Tận Thế Tân Thế Giới

Chương 714: Cường giả cấp 7 giáng lâm (1)

Tại sao Tinh Toa lại khóc?
Ngô Minh cảm thấy có chút khó tin, bởi vì sợ Tinh Toa lại phát hiện ra thần thức của mình cho nên mới từ xa quan sát nàng, cũng chỉ có thể nhìn thấy một giọt nước mắt trên má nàng mà thôi.
Điều gì khiến nàng bi thương như vậy? Ngô Minh thấy mình khá tò mò. Đối với Ngô Minh mà nói, Tinh Toa rất đặc biệt. Lần gặp đầu tiên với nàng ấy rất kịch tính, không biết từ bao giờ người phụ nữ hoàn hảo gần như không có khuyết điểm hay tỳ vết này đã để lại ấn tượng không thể xóa nhòa trong lòng Ngô Minh. Sau một hồi ngẫm nghĩ tới nát óc, cũng không nghĩ ra mình và Tinh Toa có điểm gặp gỡ nào đặc biệt nào, chỉ mới gặp nhau vài lần nên nàng ấy đã khóc có liên quan gì đến bản thân?
Chắc là gặp phải chuyện không vui, rốt cuộc thì phụ nữ chính là được làm bằng nước.
Ngô Minh bất đắc dĩ thu hồi ý niệm của mình, anh ta không thể chạy đến hỏi dò Tinh Toa, huống hồ nàng đang len lén khóc thầm, như vậy chính là không muốn để mọi người biết, đã như vậy thì mình không cần phải nhiều chuyện làm gì.
P/s: Mình không muốn cắt ngang mạch truyện nhưng ức quá, tên Ngô Minh này quả thật là một thằng đầu gỗ mà, rõ ràng như thế rồi còn gì.
Giá 300.000 Thẻ nguyên khí đối với Ngô Minh mà nói cũng coi như không ít, ít nhất Tạp Mao có thể được chia ra 150.000 Thẻ nguyên khí, đủ để mua một đầu phi hành thú, như thế dựa phi hành thú thì có thể vào trong rừng rậm để tìm Tạp giới mà anh ta đã đánh mất, và sau đó bay trở về Ngô Thành.
Kết thúc buổi đấu giá, Tạp Mao và Vương Răng hàm cũng nhận được Thẻ nguyên khí, trừ một đi số phí thủ tục thì hai người chia một nửa theo thỏa thuận lúc trước. Ngô Minh không quan tâm, vì sự an toàn nên anh ta sẽ không để cho ai khác ngoài Tạp Mao biết đến sự tồn tại của mình, vạn nhất bị kẻ thù biết được thì phiền phức lắm.
Tất nhiên, mọi thứ nhận được từ Độc Nhĩ đều thuộc sở hữu của Tạp Mao, Tạp Mao để lại một đầu Lục Hành Điểu thú, những thứ khác đều đổi thành thẻ bài. Tiếp theo, Tạp Mao làm theo hướng dẫn của Ngô Minh để mua phi hành thú và thẻ nâng cấp cấp 3. Lúc này Tạp Mao đã là người hầu của Ngô Minh, bởi vì Ngô Minh bây giờ là ý thức thể nên rất nhiều chuyện cũng cần Tạp Mao đi làm, tự nhiên đẳng cấp nguyên khí của Tạp Mao quá thấp cũng không được, ít nhất phải tăng lên tới nguyên khí cấp ba mới đủ.
Vương Răng hàm đi mua thẻ nâng cấp với Tạp Mao như một nhà giàu mới nổi, không những thế còn phải mua vũ khí, áo giáp và những sủng vật cường đại, đến lúc đó trở về chính là súng bắn chim đổi pháo, ở trên đường hắn còn thương lượng với Tạp Mao khi trở lại thì liên hợp với nhau thống nhất căn cứ Sườn núi, đem nơi đó thành lãnh thổ riêng của chúng, được một lần làm Thủ lĩnh cho đã nghiền.
Nếu là lúc trước, Tạp Mao nhất định sẽ vui vẻ đồng ý, bởi vì thực lực có hạn, không có mưu cầu nào khác cao hơn. Nhưng bây giờ thì khác, Tạp Mao đã công nhận Ngô Minh là chủ nhân, mặc dù hắn không biết chi tiết về Ngô Minh, chỉ biết Ngô Minh là một tồn tại cường đại. Nhưng đối với Tạp Mao, hắn biết rõ phải nâng cao thực lực của mình lên, vì vậy Sườn núi nhỏ đã không còn có thể thỏa mãn tham vọng của Tạp Mao nữa. Hắn đã nghĩ qua, nguyên khí cấp ba thì tính là gì, trước mặt chủ nhân cũng chẳng là gì cả, đến lúc đó chính mình tùy tiện đạt được chỗ tốt do chủ nhân ban tặng, như vậy so với Thủ lĩnh Sườn núi lợi hại hơn rất nhiều.
Nhìn thấy ánh mắt xem thường của Tạp Mao. Mặc dù Vương Răng hàm rất khó hiểu nhưng giờ hắn ta đã biết rằng Tạp Mao rất lợi hại, có lẽ nhân gia căn bản coi thường Sườn núi, vì vậy hắn nói: "Vậy thì, ta sẽ trở lại thống nhất Sườn núi, Tạp Mao ngươi cũng đừng nhúng tay vào, ta đây là trước tiên cùng ngươi nói chuyện. Nếu như ngươi muốn trở thành Lão đại Sườn núi thì ta sẽ không bao giờ tranh đoạt với ngươi."
Ý tứ chính là ngươi không làm thì ta làm, ngươi cũng đừng ngăn cản.
Tạp Mao xua tay nói: "Yên tâm, không có ai tranh giành với ngươi đâu. Nói thật, ta thực sự không thích Sườn núi nhỏ bé ấy. Đối với ta mà nói, nơi đó chỉ là một chỗ dừng chân tạm thời mà thôi."
Nếu là trước đây, Vương Răng hàm nhất định sẽ xì mũi coi thường lời nói của Tạp Mao, thậm chí lớn tiếng cười nhạo, nhưng sau khi nhìn thấy Tạp Mao một chân đá chết nguyên khí cấp ba đỉnh phong thì hắn ta chỉ có thể cười nói: "Đúng thế, Tạp Mao, ngươi là một người có bản lĩnh lớn, một Sườn núi nhỏ bé làm sao có thể cầm chân được ngươi, về sau phát đạt cũng đừng quên đề bạt anh em chúng ta! "
Tạp Mao và Vương Răng hàm cũng là bạn thân của nhau, người sau cũng thích nghe những lời xu nịnh như vậy nên rất hưởng thụ.
Nhưng không được bao lâu thì hắn gặp rắc rối.
Khi hắn và đám người Vương Răng hàm đi đến một nơi hẻo lánh, hàng chục Địa Ma trông dữ tợn đột nhiên xuất hiện ở phía trước và phía sau bao vây bọn họ.
"Tạp Mao, ta bắt được ngươi rồi, tên khốn kiếp, ngươi đem bảo vật của Địa Ma chúng ta trốn đi, hôm nay ta cũng không làm khó ngươi, giao hết Thẻ nguyên khí mà ngươi có được từ đấu giá tàn thi sau đó tự mình chặt tay, chuyện này cứ tính như vậy, thế nào? !" Địa Ma dẫn đầu gầm lên với vẻ hung ác, cầm loan đao trong tay lộ ra một luồng hàn quang.
Cảnh tượng đột ngột này hiển nhiên làm cho Tạp Mao và Vương Răng hàm chấn động, có hơn 40 Địa Ma, mỗi một tên đều là cực kỳ hung hãn, hơn phân nửa là nguyên khí cấp ba, thủ lĩnh Địa Ma càng là đạt tới nguyên khí cấp bốn, thực lực như vậy tự nhiên khiến đám người Vương Răng hàm đều kinh hãi.
Tạp Mao cũng sợ hết hồn, hắn ta nhận ra những Địa Ma này. Nói đúng ra thì lũ Địa Ma này bắt rất nhiều Thử tộc nhân làm nô lệ, trong đó có cả Tạp Mao. Sau khi lũ Cự nhân công phá lãnh địa của Địa Ma, Tạp Mao mới lợi dụng lúc hỗn loạn để tẩu thoát, không nghĩ tới có ngày Địa Ma lại có thể tìm thấy hắn ở đây. Thật ra mà nói, những Địa Ma này đương nhiên sẽ không đi tìm Tạp Mao, mà bởi vì bọn họ tình cờ tới đây thì nghe đồn Tạp Mao đã giết Độc Nhĩ, bọn họ sau khi biết được nội tình của Tạp Mao nên mới xuất hiện.
Có thể nói, những Địa Ma này chỉ tới đây cướp đoạt nên tìm một cái cớ như vậy. Lúc trước Tạp Mao trốn đi chỉ mang theo một ít đồ vụn vặt, không có bảo vật gì đáng nói, cho nên Địa Ma chỉ đơn giản là kiếm cớ vu hãm mà thôi.
Sau cơn hoảng loạn ban đầu, đám người Vương Răng hàm cũng định thần lại, nghĩ tới đây căn cứ thuộc về Trương tiên sinh, Trương tiên sinh huyền thoại nói rằng không cho phép bất cứ ai làm loạn trong lãnh thổ của mình, không người nào dám nghi ngờ lời của hắn, điểm này Vương Răng hàm bọn họ đều rõ ràng trong lòng.
Ngoài ra, họ cũng nghĩ đến Tạp Mao cường hãn và thành tích đánh chết Độc Nhĩ mạnh mẽ, bọn họ cũng đã bình tĩnh lại.
Trong đó có một người đã ở cùng Tạp Mao lâu năm, lúc này định ra mặt cho ông chủ, lập tức bước tới quát lớn: "Các ngươi thả cái rắm gì vậy, cũng không nhìn một chút đây là địa phương nào lại dám nói lão bản chúng ta như vậy!"
Những người khác cũng nghĩ đến thực lực của Tạp Mao, họ lập tức cảm thấy tự tin. Những này Địa Ma nhân số nhiều thì thế nào, lúc đó người của Độc Nhĩ cũng không ít, còn không phải từng tên bị Tạp Mao lão đại doạ chạy hay sao, tặc phỉ đầu lĩnh Độc Nhĩ càng là bởi vậy mà mất mạng.
Lũ Địa Ma nghe xong cười to, tên thủ lĩnh Địa Ma cũng cười đến mức chảy ra nước mắt, quay đầu lại nói với thuộc hạ: "Con chuột hèn mọn này thật sự cho rằng mình là nhân vật, trước đây ta nghe một đồn rồi, các ngươi có tin là tên Tạp Mao này đá chết một cường giả nguyên khí cấp ba không?”.
"Không tin!"
"Đánh rắm, chỉ là chuyện vớ vẩn!”
“Hắn có thể một cước đá chết nguyên khí cấp ba, cao thủ nguyên khí cấp bốn có thể dùng một tay bóp chết hắn!”
Lại thêm một tràng cười nữa, những thuộc hạ Tạp Mao ở đây cảm thấy bị xúc phạm vô cùng, trong lòng cũng rất bức xúc nhưng cũng không nói thêm lời nào nữa, mà chờ đợi Lão đại Tạp Mao của mình sẽ cho những tên Địa Ma không biết trời cao đất dày này một bài học hay.
Cảm giác được mọi ánh mắt đều nhìn về phía mình, Tạp Mao lại là có khổ tự biết. Có thể giết chết Độc Nhĩ căn bản cũng không liên quan gì đến hắn, hoàn toàn là do 'chủ nhân' của hắn giúp đỡ. Tạp Mao biết, thời điểm như thế này trừ phi chủ nhân nguyện ý giúp, bằng không hắn ta hoàn toàn không thể đối phó với loại chuyện này.
Trong lòng có chút bất an, chỉ muốn cầu xin chủ nhân giúp đỡ, nhưng ngay sau đó liền nghe thấy một giọng nói: "Yên tâm, bọn nó không dám động thủ!"
Âm thanh là của chủ nhân, nếu chủ nhân nói như vậy thì Tạp Mao lập tức bình tĩnh lại, cũng đủ tự tin, bình tĩnh đứng ở nơi đó.
Giây phút tiếp theo, lũ Địa Ma đó định tiếp tục khiêu khích thì lúc này có rất nhiều chiến sĩ Dị tộc nhân xuất hiện từ mọi hướng, những chiến sĩ Dị tộc nhân này rõ ràng đã được đào tạo bài bản, mặc áo giáp đồng phục và cầm vũ khí bao vây tất cả bọn họ, nhân số dĩ nhiên vượt qua hai trăm.
Địa Ma cũng không dám manh động, bởi vì số chiến sĩ Dị tộc nhân này là những cao thủ đã đạt đến nguyên khí cấp bốn.
“Là người của Trương tiên sinh!” Một tên Địa Ma nhỏ giọng nói, thủ lĩnh Địa Ma cũng không dám manh động. Một trong số rất nhiều chiến sĩ Dị tộc nhân ở đằng kia bước ra và nói với Tạp Mao và đám Địa Ma: "Không quan tâm các ngươi có ân oán gì, nói chung không thể động thủ ở nơi này, bằng không đều sẽ bị coi là kẻ địch nhiễu loạn trật tự căn cứ. "
Có người ở căn cứ nhúng tay vào, Địa Ma cũng không dám làm gì nên chỉ có thể tạm thời rút lui, nhưng vào lúc này, giữa bầu trời đột nhiên ầm ầm nổ vang, đột nhiên xuất hiện từng đoàn từng đoàn hỏa cầu, giống như một trận mưa lửa đập xuống, căn cứ lập tức rơi vào biển lửa, rất nhiều kiến trúc bị đập tan.
Nhìn cảnh tượng này giống như thảm họa ngày tận thế, tất cả mọi người đều trợn mắt há hốc mồm, Ngô Minh hiển nhiên cũng sửng sốt trước công kích bất ngờ, thoáng cái đã nhận ra đây là phát thuật của Dung Nham Cự nhân Vương, Lưu Tinh Hỏa Vũ, có thể sát thương địch nhân trên phạm vi lớn. Ngô Minh lập tức phân ra một đạo thần thức bay lên mấy chục mét, lập tức nhìn đến đỉnh núi nơi xa có một bóng người, người này giống như người bình thường nhưng khí tức trên người giống hệt Dung Nham Cự nhân Vương.
“Là hóa thân của Dung Nham Cự nhân Vương!” Ngô Minh phản ứng ngay lập tức. Bát Tí Cự Nhân từng dùng hóa thân người đến Ngô Thành tìm mình, bây giờ Dung Nham Cự nhân Vương cũng dùng hóa thân đến đây. Mặc dù chỉ là một hóa thân, không có thân hình hay lực lượng khổng lồ cường đại, nhưng đẳng cấp nguyên khí không hề yếu, cũng là nguyên khí cấp bảy.
Chỉ là làm thế nào mà hóa thân của Dung Nham Cự nhân Vương lại xuất hiện ở đây và phát động một cuộc tấn công?
Ngô Minh không kịp suy nghĩ, liền nhanh chóng thu hồi thần thức, sau đó để cho Tạp Mao tránh cơn mưa lửa đe dọa, Tạp Mao cũng thật thông minh, lập tức trốn vào trong một tòa nhà kiên cố.
Bạn cần đăng nhập để bình luận