Tận Thế Tân Thế Giới

Chương 472: U Linh Nữ vương (1)

Đương nhiên, lần này họ không thực sự dành 1000 Thẻ nguyên khí để chữa trị vết thương nhỏ cho một U Linh Chiến binh. Đúng như dự đoán của Ngô Minh, sau khi U Linh trên Tái Trác Hào đã biết Trầm Thuyền cốc ​​có một vị Y sư có thể chữa khỏi bất cứ thương thế nào nên cũng để ý.
Bởi vì Nữ vương cường đại của họ lúc này đang phải chịu đựng đau xót tra tấn.
Mặc dù tại hội giao dịch trước đó, U Linh trên Tái Trác Hào đã tốn hao giá tiền rất lớn mua thành công Hải yêu nhất tộc có thể mở một số khoang thuyền bí ẩn trên 'Con tàu lớn', nhưng điều này không hoàn toàn đảm bảo họ có thể chữa lành cho U Linh Nữ vương của mình. Vì vậy, bất cứ cơ hội nào để chữa lành cho Nữ vương của họ thì U Linh trên Tái Trác Hào cũng sẽ không buông tha, cho dù 'Y sư' này dường như cũng không đáng tin cậy. Suy cho cùng, chú ý không có nghĩa là tin tưởng thực sự, càng không có khả năng để cho đối phương trực tiếp trị liệu cho U Linh Nữ vương, nên U Linh mới cử người đến dò xét kiểm tra một chút.
Tuy nhiên, kết quả của cuộc kiểm tra này khiến cho U Linh quý tộc hết sức cao hứng, hơn nữa lại phù hợp với mong đợi của hắn ta, có thể nhẹ nhàng trị khỏi cho một U Linh Chiến sĩ như vậy, nói không chừng thật sự có thể trợ giúp đối với thương thế của Nữ vương.
Vì vậy lúc này, 'Y sư' Ngô Minh đã trở thành một sự tồn tại rất quan trọng trong mắt của U Linh.
“Chúng tôi vẫn còn một bệnh nhân cần anh chữa trị. Nếu có thể chữa khỏi cho nàng ấy, chúng tôi có thể trả cho anh 100.000 Thẻ nguyên khí!” Thái độ của U Linh quý tộc lúc này cũng đã hạ thấp tư thái của mình.
Ngô Minh đã đợi câu này của U Linh quý tộc từ lâu, đối phương trả giá lớn như vậy, cơ hồ có thể cho Ngô Minh xác định đối tượng được trị thương lần này chính là U Linh Nữ vương.
Nhưng ngoài mặt, Ngô Minh vẫn phải giả vờ như không biết nên nói thẳng: “Ngày mai cứ đưa bệnh nhân của các ngươi tới, yên tâm, ở chỗ này của ta hiện tại chưa có người bị thương nào không thể cứu chữa.”
“Ngươi nói là để cho... nàng tới nơi này? Không được, lần này ngài cần phải đi với chúng tôi, hơn nữa chúng tôi không thể đợi đến ngày mai, chúng ta phải đi ngay bây giờ! " U Linh quý tộc hiển nhiên có chút căm tức, nếu như không phải có việc cầu người mang mặt nạ này, hắn đã bỏ đi từ lâu rồi.
Cuối cùng, sau một hồi thảo luận Ngô Minh mới đồng ý, hơn nữa U Linh quý tộc không cho phép Ngô Minh mang theo những trợ thủ khác, chỉ có thể một người đến đó. Ngô Minh cũng đã đoán trước được chuyện này cũng không nói gì thêm, chỉ phân phó Tích Hi trông coi thuyền, sau đó theo ba U Linh rời đi.
Trước sự ngạc nhiên của Ngô Minh, bên ngoài vậy mà có một chiếc xe ngựa đang đợi.
Cỗ xe này rất sang trọng, như thể nó đến từ cung điện, chất liệu và các chi tiết đều không chê vào đâu được, thậm chí có thể thấy một số đồ trang trí và chạm khắc trên cỗ xe rất tinh xảo và có nét riêng.
Phía trước cỗ xe là ba con ngựa U Linh.
Không giống như những con ngựa U Linh mà Ngô Minh đã từng thấy, ba con ngựa U Linh này cũng không thể phi hành, chúng phải chạy trên mặt đất, trên lưng còn đeo những trang sức đặc biệt lộng lẫy, đội mũ sắt đặc chế, trong đôi mắt lộ ra U Linh chi Hỏa nồng đậm.
U Linh quý tộc hướng dẫn Ngô Minh cùng nhau đi lên cổ xe ngựa, sau đó để cho hai U Linh chiến sĩ ngồi ở phía trước. Một tiếng roi da giòn vang, xe ngựa bắt đầu di chuyển nhanh chóng.
Phải nói rằng xe ngựa U Linh tốc độ rất nhanh, hơn nữa thanh âm rất nhỏ, Ngô Minh đang suy nghĩ về việc khi nào mình có thể làm một chiếc cho chính mình, bởi vì nó rất thoải mái.
U Linh quý tộc trong xe ngựa cũng hỏi Ngô Minh dùng phương pháp gì để trị thương cho U Linh Chiến sĩ, nhưng Ngô Minh nhất định không thể nói cho hắn biết, U Linh Thánh Điển chính là bảo bối của U Linh nhất tộc, Ngô Minh sẽ không ngốc nói ra lời này.
Trên suốt con đường tới Tái Trác Hào, U Linh quý tộc trên thực tế đều không dò hỏi được gì. Bất đắc dĩ chỉ có thể mở cửa xe đi xuống.
"Đây là Tái Trác Hào? Thật lớn, cũng rất hùng vĩ!" Ngô Minh lúc trước quan sát Tái Trác Hào ở cách đó mấy trăm mét, nhưng lúc này tiếp xúc gần, tự nhiên cảm thấy không giống nhau, một tiếng tán thưởng này cũng là xuất phát từ nội tâm.
Đích thật là tương đối lớn.
"Đương nhiên. Tái Trác chúng ta cũng là một trong tam đại U Linh ở Đệ tứ nguyên khí thế giới và là thánh địa duy nhất có thể trôi nổi và di chuyển. Con tàu này có lịch sử hàng nghìn năm, được lên con tàu này cũng là niềm vinh dự của ngươi. Lên tàu đi!" U Linh quý tộc làm ra động tác mời, Ngô Minh cũng không ra vẻ bước cất bước leo lên cầu thang lên Tái Trác Hào.
Lúc này ở bên trong Tái Trác Hào, Ngô Minh nhìn khoang tàu rộng lớn cùng U Linh tới lui, lên tiếng hỏi: "Bây giờ là lúc để nói cho ta biết ai là người cần được chữa trị ? Tôi đoán nhất định là một đại nhân vật. "
"Một lúc ngươi sẽ biết, bất quá nhớ kỹ, hôm nay vô luận ngươi có trị liệu thành công hay không, cũng không được đem chuyện nơi đây nói ra, nếu không..." U Linh quý tộc giờ phút này nói một câu đầy vẻ uy hiếp.
"Yên tâm đi, ta chỉ lo trị thương, những thứ khác ta không quan tâm, chi phí ta sẽ dựa trên mức độ nghiêm trọng của người bị thương mà tính, nếu như cần những điều kiện khác thì các ngươi phải đáp ứng, nếu không thì ta không chữa được đâu!" Ngô Minh sau khi nói xong liền làm động tác dẫn đường, U Linh quý tộc mỉm cười đi về phía trước
Không thể không nói, Tái Trác Hào này thật sự quá lớn, các khoang tàu trong đó đều bốn phương thông suốt, quả thật chính là một kiến trúc vô cùng lớn, chiều cao ước chừng như toà nhà hơn 20 tầng, có vô số lối đi và gian phòng ở bên trong. U Linh quý tộc đi đến một nơi và thì thầm vài câu với một U Linh khác mặc đồ thủ vệ, và sau đó người bên kia cùng nhau đưa Ngô Minh đến một phòng nghỉ trang trí thập phần xa hoa.
“Ngươi trước tiên ở nơi này chờ một chút!” Sau khi U Linh quý tộc nói xong liền dẫn người rời đi, ngay sau đó nơi này chỉ còn lại một mình Ngô Minh.
Trong phòng nghỉ có ghế dựa ngồi thoải mái, cũng có bàn trang trí hoa lệ, trên mặt bàn bầy các món ăn ngon, trần nhà có gắn tinh thạch trang trí phát sáng, chiếu sáng gian phòng rực rỡ hẳn lên.
Ngô Minh đưa mắt nhìn khắp mọi nơi, nhưng trong lòng thì bắt đầu đề phòng nhưng vẫn biểu hiện tùy tiện như cũ, sau đó ngồi vào một cái ghế mềm mại, cầm lấy một chùm nho bắt đầu ăn.
Đối phương tìm đến mình, có thể nói là chắc chắn là để chữa thương cho U Linh Nữ vương, nhưng sao bọn họ không đưa mình đi gặp Nữ vương mà lại an bài mình ở đây?
Hay là bọn họ có phát hiện gì?
Ngô Minh trong lòng đang suy nghĩ miên man, cũng may là anh ta đeo mặt nạ, cho dù đang trầm tư thì người khác cũng không nhìn ra được biểu hiện của anh ta. Ngô Minh lúc này đột nhiên cảm thấy một ít dao động nguyên khí lập tức cười lạnh một tiếng.
Trách không được U Linh quý tộc muốn đem mình mang đến nơi đây, nguyên lai là muốn trước tiên điều tra mình một chút.
Không cần hỏi, mấy luồng dao động nguyên khí kia đều là nhằm mục đích kiểm tra mình, trong số đó có người dò xét đẳng cấp nguyên khí của mình, còn có một số cao thủ của U Linh tộc, nhưng Ngô Minh bây giờ không sợ bọn họ dò xét, anh ta bây giờ là chân chánh nguyên khí cấp hai không thể giả được, còn U Linh Thánh Điển, đối phương càng không khả năng phát giác.
Quả nhiên, những dao động nguyên khí đó sau một thời gian đều biến mất, nếu là người khác thì có thể không cảm nhận được, nhưng Ngô Minh có khả năng cảm nhận nguyên khí gần như biến thái, cho nên tự nhiên có thể nhìn thoáng qua.
Một lúc sau, cửa phòng nghỉ ngơi mở ra, đám U Linh quý tộc lần nữa bước vào nhưng lại lộ ra vẻ nhẹ nhõm, hiển nhiên vừa rồi Ngô Minh đã vượt qua vòng điều tra của bọn họ, nếu là những kẻ có tâm làm loạn cố tình che giấu thực lực của mình thì vừa rồi khẳng định sẽ lộ ra chân tướng.
Lần này U Linh quý tộc đến và nói thẳng với Ngô Minh, lần này anh ta được mời đến để chữa thương cho U Linh Nữ vương.
“U Linh Nữ vương?” Ngô Minh cố ý và cường điệu kêu lên, hiển nhiên là bị 'giật mình'.
"Đúng vậy, đó là lý do ta bắt ngươi giữ bí mật, hơn nữa ngươi phải đích thân đi một chuyến. Là Nữ vương cao quý nhất của chúng ta, tự nhiên không thể đi đến thuyền của ngươi để xem thương tích. Ta hy vọng ngươi có thể hiểu chuyện này!" U Linh quý tộc nói.
"Nhưng nếu là U Linh Nữ vương thì ta cũng không dám xem xét. Nếu như nhìn không ra, e rằng..." Ngô Minh vô cùng 'lo lắng' nói, hiển nhiên là ra vẻ muốn rút lui.
"Thành thật mà nói, vết thương của Nữ vương đã kéo dài không phải một hai ngày, chúng ta cũng đã nhờ nhiều người đến xem qua, ngươi nếu xem không tốt cũng không sao, nhưng ta đã chứng kiến thủ đoạn của ngươi, đích thật là phi thường lợi hại cho nên ta đối với ngươi vẫn là rất có lòng tin. Một khi chữa khỏi vết thương cho Nữ vương, sau này ngươi sẽ là bằng hữu tốt nhất của Tái Trác U Linh chúng ta!” U Linh quý tộc vô cùng chắc chắn nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận