Tận Thế Tân Thế Giới

Chương 916: Tranh đoạt Phù khố (3)

"Đây là những thủ vệ Phù khố. Trước tiên giết chết chúng nó, sau đó chúng ta có thể thu thập lợi ích càng nhiều càng tốt. Nếu chúng ta có được những thứ tốt, coi như đám Căn Yêu dám giở trò thì chúng ta cũng không sợ!" Đại Bảo nói, ngay lập tức y lấy ra một thiết bổng đi tới nghênh chiến.
Oành!
Một tiếng vang thật lớn, thiết bổng của y đập vào đầu của một Thi binh, lực lượng khổng lồ tạo ra giống như một cuồng phong cấp mười, chỉ bằng lực lượng này, ngay cả một miếng kim thiết cũng có thể dễ dàng bị đập nát thành từng mảnh.
Tuy nhiên, Thi binh bị trúng gậy chỉ bị đẩy lùi vài mét, liền một lần nữa vọt lên, mặc dù trên đầu có vết lõm rõ ràng nhưng đó là Thi binh, trừ phi cơ thể bị hủy hoại hoàn toàn thì nó sẽ không chết.
Những người khác lúc này cũng là tiến lên cùng Đại Bảo chiến đấu, đối phó loại Thi binh canh giữ Phù triện này nói cái gì cũng vô dụng, trực tiếp đánh là được.
Đương nhiên, Ngô Minh không nghĩ như vậy, những người khác đều không phải là Phù sư cao giai, tinh thông Phù pháp, căn bản không phá được Thi binh, nhưng Ngô Minh thì khác, giờ phút này anh nhất định có thể được coi là một Đại phù sư, huống chi Ngô Minh còn có Nhị tổ Thiên sư chỉ đứng sau Phù tổ, cho nên cho dù không trực diện giết chết những Thi binh này cũng có thể phá vỡ phòng ngự của chúng nó.
Hơn nữa, Ngô Minh sau khi nhìn thấy những Thi binh đó, bởi vì hiểu rõ về Phù pháp lập tức nhìn ra một vấn đề, những Thi binh này thật kỳ quái. Trong tình huống bình thường, Thi binh chỉ có khi Phù sư khống chế mới có thể tự chủ ngăn địch, hơn nữa sự tồn tại của Khống thi phù cũng có hạn, không thể vô hạn chế thôi thúc Thi binh tiến hành chiến đấu.
Tuy nhiên, Thi binh trong Phù khố này lại ngược lại, không có sự khống chế của Phù sư, mỗi tên trong số chúng đều vô cùng mạnh mẽ, dường như có linh khí vô tận.
"Ngô Minh, xem ra ngươi cũng nhìn ra được. Theo ý kiến ​​của ta, Thi binh này có lẽ là bảo vật mà Phù tổ lưu lại. Đáng tiếc những người khác không biết thu lấy. Bọn họ cho rằng những Thi binh này chẳng qua là địch nhân chặn đường mà thôi."
Nhị tổ Thiên sư lúc này cũng lên tiếng nói. Sau khi Ngô Minh nghe thấy điều này lập tức đốn ngộ, chợt nhận ra suy đoán trước đây của mình thực sự đúng. Những Thi binh này hẳn là do Phù tổ luyện chế, hơn nữa bọn họ là Thi binh vô chủ, chỉ có Đại Phù sư chân chính mới có thể nhìn ra kỳ thực là có thể hàng phục chúng nó biến thành của mình.
Mặc dù nghĩ đến khả năng này, nhưng Ngô Minh cũng biết ngay cả với thủ đoạn Đại phù sư của mình thì cũng không thể thu phục được những Thi binh vô chủ này trong thời gian ngắn, cũng may, Ngô Minh còn có Nhị tổ Thiên sư.
"Nhị tổ Thiên sư, không phải thời điểm nên làm cái gì sao!" Ngô Minh nhìn thấy đám người Đại Bảo đang chiến đấu với Thi binh, đôi mắt anh sáng lên vì phấn khích giống như lần lượt nhìn thấy kho báu. Bản thân Ngô Minh có thể luyện chế Thi binh, nhưng cấp độ Thi binh do Ngô Minh luyện chế quá thấp, có thể đối phó với một số cao thủ cấp 6, cấp 7, nhưng lợi hại hơn thì không xong.nhưng Phù tổ lưu lại những Thi binh vô chủ này mỗi một người đều là có thể cùng cao thủ cấp chín liều mạng, nếu như thu phục được nhất định có thể tăng thực lực lên mấy cấp, điều này đương nhiên khiến Ngô Minh đỏ mắt.
"Yên tâm đi, nếu ngươi nói vậy, ta không xuất lực cũng không xong rồi!" Sau khi Nhị tổ Thiên sư nói xong, hắn lập tức đem từng đạo từng đạo Khống thi phù Phù pháp tinh diệu nhất truyền lại cho Ngô Minh. Để Ngô Minh lập tức quen thuộc, chuyện như vậy Nhị tổ Thiên sư cũng không có cách nào hiện thân thế Ngô Minh hoàn thành, nếu như hoàn thành, cho dù dùng Chân linh thể tạm thời biến thành Nhị tổ Thiên sư cũng không có tác dụng, bởi vì một khi chuyển hóa trở lại, những Thi binh kia vẫn sẽ mất khống chế mà ngã xuống, rơi vào tình trạng vô chủ một lần nữa, bảo đảm nhất là Ngô Minh học cách khống chế chúng nó.
Lúc này, đám người Đại Bảo đã cùng nhau giết một số Thi binh, điều này khiến Ngô Minh khá là đau lòng, nhưng có điều Thi binh trong Phù khố rất nhiều, cho nên Ngô Minh vẫn còn thời gian,
Ở một khu vực khác, Căn Yêu và năm thuộc hạ của gã đã xuất hiện, rõ ràng đây không phải là lần đầu tiên bọn họ tiến vào Phù khố để tìm kiếm kho báu cho nên mỗi người đều thông thuộc đường.
” Mọi người tăng tốc, trước tìm hiểu tình huống của Phù khố này. Sau đó dọn dẹp những Thi binh đó và lấy đi tất cả những chỗ tốt ở đây. Ngoài ra, chúng ta phải liên lạc với một đội khác, nếu có cơ hội thì chúng ta sẽ giết đám người Đại Bảo ở đây, ta đã đã hết kiên nhẫn với con khỉ lông lá đó rồi. " Căn Yêu lúc này oán hận nói, trên mặt tràn đầy rễ cây lộ ra một vẻ dữ tợn.
"Yên tâm đi, chúng ta có mười hai người, hơn nữa tất cả đều mạnh hơn đội của Đại Bảo, chỉ cần chúng ta thu hết Phù triện công kích trong Phù khố vào trong tay thì sẽ dễ dàng giết sạch đám Đại Bảo, phân chia đồ đạc của chúng. " Thuộc hạ của Căn Yêu cũng giống như hung thần ác sát, một mặt khát máu.
Nói đến đây, phía trước đã lao ra một nhóm Thi binh, ngay lập tức đám người Căn Yêu triển khai thủ đoạn tiến lên nghênh chiến, sáu người phối hợp dĩ nhiên là thiên y vô phùng, rất nhanh đã đem một Thi binh giết chết.
Loại phối hợp này mới là chỗ dựa lớn nhất của Căn Yêu. Trên căn bản bọn họ tiến vào Phù khố thì cuối cùng phần lớn chỗ tốt đều do bọn họ chia cắt, bởi vì tốc độ bọn họ rất nhanh, có thể đi trước một bước đến nơi cất giữ Phù triện và di cốt của Phù tổ
Lần này bọn họ vẫn định dùng tốc độ thu sạch đồ tốt trong Phù khố, sau đó phối hợp với một đội khác tấn công đám người Đại Bảo.
Phải nói tốc độ của đám người Căn Yêu rất nhanh. Ngay khi đám người Căn Yêu quét sạch một nửa làn sóng Thi binh đầu tiên, đám người Đại Bảo ở bên kia đã giết chết hai Thi binh, trên tốc độ tuyệt đối là chênh lệch không chỉ một bậc.
Đương nhiên, đây cũng là bởi vì Ngô Minh vẫn không hề động thủ.
Thử Cường là người đầu tiên phát hiện ra 'hành vi bất thường' của Ngô Minh, hắn lập tức sửng sốt, sau đó trầm giọng nói: " Đại Bảo, nhìn Ngô Minh đó kìa, tại sao hắn không ra tay, tại sao hắn lại đứng ngẩn người ở đó?"
Phía trước Đại Bảo giết đến hưng phấn, lúc này nghe thấy, quay đầu lại: "Chẳng lẽ hắn lần đầu tiên tới Phù khố, còn có chút không thích ứng, bị doạ cho sợ rồi? "
Nghĩ đến đây, trên mặt Đại Bảo cũng lộ ra một tia khinh thường, mặc dù Ngô Minh và Tam đệ y là bằng hữu, nhưng Đại Bảo chỉ tôn sùng cường giả, cho dù không mạnh cũng phải có dũng khí chiến đấu với địch nhân một trận, nếu không có dũng khí, vậy người này nhất định không thể trở thành bằng hữu của y.
"Hừ, nếu như Ngô Minh hắn là một gia hỏa nhát gan sợ phiền phức, vậy khi nào kết thúc hành động Phù khố thì đuổi hắn đi!" Đại Bảo nói xong lại bắt đầu chiến đấu. Mặt khác, đầu óc của huynh đệ Băng Sơn không đủ tốt, một khi đánh đến cũng chỉ cố tranh đấu mà không để ý cái khác, Khố Đồ cũng có chút nghi hoặc trong lòng khi thấy Ngô Minh không tham chiến, chỉ có thể giải quyết xong phiền toái trước mắt lại hỏi sau.
Năm người bọn họ phối hợp không nhiều, về cơ bản là tự mình chiến đấu, cho nên ngoại trừ ưu thế của Đại Bảo, những người khác, kể cả Khố Đồ, cũng chỉ có thể lâm vào thế giằng co với những Thi binh đó, coi như là chiếm được thượng phong, cũng không thể trong thời gian ngắn liền đem Thi binh giết chết.
Sau một thời gian, Ngô Minh cuối cùng đã tiêu hóa được những Phù pháp Khống thi phù do Nhị tổ Thiên sư truyền lại.
Ngay cả với những trình độ Phù pháp hiện tại của Ngô Minh cũng không dễ dàng lĩnh ngộ Khống thi phù cao cấp này, dù sao đây cũng là một Phù pháp độc nhất vô Phù tổ sáng tạo ra. Cũng may, Ngô Minh đã có kinh nghiệm lĩnh ngộ Phù pháp trên mai rùa, Tam Giới Hỏa Phù cũng có thể tùy ý thôi thúc, và với sự hướng dẫn của Nhị tổ Thiên sư, Ngô Minh đã nắm vững mấu chốt trong đó chỉ trong vài phút.
"Đi thôi, Phù tổ vốn thành lập bảo khố này, bố trí Thi binh, là muốn Phù sư Long Hổ Sơn tới lấy truyền thừa, nhưng Long Hổ Sơn vẫn luôn nghiêm cấm Phù sư tùy tiện đi ra ngoài, cho nên nơi này không có Phù sư khác, những gia hỏa ở đây tụ nhiên không nhìn ra ý đồ của Phù tổ, vừa vặn bị ngươi lượm một món hời lớn!" Nhị tổ Thiên sư lúc này cũng lẩm bẩm nói. Phải biết ngay cả hắn cũng không cách nào luyện chế được Thi binh cấp độ này, đây là Thi binh chỉ có Phù tổ mới có thể luyện chế được, cấp bậc Đại phù sư có thể một lần khống chế hơn trăm Thi binh, bất kể là đối phó với ai, thế là đủ.
"Đợi lâu như vậy, Khố Đồ và Đại Bảo nhất định nghi ngờ ta. Hiện tại ta liền ra tay để bọn họ giật mình đi!" Ngô Minh nói xong lập tức bước về phía trước, cả người di chuyển cấp tốc như quỷ mị, Đại Bảo đang ác chiến với Thi binh đã thấy Ngô Minh chắn trước mặt.
"Cẩn thận, những Thi binh này có độc, đừng đụng vào chúng nó!" Đại Bảo gầm lên, nhưng hiển nhiên đã quá muộn, Ngô Minh đã đem Thi binh đè xuống đất. Ngay sau đó, một màn khiến tất cả mọi người kinh hãi phát sinh, Ngô Minh dùng lòng bàn tay ấn Phù triện trên trán Thi binh, trong nháy mắt quang mang bắn ra bốn phía.
Thi binh đang điên cuồng chuẩn bị đánh trả lập tức ngừng giãy giụa, trở nên cực kỳ ngoan ngoãn, sau khi Ngô Minh đứng dậy, Thi binh lại ngoan ngoãn đứng sau lưng Ngô Minh.
Đại Bảo há hốc mồm, Khố Đồ và những người khác cũng chết lặng, cho dù họ có nghĩ gì đi chăng nữa, họ cũng sẽ không bao giờ ngờ rằng chuyện như vậy sẽ xảy ra, loại Thi binh này chỉ tồn tại để giết chóc, bây giờ lại đứng bên cạnh Ngô Minh như một người hầu. Thật không thể tin được, không thể tưởng tượng được.
Ngay cả Băng Sơn huynh đệ cũng xoa xoa đôi mắt, cho rằng mình nhìn nhầm.
Trong đó, Thử Cường đầu óc nhanh chóng xoay chuyển, lập tức phản ứng lại: "Ngô Minh, ngươi vậy mà có thể khống chế những Thi binh này?
“Không sai, vừa rồi ta không có tấn công chính là đang tìm biện pháp khống chế chúng nó, hiện tại xem ta đi!” Ngô Minh lúc này cao hứng, một Thi binh tương đương với cao thủ cấp chín, đây mới là chân chính bảo vật, lập tức Ngô Minh khống chế Thi binh vừa mới đầu hàng, lập tức vọt tới.
Một lúc sau, Ngô Minh lấy thủ pháp đặc thù lại khống chế Thi binh thứ hai, phải đến lúc này Đại Bảo và Khố Đồ mới nhận ra.
Lúc này bọn họ rất hưng phấn, Ngô Minh khống chế Thi binh rất nhanh, nhanh hơn nhiều so với giết từng tên một, như vậy sau này bọn họ gặp phải Thi binh cũng có thể đối phó như vậy, mà Ngô Ming bây giờ là một người trong nhóm họ, nếu thực lực của Ngô Minh mạnh hơn, họ tự nhiên cũng sẽ có lợi.
Giờ phút này, Ngô Minh giống như một quả cầu tuyết, thủ hạ của anh ta càng ngày càng nhiều, đương nhiên, tốc độ khống chế Thi binh càng lúc càng nhanh, thường thường sẽ có bốn, năm Thi binh vây lên ôm lấy kẻ vô chủ, Ngô Minh tiến lên dùng Phù pháp đặc thù chuyển hóa Khống thi phù chúng nó.
Một lúc sau, sáu Thi binh còn lại đều do Ngô Minh khống chế.
Trong nháy mắt, thực lực Ngô Minh tăng lên rất nhiều, sáu Thi binh, cũng chính là sáu cao thủ cấp chín, chỉ bằng một mình Ngô Minh đã tương đương với tổng lực chiến đấu của một đội sáu người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận