Tận Thế Tân Thế Giới

Chương 285: Tiệm bán thịt là của ta

Ngay lập tức, hai người đều giật mình, trong lòng có chút buồn bã bất đắc dĩ. Dù sao cũng chỉ là bèo nước gặp nhau đã muốn kéo đối phương về đội, người ta tuy không nói ra nhưng trong lòng chưa chắc tình nguyện. Lần này đi theo nghe nói đối thủ là lão đại như Trần Kiến Long, lập tức bỏ chạy.
Thực lòng mà nói, cả hai không trách Ngô Minh, nhưng chỉ tiếc khi họ xem đối phương như bằng hữu, coi như bạch đào tâm oa tử.
(P/s: bạch đào tâm oa tử: theo hiểu biết có hạn của mình thì có nghĩa như ngoài mặt thì tốt nhưng tâm địa xấu xa. Oa tử là cách gọi của người TQ đối với người Nhật)
Quan Tây nghĩ rằng có Ngô Minh là cao thủ áp trận, họ sẽ có thể tranh đấu ngang tay với đám người Mã Sửu và có thể cứu Tiểu Vũ. Nhưng bây giờ, họ gần như không có cơ hội chiến thắng, đối phương muốn người có người, cần vũ khí có vũ khí, hai người họ hoàn toàn không phải là đối thủ.
"Em không sợ, anh Quan Tây, Tiểu Vũ và em đã liên lụy đến anh. Nếu không có hai người bọn em, anh đã có thể phát triển tốt hơn!" Lúc này Xuyên tử lên tiếng.
“Một đời hai huynh đệ, nói những lời khách khí làm gì, hôm nay hai chúng ta liền sát cho thống khoái, Mã Sửu, nếu các ngươi muốn mạng của lão tử, lão tử cũng sẽ kéo các ngươi làm đệm lưng!”
Không nghi ngờ gì nữa, Quan Tây cũng là một kẻ hung ác. Ngay khi khí thế này vừa phát ra, ngay cả Mã Sửu đang có ưu thế cũng không khỏi cảm thấy lo lắng.
Mã Sửu từ thắt lưng rút ra một khẩu súng lục đã được cải tiến. Đây là loại súng có cỡ nòng lớn, uy lực mạnh, ngay cả áo giáp có độ cứng 2 điểm cũng có thể bị bắn thủng xuyên qua.
Đúng lúc này, cửa tiệm bán thịt của Mã Sửu bên cạnh đột nhiên sầm một tiếng mở ra, một người từ trong bước ra, phía sau người này là một thiếu nữ xinh đẹp ngoan hiền, nhìn thấy Xuyên tử và Quan Tây thiếu nữ liền khóc hô lên: "Anh Quan Tây, ca ca. Em ở đây!"
Lúc đó 2 bên đang chuẩn bị liều mạng đều sững sờ, tự nhiên Quan Tây và Xuyên tử mới là người vui vẻ, đang nghĩ thầm cho dù mình có liều mạng cũng không thể cứu được Tiểu Vũ, nhưng không ngờ em ấy đã được cứu. Còn nhóm của Mã Sửu thì lại đang kinh hãi không thôi, bọn chúng bắt được Tiểu Vũ nhốt dưới tầng hầm của cửa hàng thịt, nơi đó ẩn kín còn có mấy cửa khóa, nếu người không biết sẽ không bao giờ tìm được nơi giấu Tiểu Vũ, không ngờ lại có người thả cô ấy ra.
“Là ai, kẻ nào làm?”
Mã Sửu lập tức tức giận. Tiểu Vũ này chính là thiếu nữ mà Trần Kiến Long chỉ đích danh, đương nhiên nếu làm tốt chuyện này thì sẽ có nhiều phần thưởng, nhưng nếu làm không tốt thì lửa giận của lão đại Kiến Long không phải chuyện người bình thường có thể thừa nhận.
Rất nhanh gã ta nhìn thấy người vừa đi theo Quan Tây và Xuyên tử cứu Tiểu Vũ, trước đó không ai để ý đến người kia đột nhiên thoáng cái không thấy tăm hơi, vốn tưởng anh ta bị dọa sợ bỏ chạy, không nghĩ tới lại đi cứu người.
Ngay cả Quan Tây và Xuyên tử cũng giật mình không nhỏ, Ngô Minh không bỏ chạy khiến họ ngạc nhiên, biết là mình đã nghĩ sai, nhưng Ngô Minh đã cứu người trong vòng chưa đầy một phút. Đây là tốc độ gì?
Hơn nữa, làm sao Ngô Minh biết được người đang bị giấu ở đâu?
Trên thực tế, sau khi Ngô Minh đến, anh ta đã phóng thích nguyên khí ra để dò xét, với nguyên khí cấp bốn của Ngô Minh thậm chí còn cường hãn như nguyên khí cấp năm, trong phạm vi ba mươi mét cũng có thể dễ dàng cảm ứng được bất kỳ người nào.
Khi tìm được nơi tung tích của Tiểu Vũ, Ngô Minh trực tiếp lẻn vào tiệm thịt cứu người nhằm tránh phiền phức. Thủ đoạn của anh ta cực cao, đặt ở nơi này quả thực là đại tài tiểu dụng, cứu cá nhân ra tới có thể nói không cần tốn nhiều sức.
Sau khi người được giải cứu, Quan Tây và Xuyên tử đương nhiên sẽ không nghĩ đến việc liều mạng, nhưng Mã Sửu rõ ràng sẽ không bỏ qua.
Hôm nay gã phải dùng bất cứ giá nào, mặc dù có những quy định nghiêm ngặt ở Tân Kinh Đô không được phép giết người trong thành phố, nhưng quy định này ở Khu đô thị Vành đai thứ sáu chỉ là một mảnh giấy vụn. Ở đây, người có quyền lực chính là quy tắc và pháp luật, Mã Sửu biết nếu đã làm chuyện này thì tương lai gã sẽ là người của Trần Kiến Long, có kẻ chống lưng lớn như vậy, giết vài người quả thật không là gì.
Trên thực tế, tại thời điểm gã ta bóp cò, Quan Tây và Xuyên tử đều có phản ứng, người trước di chuyển nhanh hơn, đột nhiên ngã về phía trước, chuẩn bị lăn tại chỗ, sau đó sẽ áp sát địch nhân cận thân chém giết.
Ai biết vừa lật người đứng dậy đã nhìn thấy một cảnh tượng kỳ quái.
Xung quanh, thuộc hạ của Mã Sửu đã ngã xuống đất, trên người ai cũng bị một phi đao sắc bén găm vào những bộ phận trọng yếu là cổ và đầu. Mã Sửu lúc này càng sợ hãi không dám nhúc nhích, đang bị Ngô Minh cầm kiếm cực kỳ sắc bén kề vào cổ. Chỉ trong tích tắc, Ngô Minh đã giết chết một vài kẻ địch đang chuẩn bị động thủ bằng phi đao của mình, sau đó thi triển Truy phong lướt tới gác lưỡi Liệt Thiên Nhận vào cổ Mã Sửu.
Toàn bộ quá trình diễn ra chưa đầy hai giây, Mã Sửu thậm chí còn không có cơ hội để bắn.
Mã Sửu lúc này mới cảm giác được trên cổ lạnh lẽo và sắc bén suýt nữa làm cho gã tè ra quần. Mã Sửu vốn nhát gan rất sợ chết, hiện tại tính mạng của gã đang bị đe dọa tự nhiên là sợ hãi, không nghĩ tới một người như Quan Tây lại có phụ tá khủng bố như vậy.
Loại tốc độ này, e rằng chỉ có Thức Tỉnh giả cấp ba mới có thể đạt được.
Thức tỉnh giả cấp ba đã là cường giả hàng đầu ở Khu đô thị Vành đai thứ sáu. Đừng nói ở chỗ này, chính là toàn bộ nhân loại Thức Tỉnh giả trong Tân Kinh Đô đều là tồn tại hàng đầu. Ai cũng biết những thẻ nâng cấp từ trên trời rơi xuống cao nhất chỉ có thể được nâng cấp lên cấp ba. Tuy nhiên, nghe nói Dị tộc nhân có nhiều cách để tiếp tục nâng cấp cấp độ của họ, nhưng những thứ này đơn giản là không nằm trong tầm tay của những người sống trong Khu đô thị Vành đai Thứ sáu.
Bởi vậy, Thức Tỉnh giả cấp ba đã là cao thủ đỉnh phong rồi, bây giờ bị cao thủ cấp ba kề kiếm vào cổ, Mã Sửu cho dù có ngốc cũng biết mình phải làm như thế nào.
Gã ta thập phần dứt khoát xin tha và nói: "Người anh em này, chúng ta chưa từng gặp nhau, nước sông không phạm nước giếng, cũng không thể vì một chuyện tầm thường mà báo thù được. Hôm nay, chuyện này là lỗi Mã Sửu ra, ta nguyện ý bồi thường, hy vọng người anh em có thể hạ thủ lưu tình!”
Mã Sửu biết dưới mái hiên không thể không cúi đầu, tự nhiên là muốn chịu thua xin tha.
Ngô Minh thấy Mã Sửu biết tiến thối, cũng rất thẳng thắn, suy nghĩ xong liền nói: "Ngươi thật muốn bồi thường sao?
"Nguyện ý, tuyệt đối nguyện ý, Mã mỗ ta hôm nay mắt mù động tới nữ nhân ngài xem trọng, tự nhiên là muốn bồi thường, chỉ cần ngài nói, ta nhất định làm theo!”
Tuy trong lòng hận đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng Mã Sửu biết không mềm mỏng thì hôm nay hắn sẽ phải nằm lại ở chỗ này.
Đối phương tuyệt đối là một kẻ hung ác, không nói một lời đã giết mất năm thủ hạ, ngay cả bản thân là một Thức Tỉnh giả cấp hai cũng không thể nhìn rõ nhất cử nhất động của đối phương. Hơn nữa, những người còn lại đều bị doạ bể mật, ngay cả rắm cũng không dám phóng, nếu mình còn chấp mê bất ngộ cũng sẽ xong đời. Vì vậy để giữ mạng tự nhiên sẽ sẵn sàng làm bất cứ điều gì.
Ngô Minh nghe đối phương nói xong liền có một ý tưởng. Hiện tại thực lực của anh ta khác với lúc mới vào thành Sư Tử, lúc đó thực lực cũng không phải đỉnh cao cho nên làm việc cũng có chút bó tay bó. Nhưng bây giờ, anh ta không cần phải cố kỵ, đừng nói đến Mã Sửu, cho dù là Trần Kiến Long cũng không cần sợ. Ngay cả cao thủ nguyên khí cấp năm An Đức Lạc Vương đến từ U Linh Thánh Địa Hi Mễ An thì anh ta cũng cùng hắn đối chiến một hồi. Một khi đã như vậy, Ngô Minh tự nhiên sẽ không có bất kỳ cố kỵ gì, có thể lần này chính là cơ hội tạo dựng chỗ đứng ở Tân Kinh Đô.
Nghĩ vậy, Ngô Minh nhìn lại cửa hàng thịt của Mã Sửu mỉm cười nói: “Vậy thì tốt, nếu như ngươi đã nguyện ý thì cửa hàng thịt này đưa cho ta là được!”
“Ự... c?”
Mã Sửu thiếu điều muốn sặc khí, gã ta không ngờ đối phương lại tàn nhẫn như vậy. Cửa hàng thịt này là sản nghiệp của gã ở Tân Kinh Đô vất vả lắm mới gầy dựng lên được, cũng là trụ cột đặt chân của gã, không nghĩ tới đối phương há mồm đã muốn đoạt lấy.
Như vậy có khác gì muốn mạng của gã.
Bạn cần đăng nhập để bình luận