Tận Thế Tân Thế Giới

Chương 851: Chiến thắng nghiền áp (2)

Diêu Quần bất ngờ tấn công, đồng thời kích hoạt ba lá bùa, Phan An cũng là xem trợn mắt há hốc mồm kinh hãi không thôi, đừng nói hắn, ngay cả Phù sư làm nhiệm vụ giám sát đằng kia cũng choáng váng.
“Kích hoạt ba lá bùa tấn công cùng lúc, hơn nữa có thể phối hợp ăn ý như thế, người kia là ai, vậy mà lại lợi hại như thế.”
“Ghê gớm, sợ là một tay Phù đồ đã đắm chìm trong Phù pháp hai ba năm cũng khó mà làm được. "
"Ta biết người này, Diêu Quần, là cháu trai của Diêu Sư. Với tài nguyên của Diêu gia tộc thì việc tạo ra một người có tiềm lực vô hạn như vậy là hợp lý. Bất quá đối thủ của hắn cũng thật là xui xẻo, cho dù có lợi hại đến đâu cũng không thể ngăn cản ba lá bùa công kích được!"
"Không sai, xem ra người đầu tiên vượt qua ba bài kiểm tra là Diêu Quần này rồi!"
Trong nháy mắt, hỏa, thủy, phong ba đạo Xà phù đã đến trước mặt Ngô Minh, ngay cả Phan An cũng không kịp phản ứng, hơn nữa lấy thực lực của hắn, ngăn cản hai đạo đã là cực hạn, nếu là ba đạo sợ là phải bị thiệt thòi. Lần này Diêu Quần đột nhiên tấn công có thể nói là nắm thời cơ khá chính xác, vừa ra tay chính là một đòn sấm sét.
Có điều, Ngô Minh sẽ sợ công kích này sao?
Rõ ràng không phải, ngay cả một đòn toàn lực của Quỷ Hạm Vũ thì Ngô Minh cũng có thể bị chặn lại, trình độ công kích của Diêu Quần này quả thực chính là trò trẻ con. Ngô Minh lập tức duỗi ra lòng bàn tay, đón lấy cả ba đạo Xà phù.
Chỉ với một tay đã nắm lấy ba đạo Xà phù, một màn này không thể nghi ngờ còn gây chấn động hơn so với việc Diêu Quần kích hoạt ba lá bùa tấn công, hoặc là nói dùng từ chấn động đã không cách nào hình dung tâm tư của mọi người, có thể nói bọn họ chưa bao giờ từng nghĩ, có người dĩ nhiên có thể dùng một tay đỡ lấy Phù triện công kích.
Không cần phải nói đến những người tham gia kiểm tra đó, thậm chí là Phù sư giám thị bài kiểm tra Phù đồ cũng là trái tim dừng lại, một mặt không dám tin tưởng.
Ngay sau đó, Ngô Minh bước tới một tay tát vào mặt Diêu Quần, người sau ngã xuống đất mà không hề phản kháng, cú tát này thực sự tát cho hắn hôn mê bất tỉnh. Bởi vì điều kiện để vượt qua bài kiểm tra là phải đánh bại hai người kiểm tra, vì lẽ đó Ngô Minh đã tát một trong những người bạn đồng hành của Diêu Quần ngã xuống đất.
Toàn bộ quá trình chỉ diễn ra trong vài giây, khi mọi người kịp phản ứng, Diêu Quần và con quỷ xui xẻo đã ngã xuống đất, trên mặt còn lưu lại dấu tay đỏ chót, gò má sưng vù.
Toàn trường lặng im không hề có một tiếng động, ngay cả Đồ Long cũng không ngờ Ngô Minh lại hung mãnh như vậy, tát thẳng vào mặt. Không nói đến Diêu Quần, Ngô Minh không chút lưu tình mà tát cho hắn ta bất tỉnh, ai cũng có thể tưởng tượng được chuyện này gây chấn động đến mức nào. Có lẽ người duy nhất không cảm thấy bất ngờ chính là Tinh Hà đang bí mật quan sát Ngô Minh từ xa, hắn hiểu rõ năng lực của Ngô Minh hơn ai hết.
Hắn ta vẫn nhớ cảnh lúc trước Ngô Minh nháy mắt hạ gục Thiên Khải kỵ sĩ, trọng thương Quỷ Hạm Vũ, so với Thiên Khải kỵ sĩ, Diêu Quần quả thực chính là giun dế cũng không bằng.
"Phan huynh, Đồ Long, ta đi trước một bước, chờ các ngươi phía trước!” Ngô Minh vẻ mặt lãnh đạm. Anh đương nhiên biết sẽ mang đến bao nhiêu kinh ngạc và chấn động, thế nhưng người ăn mày đã kêu mình vượt qua bài kiểm tra Phù đồ đồng thời đi kiểm tra Phù sư, đến lúc đó tất nhiên cũng sẽ huyên náo mọi người đều biết, một khi đã như vậy, liền gây ra một cú chấn động trước. Ngoài ra, Ngô Minh đối tốt với người khác cũng tiền đề, nếu có ai muốn đối phó với mình, vậy anh chắc chắn sẽ không hạ thủ lưu tình.
Nhìn thấy Ngô Minh nghênh ngang đi ra ngoài, ánh mắt của mọi người đều hiện lên vẻ sợ hãi sâu sắc, thậm chí có một ít cường giả cũng phải rùng mình, bọn họ muốn nói gì đó, nhưng sau khi nhìn thấy ánh mắt của Ngô Minh lại thành ra không thể nói nên lời.
"Người này không đơn giản, vốn dĩ hắn đánh gục người Diêu gia thì ta còn dự định giáo huấn hắn vài câu, nhưng hiện tại xem ra may mà ta kìm lại được. Không biết người này đến tột cùng có lai lịch gì, sợ là cũng phải cao hơn so với Diêu Quần."
Trong lòng Phù sư suy đoán, dù sao chuyện này cũng nằm trong phạm vi quy định, hơn nữa xuất thủ trước chính là Diêu Quần, coi như là người Diêu gia tìm đến cũng không sợ, có điều cũng phải xem Diêu Quần bị thương như thế nào trước đã, nếu như thật chết người thì lớn chuyện rồi.
Vừa mới kiểm tra, Phù sư liền thở phào nhẹ nhõm, Diêu Quần chỉ mới ngất đi, cũng không có vấn đề gì nghiêm trọng, chuyện này rất dễ xử lý.
Ngay lập tức, hắn nhờ mọi người khiêng hai người ngất xỉu đi rồi nói với những người thi còn lại đang còn bàng hoàng: “Các ngươi làm gì vậy, tiếp tục a!”
Lúc này mọi người mới có phản ứng và bắt đầu thử thách của riêng mình.
Ngô Minh, người đã vượt qua ba cấp, bây giờ đang ở trong một hội trường khác, khi anh ta đến thì hóa ra không có ai, hiển nhiên, Ngô Minh là người đầu tiên vượt qua ba cấp.
Nhìn xung quanh, Ngô Minh cảm thấy nhàm chán, nên đơn giản tìm một chỗ ngồi xuống bắt đầu nhắm mắt nghỉ ngơi. Đợi mười mấy phút thì mới có người tiến vào nơi này, nhìn thấy Ngô Minh dĩ nhiên là sợ đến run người, ôm quyền thi lễ sau đó vội vàng né tránh. Người này rõ ràng đã nhìn thấy thực lực đáng sợ của Ngô Minh từ trước, vì vậy hắn đã coi Ngô Minh là đối tượng không được trêu chọc.
Người, càng ngày càng nhiều.
Đại sảnh này vốn dĩ rất rộng rãi, nhưng càng ngày càng đông đúc vì càng ngày càng có nhiều người, nhưng trong vòng mười mét xung quanh Ngô Minh không có ai tới gần, đây là kính nể đối với cường giả. Ngay cả một số người từ khu vực khảo nghiệm khác tới đây cũng không biết thủ đoạn của Ngô Minh, nhưng khi thấy những người khác sợ hãi Ngô Minh như sợ hổ thì họ cũng vô thức tránh đi, để không gây ra phiền phức không đáng có.
"Điền huynh, đã lâu không gặp!"
"Đã lâu không gặp, không nghĩ tới Thiệu huynh ngươi cũng quá tam quan. Từ nay về sau thì chúng ta đều là Phù đồ rồi.”
“Đúng vậy, lấy thực lực hai ta lẽ ra nên như vậy, đúng rồi, Điền huynh, ta muốn hỏi ngươi một chuyện, người kia là chuyện như thế nào, tại sao mọi người lại sợ anh ta như vậy? "
"Suỵt! Nhỏ giọng thôi, ngươi không biết là chuyện bình thường, người này không cùng khu vực thử nghiệm với chúng ta. Để ta nói cho ngươi biết, người kia tuyệt đối không nên chọc, lai lịch tuyệt đối lớn, biết Diêu Quần không?"
"Biết a, có người nói rất có thiên phú, là người Diêu gia, rất có bối cảnh, nghe nói hắn và Phan An chắc chắn là hai người đứng đầu trong lần kiểm tra này!
"Rắm thối, Diêu Quần bị đào thải rồi, chính là người kia đã hạ thủ. Diêu Quần dùng ba loại Xà phù công kích người kia, ta nghĩ ngoại trừ Phù sư thì ngay cả một số Phù đồ kỳ cựu cũng chắc chắn sẽ không thể ngăn cản, không ngờ người đó chỉ dùng tay đã chặn đòn công kích của hắn, sau đó một bạt tai liền đánh Diêu Quần hôn mê bất tỉnh, lần này Diêu Quần mất sạch mặt mũi rồi, về sau sợ là không kiêu ngạo nổi nữa đâu!”
"Ông trời, còn có chuyện này? Người kia làm sao có khả năng lợi hại như vậy!"
"Không tin ta, ta chính mắt nhìn thấy, nếu ngươi nghĩ mình cường đại thì có thể đến khiêu chiến người đó!"
"Quên đi, ngay cả Diêu Quần cũng có thể bị tát choáng váng. Ta đi tới nhân gia một ngón tay cũng đã đánh chết ta rồi!"
Xung quanh không ngớt tiếng bàn luận, mặc dù Ngô Minh có thể nghe thấy nhưng anh giả vờ như không nghe. Lúc này, Ngô Minh nhìn thấy Tinh Hà cũng đã vượt qua ba cấp, và vẫn đang ẩn nấp ở phía xa. Sau đó, Phan An và Đồ Long cũng đã vượt qua khảo nghiệm, thực lực của Phan An thì có thể vượt qua ba cấp trong dự kiến, nhưng Đồ Long lại có thể vượt qua ba cấp trong khu vực tinh anh, nhất định phải nỗ lực rất nhiều.
Hai người không sợ Ngô Minh nên đi tới, lúc này Phan An càng thêm khâm phục Ngô Minh, nếu như không phải thời điểm không đúng, hắn sợ là lập tức sẽ cùng Ngô Minh dập đầu kết nghĩa anh em.
Lúc này, Tinh Hà mới thực sự đi tới, Phan An và Đồ Long lập tức sửng sốt, sau đó nói với Ngô Minh: “Ngô ca, bằng hữu ngươi sao?"
“Không!” Ngô Minh trả lời chắc chắn, Tinh Hà xác thực không tính là bằng hữu, mà là kẻ địch.
“Vậy ta sẽ đuổi tiểu tử này đi!” Phan An mới vừa nói xong, Tinh Hà đối diện lại nói: “Ta là đồ đệ của Thiền Sư, ngươi cũng không phải đối thủ của ta, tránh sang một bên, ta có một ít lời muốn nói với Ngô Minh. "
Nói xong, trên người tỏa ra một luồng uy thế. Bản thân Tinh Hà thực lực không yếu, nhưng hắn ta đã gặp phải kẻ địch quá mức cường hãn, ở đây thì hắn vẫn rất cường đại, thân thể đạt tiêu chuẩn sinh vật cấp bốn, tuyệt đối không phải Phù đồ bình thường thậm chí là Phù sư có khả năng chống lại.
Phan An mặt đầy mồ hôi lạnh, hiển nhiên có chút không nhịn được, Ngô Minh lập tức nói: "Tinh Hà, ngươi muốn chết sao?
"Không muốn!" Tinh Hà nghe Ngô Minh mở miệng, lập tức rút lại uy thế, đánh giá cũng biết không thể cùng Ngô Minh đơn độc trò chuyện, đơn giản nhỏ giọng nói: "Ta không phải kẻ thù của ngươi, chuyện trước kia đều là hiểu lầm, mặc kệ ngươi có tin hay không thì Thiền Sư đang muốn tìm ngươi, hơn nữa tuyệt đối ý đồ không tốt, ngươi phải cẩn thận!"
Nói xong liền xoay người rời đi, không chút nào dừng lại.
Tinh Hà lần này nhưng thật ra làm cho Ngô Minh có chút ngây người, thầm hỏi người này có ý gì? Đây có phải là để nhắc nhở bản thân? Nhưng tại sao? Tinh Hà này không nợ mình bất cứ thứ gì, thành thật mà nói, còn là kẻ thù của nhau, có địch nhân nào lại mật báo cho mình hay sao?
Ngô Minh bên này đang suy nghĩ, trong khi Đồ Long và Phan An ở đằng kia đã rất chấn động khi nghe thấy từ 'Thiền Sư'.
“Thiền Sư là ai?” Ngô Minh hỏi, nếu người được gọi là Thiền Sư này đang tìm mình và ý định không tốt, anh phải tìm hiểu xem đối phương đến từ đâu.
"Ngô huynh, ở Long Hổ Sơn, Thiền Sư tuyệt đối xem như là một trong những Phù sư mạnh nhất, nói về thực lực thì e rằng có thể xếp vào top 20 của Long Hổ Sơn. Ngay cả ông nội của ta cũng phải kiêng kỵ hắn." Phan An đã nói danh tính và thực lực của Thiền Sư trong một câu.
Ngô Minh gật đầu, nếu đúng như vậy thì quả thật là rắc rối, thực lực của ông nội Phan An thì Ngô Minh đã cân nhắc, chắc chắn mạnh hơn rất nhiều so với Thiên Khải kỵ sĩ, thậm chí còn hơn cả Quỷ Hạm Vũ. Ngay cả ông nội của Phan An cũng kiêng kỵ người này, thực lực như thế nào không cần nói cũng đã biết.
Nhưng như vậy thì lại thế nào?
Cho dù là Quỷ Hạm Vũ thì Ngô Minh cũng đã thịt hắn ta, cho dù đối phương lợi hại đến đâu, lại có thể cường đại hơn Huyền Hạm hay sao?
Huyền Hạm thì Ngô Minh còn không sợ, cho nên cũng không cần nói cái gì mà Thiền Sư, đương nhiên trong lòng Ngô Minh cũng có đề phòng, nhưng nơi này còn có vấn đề, tại sao Tinh Hà lại nhắc nhở mình.
Hắn nói hắn là đồ đệ của Thiền Sư, mà Thiền Sư lại đang đi tìm mình, hắn trực tiếp mật báo chẳng phải là càng tốt hay sao?
Nghĩ tới nghĩ lui, Ngô Minh đơn giản bỏ qua, trước hết xử lý chuyện bây giờ lại tính. Người thi vượt qua tam cấp đã đến đây rồi, theo như lời Phan An nói thì sẽ có rất nhiều Phù sư đến chọn Phù đồ, kể từ đó, Phù đồ cũng liền có thể bái sư học tập Phù pháp.
Tất cả mọi người đều bị dẫn ra bên ngoài, bên ngoài đã có rất nhiều Phù sư đứng sẵn, ước tính số lượng lên đến hàng nghìn, đây là những tinh anh đã thông qua, tự nhiên là đối tượng tranh giành của mọi người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận