ khóa này cũng không phức tạp hơn những thứ ở thế giới cũ, muốn mở ra hẳn không phải là việc khó.
Không thể không nói, năng lực học tập của Ngô Minh vẫn siêu cường, chỉ trong vài phút mà anh ta đã mở được cái rương đầu tiên bằng những công cụ mở khóa đơn giản đó.
Bane đã cũng rất ngạc nhiên khi Ngô Minh thực sự mở được ổ khóa, bất quá sau một khắc, hai người bọn họ đã bị những vật phẩm bên trong làm cho khiếp sợ.
Bên trong chứa đầy các gói thẻ nguyên khí.
Mỗi gói đều ẩn chứa nguyên khí cường đại, đây là Bách Tạp Bao tiêu chuẩn, nói cách khác, có 100 Thẻ nguyên khí trong một gói, và theo màu sắc thì thẻ thuộc tính Thủy màu xanh lam. Xét cho cùng, ở khu vực Loạn Lưu Hải, thẻ Thủy nguyên tố được sử dụng rộng rãi hơn.
Kể từ đó thô sơ giản lược tính toán, trong rương gỗ này có ít nhất hàng trăm gói thẻ, tức là chỉ riêng rương gỗ này đã có 10.000 Thẻ nguyên khí.
Tuy nói hiện tại với gia tài của Ngô Minh thì 10.000 Thẻ nguyên khí thật đúng không tính là cái gì, nhưng thoáng một phát đã đạt được nhiều như vậy cũng là một thu hoạch không nhỏ.
"Người gặp có phần, chúng ta chia đều !" Ngô Minh nói thẳng, Bane nghe xong vội vàng nói: "Cái này rương gỗ là ngươi mở ra đấy, ta không muốn!"
Là một U Linh, tính tình của Bane quả thực có chút 'Trung hậu'. Ngô Minh cũng không nói nhiều lời vô nghĩa, trực tiếp đưa cho đối phương một nửa, phần còn lại thu vào Tạp giới.
Tiếp theo, Ngô Minh cũng phân biệt mở ra hai rương gỗ khác.
Trong một cái rương thì có những thứ hơi linh tinh, bao gồm Tạp giới, tạp sách và thẻ, cũng như một số cuộn giấy, sách và một số đồ dùng quý giá, chỉ nhìn lướt qua những thứ này liền biết chúng chẳng có giá trị gì. Đối với rương sau, thứ bên trong chiếc rương gỗ khiến trái tim của Ngô Minh như hẫng đi một nhịp.
Bên trong tất cả đều là tinh thạch màu máu gà, không phải là tinh thạch nguyên khí bình thường, bởi vì Ngô Minh cảm thấy từ những linh thạch này có bóng dáng một tia quái tuyền kết tinh.
Nhặt lên một mảnh, Ngô Minh liền biết đây là bảo vật, sợ rằng thứ quý giá nhất trong khoang tàu gỗ này chính là tinh thạch màu máu gà này. Bởi vì thứ này giống như quái tuyền kết tinh, là bảo vật giúp hồi phục nguyên khí nhanh chóng, hiệu quả thậm chí giống như nước suối kỳ lạ, mạnh hơn nhiều so với Huyết thanh.
Ngô Minh lúc này có chút hưng phấn, nhưng Bane không có năng lực cảm ứng nguyên khí như Ngô Minh, hiện tại anh ta quan tâm nhiều hơn đến vật phẩm của chiếc rương thứ hai, từ dáng vẻ của Bane có vẻ càng hứng thú hơn. Ngô Minh không phải là kẻ ngốc có thể chia sẻ mọi thứ, anh ta hỏi một cách ngập ngừng, rương thứ hai thuộc về Bane, và rương thứ ba thuộc về mình, kết quả Bane dĩ nhiên là đã đáp ứng.
Đây cũng là bởi vì U Linh nhất tộc là một gia tộc quyền quý, bọn họ rất thích một số đồ dùng tinh xảo, Ngô Minh gật đầu tỏ vẻ rõ ràng khi nghĩ tới Tái Trác Hào được trang hoàng lộng lẫy như cung điện. Kết quả của lần phân phối này cũng là nguyện vọng của bản thân, dù sao thì tinh thạch màu máu gà cũng quá quan trọng đối với Ngô Minh.
Tiếp tục tìm kiếm, nhưng Ngô Minh có chút thất vọng với kết quả, ngoại trừ ba chiếc rương thì trong này đều là đồ trang trí bình thường, cũng không có quá nhiều bảo vật giá trị.
Ngay cả Bane cũng có chút kinh ngạc, anh ta đã vào Con tàu lớn hơn một lần, biết rằng dù ở trong khoang được bảo vệ bởi một vòng bảo hộ màu trắng thì số lượng bảo vật còn nhiều hơn thế, nhưng anh ta cũng không biết giá trị của những tinh thạch màu máu gà, nếu không sẽ không như thế này.
Ý nghĩ của Bane rất đơn giản, anh ta muốn kiếm được nhiều lợi ích hơn, sau đó nâng cao thực lực của mình để trả thù cho tộc nhân và U Linh Nữ vương. Lần này, anh ta cuối cùng cũng bước vào khoang tàu kim sắc, anh ta không tin chỉ có mỗi những bảo vật này vì vậy tiếp tục tìm kiếm, nhưng Ngô Minh sau khi tìm kiếm một lúc thì đã chuyển sự chú ý của mình sang tiêu bản của Hải yêu nhất tộc.
Theo Ngô Minh, tiêu bản của Hải yêu nhất tộc lại xuất hiện ở đây có chút kỳ lạ, lúc đầu Ngô Minh dùng nguyên khí của mình thăm dò tiêu bản nhưng không phát hiện được gì, lần này Ngô Minh lại cẩn thận thăm dò liền phát hiện một vài vấn đề
Có thứ gì đó trong tiêu bản của Hải yêu nhất tộc này.
Ngô Minh lập tức bước tới kiểm tra kỹ càng, Hải yêu rõ ràng là nam tử, cực kỳ cường hãn, chỉ có điều giờ phút này không có một tia sinh khí, hai mắt nhắm nghiền. Đi một vòng, Ngô Minh không thấy có gì đặc biệt, sau đó liền dùng tay thăm dò bụng của Hải yêu nhất tộc này.
Ngô Minh dự định vận dụng nguyên khí của mình để kiểm tra thêm.
Sau khi nguyên khí xâm nhập vào cơ thể Hải yêu thông qua lòng bàn tay, Ngô Minh nhanh chóng bị chấn động, anh ta tìm thấy một Hồn thẻ trong cơ thể Hải yêu.
Điều khiến Ngô Minh kinh ngạc chính là Hồn thẻ này vẫn còn lưu lại một chút nguyên khí, điều này làm cho Ngô Minh có chút ngoài ý muốn, nhưng ngay sau đó đột nhiên xảy ra biến hóa, một cỗ lực hút cường đại nổi lên từ Hồn thẻ đó. Ngô Minh chỉ cảm thấy linh hồn của mình dường như bị tách ra khỏi cơ thể, trong nháy mắt trời đất quay cuồng. Khoảnh khắc tiếp theo, khi Ngô Minh định thần lại thì anh thấy mình đang đứng trên một đại dương bao la, và dưới chân là một con thuyền gỗ rách nát.
"Chuyện gì xảy ra?" Ngô Minh sững sờ, anh ta rõ ràng đang ở trong khoang Con tàu lớn, sao lại đột nhiên xuất hiện ở đây? Ngô Minh cử động cơ thể và ngay lập tức hiểu đây là một sự tách rời của ý thức, và giống như ảo giác, hết thảy trước mắt cũng không phải chân thật. Vì đã từng bị Râu Đen dùng ảo giác công kích nên Ngô Minh lập tức ý thức được điểm này, lập tức trấn định hơn rất nhiều.
Nói cách khác, anh ta vẫn còn ở trong Con tàu lớn, nhưng ý thức của anh ta đã tiến vào đây.
Rõ ràng, đó là vì Hồn thẻ trong Hải yêu nhất tộc.
Khoảnh khắc tiếp theo, trước mặt nguyên bản mặt biển tĩnh lặng lại xuất hiện một vòng xoáy, sau đó một Hải yêu nhất tộc cường đại xuất hiện từ trong vòng xoáy, giống như một vị vua, lộ ra thần sắc ngạo nghễ quân lâm thiên hạ. Ngô Minh nhìn thấy và ngay lập tức nhận ra Hải yêu này là người trong khoang tàu.
Hải yêu liếc mắt nhìn Ngô Minh, hiển nhiên có chút sững sờ.
"Uy, không phải Hải yêu nhất tộc của chúng ta, ngươi là ai? Tại sao ngươi lại bị hút vào thế giới Hồn thẻ của ta? Không có khả năng a, chỉ có Hải yêu nhất tộc mới có thể vào đây."
Ngô Minh trong lòng có chút buồn cười, Hải yêu hiển nhiên có chút thần kinh, dù sao thì mình cũng bị đối phương hút vào, hiện tại lại như thế này, nhưng Ngô Minh cũng không ngốc, anh ta liền nghĩ tới một khả năng.
Có lẽ, Hải yêu này nói đúng, hắn chỉ chờ một Hải yêu khác, bởi vì chỉ trong cơ thể Hải yêu mới có Hồn thẻ, mà mình trùng hợp cũng có nên sẽ bị hắn hút vào đây.
Ngoài ra, Ngô Minh cũng có một ý nghĩ kỳ quái, thầm nghĩ thằng này sẽ không phải là chuyên môn chờ cơ hội này đấy chứ? Sau khi có người vào khoang tàu và chạm vào cơ thể hắn, hắn bắt đầu chiếm lấy Hồn thẻ của đối phương cho chính mình, rồi tự mình phục sinh?
Không thể không nói, ý nghĩ của Ngô Minh vẫn rất đáng tin cậy, dù gì thì Ngô Minh cũng đã từng gặp phải chuyện tương tự rồi, Ngô Minh suýt nữa đã bị kẻ nào đó muốn đoạt xá trong Nguyệt lâm, nếu không phải mình cơ linh nuốt chửng giọt Hoàng Kim huyết dịch, sợ là đã sớm chết rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận