Tận Thế Tân Thế Giới

Chương 675: Cứu rỗi, trận chiến khốc liệt

Độc Hỏa phất phất tay, hai Vu sư Thú nhân mặc áo choàng đen che toàn thân cầm cây trượng đi về phía bức tường Hắc vụ (sương mù màu đen). Họ đi chân trần, ngay cả cỏ cây cũng khô héo nhanh chóng ở bất cứ nơi nào họ đi qua, tỏa ra từng tia từng tia hắc khí. Sau khi đến gần bức tường Hắc vụ, vậy mà đám Hắc vụ kinh khủng kia lại tách ra một khe nứt rộng chừng hai mét, hai Vu sư Thú nhân sau đó bước vào, bức tường Hắc vụ nhanh chóng trở lại bình thường.
“Bọn họ được không?” Người chỉ huy Cự nhân nhìn hai Vu sư Thú nhân đi vào Hắc vụ lên tiếng hỏi. Đánh giá từ ánh sáng ban nãy, chắc chắn có vấn đề bên trong màn sương đen, vì vậy người chỉ huy Cự nhân rất hoài nghi hai Vu sư Thú nhân có thể giải quyết vấn đề gì.
“Yên tâm, trong Hắc vụ, không có ai là đối thủ của Vu sư.” Độc Hỏa nói một cách chắc chắn, sau đó hỏi: “Ngược lại là các ngươi tiến công Đại thú huyệt bên kia tình huống như thế nào? Đã mười vài ngày thời gian, không có Cự Thú quân đoàn, các ngươi chẳng lẽ còn công không phá được Đại thú huyệt này sao?"
"Đại thú huyệt sẽ bị công phá, nhiều nhất hai ngày, nếu không phải Hoàng Kim nhất tộc kềm chế phần lớn Cổ Cự Nhân Vương chúng ta, lần này chỉ có thể phân ra một Cổ Cự Nhân Vương tấn công Đại thú huyệt, bằng không căn bản không dùng tới ngài kiềm chế Quân đoàn cự thú." Tên chỉ huy Cự nhân nói xong hướng về phía Độc Hỏa cũng phất tay một cái, ra hiệu đối phương rời đi.
Độc Hỏa nở nụ cười âm u, cũng không có nhiều lời, mặt đất dưới chân bỗng nhiên bốc cháy, sau đó nổi lên ngọn lửa đen đáng sợ, khi ngọn lửa tiêu tan thì Độc Hỏa đã biến mất.
"Vu thuật vô năng, làm sao so được với sức mạnh thuần túy!" Vị chỉ huy Cự nhân hừ lạnh một tiếng, tỏ vẻ khinh thường Hỏa Độc.
"Có thể cười đến cuối cùng mới có tác dụng, sức mạnh, không phải là những thứ đơn giản như vậy. Chỉ có kẻ chiến thắng mới xứng đáng nắm giữ tương lai, còn Cự nhân các ngươi chỉ có thể là kẻ thua cuộc!" Ở phía xa trên một Tháp xương, một đoàn Hắc Hỏa bỗng dưng thiêu đốt, và sau đó hình bóng của Độc Hỏa xuất hiện ở đây. Một Vu sư Thú nhân đang đứng trên Tháp xương nhìn thấy Độc Hỏa, vội vàng tiến lên hành lễ.
“Thế nào rồi?” Độc Hỏa hỏi.
"Còn thiếu một chút, nhưng có người trong Hắc vụ thực sự đang săn lùng Vụ Linh của chúng ta. Điều đó không ảnh hưởng đến kế hoạch của chúng ta trong lúc này, nhưng thời gian dài có lẽ sẽ mang đến một chút phiền toái." Tên Vu Sư Thú Nhân kia khom người nói ra.
"Ta đã phái người đến giải quyết phiền toái rồi. Coi như là cao thủ nguyên khí cấp sáu, thậm chí là một cao thủ nguyên khí cấp bảy, cũng không thể đánh bại Vu sư thị tộc của chúng ta trong màn sương đen. Hoàng Kim nhất tộc cùng Cự Nhân nhất tộc toàn diện khai chiến, điều này đối với chúng ta mà nói là một cơ hội ngàn năm một thuở, Vu sư Thú nhân thị tộc sẽ quật khởi trong sự hỗn loạn này. " Độc Hỏa nói xong, nhìn vào một hạt châu tối đen như mực trên Tháp xương. Hạt châu có kích thước bằng đầu người, toàn thân hiện ra một luồng ánh sáng âm u, vừa nhìn liền biết không phải là vật phàm. Lúc này, vô số Vụ Linh trộn lẫn với hắc khí đã được hút vào trong hạt châu này.
"Những tên Cự nhân tưởng rằng chúng ta đầu hàng bọn chúng, đáng tiếc bọn chúng không biết, chúng ta chỉ lợi dụng những tên ngốc này để chế tạo Hắc Linh Châu, một trăm tháp xương và một trăm Hắc Linh Châu. Chỉ bằng cách hấp thụ linh hồn của hàng triệu chủng tộc khác nhau để ngưng tụ Hắc Linh Châu mạnh nhất. Lúc đó không cần Tháp xương, chỉ cần bố trí Hắc Linh Châu là có thể phóng ra Hắc vụ, bất kể phương pháp tấn công nào cũng không thể công phá hàng phòng ngự bất khả chiến bại, được rồi, tiếp tục đưa đám quân này vào trong Hắc vụ, chúng ta cần nhiều sinh linh hơn!" Độc Hỏa cười lạnh nói.
Chỉ sau một chốc lát, bên ngoài bức tường Hắc vụ lại có một nhóm đại quân vượt qua bốn vạn người tập kết, tuy đều là Dị tộc nhân phổ thông, nhưng bốn vạn người cũng không phải một con số nhỏ rồi. Tập kết xong xuôi, quan chỉ huy lại dẫn dắt một lần nữa tiến vào trong, mọi người đều nghĩ rằng họ sẽ vượt qua Hắc vụ và sau đó chiến đấu với quân đội của Đế quốc Thú nhân bên trong, nhưng thực tế, tất cả những người bước vào Hắc vụ chỉ bị Thú Nhân Vu Sư dùng làm tế phẩm.
Chỉ trong mười ngày, hơn nửa triệu đại quân đã tiến vào trong Hắc vụ, tướng quân bên ngoài còn tưởng Quân đoàn cự thú bên trong sắp bị đánh bại, lại còn không biết mình bị lợi dụng làm quân cờ.
Ngô Minh nhìn ánh sáng U Linh Thánh Điển đang tiêu tán và từ từ cảm nhận được sự dao động nguyên khí mạnh mẽ bên trên nó. Ngô Minh mở nó ra để kiểm tra những thay đổi của U Linh Thánh Điển.
Rất nhanh Ngô Minh có thể xác định, U Linh Thánh Điển quả nhiên là lại một lần nữa thực sự đã được thăng cấp. Bây giờ, theo đối với cấp độ nguyên khí của vật phẩm Nguyên khí thế giới, U Linh Thánh Điển ít nhất cũng đã đạt đến cấp độ vật phẩm cấp sáu, và bởi vì bản thân U Linh Thánh Điển đã là vật phẩm cực kỳ quý hiếm, thậm chí có thể gọi là vật phẩm huyền thoại, cho nên giá trị của nó thậm chí còn phóng đại vô hạn.
Nhưng hiện tại, trong U Linh Thánh Điển chỉ có thêm một năng lực, có thể dung hợp U Linh và Linh nguyên khí tạo thành một loại thẻ bài.
"Thẻ bài Cứu rỗi, thẻ bài phép thuật cấp sáu, có thể loại bỏ ma thuật tiêu cực dưới cấp sáu, cùng một mục tiêu chỉ có thể Cứu rỗi một lần. " Mô tả đơn giản, nhưng rõ ràng tác dụng của nó chắc chắn không đơn giản. Ngô Minh đương nhiên thấy được giá trị của thẻ Cứu rỗi này. Có thể nói, đôi khi thẻ Cứu rỗi không có khả năng tấn công cũng không hữu dụng như U Linh chiến đấu. Nhưng đôi khi, tỷ như bị kẻ địch gia trì một ít pháp thuật tiêu cực, loại Thẻ cứu rỗi này không thể nghi ngờ liền có đất dụng võ.
Ngô Minh đã từng thấy một ít Dị tộc nhân không am hiểu cận thân chiến đấu, nhưng có thể vận dụng một loại nguyền rủa nào đó tập kích kẻ địch, có thể khiến người ta trong tình trạng bệnh tật kéo dài, ngay cả uống một số loại thuốc cũng không có tác dụng gì, nhưng nếu dùng loại Thẻ bài Cứu rỗi này, có thể tiêu trừ hiệu quả bệnh tật ngay lập tức.
Điều bất thường ở thẻ Cứu rỗi là nó có thể xua tan mọi ma lực tiêu cực nên giá trị của nó rất lớn.
Ngô Minh nắm giữ U Linh Thánh Điển, hơi chuyển động ý nghĩ một chút, trong khe thẻ Cứu rỗi được bảo lưu đặc biệt xuất hiện vòng xoáy trạng thái Linh nguyên khí, sau đó nguyên khí ngưng tụ thành thẻ bài, trên tấm thẻ là hình người tái sinh với nụ cười nhẹ nhõm trên khuôn mặt.
Thẻ phép cấp sáu vốn đã rất mạnh, ít nhất thì Ngô Minh cũng không có nhiều phép thuật cấp sáu trong tay. Tất nhiên, sẽ tốt hơn nếu nó là Thẻ phép tấn công cấp sáu, nhưng thẻ phép tấn công vốn rất hiếm. Cầm thẻ Cứu rỗi trên tay, Ngô Minh đang suy nghĩ xem thử tác dụng của thẻ như thế nào thì đột nhiên Huyết Nhận một bên lớn tiếng nói: "Cẩn thận!"
Thì ra khi Ngô Minh đang nghiên cứu thẻ thì Hắc vụ sau lưng anh ta đã bí mật xuất hiện Vụ Linh, cấp độ của Vụ Linh này hiển nhiên không thấp, sau khi xuất hiện, nó đã biến thành một hình ảnh của một Thú nhân, trong tay có một thanh trường kiếm cực lớn.
Ngay khi Vụ Linh xuất hiện, nó lập tức chém một kiếm về phía Ngô Minh, Huyết Nhận chính là thấy cảnh này mới vội vàng cảnh báo.
Trên thực tế, Ngô Minh đã nhận ra sự tồn tại của Vụ Linh này, và Ngô Minh cũng biết Vụ Linh này là một cao thủ nguyên khí cấp 6, tự nhiên là không dám coi thường. Ngô Minh đã đề phòng trước khi Huyết Nhận. Ngay lúc Huyết Nhận vừa cảnh cáo, Ngô Minh xoay người giơ kiếm lên, lập tức nhìn thấy một đạo kiếm quang đang lao tới.
Ngô Minh lập tức sửng sốt, bởi vì hắn nhìn thấy phương thức tấn công của đối phương hóa ra là Bán nguyệt kiếm khí.
Đối với Bán nguyệt kiếm khí, Ngô Minh đã rất quen thuộc rồi, nhìn sơ qua cũng biết Bán nguyệt kiếm khí của đối phương rất lợi hại, kiếm quang mà hắn chém ra cao hơn mười thước, trong nháy mắt đã phóng tới trước mặt.
Ngô Minh chỉ cảm thấy lông tơ trên mặt đều bị xé nát, lập tức vung lên Vạn Thú Kiếm chém ra một đạo kiến khí.
Oành!
Hai đạo kiếm khí trực tiếp va chạm, một cỗ khí tức bộc phát lập tức thổi bay Hắc vụ xung quanh, tạo thành một vùng chân không mười mét vuông.
Ngô Minh lúc này mới có thể rõ ràng nhìn thấy bộ dáng đối phương, lập tức có cảm giác quen biết, sau khi suy nghĩ kỹ, Ngô Minh thầm nghĩ đây không phải là một Lão kiếm thánh hay sao.
Mặc dù lúc này không phải Lão kiếm thánh dạy kiếm thuật cho anh ta, nhưng Vụ Linh trước mặt anh ta thấy thế nào cũng đều là cùng một chủng tộc, chưa kể đối phương cũng có thể thi triển Bán nguyệt kiếm khí.
Trong nháy mắt, kiếm thứ hai của đối phương cũng tới, nhưng là Loa toàn kiếm khí, Ngô Minh vừa nhìn cũng đồng dạng thi triển kiếm kỹ đối công đi tới, kiếm kỹ va chạm bùng nổ ra một cổ kình khí cường đại, tuy đối thủ chỉ có thực lực nguyên khí cấp sáu, nhưng sức chiến đấu hiển hiện trong Hắc vụ này tuyệt đối không kém một cao thủ nguyên khí cấp 7, kiếm kỹ đối phương càng là lô hỏa thuần thanh, dĩ nhiên lại cùng Vạn Thú Kiếm được gia trì Hủy Diệt nguyên khí của mình có thể đấu ngang tay.
Huyết Nhận một bên hiển nhiên là bị tràng chiến đấu này làm hoảng sợ ngây người, lúc này cũng nhìn thấy Ngô Linh đang cùng Vụ Linh kịch đấu, đột nhiên nói: “Cẩn thận, đây là thành viên của Kiếm thánh thị tộc.”
Nghe được lời nói của Huyết Nhận, Ngô Minh ngay lập tức hiểu Kiếm thánh thị tộc có lẽ là một nhánh của Thú nhân nhất tộc giống như Vu sư thị tộc, thành viên của Kiếm thánh thị tộc trở thành Vụ Linh hẳn đã bị Hắc vụ giết chết và sau đó trở thành một phần của Hắc vụ. Có thể nói, đây là Vụ Linh mạnh nhất mà Ngô Minh gặp phải từ trước đến nay, kiếm kỹ hoàn toàn vượt qua chính mình.
Ngô Minh biết kiếm thuật của mình lợi hại hơn rất nhiều so với những người khác, tuy nhiên so với Kiếm thánh thị tộc thì chắc chắn kém hơn rất nhiều, vừa rồi chắc chắn là mình có lợi thế về vũ khí, nhưng kiếm thuật thì thực ra hơi thua kém đối thủ một bậc, chiêu tiếp theo của đối phương mình sẽ rất khó ngăn cản.
Quả nhiên, Lão kiếm thánh Vụ Linh xoay tay lại hướng lên trên vẩy một cái, lập tức có một đạo xuôi theo mặt đất chém tới, kiếm khí trong nháy mắt đã tới gần, mặt đất đều bị chém nứt ra một cái khe.
Ngô Minh chưa từng thấy thủ đoạn này, cũng chưa từng học qua, cũng không biết đối phó nên chỉ có thể thi triển Lôi Bộ tránh né, hướng về phía vị trí Ngô Minh đâm liên tục mấy chục kiếm, mỗi đòn đánh tạo thành hình khí kình, rơi xuống như mưa. Ngô Minh dưới tình thế cấp bách ngay lập tức kích hoạt một Thẻ bí thuật Nham Thạch Thuẫn, lúc này mới có thể miễn cưỡng chặn đòn tấn công.
Trong nháy mắt, song phương đã đối công mấy chiêu, Ngô Minh dĩ nhiên đã bị áp chế, Nham Thạch Thuẫn vẫn chưa biến mất, khi Ngô Minh chuẩn bị kích hoạt Thẻ bí thuật loại công kích thì đột nhiên cảm thấy nguy hiểm ập đến, quay đầu nhìn lại thình lình phát hiện này Kiếm Thánh Vụ Linh không biết lúc nào xuất hiện phía sau mình, kiếm trong tay đã chém tới.
Trong lúc vội vàng, Ngô Minh vô thức kích hoạt một Thẻ bài trong tay về phía đối phương, đồng thời nghiêng người lùi về phía sau, lưỡi kiếm của đối phương xẹt qua áo giáp trên ngực chém ra một đạo vết cắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận