Tận Thế Tân Thế Giới

Chương 380: Ngộ nhập Kiền Khô (1)

Ngô Minh sửng sốt, anh ta không ngờ 'Diệp Tử Hân' nói làm liền làm, nhưng mà mình còn không có đồng ý a. Nhưng là bây giờ nói cái gì cũng đã muộn, đối phương hiển nhiên đang mong muốn đơn phương cùng mình dung hợp.
Nhưng vấn đề là cái xúc tu này tồn tại độc lập. Ngô Minh không biết chuyện gì sẽ xảy ra, anh ta chỉ có thể từ từ tiếp thêm nguyên khí cho nó. Ngay sau đó, cái xúc tu đã thay đổi. Chiều dài của nó tăng thêm vài mét, hơn nữa càng thêm cứng cỏi. Tại bộ phận mũi nhọn, có một cái 'miệng' giống như nhiều cánh hoa sắc nhọn, có thể biến thành gai nhọn khi khép lại, cũng có thể ngoạm, cắn bất cứ vật gì.
Hơn nữa, Ngô Minh vẫn có thể cảm giác được xúc tu dường như so với trước kia còn mạnh hơn. Ngô Minh lo lắng nếu 'Diệp Tử Hân' thật sự dung hợp với xúc tu thì sẽ gây bất lợi cho mình. Vì vậy lúc này anh ta dứt khoát đẩy Diệp Tử Hân đang ôm xúc tu ra, đồng thời gia trì lên xúc tu một Trận pháp ẩn.
Quá trình dung hợp đột nhiên bị gián đoạn, Diệp Tử Hân hét lên một tiếng, nguyên khí rối loạn.
"Chuyện gì vậy? Tại sao dung hợp lại bị gián đoạn... Không... Không phải, ngươi không phải..." Vừa mới nói vài câu, 'Diệp Tử Hân' đã trợn mắt ngất đi.
Ngô Minh không biết chuyện gì đã xảy ra. Nhưng anh sợ cô ta đột nhiên bạo phát đả thương người, vội vàng dùng dây thừng trói Diệp Tử Hân lại, đồng thời bố trí Trận pháp bao vây để giam giữ cô ta vào trong đó.
Tuy rằng 'Diệp Tử Hân' này đã ra tay cứu anh ta, nhưng Ngô Minh biết đây là bởi vì ý thức tà ác chiếm giữ thân thể của cô ta tưởng lầm anh là 'đồng loại'. Nhưng chính mình rốt cuộc không phải, một khi bị đối phương phát hiện trăm phần trăm sẽ xuống tay đối với mình. Một khi đã như vậy, chi bằng tiên hạ thủ vi cường. Hơn nữa, Ngô Minh cũng không biết chuyện gì không tưởng được sẽ xảy ra nếu đối phương chạy vào xúc tu của mình, vì vậy quyết đoán xuất thủ.
Những gì xảy ra tiếp theo cũng khẳng định Ngô Minh đã hành động khôn ngoan như thế nào. Bởi vì lúc này, xúc tu bị Diệp Tử Hân rót vào đại lượng nguyên khí tà ác bắt đầu chuyển động.
Nó dường như đã có được tự mình ý thức, bắt đầu điên cuồng giãy dụa. Nhưng may mắn là Ngô Minh đã chuẩn bị trước, dùng Trận pháp và nguyên khí của bản thân để áp chế nó. Đối với chiếc Phi hành khí màu đen này, hiện tại anh ta không có thời gian khống chế, chỉ có thể để nó tự động bay về phía trước.
Một giờ sau, Ngô Minh mồ hôi nhễ nhại cuối cùng cũng khống chế được cái xúc tu có chút bạo động này. Ngô Minh đã bố trí một số Trận pháp trên đó, và rót rất nhiều nguyên khí của mình vào, lúc này anh ta mới hoàn toàn giành được quyền kiểm soát xúc tu. Đương nhiên, đây là Ngô Minh phỏng đoán, trên thực tế xúc tu chậm rãi bỏ sức phản kháng, từ tình huống dường như tự có ý thức trước đó, một lần nữa trở thành một loại vũ khí đơn thuần.
Ngô Minh không biết lần này mình đang kiếm được một món hời lớn. 'Diệp Tử Hân' đã lên kế hoạch chuyển toàn bộ nguyên khí Thần Hủy Diệt vào chiếc xúc tu này, sau đó dung hợp để điều khiển nó một lần nữa, thậm chí có thể tách thành một 'cá nhân' riêng biệt đi ra, nhưng cô ấy đã tính toán sai hai điều.
Một là, Ngô Minh đột nhiên làm gián đoạn quá trình dung hợp của cô ta, khiến ý thức của 'Diệp Tử Hân' bị tách ra làm hai, phần lớn ý thức tiến vào xúc tu, kết quả là cô ta không thể khống chế nguyên khí vốn có trong xúc tu. Hơn nữa Ngô Minh ở bên ngoài áp chế khiến cho phần ý thức này hoàn toàn bị áp chế xuống.
Cái khác là cô ta ngay từ đầu cũng không có phát hiện Ngô Minh là Ngô Minh, xúc tu là xúc tu, mà không phải Ngô Minh bị xúc tua khống chế giống như cô ta khống chế thân thể Diệp Tử Hân, cho nên mới dẫn đến 'bi kịch'.
Bởi vì ý thức còn lại trong cơ thể Diệp Tử Hân quá ít, vào lúc này không thể trấn áp ý thức nguyên bản của Diệp Tử Hân, cho nên mới vừa rồi đột nhiên ngất đi. Đương nhiên, những điều vừa xảy ra thì Ngô Minh lại không biết, anh ta thật vất vả một lần nữa khống chế xúc tu, chưa kịp lau mồ hôi trên trán thì lại gặp phải một phiền toái khác.
Vừa rồi anh ta tập trung trấn áp xúc tu nên không thể khống chế hướng bay của Phi hành khí, lúc này Ngô Minh mới nhận ra không biết Phi hành khí đang bay ở nơi nào.
Bên dưới là lục địa rộng lớn, núi non trập trùng, đại dương rộng lớn bao la bát ngát, rừng rậm vô biên, nhưng chắc chắn không phải là Địa Cầu mà Ngô Minh quen thuộc.
Bởi vì tốc độ của Phi hành khí màu đen quá nhanh, lúc này đã đụng phải mạch núi nên Ngô Minh vội vàng điều khiển vượt qua dãy núi trong gang tấc, sau đó điều khiển Phi hành khí màu đen dừng lại.
Vào lúc này, Phi hành khí màu đen lơ lửng ở trên một vùng màu đen hư thối, mang theo dao động Linh nguyên khí cường đại khu vực trên không. Ngô Minh nhìn chung quanh, hoàn toàn không xác định được vị trí hiện tại của mình. Lúc trước vì muốn thoát khỏi Flamenco cho nên Ngô Minh chạy theo phương hướng ngẫu nhiên, về sau bởi vì áp chế xúc tu nên mất kiểm soát Phi hành khí một đoạn thời gian, vì vậy Ngô Minh bi thảm phát hiện mình bị lạc.
Phi hành khí hẳn là đi xuyên qua các tầng mây và đến được phía dưới của các tầng mây, khoảng cách vượt qua ít nhất là hàng chục nghìn thậm chí hàng trăm nghìn km, theo tốc độ bay của Phi hành khí này thì khoảng cách này sẽ chỉ nhiều hơn, chứ không ít hơn.
Ban đầu, Ngô Minh định dùng chiếc Phi hành khí này để đến Phong Bạo Vân Thành, nhưng bây giờ có vẻ như trước tiên anh ta cần phải tìm hiểu xem nơi này là ở đâu rồi mới có thể tìm cách quay trở lại.
Nhìn lại Diệp Tử Hân bị mắc kẹt trong vòng vây và bị trói chặt, Ngô Minh mở cửa khoan tàu nhảy ra ngoài.
Gió lạnh từ bên ngoài lập tức thổi qua, trong không khí xen lẫn rất nhiều mùi hôi thối, nhưng Linh nguyên khí ở đây lại dồi dào đáng sợ.
Suy nghĩ một chút, Ngô Minh triệu hồi 'Chúc', chuẩn bị cho nó nhìn xem nơi này là nơi nào.
Độc tố tinh linh gần đây không được triệu hồi ra ngoài, sau khi xuất hiện vào lúc này, nó ngay lập tức vỗ cánh bay vài vòng, chỉ khi nhìn lên mới phát hiện ra môi trường xung quanh.
“Lão đại, đây là nơi nào?” Chúc hoạt động gân cốt một chút, sau đó hỏi Ngô Minh.
Ngô Minh sắc mặt lập tức tối sầm lại, vốn định hỏi Chúc câu này, nhưng lại bị nó hỏi một câu, lập tức nói: “Ta còn muốn hỏi ngươi đấy!”
Vì vậy, Ngô Minh đem những chuyện trước đó xảy ra kể lại cho Chúc nghe, từ khi Ngô Minh tham gia khảo hạch Huyền Phù Thánh Thành rất bận, không rảnh rỗi nên không triệu hồi Chúc. Vì vậy, Chúc chỉ biết Ngô Minh sẽ tham gia khảo hạch, bây giờ nghe nói Ngô Minh đã trở thành Bí thuật học đồ, Chúc tự nhiên rất phấn khích.
Nó tự nhiên biết rõ Ngô Minh khi trở thành một Bí thuật học đồ có ý nghĩa như thế nào.
Phải biết rằng Ngô Minh cũng có Ngàn năm Thạch Tượng Quỷ như A mỗ. Chỉ cần đến thời điểm thích hợp, anh ta có thể nhanh chóng vượt qua 'quá trình chuyển đổi' của Bí thuật học đồ và trở thành một Bí thuật sư thực sự. So với những Bí thuật học đồ khác, Ngô Minh đã có một lợi thế lớn.
Và một khi anh ta trở thành một Bí thuật sư, đó là chân chánh một bước lên mây, nó đi theo Ngô Minh cũng có thể nhận được rất nhiều ánh sáng. Nhưng sau khi nghe câu chuyện của Ngô Minh, nó gật đầu và nói: "Lão đại, ta phải nói là ngài rất may mắn, ta cũng đã nghe nói về Đạo tặc Huynh Đệ Hội. Đó là một tổ chức rất mạnh và bí ẩn, không ai biết có bao nhiêu thành viên của Huynh Đệ Hội và vị trí của họ. Tương truyền có nhiều thế lực và đế quốc lớn có thành viên cấp cao của Huynh Đệ Hội. Lý do tại sao Đạo tặc Huynh Đệ Hội lại hùng mạnh là vì họ đã thâm nhập vào rất nhiều thế lực. Flamenco đó cũng là một người tàn nhẫn, nhưng ta chỉ nghe được một vài tin đồn. Dù sao thì nơi mà các nguyên tố Tinh Linh chúng ta sinh sống cũng rất bế tắc. Tôi chỉ có thể nhắc nhở lão đại, Flamenco đã dám tấn công ngài thì nhất định phải có chỗ dựa vào, ít nhất có người phía sau, nếu không hắn chỉ là một nguyên khí cấp năm cũng không dám trực tiếp đối đầu với Bí thuật sư."
Không thể không nói, Chúc vẫn có khả năng phân tích nhất định. Bản thân nó là một sinh vật của Đệ tứ nguyên khí thế giới, trong những năm tháng khá dài trôi qua cũng đã nghe rất nhiều lời đồn đại, vì vậy có thể đưa ra những lời khuyên xác đáng như vậy.
Ngô Minh tự nhiên cũng nghĩ đến điều này, nếu Flamenco không có người hỗ trợ thì làm sao hắn ta có thể gióng trống khua chiêng tập kích Thuyền bí thuật? Chẳng lẽ Thuyền bí thuật lại dễ bị tấn công như vậy sao? Flamenco không sợ đạo sư của mình là Kerrigan sẽ săn lùng hắn sao?
Điều này quả thực khó hiểu, lúc đầu Ngô Minh từ Thuyền bí thuật bị đuổi giết anh ta còn không có thời gian suy nghĩ kỹ những vấn đề này, nhưng bây giờ sau khi anh ta nghe lời nhắc nhở của Chúc thì cẩn thận suy nghĩ lại.
Việc chặn đánh giữa đường của Flamenco hẳn là một âm mưu, Ngô Minh vẫn chưa biết đối phương định làm gì, nhưng chắc chắn chuyện truy sát mình sẽ không đơn giản như vậy.
Nhưng tạm thời không thể tìm ra mấu chốt, Ngô Minh chỉ có thể đặt toàn bộ nghi vấn xuống trước và tập trung vào phiền toái mà anh ta đang gặp phải lúc này. Anh ta phải tìm ra nơi này là đâu, chỉ có như vậy thì anh ta mới có thể tìm cách quay trở lại Phong Bạo Vân Thành và tiếp tục bắt Đằng Vân Dực Xà.
Thật đáng tiếc Chúc chỉ là một trạch nam đến từ thế giới khác, mới chân ướt chân ráo đi ra khỏi cổng và thậm chí không biết nơi này là đâu.
Đúng lúc này, phía xa đột nhiên xuất hiện một số điểm sáng xanh, thời gian trôi qua, những điểm sáng xanh này nhanh chóng bay tới, tốc độ cực kỳ nhanh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận