Tận Thế Tân Thế Giới

Chương 586: Gặp lại Y Y

Ngô Minh không biết nguồn gốc của Hắc Long, anh ta chỉ biết con Hắc Long này mạnh có chút không hợp thói thường, thậm chí giống như nam tử tóc dài, cũng là nguyên khí cấp bảy.
“Mẹ kiếp, nguyên khí cấp bảy khi nào lại trở thành dồng nát đường cái hàng vỉa hè rồi hả?” Ngô Minh chửi bới, tình huống hiện tại rõ ràng phiền toái tới cực điểm, giống như Hư Vô Hành Giả Hoàng kim, Ngô Minh cũng chỉ có thể làm một cái, đây đã là cực hạn của anh ta rồi. Vốn dĩ anh ta nghĩ mình có thể chế ngự được nam tử tóc dài, nhưng không ngờ đối phương lại có một át chủ bài.
Lần này Ngô Minh quả thực có chút may mắn, nguyên khí cấp bảy tự nhiên là vô cùng coi trọng, lại càng hiếm thấy, dù sao Hoàng Kim nhất tộc cũng không phải ai cũng là nguyên khí cấp bảy, hơn nữa nhân khẩu Hoàng Kim nhất tộc vốn rất ít, cả gia tộc cộng lại cũng chỉ có hơn 30, cho nên lần này Ngô Minh gặp phải hai nguyên khí cấp 7 nguyên khí, nhất định tương tự như trúng số.
Đúng lúc này, Hư Vô Hành Giả Hoàng kim đã bị Hắc Long mạnh nhất khống chế, nam tử tóc dài vẻ mặt dữ tợn bước tới, vừa đi vừa cười lạnh: "Con sâu cái kiến đê tiện, ngươi không nghĩ tới sao, Henaros là một đầu Hắc Long mạnh nhất, nhưng cho dù là cường giả như vậy cũng chỉ có thể trở thành tù nhân của Hoàng Kim nhất tộc chúng ta, chờ ta giết ngươi, ta sẽ lấy đi Hư Vô Hành Giả của ngươi.”
Ngô Minh sắc mặt khó coi, đối mặt nam tử tóc dài thì chỗ dựa duy nhất chính là Hư Vô Hành Giả, trước mắt Hư Vô Hành Giả bị một đầu gọi là Henaros Hắc Long kiềm chế, Ngô Minh chẳng khác gì là đã mất đi vũ khí lớn nhất của mình.
Một mình đối mặt với nam tử tóc dài thì Ngô Minh hoàn toàn không có cơ hội chiến thắng, chênh lệch về đẳng cấp nguyên khí cũng quá lớn.
Trong lúc nhất thời, Ngô Minh trong lòng buồn bực, thầm nghĩ cho dù có sủng vật cường đại, nếu thực lực không mạnh cũng vô dụng, bởi vì một khi đối phương khống chế sinh vật của mình, ưu điểm của mình sẽ trở thành nhược điểm chết người.
Nhưng việc có thể tạo ra Hư Vô Hành Giả Hoàng kim trước đó đã là một kỳ tích rồi, Ngô Minh dám đánh đố nếu thử lại lần nữa thì chưa chắc anh ta sẽ thành công. Chỉ vì đối thủ mà anh ta gặp lần này quá mạnh, có thể nói là hoàn toàn vượt quá phạm vi thừa nhận của Ngô Minh, có thể kiên trì đến bây giờ, còn để cho nam tử tóc dài gọi ra Hắc Long Henaros cũng đã phát huy vượt xa có với người thường rồi.
Bất quá mặc dù không địch lại, chờ chết không phải là phong cách của Ngô Minh, anh ta đã bày sẵn ý định liều mạng một lần, nếu nam tử tóc dài muốn giết mình thì nhất định sẽ phải trả giá.
“Chết đi!”
Nam tử tóc dài chỉ vào thanh trường kiếm trong tay muốn trảm sát Ngô Minh, lúc này trọng lực chung quanh đột nhiên tăng lên gấp bội, nam tử tóc dài chỉ cảm thấy thân thể so với lúc trước nặng hơn ít nhất mười lần, trong lúc nhất thời ngẩn người.
Cùng lúc đó, trên mặt đất đột nhiên xuất hiện một con Địa Long dài 100m do đất, đá và rễ cây tạo thành, trên đỉnh đầu rồng có một người hạ xuống, đó chính là Kerrigan, đạo sư của Ngô Minh.
Trông nàng ta lúc này rất nghiêm túc. Đầu tiên, liếc nhìn Ngô Minh và xác định Ngô Minh không việc gì. Sau đó mới nhìn chằm chằm nam tử tóc dài phía dưới: "Hắn là đệ tử của ta, ta ở đây. Không ai có thể giết hắn!"
Nói xong, khí thế trên người Kerrigan tăng lên tới đỉnh điểm, hiển nhiên tuy còn chưa đạt đến nguyên khí cấp bảy, nhưng mà đã vô hạn tiếp cận. Ngô Minh ngay lập tức thả lỏng rất nhiều khi thấy Kerrigan đạo sư đến, anh biết, trừ khi nam tử tóc dài có một số thủ đoạn cường đại, thì mạng sống của mình ngày hôm nay được an toàn.
Nghĩ đến những gì nam tử tóc dài nói về Dillon, Ngô Minh lập tức nói: "Đạo sư, Hoàng Kim nhất tộc này biết tung tích của Dillon đại sư."
Vẻ mặt của Kerrigan ngay lập tức thay đổi sau khi nghe điều này, nàng ta vội vàng nói: "Hắn biết rõ tung tích Dillon đạo sư?”
Ngô Minh gật gật đầu, lập tức lặp lại những gì nam tử tóc dài vừa nói, Kerrigan lập tức nhìn về phía nam tử tóc dài với vẻ mặt đằng đằng sát khí.
Người sau tựa hồ không có đem Kerrigan để vào mắt, nguyên khí màu vàng kim cuồn cuộn trào ra khỏi cơ thể hắn, và trường trọng lực do Địa Long Trọng Lực tạo ra dường như khó có thể ảnh hưởng đến nam tử tóc dài.
"Thật nực cười, một Bí thuật sư lại dám nói những điều vô nghĩa trước mặt ta. Tin hay không, dù ngươi có ở đây, ta vẫn có thể giết chết con kiến ​​báng bổ Hoàng Kim nhất tộc của ta?"
"Ta không tin!" Giọng nói đột nhiên xuất hiện ở phía sau nam tử tóc dài, người sau cũng sửng sốt một chút, khi nhìn lại, trên mặt rốt cuộc lộ ra vẻ kinh ngạc.
"Là ngươi? Ngươi tại sao lại ở chỗ này?" Nam tử tóc dài trợn to hai mắt, tựa hồ đã từng nhìn thấy một người khó tin như vậy.
Phía sau hắn vài chục mét đứng một người, phải nói là một cô gái mặc đồ đen, cô gái này không cao, nhưng tóc đen, quần áo đen, ánh mắt giống như bầu trời đêm đen kịt.
Sau lưng Hắc y thiếu nữ là một thanh kiếm lớn gần bằng chiều cao của nàng, thật khó tưởng tượng làm thế nào mà cổ tay mảnh khảnh của Hắc y thiếu nữ lại có thể vung được thanh kiếm khổng lồ đó.
Một Hắc y thiếu nữ trông bình thường như vậy, nhưng lại khiến nam tử tóc dài của Hoàng Kim nhất tộc choáng váng.
"Aubrey, nếu là ta là ngươi, sẽ lập tức chạy trốn, có thể bất kỳ người nào trong chúng ta đều khó có thể cùng ngươi tranh đấu, nhưng ba người chúng ta cộng lại thì lại vượt qua ngươi, nói không chừng vận khí tốt còn có thể làm thịt ngươi. Ngươi biết ta rất hứng thú với thi thể của một chiến binh lừng danh trong Hoàng Kim nhất tộc của ngươi.” Khuôn mặt xinh đẹp của Hắc y thiếu nữ lúc này nở một nụ cười khá tà ác, rồi đưa tay rút thanh đại kiếm sau lưng ra.
"Kerrigan, Ngô Minh, ta đếm đến ba, chúng ta hãy cùng nhau tấn công Aubrey, một, hai..." Khi Hắc y thiếu nữ đếm đến hai, nam tử tóc dài tên Aubrey đã thay đổi sắc mặt, sau đó kích hoạt một thẻ và biến mất không dấu vết.
“Henaros, đi!” Một tiếng gầm rú bất đắc dĩ từ không trung phát ra, con Hắc Long vẫn đang chiến đấu với Hư Vô Hành Giả Hoàng kim lập tức rời khỏi trận chiến, sau đó vỗ cánh bay nhanh lên mây, hoàn toàn biến mất ở phía chân trời.
Rõ ràng, Aubrey, nam tử tóc dài đã trốn thoát, hiển nhiên hắn ta còn kiêng kị Hắc y thiếu nữ hơn, đến mức hắn ta sợ chiến vội vã bỏ chạy.
“Đồ nhát gan!” Hắc y thiếu nữ nói, tựa hồ đã đoán được đối phương sẽ làm ra chuyện này, nàng thu lại đại kiếm, quay đầu nhìn Ngô Minh, vừa vặn nhìn thấy Ngô Minh đang nhìn nàng chằm chằm.
"Y Y, ngươi sao có thể..." Ngô Minh lúc này rất cao hứng, trong số những người mà anh ta quen biết, có người sau khi gặp đã quên mất, cũng có người trở thành bạn bè, nhưng mới gặp nhau vài lần chỉ có hai người để lại những ký ức tươi mới cho anh ta.
Một người là thiếu nữ áo trắng đã cho Ngô Minh một dấu hôn ở lâu đài Á Kỳ, và người kia là Hắc y thiếu nữ ở trong Nguyệt Dạ Sâm Lâm, Nhất hào Y Y.
Trong hai người, Ngô Minh có ấn tượng với Y Y càng sâu hơn, một câu kia 'Chúng ta là bằng hữu sao? ' Cho Ngô Minh biết Y Y có rất ít bạn bè, nếu không, nàng ấy sẽ không quan tâm đến anh ta nhiều như vậy, cuối cùng còn đưa cho anh ta một Thẻ truyền tống có thể truyền tống đến Nguyên Khí Bí Cảnh tầng thấp.
Chỉ là, Y Y biến mất không còn tăm tích cùng với Nguyệt Dạ Sâm Lâm, không để lại chút dấu vết nào, còn tưởng rằng sau này có thể không có cơ hội gặp lại, nhưng vào lúc này, Y Y xuất hiện ở trước mặt anh ta thanh tú động lòng người như vậy.
Ngoài ra, nàng ấy còn cứu mình.
Y Y bị Ngô Minh nhìn chằm chằm hồi lâu vẫn không thay đổi vẻ mặt, bước đi vài bước, sau đó vượt qua Ngô Minh và nắm lấy Kerrigan phía sau, hai người đi cùng nhau như một đôi hoa tỷ muội.
Vì vậy, Ngô Minh đã phát hiện ra một điều khác, đó là Kerrigan đạo sư dường như đã biết Y Y từ lâu, và mối quan hệ có vẻ rất thân thiết.
Trong lúc nhất thời, Ngô Minh có chút hồ đồ.
Hai người này chắc chắn không phải quen biết nhau sau khi mình trở thành đệ tử của Kerrigan đạo sư, nhất định là trước đó, vậy có phải ngẫu nhiên mà Kerrigan đạo sư nhận mình làm đệ tử không?
Còn có lúc này đây, tại sao Kerrigan đạo sư và Y Y lại tình cờ đến đây khi mình đang ở giai đoạn nguy hiểm nhất? Ngô Minh có thể chắc chắn nếu hai người bọn họ không tới, mình hôm nay chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ.
Đặc biệt, Y Y dường như biết nam tử tóc dài và có thể gọi tên hắn ta, nam tử tóc dài vô cùng kiêng kỵ Y Y, điều này có nghĩa là thân phận của Y Y chắc chắn không phải là tầm thường.
Ngô Minh trong lòng có quá nhiều nghi vấn, nhưng hiện tại thật sự không biết nên hỏi từ chỗ nào.
Kerrigan lúc này mới nở nụ cười, nhìn về phía Hư Vô Hành Giả Hoàng kim khổng lồ đi bên cạnh Ngô Minh, gật đầu nói: "Rất giỏi, coi như là ta cũng không làm được đến mức này, ngay cả Dillon đạo sư hồi đó cũng không thể luyện chế Hư Vô Hành Giả Hoàng kim. Chỉ bằng vào điểm này, Ngô Minh ngươi đã có tài năng hơn hầu hết các Bí thuật sư cao cấp. "
Đối với Hư Vô Hành Giả Hoàng kim, đây quả thực là niềm tự hào của Ngô Minh. Có thể nói, nếu không gặp phải Hoàng Kim nhất tộc lần này, mình sợ là còn không cách nào chế thẻ thành công, bởi vì tri giác hình thành dưới loại áp lực đó không thể phỏng chế, gặp chính là gặp, bỏ lỡ cũng liền bỏ lỡ.
Nhìn Y Y, Ngô Minh cảm thấy nàng ấy không có gì thay đổi, vẫn là kiểu mây nhẹ gió bay, có lúc cảm thấy nàng ấy ngây thơ và dễ thương hơn ai hết, cũng có lúc nàng ấy có một quá khứ rất phức tạp, gánh vác một chuyện gì đó.
Nhưng hiện tại, nàng ấy vẫn giống như khi còn ở trong Nguyệt Dạ Sâm Lâm.
“Ngô Minh, ngươi đã trở nên cường đại hơn!”
Trong một câu, đã chứa rất nhiều thông tin. Điều kỳ lạ là Ngô Minh hiểu được mối quan tâm đằng sau những lời đơn giản của nàng ấy, nghe có vẻ tuyệt vời.
Ngô Minh cười cười, lại hỏi một câu: "Ngươi đã ở đâu?"
"Còn nhớ rõ quái vật kia không? Có người âm mưu tính kế ta, ta chỉ là đi thu hồi một chút lợi tức, bất quá chuyện này ta còn chưa làm xong. Kerrigan nói ngươi gặp nguy hiểm, nàng cũng như ta, không có bạn bè đáng tin cậy, cho nên chỉ có thể kéo ta đến đây.” Y Y dường như đang giải thích nàng không muốn đến, nhưng Kerrigan vẻ mặt lại nhẫn tâm phản bội cô gái này vốn giống như là bạn thân.
“Cảm ơn!” Ngô Minh chân thành nói một tiếng, cho dù là như thế nào thì anh ta cũng cần phải nói lời cảm ơn với Y Y, nếu không có Y Y, e rằng bây giờ anh ta không thể có được thành tích này. Hơn nữa Ngô Minh quá thông minh, anh ta đã đoán được không phải ngẫu nhiên mà Kerrigan đạo sư lại chọn anh ngay từ đầu.
Trong trường hợp này, việc nói lời cảm ơn tới Y Y lại càng cần thiết hơn.
Ngô Minh đã hơn một lần nghĩ nếu không có cơ hội tiến vào Nguyên Khí Bí Cảnh, thì nhất định sẽ không thể tiến vào Tân Đô Thành trở thành Bí thuật học đồ, cũng không có thực lực như hôm nay, nếu không có sự giúp đỡ của Y Y, cũng sẽ không có Ngô Minh của ngày hôm nay.
Hết quyển 3.
Đôi lời tâm sự: Một hành trình khá dài và có những bước ngoặt giúp Ngô Minh trưởng thành hơn, tuy câu chuyện ít có những màn chiến đấu kịch liệt nhưng tình tiết câu chuyện lại có nhiều kịch tính. Chúng ta hãy cùng nhau tiếp tục theo dõi một Ngô Minh cường thế như thế nào trong quyển 4: 'Bí ẩn về những người khổng lồ' kế tiếp nhé.
P/s: Có một số bạn gửi thông báo có một số chương bị mất đoạn hội thoại, ngày mai xin phép ngừng up chương một ngày để rà soát lại các chương bị lỗi mất đoạn hội thoại. Trong quá trình đọc nếu phát hiện sai sót xin gửi thông báo để giúp mình hoàn thiện hơn. Xin cám ơn các bạn đã giúp đỡ để truyện được hay hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận