Tận Thế Tân Thế Giới

Chương 918: Mượn đao giết người

(Mình mới được bạn Pham11 ủng hộ TLT, rất vui, truyện chỉ còn 29 chương là kết thúc nên sẽ cố gắng up toàn bộ trong tuần này.)
Ngô Minh lúc này đã lấy đi một nửa số Phù triện, nhưng Ngô Minh đương nhiên không động đến những thứ khác, sau đó nói với Đại Bảo rằng anh cần cả năm lá Phù triện công kích, anh chỉ cần một phần trong số Phù triện còn lại, những thứ khác thì không cần kể cả di cốt Phù tổ.
Mặc dù Ngô Minh đã lấy đi tất cả các Phù triện công kích, đám người Đại Bảo chắc chắn sẽ không thiệt thòi, đặc biệt là vì Ngô Minh đã để lại tất cả những gì còn lại của di cốt Phù tổ. Những thứ đồ này đối với Ngô Minh mà nói thì vô dụng, bởi vì anh ta không bị mảnh Tử địa này hút đi sinh mệnh lực, vì vậy tự nhiên sẽ không cần phải bổ sung nó.
Đám người Đại Bảo cũng đồng ý với kế hoạch phân phối này, hiện tại Ngô Minh đang nắm giữ mười lăm Thi binh cấp chín và Phù triện do Phù tổ luyện chế năm xưa, thực lực tiến thêm một bước. Mà Ngô Minh cùng Đại Bảo bọn họ không giống nhau, đám người Đại Bảo đi lạc vào Tử địa và không thể rời đi, bị ép chỉ có thể sinh tồn ở đây, nhưng Ngô Minh vào đây để thu được sức mạnh cùng truyền thừa của Phù tổ, và sử dụng điều này để đối phó với Địa Hạm cường đại.
Không gian tỏa của Tử địa tự nhiên căn bản không khóa được anh ta.
Bây giờ Ngô Minh đã có trong tay Thi binh và Phù triện của Phù tổ, anh dự định đến Tàng thư các để kiểm tra, bây giờ Ngô Minh đã biết Tàng thư các chính là ký ức Phù tổ biến thành, bên trong Tàng thư các đều là năng lực Phù tổ, chỉ cần có thể tiến vào Tàng thư các là có thể thu được năng lực Phù tổ.
Ngô Minh tạm thời không định nói cho đám người Đại Bảo biết chuyện này, nếu anh ta thành công lấy được sức mạnh của Phù tổ và muốn rời đi, đúng là có thể mang theo Đại Bảo bọn họ cùng rời đi.
Sau khi phân chia xong mọi thứ, đám người Đại Bảo đang quay trở lại Thành ngầm để nghỉ ngơi, Ngô Minh lắc đầu và nói: "Đại Bảo, ta có một số việc riêng cần phải giải quyết, vì vậy ta sẽ không quay lại.
"Có chuyện gì sao? Ngươi có cần chúng ta giúp không?" Đại Bảo giờ khắc này đã xem Ngô Minh là huynh đệ, chỉ cần Ngô Minh mở miệng, y nhất định sẽ giúp đỡ.
"Không cần, các ngươi trở về trước đi, nếu như hết thảy thuận lợi thì ta trở lại tìm các ngươi!" Ngô Minh cười nói, thầm nghĩ trong lòng nếu mọi việc suôn sẻ thì ta sẽ đưa tất cả các ngươi rời khỏi nơi chết chóc này và trở về cố hương của từng người các ngươi.
"Được, vậy thì cẩn thận, không được thì tìm chúng ta, hơn nữa bên ngoài rất nguy hiểm, nếu gặp phải thế lực của Các chủ, đánh không lại liền chạy!" Căn dặn vài câu, Đại Bảo bọn họ liền rời đi.
Chỉ còn lại có Ngô Minh, lập tức triệu hồi Lôi Kim Giáp khoác lên người, sau đó nhanh chóng bay đến trung tâm của Tử địa.
Khu vực trung tâm là nơi có Tàng thư các.
Ngô Minh bay cực nhanh, để tránh bị người khác phát hiện thì anh ta bay sát mặt đất, một lúc sau, Ngô Minh đột nhiên phát hiện có thứ gì đó bay từ phía đối diện, trông giống như một Điểu nhân (Người chim).
Người được gọi là Điểu nhân giống như một thiên thần, nhưng dáng dấp gã cũng không dám khen tặn. Không đề cập đến ngoại hình xấu xí, các đường nét trên khuôn mặt càng giống một con quái điểu, sau lưng có một đôi cánh khổng lồ, giống chim hơn là người.
Khi Ngô Minh nhìn thấy Điểu nhân, anh ta ngay lập tức nhận ra Điểu nhân là một trong những thuộc hạ của Căn Yêu. Ngô Minh đã quan sát gã khi anh bước vào Phù khố và anh sẽ không bao giờ nhớ sai.
Làm thế nào Điểu nhân này lại đơn độc ở đây?
Đồng thời, Điểu nhân cũng nhìn thấy Ngô Minh, có một tia hung dữ trong mắt gã ta vào lúc đó. Lần này chính là lén lút đi truyền tin cho thế lực của Các chủ, đây cũng là chiến lược của Căn Yêu định dùng bàn tay của Các chủ để tiêu diệt đám người Đại Bảo. Điểu nhân phụ trách truyền tin cho Hộ vệ Các chủ, Căn Yêu sẽ lấy cớ phát hiện ra một Phù khố mới để lừa đám người Đại Bảo vào hoang dã, khi đó Căn Yêu sẽ không xuất hiện, và chỉ có một số lượng lớn các Hộ vệ Các chủ sẽ xuất hiện ở đó, đến lúc đó cho dù đám người Đại Bảo lợi hại đến đâu cũng chỉ có thể chờ đợi cái chết.
Đây là kế hoạch mượn đao giết người của Căn Yêu.
Nhưng Điểu nhân không ngờ trên đường lại gặp được đội của Đại Bảo, hơn nữa còn là người mới, thay vì kinh ngạc thì lại vui mừng khôn xiết, thầm nghĩ cơ hội cống hiến của mình đã đến.
Căn Yêu hận đám người Đại Bảo đến tận xương tủy nhưng vẫn chưa có cơ hội, bây giờ ở nơi hoang dã thì gã đã một chọi một với người của Đại Bảo, nếu giết được hắn, tin rằng Căn Yêu nhất định sẽ thưởng cho gã rất hậu hĩnh.
Nghĩ đến đây, Điểu nhân trong lòng cười lạnh một tiếng, đột nhiên tăng tốc lao về phía Ngô Minh.
Ngô Minh có thực lực như thế nào, sát ý trong lòng đối phương vừa khỏi thì anh đã cảm nhận được, đối phương đột nhiên tăng tốc cũng không qua khỏi mắt Ngô Minh.
“Tên Điểu nhân này đang làm cái gì?” Ngô Minh trong lòng khó hiểu, nhưng anh căn bản không sợ hãi, Điểu nhân này chỉ có cấp chín, căn bản không có khả năng lay chuyển anh ta.
Trong nháy mắt, Điểu nhân lao tới, cùng lúc đó ngũ trảo thành câu vồ lấy trái tim của Ngô Minh, vừa ra tay dĩ nhiên chính là phải đem Ngô Minh đưa vào chỗ chết.
“Chết đi!” Điểu nhân cười lạnh một tiếng, phảng phất nhìn thấy lồng ngực đối phương mở ra một lỗ máu lớn.
Và ngay sau đó, Ngô Minh tát một cái vào mặt Điểu nhân, trong khoảnh khắc, gã ta cảm thấy như bị một lực cực lớn đánh trúng, cả người trong nháy mắt thay đổi phương hướng di chuyển, giống như một quả đạn pháo rơi xuống đất, thậm chí còn đập một lỗ lớn trên mặt đất.
Ngô Minh lắc mình hơi động, sau đó đã xuất hiện bên cạnh hố lớn.
Phía dưới, một nửa xương trên người Điểu nhân đã gãy, gã ta rên hừ hừ nhưng không thể động đậy, trong đòn tấn công vừa rồi, Ngô Minh đã vận dụng sức mạnh của Chân linh thể, hơn nữa thực lực của anh đã đạt đến nguyên khí cấp mười đỉnh phong. Ngô Minh đã không giết gã vì muốn tra khảo đối phương, nếu không, chỉ cần một tát vừa rồi cũng đủ để tát Điểu nhân đến cái chết.
Anh duỗi tay đem Điểu nhân lôi ra, ném xuống đất, Ngô Minh giẫm lên ngực đối phương, trực tiếp hỏi: "Ngươi tại sao vừa thấy mặt đã công kích ta?"
Đây là điều Ngô Minh không thể hiểu nổi, nhóm Căn Yêu không có thù oán gì, tại sao lần thứ hai gặp mặt thì đối phương lại đột nhiên hạ sát thủ.
Điểu nhân đã bị đánh cho tàn phế, lúc này trong mắt gã ta tràn đầy vẻ sợ hãi, dường như Ngô Minh còn đáng sợ hơn Căn Yêu đó. Điều này cũng không trách ngã được, ngay cả Căn Yêu cũng không thể tùy tiện đánh gã thành nửa phế nửa như vậy, đối với Ngô Minh mà nói, đã là tràn đầy sợ hãi rồi.
Nghe thấy câu hỏi của Ngô Minh và nhìn vào đôi mắt lạnh lùng của anh, gã run lên vì sợ hãi và trực tiếp kể hết mọi chuyện, kể cả mối thâm thù giữa Căn Yêu và Đại Bảo, bao gồm cả việc Căn Yêu lần này bị Đại Bảo thu sạch tàng bảo khố mà quyết định dùng kế mượn đao giết người để giết chết đám người Đại Bảo cũng nói ra.
Bởi vì gã biết người trước mắt này mạnh hơn Căn Yêu rất nhiều, nếu không muốn chết trước mặt một cao thủ như vậy, chỉ có thể thành thật khai báo.
"Ta hiểu rồi!" Ngô Minh cười lạnh một tiếng.
Căn Yêu và Đại Bảo đã có thù hận từ lâu, vốn dĩ chúng muốn thừa cơ hội tiến vào Phù khố để giết đám người Đại Bảo, không ngờ lần này vì có mình mà đám người Đại Bảo đã tiến vào tàng bảo khu chính trước thời hạn và lấy đi tất cả các bảo vật, hành động này đã khiến Căn Yêu phát điên nên đã nghĩ ra một kế hoạch thâm độc như vậy.
Bởi vì không được phép tấn công những người tự do khác trong Thành ngầm, nếu không tất cả những người tự do sẽ đứng dậy và tấn công họ, nên Căn Yêu đã nghĩ đến việc mượn tay người khác.
“Nói như vậy, ngươi đã sớm thông tri các Hộ vệ Các chủ?” Ngô Minh cười hỏi, Điểu nhân chỉ cảm thấy đây là nụ cười ác ma, lập tức gật đầu, kể ra sự tình truyền tin như thế nào.
"Căn Yêu và những người khác ở đâu? Lúc nào động thủ?" Ngô Minh hỏi, đối phương đã trả lời rất nhanh, đánh giá hiện tại Căn Yêu đã tìm thấy đám người Đại Bảo và bắt đầu lừa họ.
Ngô Minh tính toán thời gian, anh và Đại Bảo đã cách nhau hơn hai giờ, hiển nhiên một giờ này là đủ để Căn Yêu thực hiện kế hoạch.
Ngô Minh hiểu rất rõ gia hỏa Đại Bảo này, nếu nghe nói có Phù khố, chắc chắn y sẽ đến đó mà không do dự.
"Nói đi, nơi nào?" Ngô Minh cuối cùng hỏi một câu, nếu như không biết chuyện này ngược lại cũng thôi, nếu biết đám người Đại Bảo gặp nguy hiểm, Ngô Minh nhất định sẽ ra tay giúp đỡ, chỉ hy vọng thời gian vẫn tới kịp.
Điểu nhân không chút do dự nói cho Ngô Minh biết vị trí, nhưng cuối cùng gã trợn mắt nói: “Nơi đó cách nơi này rất xa, Hộ vệ Các chủ đã sớm xuất phát, ngươi không có khả năng đến trước bọn họ, một khi đám Hộ vệ Các chủ đến nơi trước thì đám người Đại Bảo phải chết chắc, nếu ngươi không giết ta, ta sẽ đưa ngươi đến đó, có thể tiết kiệm thời gian cho ngươi!"
Rõ ràng là điều này là Điểu nhân muốn bảo vệ một cái mạng của gã, đáng tiếc Ngô Minh nhìn ra được Điểu nhân này vốn là không có ý tốt, Ngô Minh không có ý định buông tha cho gã, lúc này trừng mắt nhìn gã ta, lập tức thả ra Tử linh ti nhận, Điểu nhân kêu thảm một tiếng, trực tiếp bị phân thây mất mạng.
"Nếu chỉ là bay, ta thật sự không thể nhanh hơn, nhưng ta cũng không nhất định chỉ có thủ đoạn phi hành này!" Ngô Minh thầm nghĩ, sau đó đột nhiên bay lên trời cao, sau đó phóng thích toàn bộ thần thức ra ngoài tra xét.
Lúc này, thần thức của Ngô Minh giống như một làn sóng radar, có ​​thể lan tỏa ra xung quanh, nếu anh cố gắng hết sức thì có thể vươn tới hàng nghìn km hoặc thậm chí xa hơn.
Hiển nhiên, nếu chỉ dùng Thần ấn để na di, Ngô Minh không thể làm được nếu không biết vị trí và địa điểm cụ thể, cho nên hiện tại Ngô Minh cần có tọa độ.
Tọa độ này có thể là khí tức của ai đó, có lẽ Ngô Minh không thể cảm nhận được vị trí của Đại Bảo vì khoảng cách quá xa, nhưng hẳn là anh có thể cảm nhận được khí tức của Hộ vệ Các chủ.
Điểu nhân vừa rồi còn nói nó để lại một tin tức tại một cứ điểm nơi có Hộ vệ Các chủ, hơn nữa cứ điểm đó chỉ cách nơi này một ngàn cây số, cho nên dù là Hộ vệ Các chủ cũng đã xuất phát cũng sẽ không rời khỏi bán kính thần thức của mình.
Cảm giác nhanh chóng lan ra phía ngoài như gợn sóng, cuối cùng Ngô Minh cũng cảm nhận được khí tức Hộ vệ Các chủ, lập tức thôi thúc Thần ấn, không chút do dự na di đến vị trí của đối phương, còn sự tình đi Tàng thư các chỉ có thể lùi lại.
Ở khu vực cách Ngô Minh lúc trước 1800 km, một nhóm mười Hộ vệ Các chủ đang cấp tốc bay về phía trước, vào lúc này, không khí phía trước mấy trăm thước vặn vẹo một hồi, sau đó một người đột nhiên xuất hiện phía trước, chặn đường mười Hộ vệ Các chủ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận