Tận Thế Tân Thế Giới

Chương 680: Tiếp viện Đại Thú Huyệt (1)

Ngay khi Hắc vụ tan đi, Ngô Minh lập tức nhìn thấy trên mặt đất vô số thi thể, những thi thể này nằm rải rác trong khu vực khổng lồ này, một số đã bị phân thành mảnh nhỏ, nhìn thoáng qua quả thực là đếm không hết, con số chắc chắn lên tới hàng trăm vạn.
Trong số đó có một số Cự nhân hình thể to lớn.
Rất nhanh Ngô Minh đã nhận ra những thi thể này hóa ra trước đó là đại quân tụ tập bên ngoài bức tường Hắc vụ, nhưng bọn họ làm sao có thể chết trong Hắc vụ. Ngô Minh nhanh chóng phát hiện ra vấn đề, tuy Hắc vụ đã biến mất, nhưng dường như diện tích của Hắc vụ rõ ràng đã mở rộng ra rất nhiều, cũng bao trùm cả khu vực nơi đóng quân của các đạo quân lúc trước, theo sức mạnh của những Vụ Linh trong Hắc vụ này, muốn tiêu diệt mấy chục vạn đại quân cũng không khó khăn gì lắm.
Có điều Ngô Minh tự hỏi tại sao Hắc vụ đột nhiên không kiểm soát được mà mở rộng ra bên ngoài.
Nghĩ đến hành động của Vu sư Thú nhân lúc trước, Ngô Minh cũng có chút suy đoán, phải biết hơn 20.000 người tiến vào cũng là bị cố ý dẫn vào trong Hắc vụ làm vật hy sinh, rõ ràng là ngay từ đầu Vu sư Thú nhân đã có kế hoạch này. Chỉ là Ngô Minh không biết mục đích thực sự của đối phương, nhưng dù thế nào đi nữa, nguy cơ trước mắt hẳn là đã được tiêu trừ, bởi vì Ngô Minh nhìn thấy từ xa có một đội quân đang tiến tới, dựa theo miêu tả của Huyết Nhận trước đó, một cỗ đại quân này hẳn là Quân đoàn cự thú.
Nhìn kỹ lại, Ngô Minh thật sự nhìn thấy Huyết Nhận cưỡi một đầu Lang thú, phía sau còn có Mặc Mặc Thác, phía sau Mặc Mặc Thác thì thấy quân đoàn có vô số thần thú khổng lồ (Cự thú) cỡ hơn mười mét. Nhìn những con Cự thú này có tứ chi tráng kiện cùng làn da thô và dày thì biết sức chiến đấu cường hãn của chúng, trong khi chúng di chuyển thì cả mặt đất đều run lên. Quả thực, ngay cả đội quân Cự nhân cũng không có sức mạnh đáng sợ như vậy, móng vuốt và hàm răng sắc bén của Cự thú đều là những thứ mà những Cự nhân không có.
Ngô Minh tự nhiên rất hào hứng khi được gặp Mặc Mặc Thác. Mặc Mặc Thác thậm chí còn vui mừng hơn trực tiếp tiến đến ôm lấy Ngô Minh.
"Tớ biết cậu sẽ đến, những người khác còn không tin cho là tớ hồ đồ, thế nhưng tớ biết thời điểm này hướng về ai cầu cứu cũng đều vô dụng, chỉ tìm được cậu mới là thích hợp nhất. Quả nhiên là như vậy, ngay sau khi cậu vừa tới thì Hắc vụ chết tiệt kia đã tiêu tan!” Mặc Mặc Thác ôm lấy Ngô Minh, đắc ý nhìn đám Thú nhân xung quanh dường như là những chỉ huy cấp cao của Thú nhân, hiển nhiên là đang thể hiện ra sự khôn ngoan của mình. Các thống lĩnh Thú nhân cũng là một mặt lúng túng, dồn dập chạy đến chào hỏi Ngô Minh.
Mặc dù hầu hết các Thú nhân đều thô tục và dã man, nhưng quý tộc Thú nhân thế này mặc dù tướng mạo xấu xí, nhưng họ cũng lịch sự và khiêm tốn không kém gì các tinh anh Nhân loại.
Lúc này trong đám mây phía xa từ từ xuất hiện hai bóng dáng một lớn một nhỏ, hóa ra là hai Chiến hạm Nhân Vương Hào đến muộn. Vì tiếp viện Mặc Mặc Thác nên lần này Ngô Minh điều động hai Chiến hạm Nhân Vương Hào duy nhất của mình. Trong số đó, Chiến hạm Nhân Vương Hào thế hệ thứ nhất thì Mặc Mặc Thác đã từng thấy trước đây, và bây giờ anh ta lại thấy Chiến hạm thế hệ thứ hai lớn hơn nhiều lần so với Chiến hạm thế hệ đầu tiên. Mặc Mặc Thác lập tức hưng phấn không chịu nổi, nói cái gì cũng muốn đi lên nhìn xem một chút.
Chỉ bất quá nguyện vọng của anh ta hiển nhiên tạm thời không cách nào thực hiện được.
Vừa lúc đó, nơi xa bay xẹt tới mấy vệt sáng sau đó rơi xuống trước mặt Mặc Mặc Thác, người sau vừa nhìn lập tức biết đây là Thẻ liên lạc. Lúc trước bọn họ bị kẹt bên trong bức tường Hắc vụ nên không thể tiếp nhận bất kỳ Thẻ liên lạc nào, vào lúc này Hắc vụ đã tiêu tán nên mới có thể nhận được.
Vừa nhìn, sắc mặt Mặc Mặc Thác liền biến đổi.
“Vương tử điện hạ, chuyện gì xảy ra vậy?” Huyết Nhận ở một bên lên tiếng hỏi.
"Đây là Đại Thú Huyệt nơi đó phát tới cầu viện. Mấy ngày trước đó ba Cổ Cự Nhân Vương đã dẫn hơn 600.000 quân bao vây Đại Thú Huyệt. Phụ thân và những người khác không thể chống đỡ được, chúng ta phải lập tức dẫn Quân đoàn cự thú đi tiếp viện." Vẻ mặt Mặc Mặc Thác lúc này vô cũng nghiêm túc, giờ khắc này cũng thu hồi tâm tư chơi đùa lúc trước. Anh ta biết rõ tầm quan trọng của Đại Thú Huyệt đối với toàn bộ Đế quốc Thú nhân hơn ai hết, đó là khởi nguồn của Thú nhân, cũng là Thánh địa trọng yếu nhất, một khi bị công hãm thì Đế quốc Thú nhân tất nhiên sẽ chia năm xẻ bảy.
Khác với các Đế quốc khác, Đế quốc Thú nhân bao gồm nhiều thị tộc và bộ lạc, đến lúc đó Cự Nhân nhất tộc lấy Thánh địa thú huyệt áp chế thì chắc chắn sẽ có nhiều thị tộc và bộ lạc phải thỏa hiệp, và thế lực mạnh nhất trong Đệ tứ nguyên khí thế giới sẽ sụp đổ.
Không còn nghi ngờ gì nữa, đây là một trường kiếp nạn cho toàn bộ Đế quốc Thú nhân. Mặc Mặc Thác thân là Vương tử của Đế quốc Thú nhân, anh ta tự nhiên lo lắng hơn bất cứ người nào khác.
Mặc Mặc Thác ngay lập tức ra lệnh cho Quân đoàn cự thú và đội quân Lang kỵ tinh nhuệ lập tức tiếp viện Đại Thú Huyệt.
"Chúng ta cũng đi tham gia náo nhiệt một chút!" Vào lúc này Ngô Minh nói, Mặc Mặc Thác tự nhiên biết đây là Ngô Minh dự định giúp mình. Thành thật mà nói, theo Mặc Mặc Thác thì chuyện này không liên quan gì đến Ngô Minh, lúc trước khi Ngô Thành bị Cự nhân tấn công, Mặc Mặc Thác đã cố gắng hết sức để yêu cầu Đế quốc Thú nhân gửi quân tiếp viện, nhưng tất cả đều bị Hoàng thất của Đế quốc Thú nhân từ chối vì họ không muốn tham gia vào cuộc chiến quá nhanh, càng không muốn đắc tội Cự Nhân nhất tộc.
Bởi vì chuyện này, Mặc Mặc Thác gần như tuyệt giao với phụ hoàng của mình, sau đó vì muốn đưa một nhóm Thú nhân đến giúp đỡ mà không được phép nên anh ta đã vị mạnh mẽ cấm túc, gần đây mới được thả ra.
Có thể nói Mặc Mặc Thác trong lòng thập phần hổ thẹn, bởi vì cảm thấy lúc bạn mình gặp khó khăn thì không ra tay giúp đỡ, lúc này không riêng gì được Ngô Minh cứu ra mà đối phương còn muốn trợ giúp đi tiếp viện Đại Thú Huyệt, tự nhiên hổ thẹn trong lòng Mặc Mặc Thác càng thêm sâu.
Ngô Minh trên đường cũng đã từng nghe Huyết Nhận đề cập đến chuyện này, tuy rằng Mặc Mặc Thác cuối cùng không đến, nhưng Ngô Minh biết không phải là bởi vì đối phương không muốn mà bởi vì hoàn cảnh không cho phép, cho nên cũng không trách anh ta. Ngược lại, nếu để cho Cự Nhân nhất tộc chinh phục Đế quốc Thú nhân thì nhất định cũng không phải chuyện tốt cho phe mình, cho nên nhất định phải chi viện lần này.
Cuối cùng, Mặc Mặc Thác dẫn đầu Quân đoàn cự thú cùng đại đội Lang kỵ binh lập tức hướng về phương hướng Đại Thú Huyệt tiến lên, Ngô Minh đi lên Chiến hạm Nhân Vương Hào, từ không trung tiếp cận, tính toán tốc độ, dĩ nhiên là Chiến hạm Nhân Vương Hào có tốc độ nhanh hơn, bất quá mười mấy phút anh ta đã đến được vị trí Thú Tổ Sơn, nơi có Đại Thú Huyệt.
Đây là trung tâm của Đế quốc Thú nhân, có thể nhìn thấy một thành trì khổng lồ của Thú nhân nhất tộc, bất quá giờ khắc này đã bị ngọn lửa chiến tranh bao phủ. Đội quân Cự nhân đã tấn công ở đây trong ba ngày ba đêm và đã công phá thành trì, đem hết thảy Thú nhân bức bách tiến vào bên trong Đại Thú Huyệt, từ không trung nhìn lại, có thể thấy đại quân đông nghìn nghịt ở bên dưới, và hàng ngàn Cự nhân đang cường công vào Đại Thú Huyệt ở phía trước.
Hàng ngàn Cự nhân cao hơn 20 mét, ngoại trừ Quân đoàn cự thú thì hầu như không ai có thể sánh được với những Cự nhân này trong chiến đấu trên bộ. Lúc này, trong công sự phía trước Đại Thú Huyệt, hàng vạn chiến binh Thú nhân đang ra sức chém giết, dựa vào những công sự vững chãi và cao lớn để chống lại sự tấn công, nhưng rõ ràng, việc bọn họ bại trận chỉ còn là vấn đề thời gian, bởi không chỉ có đội quân Cự nhân mà còn có 3 vị Cổ Cự Nhân Vương với chiều cao khoảng 100 mét.
Đây là sức chiến đấu thực sự quyết định kết quả, ít nhất hiện tại bên phía Thú nhân không có bất kỳ sức mạnh nào có thể chống lại ba Cổ Cự Nhân Vương này.
Ngô Minh trước đó đã tìm hiểu về lịch sử của những Cổ Cự nhân từ Cảnh Tình và Đại Hiền Giả Arrizo, vì vậy anh ta có thể biết được danh tính của ba Cổ Cự Nhân Vương này trong nháy mắt.
Thân cao chín mươi tám mét, cả người mọc đầy nhãn cầu khủng bố Bách Nhãn Cự Nhân, nghe nói Cự nhân này có thể nhìn thấu mọi ngụy trang, bất kể ngày hay đêm, kể cả khi hắn đang nghỉ ngơi và ngủ thì đều có mắt mở to, được cho là vua của sự cảnh giác. Khi Chiến hạm Nhân Vương Hào vẫn còn xa thì gã khổng lồ trăm mắt đã phát hiện ra Chiến hạm và đưa ra cảnh báo.
Thân cao 138 mét Cự nhân Băng Sơn Chi Vương, được bao phủ bởi một lớp băng cứng rắn, đội một chiếc vương miện băng hình lục giác trên đầu và cầm một thanh kiếm dài khổng lồ làm bằng băng trên tay. Chỉ cần một hơi thở có thể ngay lập tức đóng băng dòng sông và đóng băng hàng trăm người thành băng côn.
Cự nhân cuối cùng là Dung Nham Chi Vương, thân người cao hơn 180 mét.
Đúng như tên gọi của nó, Dung Nham Chi Vương cả người toàn là sóng nhiệt, nóng cháy vô cùng, có một số đỉnh núi khổng lồ giống như miệng núi lửa trên lưng, khi tức giận thì hắn ta có thể phun ra dung nham. Luận về sức chiến đấu, Dung Nham Chi Vương này chắc chắn là người cường đại nhất trong ba Cổ Cự Nhân Vương.
Nhìn thấy cảnh này, Ngô Minh cũng cảm thấy da đầu tê dại, tam đại Cổ Cự Nhân Vương, ba gã này thực lực còn hơn cả Nham Thạch Chi Vương, nếu lúc đó ba gã này tấn công Ngô Thành, mặc dù là chính mình trở về cũng không làm nên chuyện gì.
Không thể không nói, là thế lực mạnh nhất Đệ tứ nguyên khí thế giới, Đế quốc Thú Nhân tuyệt đối có thể xưng tụng cường đại, cho dù bị ba Cổ Cự Nhân Vương tấn công thì bọn họ vẫn có thể kiên trì lâu như vậy.
Vào lúc này, mười mấy cao thủ mạnh nhất của Đế quốc Thú nhân đang đối kháng với tam đại Cổ Cự Nhân Vương, những cao thủ này yếu nhất đều là nguyên khí cấp sáu, và mỗi người trong số họ đều có những thủ đoạn đặc biệt, chẳng hạn như Thú nhân ngồi trên một đầu U Linh Lang với chiều dài thân thể hơn mười mét, có thể triệu tập hàng ngàn U Linh Lang để tấn công và cắn xé đối thủ, chỉ là nó một người nhưng lại có thể chống lại Bách Nhãn Cự Nhân, trong những cao thủ Thú nhân khác có Kiếm Thánh thị tộc, cũng có một số cao thủ mà Ngô Minh không nhận ra lai lịch. Mạnh nhất trong số đó vậy mà có thể hóa thân trở thành một con gấu kỳ lạ cao hơn năm mươi mét và có sừng dài trên đầu, và đằng sau hắn có hơn hàng trăm pháp sư Thú nhân tiếp tục ban phước cho con thú gấu khổng lồ này bằng nhiều phép thuật mạnh mẽ, để con thú gấu khổng lồ này có thể đạt đến cấp độ gần với nguyên khí cấp 7. Theo cách này, với sự phối hợp với các Thú nhân khác thì có thể chặn đứng Cự nhân Băng Sơn Chi Vương.
Đối với Cự nhân Dung Nham Chi Vương cuối cùng, có hơn tám cao thủ Thú nhân đã đạt đến nguyên khí cấp sáu đồng thời ngăn cản, và hàng ngàn Thú nhân tế tự thi triển một loại thủy lao khổng lồ để vây nhốt Cự nhân Dung Nham Chi Vương trong đó, nhưng rõ ràng là muốn duy trì thủy lao khổng lồ này thì cần phải tiêu hao rất nhiều nguyên khí, hầu như cách mỗi một lúc thì đêu có một Thú nhân tế tự kiệt sức sẽ ngã xuống đất, và sau đó một Thú nhân tế tự khác sẽ xuất hiện thay thế ngay lập tức. Chính nhờ vào xa luân chiến và mấy chục vạn Thú nhân chiến sĩ cường tráng, lúc này có thể ngăn chặn cuộc tấn công gần như vô địch của kẻ thù.
Chỉ là dù sao việc tiêu hao này cũng không phải là giải pháp lâu dài, một khi Tế tự của Đế quốc Thú nhân hy sinh hết thì sẽ không còn khả năng vây nhốt Cự nhân Dung Nham Chi Vương được nữa. Một khi đối thủ thoát khốn, hệ thống phòng thủ của Đế quốc Thú nhân sẽ sụp đổ ngay lập tức.
Bạn cần đăng nhập để bình luận