Tận Thế Tân Thế Giới

Chương 440: Hỏa diễm Toàn Phong Trảm (2)

Đương nhiên, tiền đặt cược của Ngô Minh không chỉ là Hỏa diễm Toàn Phong Trảm, dù sao đối thủ là quái vật có thể thoát khỏi tay của Bí thuật sư Singh, công kích của mình có lẽ không có hiệu quả.
Vì vậy, át chủ bài khác của Ngô Minh là A mỗ.
Ngay cả những con quái vật ngu ngốc cũng có chỉ số thông minh nhất định, ít nhất chúng cũng có khả năng nhớ lại những thứ mà chúng từng sợ hãi, cho nên Ngô Minh chỉ muốn đánh một canh bạc để xem con Bạch Tuộc Hư Không này có thường xuyên bị Bí thuật sư đuổi giết nó hay không, vì Ngàn năm Thạch Tượng Quỷ là đồng bạn tốt nhất của Bí thuật sư, có lẽ khi nhìn thấy A mỗ nó sẽ giật mình, vì sợ hãi nói không chừng nó có thể vô ý thức chạy trốn.
Nhưng A mỗ trên thực tế căn bản không có năng lực uy hiếp được nó.
Về phần có thể thành công hay không, Ngô Minh không biết, nhưng đây là hai phương pháp duy nhất Ngô Minh có thể nghĩ ra cho tới nay.
Hỏa diễm Toàn Phong Trảm uy thế thật lớn, dưới bầu trời đêm, thậm chí có thể chiếu sáng cả bầu trời. Ngay sau đó, Bạch Tuộc Hư Không trực tiếp nhận mệnh, bị Hỏa diễm Toàn Phong Trảm đánh trúng.
Trong phút chốc, Bạch Tuộc Hư Không hét lên một tiếng kinh hãi, đây là chuyện trước kia chưa bao giờ xảy ra. Ngay sau đó, có thể thấy được thân thể của nó đã bốc cháy.
“Thật sự có tác dụng!” Ngô Minh vui mừng khôn xiết, có thể thấy kiếm kỹ công kích vật lý đối với Bạch Tuộc Hư Không căn bản không có hiệu quả, chỉ có ngọn lửa mới thật sự đóng vai trò to lớn. Toàn bộ Bạch Tuộc Hư Không lập tức bị quấn vào trong ngọn lửa, giống như một quả cầu lửa lớn.
Có điều Ngô Minh cũng nhận thấy ngọn lửa tuy có hiệu quả, nhưng thật sự không thể làm tổn thương Bạch Tuộc Hư Không, dù sao ngọn lửa thực sự có hiệu quả như vậy thì Singh đã dùng nó từ lâu rồi.
Bạch Tuộc Hư Không lúc này rõ ràng là khá tức giận, không ngừng gầm rú bức về phía bên này. Lúc này đột nhiên chấn động, dường như nhìn thấy thứ gì đó khiến nó vô cùng kinh hãi. Giây phút tiếp theo, Bạch Tuộc Hư Không cả người run lên, sau một khắc toàn bộ thân hình đột nhiên xông tới, giống như xuyên thấu không khí, như là chui vào trong không khí gợn sóng, lập tức biến mất không thấy.
Chạy trốn.
Hóa ra là chạy trốn!
Ngô Minh lần này cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, con Bạch Tuộc Hư Không này chắc hẳn đã bị Bí thuật sư đuổi giết quá nhiều lần, nên nó đã khắc sâu vào trí nhớ sinh vật Ngàn năm Thạch Tượng Quỷ, nên khi nhìn thấy A mỗ, lập tức theo bản năng cho rằng Bí thuật sư lại đến đuổi giết nó, cho nên lập tức chạy trốn.
A mỗ vỗ cánh bay về, lần nữa biến thành thẻ bài bị Ngô Minh thu hồi. Lúc này mới cảm thấy sống lưng toát đầy mồ hôi lạnh, chỉ có Ngô Minh mới biết mình lần này có thể thoát khỏi nguy cơ là may mắn cỡ nào.
Nhưng rõ ràng, những người khác nhìn thấy cảnh này lại không nghĩ như vậy.
Đúng lúc này, trong Bàn Cổ Hào không hề có một tiếng động, mười lăm người đều đang đứng trong góc kinh hãi nhìn Ngô Minh. Đội ngũ nhỏ của Cốc Vân cũng còn may, bởi vì bọn họ trước đó đã nói thay cho Ngô Minh, về phần Tiêu Khải và Đại Hồ tử đều là vẻ mặt hoảng sợ.
Vào lúc này, người đội mũ lưỡi trai và đeo mặt nạ này đã là tồn tại khủng bố tuyệt đối không thể trêu chọc trong lòng bọn họ, đối phương vậy mà có thể đẩy lùi con quái vật đã phá hủy tàu chở dầu, đây là loại năng lực gì?
Ngay cả một kẻ ngốc cũng biết người này là cao thủ chân chính.
Tiêu Khải và Đại Hồ tử đều kinh hãi và bất an, nói thật là bây giờ bọn họ thật sự không còn nơi nào để đi, nếu không tuyệt đối không dám tiếp tục dừng lại ở Bàn Cổ Hào này.
Đột nhiên, Đại Hồ tử có một hành động bất ngờ.
Hắn ta tiến lên vài bước, trực tiếp quỳ gối với Ngô Minh: "Đại ca, trước kia là ta mắt mù, ta sai rồi, van cầu ngài đại nhân đại lượng, tuyệt đối đừng so đo với ta. Về sau ngài chính là lão đại của ta, ngài muốn ta làm gì ta liền làm cái đó, ngài muốn ta đi đâu ta liền đi đến đó."
So với Đại Hồ tử này, Tiêu Khải trước đó vẻ mặt hung hăng càn quấy cũng kinh hồn táng đảm không kém, nhưng hắn ta không đến nói điều gì, hắn ta là một thanh niên không có kinh nghiệm xã hội, giờ phút này đã sớm bối rối, hắn ta không có phản ứng như Đại Hồ tử càng già càng lão luyện, chỉ có thể run rẩy đứng đó như một đứa ngốc.
Nhưng Ngô Minh cũng không định quan tâm, trong mắt anh ta, những người này thực sự không có gì uy hiếp, cho dù là Tiêu Khải hay Đại Hồ tử, mặc dù hiện tại bởi vì cường hành thúc dục Hỏa nguyên thi triển Hỏa diễm Toàn Phong Trảm mà thực lực hạ thấp lớn, muốn diệt sát hai người này cũng chỉ cần nhẹ nhàng động một ngón tay.
Đây là cảnh giới của cường giả.
Trong tầm mắt của cường giả, Tiêu Khải và Đại Hồ tử những người này chẳng qua chỉ là 'con sâu cái kiến ', đương nhiên, đối với Ngô Minh hiện tại không có hứng thú đối phó mấy con kiến ​​này, bởi vì anh ta cần lập tức nghỉ ngơi và điều trị nguyên khí đã rối loạn trong cơ thể, ngoài ra Ngô Minh giữ bọn họ lại còn chỗ hữu dụng.
Bành bạch !
Lúc này, Ngô Minh có chút áp chế không nổi dị chủng nguyên khí trong cơ thể, lúc này trên ngón tay dần hiện ra từng đạo hào quang Lôi điện chói mắt khiến Ngô Minh hoảng sợ, lập tức bỏ lại một câu xoay người đi vào trong cabin.
"Bất luận kẻ nào cũng đừng tới quấy rầy ta !"
Ngô Minh không biết, anh ta khống chế không nổi nguyên khí dị chủng trong cơ thể, nhưng ở trong mắt người khác thì lại là thể hiện ra thực lực để uy hiếp mọi người.
Lôi điện đó chính là nguyên khí của Ngàn năm Thạch Tượng Quỷ đã đạt tới nguyên khí cấp 6 phóng thích ra, lực áp bách do nguyên khí thể hiện ra trong mắt Tiêu Khải, Đại Hồ tử và Cốc Vân xem ra, quả thực như là Hồng Hoang mãnh thú, tựa hồ chỉ cần nhiễm một chút xíu, bọn họ ngay lập tức sẽ tan thành mây khói.
Lập tức không ai dám nói lời nào, cho đến khi Ngô Minh bước vào trong cabin hồi lâu, Đại Hồ tử mới nơm nớp lo sợ từ dưới đất đứng lên, nhưng lúc này cũng không ai dám cười nhạo hắn, bởi vì khoảnh khắc lúc trước họ thậm chí không có sức để quỳ xuống.
Trong cabin, Ngô Minh đóng cửa lại, lập tức chống đỡ không nổi ngồi dưới sàn.
Giờ phút này, Ngô Minh bộ dáng bên ngoài có vẻ như bình thường, nhưng trong cơ thể anh ta lại giống như sông cuộn biển gầm, nguyên khí dị chủng thuộc tính Lôi điện dường như bén rễ nảy mầm, lại có xu hướng trở nên lớn hơn.
Đây là điều ngay từ đầu Ngô Minh cũng không ngờ tới, không ngờ mình không tiếc hết thảy thúc dục Hỏa nguyên thi triển trảm kích lại dẫn đến hậu quả kinh hoàng như vậy, nguyên khí Lôi điện dị chủng ngay từ đầu có thể bị Hỏa nguyên của mình áp chế, song phương nhiều nhất lực lượng tương đương nhau, tuy tình huống không tốt nhưng cũng không đến mức chuyển biến xấu. Nhưng lần này Ngô Minh vận dụng Hỏa nguyên khí kích thích chém ra, lập tức để cho nguyên khí Lôi điện dị chủng thấy cơ hội 'Phản công và hi vọng quật khởi'. Lúc này chúng không còn có thể dùng Hỏa nguyên khống chế được nữa, hiện tại nguyên khí Lôi điện dị chủng giống như từng con từng con ngựa hoang mất cương, chạy loạn trong cơ thể của Ngô Minh, khiến cho anh ta khổ không thể tả, sống không bằng chết.
Kiên trì trong chốc lát, Ngô Minh cảm giác được nguyên khí Lôi điện dị chủng càng ngày càng nhiều, tình huống hiện tại của mình là thời điểm suy yếu nhất từ trước tới nay. Nếu như Tiêu Khải và Đại Hồ tử bên ngoài giờ phút này xông tới động thủ với mình thì họ chắc chắn sẽ thành công.
Ngô Minh nghiến răng nghiến lợi. Thỉnh thoảng bên ngoài cơ thể xuất hiện từng đạo Lôi Quang, là dấu hiệu anh ta sắp mất kiểm soát, một khi không thể áp chế nguyên khí Lôi điện dị chủng trong cơ thể, Ngô Minh sẽ bị cỗ nguyên khí còn sót lại này trực tiếp giết chết.
Thực ra, Ngô Minh không biết Ngàn năm Thạch Tượng Quỷ của Singh là một dị chủng kỳ lạ. Nó được sinh ra trong một mảnh Lôi Trì và được sinh ra với thuộc tính nguyên khí Lôi điện, cũng là tồn tại rất nổi tiếng trong giới Bí thuật sư.
Nói chung, muốn diệt sát thì cho dù là một nguyên khí cấp bốn đỉnh phong cường đại, thậm chí là một cao thủ nguyên khí cấp năm, nhiều nhất một đòn Lôi điện công kích là đủ.
Dù sao. Ngàn năm Thạch Tượng Quỷ của Singh là một nguyên khí cấp sáu chính hiệu.
Tuy nhiên, lần này họ gặp Ngô Minh, một 'quái thai' không chỉ có hiểu biết rất cao về nguyên khí, mà còn chuyển hóa Hỏa nguyên trong cơ thể lên cấp bảy. Thậm chí còn đã từng tiếp thu qua máu của Hắc Long Vương tẩy lễ, cường độ thân thể hơn gấp mấy lần so với nguyên khí cấp bốn bình thường, ngay cả tồn tại nguyên khí cấp năm cũng có thể không sánh được với Ngô Minh.
Cho nên Ngô Minh không có chết. Sau ba lượt Lôi điện công kích, nguyên khí Lôi điện còn sót lại trong cơ thể Ngô Minh tự nhiên là phi thường khủng bố, thậm chí loại nguyên khí Lôi điện có thể tự mình tăng cường, lúc này mới dẫn đến tình trạng hiện tại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận