Tận Thế Tân Thế Giới

Chương 213: Chiến đấu với quái trùng khổng lồ

Lần này anh ta có thể đào tẩu tất cả đều nhờ vào dấu hôn kim sắc trên trán, nhưng Ngô Minh bực bội là vì sau khi trốn xuống Tử Vong Thụ Khanh, dấu hôn trên trán anh ta hoàn toàn biến mất.
Nó không hề ẩn hiện trên trán mà thực sự biến mất, dù sao thì dấu hôn này đã cứu anh hai lần, nếu không có nó thì Ngô Minh đã chết từ lâu rồi.
Ngô Minh tin rằng thủ phạm làm cho dấu hôn biến mất là những Hắc sử đó, cộng với lòng căm thù với tổ chức lúc trước, Ngô Minh đã coi những Hắc sử đó là kẻ thù.
A mỗ và Răng hàm mấy ngày trước cũng được Ngô Minh trộm đưa xuống đất, nhưng bởi vì có rễ cây có thể hấp thụ nguyên khí nên Ngô Minh lo lắng hai gia hỏa này sẽ không thích ứng, nhưng kết quả khiến Ngô Minh kinh ngạc.
Răng hàm có cơ thể của một Ma cà rồng nên có thể ngăn cẳn nguyên khí trôi đi rất tốt, hầu như không bị ảnh hưởng bởi môi trường ở đây, nhưng cũng không thể tùy ý chạm vào những rễ cây đó. Về phần A mỗ thì nó không sợ rễ cây ở đây, khiến cho Ngô Minh có thêm hiểu biết mới về Thạch tượng quỷ nghìn năm tuổi của A mỗ.
Rõ ràng, chỉ cần A mỗ lớn lên sẽ là một tồn tại rất cường đại, Ngô Minh nghĩ đến cái viên đá quý ngọc bích có thể cho A Mỗ tiến hóa, nghĩ thầm nếu có cơ hội nhất định phải nghĩ biện pháp kiếm một ít, cho A Mỗ đạt được lực lượng càng cường đại.
Tiếp theo, Ngô Minh dự định sẽ ở lại trong hốc cây tử thần này để nâng cao thực lực và chờ trứng khổng lồ nở ra, có thể nói đây cũng là thủ đoạn duy nhất của Ngô Minh.
Thời gian trôi qua thật nhanh, trong nháy mắt đã năm sáu ngày trôi qua trong Tử Vong Thụ Khanh.
Ở đây, không có ánh sáng mặt trời, người bình thường chắc chắn sẽ mất khái niệm thời gian ở đây, nhưng may mắn thay Ngô Minh có một chiếc đồng hồ và có thể tính toán thời gian rõ ràng.
Quả trứng khổng lồ vẫn không có dấu hiệu nở, dường như phải mất một thời gian nữa mới nở, Ngô Minh chỉ có thể chờ đợi, chỉ cần quả trứng khổng lồ có thể nở trong vòng hai tháng. Ngô Minh vẫn còn cơ hội.
Vì A mỗ không sợ rễ cây có thể hấp thụ nguyên khí nên Ngô Minh đã để nó tùy ý chạy lung tung. Hôm nay Ngô Minh đang suy nghĩ về kế hoạch tiếp theo, nhưng anh đột nhiên cảm thấy lòng bàn chân rung lên.
Khoảnh khắc tiếp theo, Ngô Minh thấy một số lượng lớn vong linh di tộc đang lao ra, nhưng lần này dường như chúng không tấn công mà giống như đang chạy trốn để giành lấy mạng sống của mình.
Ngô Minh sững sờ, anh ta đến đây đã lâu nhưng chưa bao giờ nhìn thấy một cảnh tượng như vậy.
Lúc này, một ít vong linh đang nhanh chóng bò dậy chuẩn bị trèo ra khỏi hố sâu thì thấy trong hố lớn đột nhiên xuất hiện một bóng đen, vừa há miệng ra đã phun ra cả chục chiếc lưỡi giống như xúc tu cuốn lấy những vong linh đó.
Thấy một màn như vậy mí mắt của Ngô Minh nhảy lên, lập tức từ trên mặt đất ngồi dậy nghiêm túc nhìn cái hố lớn.
Vừa rồi anh ta nhìn thấy bóng đen vừa rồi hóa ra là một đại trùng. Hơn nữa, nó là loài mà anh ta chưa từng thấy bao giờ, về kích thước nó còn to hơn cả con Sâm lâm nhuyễn trùng trưởng thành, chắc chắn là một sinh vật cấp ba.
Dưới Tử Vong Thụ Khanh này ẩn chứa một quái trùng khổng lồ kỳ lạ như vậy, Ngô Minh đương nhiên khá kinh ngạc, dù sao trước đây anh ta cũng không phát hiện ra điều gì.
Sau khi nuốt một số vong linh, quái trùng khổng lồ vẫn không dừng lại, không ngừng đong vặn vẹo khắp nơi, trên đầu bốn bên mọc đầy lông tơ xúc tu thật dài không ngừng đong đưa trái phải, ngay sau đó nó tựa hồ phát hiện Ngô Minh, lập tức hướng về phía Ngô Minh phóng tới.
Ngô Minh lúc này đã nhìn thấy sự xuất hiện của quái trùng khổng lồ này. Bên ngoài có những lớp vỏ bọc, cực kỳ xấu xí, còn có nhiều trùng chi mảnh mai thon dài, trong miệng có hơn chục cái xúc tu dạng lưỡi, có thể nói là quái trùng ghê tởm và đáng sợ nhất mà Ngô Minh từng thấy.
Tất cả các vong linh xung quanh đã trốn thoát, chỉ còn lại Ngô Minh và những sủng vật của anh ta.
Có thể nói, Ngô Minh không có nơi nào để trốn ngoại trừ Tử Vong Thụ Khanh này, cho nên anh ta tự nhiên sẽ không trốn tránh, nhìn dáng vẻ của con quái trùng to lớn này chắc hẳn sẽ không bao giờ buông tha cho mình.
Mặc dù con quái trùng này rất lớn, nhưng Ngô Minh có thể cảm nhận được từ cấp độ nguyên khí của đối phương, nó vẫn là sinh vật cấp 3, chỉ cần là sinh vật cấp ba thì Ngô Minh không cần sợ hãi.
Ngay khi Ngô Minh vung tay lên, hai Khô lâu cung thủ đã được triệu hồi ngay lập tức, đối mặt với sinh vật cấp ba, Ngô Minh sẽ không đào tẩu.
Có điều Ngô Minh không biết lần này mình phạm phải sai lầm lớn.
Quái trùng khổng lồ lao tới ngay lập tức, Ngô Minh vung tay lên hai Khô lâu cung thủ nhanh chóng xạ kích, có lẽ vì kiếp trước họ thuộc Nguyệt tộc và Dạ tộc nên hai Khô lâu cung thủ này có độ chính xác tuyệt vời và uy lực mũi tên cường đại, tuy chỉ là sinh vật cấp hai nhưng cũng không thua kém gì sinh vật cấp ba bình thường.
Có một thủ đoạn viễn trình công kích đồng nghĩa với việc chiếm một lợi thế nhất định. Chẳng bao lâu, một số bộ phận quan trọng của quái trùng khổng lồ đã bị lấp đầy bởi những mũi tên sắc nhọn.
Sáu cặp mắt con quái trùng cũng bị mũi tên làm mù một nửa, và một số bộ phận có vẻ mềm mại cũng là bộ phận mà hai Khô lâu cung thủ công kích chủ yếu.
Cùng lúc đó, Ngô Minh, Răng hàm và A mỗ đã lao lên cùng lúc.
A mỗ không cần mệnh lệnh của bất kỳ ai, nó đã ban phúc 'Thạch bì hộ thể' cho Răng hàm và Ngô Minh từ trước, giúp tăng khả năng phòng thủ nhất định. Ngô Minh vẫn sử dụng Chiến phủ bộ tộc, theo nhận định ​​của anh ta, chính mình và Răng hàm đã đạt được tiêu chuẩn nguyên khí cấp ba cùng với sự hỗ trợ của A mỗ và hai Khô lâu cung thủ, giết một quái trùng cấp ba sẽ không có bất cứ vấn đề gì.
Vừa mới giao chiến, Ngô Minh liền biết con quái trùng trước mặt nhất định không đơn giản như vậy.
Chiến phủ bộ tộc trên tay chém trúng con quái trùng này, tuy rằng có thể gây ra một lượng sát thương nhưng cực kỳ hạn chế, ngay cả tác dụng của đòn nguyên khí trầm trọng cũng không đủ nhìn.
Đối phó với một quái trùng khổng lồ như vậy, một đòn tấn công đơn giản hiển nhiên không có hiệu quả, mặt khác, Răng hàm cũng không có thành tích gì, tuy rằng lớp vỏ của quái trùng khổng lồ này bị xé nát, nhưng lại chứa đầy mô sợi có mùi hôi thối, đồng dạng thập phần cứng cỏi, rất khó làm tổn thương các điểm quan trọng của nó.
Ngược lại, quái trùng khổng lồ này lại toát ra một luồng tử vong nguyên khí đến nghẹt thở, các chi sắc nhọn và chiếc lưỡi xúc tu như rắn trong miệng của nó đã khiến cho Ngô Minh và Răng hàm nhiều lần bị lật thuyền trong mương.
Đúng lúc này, Ngô Minh vận dụng toàn lực, đạp một cái vào tứ chi của quái trùng khổng lồ rồi bất ngờ bật dậy, chiếc Chiến phủ bộ tộc trên tay hung hăng chém vào đầu quái trùng từ trên xuống dưới.
Đòn tấn công này vô cùng tàn nhẫn, một tia nguyên khí lóe lên trên Chiến phủ bộ tộc, kết hợp với độ sắc bén của lưỡi rìu và hiệu ứng của đòn nguyên khí, lần này nó khoét một lỗ sâu trên đỉnh đầu của quái trùng khổng lồ, lớp giáp xác xung quanh vỡ vụn và chảy ra chất lỏng màu đen.
Con quái trùng khổng lồ gầm lên một tiếng, sau đó rõ ràng bị khiêu khích nên hơn chục xúc tu trong miệng quái trùng quất vào Ngô Minh như mưa.
Ngô Minh đã sớm đề phòng chiêu thức này, anh ta trực tiếp thi triển Truy phong né tránh ngay lập tức, sau đó dùng rìu chém vào tứ chi của quái trùng khổng lồ.
Vừa nghe thấy một tiếng lách cách, tứ chi của con quái trùng đang bao quanh trực tiếp bị Ngô Minh cắt đứt, quái trùng khổng lồ gãy một chân, lập tức không giữ được thăng bằng trực tiếp ngã xuống đất.
Ngô Minh đang định thừa thắng xông lên truy kích, nhưng lại cảm thấy bên cạnh có một bóng đen xẹt qua lập tức xoay người né tránh, một cỗ xúc tu rít lên một tiếng xé gió cắt ngang không khí.
“Nguy hiểm quá!”
Ngô Minh thầm nói, cái lưỡi xúc tu của quái trùng khổng lồ này thật sự rất khó đề phòng, hơi không lưu ý liền sẽ trúng chiêu, chỉ là Ngô Minh vừa mới tránh được cái này, lại hoàn toàn không nghĩ tới một cái xúc tu của con quái trùng cắm sâu xuống đất, di chuyển dưới người anh ta rồi đột ngột xuyên qua, đâm sầm vào cơ thể anh ta cùng một lúc.
Ngô Minh trực tiếp bay ra xa mấy chục mét, Liệp nhân bì giáp đã nứt toác ra, ngay cả có áo giáp bảo vệ thì Ngô Minh cũng cảm thấy xương cốt đều gãy, hẳn là bị thương nặng.
Nhìn thấy quái trùng khổng lồ tấn công lần nữa, Ngô Minh ném ra một vài thẻ bài phép mà không cần suy nghĩ.
Có Ngọn lửa trùng kích, những Cốt mâu, Đột kích địa thứ...
Phốc, phốc, phốc
Với uy lực của vài thẻ bài phép, Ngô Minh đã đẩy lùi cuộc tấn công của con quái trùng, một phép Cốt mâu trực tiếp xuyên qua hàm của con quái trùng, phía bên kia, Răng hàm cũng cắt bỏ một chi của con quái trùng này.
Thấy thẻ phép Cốt mâu rất mạnh, Ngô Minh lập tức lấy ra thêm ba thẻ 'Cốt mâu', tất cả đều có trong kho thẻ bài Khô lâu vương. Thường thì Ngô Minh luyến tiếc không muốn sử dụng, nhưng giờ anh đã kích hoạt hết và ném nó ra ngoài.
Lúc này ba mũi giáo bằng xương nhanh chóng bắn ra, làm cho quái trùng khổng lồ bị thương nặng, nó cũng có vẻ bị khiêu khích mà tức giận nhìn chằm chằm vào Ngô Minh, ngay sau đó trên người cự trùng bắt đầu run rẩy, thậm chí có thể nhìn thấy giáp xác trên người nó một đám đều phồng lên, hiển nhiên muốn thi triển thủ đoạn không tầm thường, giây tiếp theo, quái trùng khổng lồ đột nhiên há mồm phun ra chất lỏng màu đen giống như hạt mưa bắn ra như đạn.
Ngô Minh vừa nhìn thấy lập tức nghĩ thầm không tốt, công kích giống như mưa đen này khó tránh khỏi, cho dù sử dụng Truy phong cũng không được, thứ nhất diện tích quá lớn, thứ hai tốc độ của chất lỏng màu đen quá nhanh. Nghĩ đến đây, Ngô Minh bị vài giọt chất lỏng màu đen bắn trúng, một cỗ lực lượng cường đại đánh vào, Ngô Minh chỉ cảm thấy da thịt của mình bị chất lỏng bắn xuyên qua.
Ngay cả khi nó là chất lỏng, nếu đạt đến một tốc độ nhất định thì uy lực của nó có thể so sánh với một viên đạn.
Mà vừa mới bị chất lỏng màu đen bắn vào trong cơ thể, Ngô Minh lập tức cảm giác được một cỗ cực kỳ nguy hiểm, từ trước đến nay chưa từng có cảm giác được loại kinh khủng này, lập tức không dám giữ thực lực nữa liền từ trong Khô lâu vương Tạp giới lấy ra hai thẻ phép cấp ba.
“Thẻ phép cấp ba, Gai xương phục kích!”
Ngô Minh lập tức kích hoạt thẻ bài cấp ba, rồi đột nhiên đâm thẳng bảy tám chiếc cựa xương sắc nhọn dài hơn mười mét dưới thân quái trùng khổng lồ. Con quái trùng khổng lồ này trực tiếp bị đâm thấu tim, con quái trùng này dù có sức mạnh cỡ nào mà bị hơn chục nhát đâm thấu xương cũng phải kêu gào giãy giụa một hồi rồi không còn động tĩnh gì nữa.
Đã chết!
Hai thẻ phép cấp 3 này rất quý, nếu sử dụng thành thạo có thể nói chúng có thể giết sinh vật cấp 3 trong vài giây, ngay cả sinh vật cấp 4 cũng có thể gây sát thương nếu bị đánh lén.
Ngô Minh lúc trước không muốn dùng, nhưng lần này cũng phải sử dụng, bởi vì anh ta đã biết ba chất lỏng màu đen vừa rồi có độc tính rất cao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận