Tận Thế Tân Thế Giới

Chương 910: Tìm Phù tổ

Ngô Minh lúc này mồ hôi đầm đìa, vừa rồi Nhị tổ Thiên sư vào thời khắc mấu chốt đã hao hết sức lực, không cách nào duy trì hình thái rút ​​vào trong cơ thể Ngô Minh, lúc này Ngô Minh chỉ có thể xông ra ngoài, miễn cưỡng vận dụng Thần ấn đem ngụy không gian khống chế lại. Giờ khắc này Ngô Minh lau mồ hôi trán, nghe được âm thanh phía dưới lập tức sững sờ cúi đầu nhìn lại, nhìn thấy đại quân đang dùng ánh mắt sùng bái nhìn mình.
Ngô Minh không hiểu tình hình, anh ta vẫy tay với quân đội, gật đầu với Lưu Bân, sau đó lập tức sử dụng Thần ấn để di chuyển, anh ta phải tiếp tục để Nhị tổ Thiên sư bố trí đại trận, không dám lãng phí thời gian.
Nhưng anh không biết mình vừa rời đi, thủ thành vốn định liều mạng chống cự lập tức đầu hàng.
Bọn họ cũng đã nghe nói qua uy danh của Nhân Vương Ngô Minh, nhưng mắt thấy tai nghe là hai chuyện khác nhau, hiện tại tận mắt chứng kiến ​​thực lực của Nhân Vương Ngô Minh, quân thủ vệ lập tức kinh hãi, không chút do dự đầu hàng.
Vì vậy, Lưu Bân dễ dàng chiếm được tòa thành này và một số lượng lớn lãnh thổ đằng sau nó.
Nhưng Ngô Minh căn bản không biết loại chuyện này, đương nhiên, cho dù Ngô Minh biết thì anh cũng sẽ không để ý chuyện vặt vãnh như vậy, hiện tại Cửu Cung Không Gian Tỏa mới là đại sự, bởi vì cũng không ai biết Địa Hạm lúc nào sẽ giết trở về.
Cuối cùng vào ngày thứ bảy, Nhị tổ Thiên sư vừa nghỉ ngơi vừa phối hợp với Ngô Minh đã bố trí xong Cửu Cung Không Gian Tỏa mạnh mẽ.
Lúc này Ngô Minh đã kiệt sức, nhưng may mắn là đã bố trí thành công.
"Nhị tổ Thiên sư, Cửu Cung Không Gian Tỏa thật sự lợi hại như lời ngươi nói sao?" Ngô Minh lúc này bay lên rất cao, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, có thể nhìn thấy trên bầu trời một hư ảnh to lớn không gì sánh được, đó là một trong những ngụy không gian, ngoài ra, còn có chín mươi chín cái.
Những ngụy không gian này đều dựa theo quy luật nhất định không ngừng thay đổi vị trí, có thể dùng quy luật không gian đặc thù cất giấu Nguyên khí thế giới trong đó, người không biết tình huống cụ thể không thể nào tìm được tới đây.
"Ngươi không tin, ngươi có thể thử một chút!" Nhị tổ Thiên sư giờ phút này trong không gian thần thức Ngô Minh có chút uể oải, bảy ngày qua hắn đều rất mệt mỏi, nghe ngữ khí hoài nghi của Ngô Minh, lập tức khó chịu.
"Thử thì thử!" Ngô Minh cũng không rõ ràng, lập tức cầm Thần ấn trong tay, vươn tay, mở ra một thông đạo Vòng xoáy bảy màu thông hướng không gian khác.
Đặc điểm của Cửu Cung Không Gian Tỏa sẽ chỉ đề phòng những người tiến vào, vì vậy khi rời đi sẽ không có vấn đề gì, chẳng bao lâu Ngô Minh đã tiến vào chiều không gian thứ nhất, nhưng khi Ngô Minh có ý định quay trở lại Nguyên khí thế giới, anh thấy mình đã đến một không gian không thể giải thích được.
Ngô Minh ngay lập tức biết mình đã bước vào một ngụy không gian.
"Thú vị!" Ngô Minh cười cười, tiếp tục thông qua Thần ấn mở ra thông đạo, nhưng mỗi lần như vậy anh ta chỉ có thể tiến vào ngụy không gian, có đôi khi sẽ gặp phải một ít Trận pháp công kích, đây đều là Ngô Minh tự mình bố trí, cho nên Ngô Minh cũng không bị phiền phức gì.
Sau khi thử cả chục lần. Ngô Minh cuối cùng cũng biết những gì Nhị tổ Thiên sư nói là sự thật, Cửu Cung Không Gian Tỏa thực sự là một thủ đoạn rất mạnh mẽ, anh ta vắt óc nghĩ ra cách phá nó, mãi đến khi Nhị tổ Thiên sư nói với Ngô Minh cách chính xác để vào thì Ngô Minh mới có thể vào Nguyên khí thế giới.
"Được, rất tốt, cứ như vậy, cho dù là Địa Hạm cũng tuyệt đối không có cách nào dễ dàng tiến vào Nguyên khí thế giới, như vậy ta mới có thể mạnh dạn tăng cao thực lực của mình!" Ngô Minh giờ khắc này tâm tình khoan khoái, trong thời gian này, Thiên Hạm cũng không ngừng dạy Ngô Minh cách kiểm soát thời gian. Mặc dù Ngô Minh có tăng lên, nhưng anh ta vẫn còn lâu mới có thể đối phó với Địa Hạm.
Nhưng Ngô Minh không định đợi ở đây nữa, anh muốn lập tức đi tìm nơi Phù tổ đã chết, để tìm cơ hội của chính mình.
Trở lại Ngô Thành, Ngô Minh nói cho mọi người biết kế hoạch của mình, những người khác đều ủng hộ anh, nhưng lần này Ngô Minh dự định đi một mình, hiển nhiên khó tránh khỏi lại một lần nữa chia tay mọi người, loại khổ sở này chỉ có thể tự mình cảm nhận.
Đặc biệt là khi Ngô Minh ôm con trong tay và cảm nhận được cảm giác làm cha độc nhất vô nhị, Ngô Minh càng không muốn rời đi.
Nhưng Ngô Minh biết mức độ nghiêm trọng, nếu anh ta không giết Địa Hạm thì thời gian tận hưởng loại hạnh phúc này sẽ chỉ tồn tại trong một thời gian ngắn.
Vì những người mình yêu thương, Ngô Minh phải làm mọi cách để nâng cao sức mạnh của mình, sau đó tiêu diệt Địa Hạm.
Ngày thứ hai, Ngô Minh bắt đầu rời đi, lần này Kerrigan cũng muốn đi theo nhưng Ngô Minh từ chối, Kerrigan là cao thủ nguyên khí cấp mười, có nàng ở trong Nguyên khí thế giới thì Ngô Minh mới có thể yên tâm.
Mà lần này Ngô Minh đi tìm nơi Phù tổ nằm xuống, cũng không biết mình sẽ gặp phải chuyện gì, anh có Thần ấn nên có thể tự do ra vào, mặc dù Kerrigan đạo sư rất mạnh, nhưng chung quy sẽ làm Ngô Minh phân tâm, vì lẽ đó chẳng bằng lưu nàng lại.
Đối với quyết định của Ngô Minh, Kerrigan đạo sư không nói nhiều, nàng tự nhiên biết chỉ có đảm bảo sự ổn định của hậu phương thì Ngô Minh mới có thể trút bỏ mọi gánh nặng để đối phó với Địa Hạm.
“Đã như vậy, vậy ngươi yên tâm đi, có ta ở đây, nơi này hết thảy đều sẽ không có chuyện gì!” Kerrigan đạo sư tự tin nói.
Thật vậy, với nguyên khí cấp mười của nàng ấy, không có sự tồn tại nào trong Nguyên khí thế giới có thể cạnh tranh với nàng.
Nói lời tạm biệt với mọi người, Ngô Minh nhìn Lý Hạ, Thích Đình, Tích Hi, Tinh Toa cùng Y Y, cũng như những người bạn và anh em của mình, kiên quyết mở một thông đạo Vòng xoáy bảy màu với Thần ấn, rồi quay người bước vào.
Biết rằng lối đi phía sau đã bị đóng, trong đầu Ngô Minh vẫn còn hình ảnh Ngô Thành quen thuộc, giọng nói quan tâm và tin tưởng của mọi người.
“Chờ ta, ta nhất định sẽ trở lại, ta thề!”
Ngô Minh ánh mắt kiên định nói, lúc này anh buông xuống tất cả gánh nặng, dự định thực hiện trận chiến cuối cùng.
"Nào, đừng xúc động, tiểu tử ngươi sau này sẽ có rất nhiều ngày tốt đẹp, nhưng ta cùng Thiên Hạm số khổ, chết rồi đều không sống yên ổn, còn phải giúp tiểu tử ngươi này, con mẹ nó quả là nợ mà!" Nhị tổ Thiên sư không vui kêu lên.
So với Nhị tổ Thiên sư kiệt ngạo khó thuần, Thiên Hạm trầm ổn hơn rất nhiều, có chuyện gì cũng không nói nhiều, chỉ nói cho Ngô Minh biết cách điều khiển thời gian thông qua Thần ấn.
Người bình thường tuyệt đối không có khả năng tìm được địa phương Phù tổ chết đi, cho dù là ở Long Hổ sơn, cũng không ai biết Phù tổ chôn cất ở đâu, đối với nhân vật truyền thuyết như vậy, bọn họ chỉ có thể nghe truyền thuyết.
Cũng may, Ngô Minh có Nhị tổ Thiên sư trong cơ thể, và Nhị tổ Thiên sư là do tàn hồn của Phù tổ biến thành, nếu ai biết Phù tổ chết ở đâu thì chỉ có Nhị tổ Thiên sư là người biết rõ nhất.
"Đi thôi, dù sao ta vẫn luôn là người chịu thiệt. Trong thế giới rộng lớn, không biết tồn tại bao nhiêu không gian, muốn tìm được nơi Phù tổ đã chết cũng không dễ dàng, hơn nữa nơi đó lại cực kỳ nguy hiểm. Cho dù có thực lực của ngươi đi tới không hẳn có thể bình yên vô sự, cho nên vẫn là câu nói kia, tận dụng thời gian để nâng cao thực lực đi!" Nhị tổ Thiên sư nói xong, liền để Ngô Minh lấy Chân linh thể ngưng kết thành một chiếc phi thuyền, chuyện như vậy Thiên Hạm am hiểu, mà Ngô Minh lúc này dưới sự khống chế của số lượng rất lớn Chân linh thể, ngưng tụ ra một phi thuyền đơn thuần dài hơn 30 mét cũng không thành vấn đề.
Lập tức, Ngô Minh tiến vào phi thuyền, do thần thức Nhị tổ Thiên sư điều khiển, chính Ngô Minh ngồi khoanh chân ở trong phi thuyền, nhắm mắt lại, bắt đầu tiến nhập không gian thần thức cùng Thiên Hạm học tập phương pháp kiểm soát thời gian.
Nhị tổ Thiên sư điều khiển phi thuyền, có lúc xuyên không, có lúc mở ra một thông đạo, cứ như vậy bay đi bảy tám ngày, xuyên qua không biết bao nhiêu không gian mới tiến vào một thế giới.
Thế giới này rất lớn, vô tận, trống rỗng, và có một đại lục ở cực xa, nó rất khổng lồ, ít nhất phải lớn hơn nhiều lần so với Long Hổ Sơn Tinh.
Khi đến đây, Nhị tổ Thiên sư đánh thức Ngô Minh và nói với anh đã đến.
Ngô Minh nhận thấy trong vùng ngoại vi chưa từng có này cũng có một số ngụy không gian, nhưng số lượng cực kỳ ít, không phức tạp như Cửu Cung Không Gian Tỏa.
Rõ ràng, khi Phù tổ chết ở đây, ông ấy chắc chắn đã làm trước một số thủ đoạn, nhưng Nhị tổ Thiên sư nói với Ngô Minh thủ đoạn của Phù tổ không hạn chế người khác vào, nhưng hạn chế những người đã vào rời đi, nói cách khác, nếu không có thủ đoạn đặc thù, một khi đi nhầm vào đây thì rất khó rời đi.
Đương nhiên, cái này cũng không giới hạn Nhị tổ Thiên sư, Nhị tổ Thiên sư biết đường rời đi, cho nên nói cho Ngô Minh không cần lo lắng.
Lúc này, Ngô Minh nhìn thấy lục địa huyền phù phía xa trong hư không liền ngây ngẩn cả người, bởi vì sau khi anh nhìn kỹ lại phát hiện căn bản không phải là lục địa, mà là một bức tranh huyền phù trong hư không.
Một bức tranh rất lớn.
Sau khi từ từ tiếp cận mới phát hiện ra bức tranh này cực kỳ chân thực, có thể nói là tuyệt đối không thể phân biệt được thật giả, thậm chí đây còn là một lục địa riêng biệt, một thế giới sinh động.
Trên bức tranh này, núi non, sông hồ đều đẹp, kỳ trân dị thú càng là kinh ngạc cực kỳ, không nói đến Ngô Minh, ngay cả Thiên Hạm cũng không thốt nên lời khi nhìn thấy tất cả những điều này qua đôi mắt của Ngô Minh.
"Đây... Nơi này chính là địa phương Phù tổ ngã xuống (chết) sao?" Ngô Minh kinh ngạc nói, anh há có thể không kinh ngạc sao, bức họa này coi như là kết giới lớn đến mức không có giới hạn, không cần hỏi, có thể được thực hiện chuyện này phải là Phù tổ huyền thoại được gọi là người mạnh nhất trong truyền thuyết.
"Đúng vậy, không gian này là do Phù tổ mở ra. Khi đó, Phù tổ dùng hư không làm tranh vẽ, tư tưởng làm bút vẽ, chân linh làm mực. Ông ấy đã vẽ một bức tranh cuộn như vậy, sau đó hình thành một thế giới duy nhất. Xác thực là khiến người ta nhìn mà than thở!” Nhị tổ Thiên sư lúc này không khỏi cảm thán một tiếng.
"Nói như vậy, Phù tổ chính là chôn thi thể ở trong bức tranh này sao? Chúng ta nên làm như thế nào?" Ngô Minh lại hỏi, mảnh bức tranh này cực kỳ khổng lồ, so với Trái đất sau khi bị trải phẳng còn lớn hơn rất nhiều, muốn tìm một vật ở chỗ này, khó khăn trong đó có thể tưởng tượng được.
"Yên tâm đi, có ta ở chỗ này, tìm được nơi chôn thi thể Phù tổ chỗ rất đơn giản!" Lúc này Nhị tổ Thiên sư đánh cam đoan, Ngô Minh cũng có chút yên tâm, nhưng lúc này, Thiên Hạm đột nhiên nhắc nhở: "Cẩn thận, có thứ gì đó đang tiến về phía chúng ta!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận