Tận Thế Tân Thế Giới

Chương 448: Hải yêu chi lân (1)

"Đại Hồ tử, những người trên hoang đảo đều là bạn học của tôi. Cho dù ngươi không giúp thì ít nhất cũng phải để ta đến đó!" Cốc Vân nghiến răng nói, biết rằng nhờ Đại Hồ tử và Tiêu Khải giúp đỡ là không thực tế. Nhưng cô ấy cũng thông minh, trước tiên đem thuyền lái qua đó, chỉ cần kinh động đến những Hà Quái đó, đến lúc đó Đại Hồ tử bọn họ muốn không động thủ cũng không được
Cô cũng là không có cách nào khác mới nghĩ tới một chiêu này.
Ai ngờ Đại Hồ tử căn bản không mắc lừa, hắn cũng không có tới gần, không có cách nào khác Cốc Vân vội vàng giậm chân, cô muốn đi tới chỗ người đeo mặt nạ để nhờ anh ta giúp đỡ nhưng cô hơi do dự, không ai biết tính tình và tính khí của người đàn ông đeo mặt nạ, vạn nhất chọc giận anh ta thì hậu quả sẽ không thể tưởng tượng nổi.
Bất đắc dĩ, cô chỉ biết nhìn Tích Hi, hi vọng nàng có thể giúp một chút.
Tích Hi đương nhiên biết tính cách của Vân tỷ, đừng nói là đồng học khối 3, cho dù có người không liên quan gặp nạn thì cô ta có khả năng cũng sẽ giúp một tay, cũng là bởi vì nguyên nhân này mà Cốc Vân mới có thể được không ít người bọn họ tôn kính.
“Vân tỷ, ngươi trước đừng có gấp, để ta đi hỏi một chút nha!” Tích Hi chỉ vào cabin nơi người đàn ông đeo mặt nạ ở, nói xong bước tới cẩn thận gõ cửa.
Trước kia Cốc Vân không chỉ một lần trợ giúp mình, nhưng bây giờ cô ấy cần sự giúp đỡ nên Tích Hi tự nhiên không có khả năng mặc kệ.
Nhìn thấy Tích Hi mở cửa cabin và bước vào, Cốc Vân tràn đầy mong đợi.
Một lúc sau, Tích Hi đã lui ra nhưng với vẻ mặt phấn khích, cô ấy dành cho Cốc Vân một thủ thế không vấn đề gì, sau đó cô ta hướng về phía Đại Hồ tử nói: "Đại Hồ tử, đem thuyền lái qua cứu người !"
Đại Hồ tử trong nội tâm nhảy dựng, đang định hỏi xem lại không dám, ngay lập tức làm theo. Hắn không ngốc, tiểu nương bì này dám nói như vậy chắc đã được đại gia trong khoang đồng ý, một khi đã như vậy thì mình làm theo là được, dù sao thì bây giờ Tích Hi là nhân vật số hai trên con thuyền này.
Những người khác thấy thế cũng có biểu tình khác nhau. Đám người Cốc Vân tự nhiên rất phấn khích, dù gì thì trên đảo cũng là người quen, nên có thêm bạn đồng hành thì càng tốt. Cũng có người vẻ mặt không muốn, hiển nhiên cảm thấy đi qua đó là đang mạo hiểm, ai cũng đều có thể thấy nơi đó rất nhiều Hà Quái, vạn nhất bị những Hà Quái đó đánh lên thuyền, lúc đó chính bọn họ cũng phải gặp nạn.
Đôi khi con người ta ích kỷ và thực tế là vậy, nhưng chuyện này đã do người trong khoang quyết định nên không ai dám hó hé.
Người vui nhất là Cốc Vân, cô ta vội vàng lấy vũ khí ra.
Mấy người trên hoang đảo bị Hà Quái vây lại đã thấy hai chiếc thuyền đến gần nên liền bắn hết số đạn ít ỏi, mục đích là để hấp dẫn đối phương chú ý đến giúp đỡ. Cuối cùng cũng có một tia hy vọng.
Lúc này, một người do không chú ý đã bị Hà Quái đánh ngã xuống, vừa muốn chống cự nhưng Hà Quái thứ hai đã lao tới, dùng cái càng cực mạnh cắt đứt rời bắp chân của người đó.
Máu tươi phun tung toé, tiếng kêu thảm thiết vang lên.
"Cố lên, đã có người tới giúp, các bạn học, cố lên. Chúng ta đã kiên trì ở vùng biển này một năm. Chúng ta không được chết ở nơi này!" Một nam sinh tay cầm một thanh khảm đao, một tay cầm súng lục giơ ra phía trước rống to, đồng thời huy động khảm đao trong tay chém giết những con Hà Quái tiến lại gần.
Hà Quái.
Là một trong những loài quái vật có nguyên khí phổ biến nhất xung quanh các rạn san hô trên hoang đảo. Nguyên khí chỉ có cấp một nhưng thân hình cao bằng nửa người, tứ chi có thể linh hoạt cử động. Có hai cặp chân trước, trong đó có một cặp là càng lớn cực kỳ lợi hại, toàn thân được bao phủ bởi một lớp giáp xác dày rất cứng. Khi sử dụng súng, trừ khi bắn ở cự ly gần, hoặc đạn cỡ lớn mới mới có thể phá vỡ, mà nếu dùng đao chém thì càng khó đối phó.
Bây giờ có ít nhất hơn hai mươi con Hà Quái đang bao vây không tới mười người trên đảo hoang. Nếu hai người trong số họ không đạt đến cấp độ Thức Tỉnh giả cấp hai và chiến đấu hết mình ở phía trước, thì Hà Quái đã sớm đem những người này toàn bộ xử lý.
Nam sinh đang nói chuyện nhìn thấy phía xa xa có con thuyền đang tới gần, cũng nhìn thấy Cốc Vân và những người khác trên con tàu, trong mắt hắn hiện lên một tia hy vọng.
“Là Cốc Vân, thật tốt quá, cô ấy đã mang người đến cứu chúng ta!”
Nhưng vào lúc này, một bóng hình còn lớn hơn cả một con Hà Quái bình thường đột nhiên xuất hiện từ dưới biển.
Đây là loài Hà Quái có kích thước lớn gấp đôi Hà Quái bình thường, tứ chi của nó thô tráng hơn, giáp xác dày hơn, toàn thân có vân màu xám như đá, có cảm giác trầm trọng.
Sau khi Hà Quái khổng lồ này xuất hiện, nó ngay lập tức thu hút sự chú ý của một số người trên hoang đảo.
Trong nháy mắt, mọi người lập tức biến sắc.
“Đây… đây là sinh vật đế vương trong đám Hà Quái, không tốt!” Nam sinh dẫn đầu sửng sốt, vội vàng bóp cò về phía Hà Quái đang định lao tới.
Mặc dù trong súng của anh ta không có nhiều đạn, nhưng bây giờ không phải lúc để tiếc đạn, một khi con Hà Quái Vương lao tới, bọn họ mấy người này sợ là ngay lập tức sẽ sụp đổ.
Chỉ là một viên đạn có thể bắn xuyên qua lớp vỏ của một con Hà Quái bình thường chỉ có thể bắn ra những mảnh tia lửa khi nó chạm vào Hà Quái Vương, chỉ để lại một ít dấu vết mờ mờ ở trên giáp xác kiên cố mà thôi.
Nhìn thấy cảnh này, tất cả mọi người trên hoang đảo đều tái mặt, Thức Tỉnh giả cấp hai kia dường như đã có quyết định, lấy ra một lá bài mà hắn vẫn coi như bảo bối để kích hoạt.
Vù một tiếng, một quả cầu lửa ngưng tụ ngoài không trung và bay thẳng tới, nhưng sau khi bắn vào giáp xác kiên cố của Hà Quái Vương lập tức tắt ngúm.
“Xong rồi xong rồi, ta chỉ có một Thẻ hỏa cầu cấp một như vậy, nhưng lại vô dụng, thiệt thòi chết ta rồi!” Thức Tỉnh giả kia lập tức vẻ mặt như tro tàn, trong Loạn Lưu Hải có rất ít thẻ bài, hơn nữa nhân số cũng ít. Chính vì những người bị mắc kẹt ở đây vì các loại nguyên nhân nên khả năng chế tác thẻ của họ rất kém, ngay cả thẻ phép cấp một cũng có thể coi là bảo bối.
Hà Quái Vương bị súng bắn và bị tấn công bằng Thẻ phép trở bắt đầu nổi giận, nó huy động cái càng to lớn hung hăng đập một khối Nham thạch trước mặt nát bấy, sau đó ầm ầm xông lại.
Vào thời khắc mấu chốt này, đầu của Hà Quái Vương đột nhiên như bị một quả đấm nặng nề đánh trúng, ngay sau đó thân thể to lớn ngã xuống đất, co giật một hồi lâu rồi không còn động tĩnh gì.
Nhìn lại lần nữa, có một mũi tên găm vào đầu nó.
Mũi tên do Khô lâu cung thủ bắn tới.
Cùng lúc đó, những mũi tên liên tục được bắn ra, đồng thời còn có khẩu súng máy hạng nặng, Hà Quái trên hoang đảo lập tức bị bắn tan thành từng mảnh nhỏ, tan tác khắp nơi.
Chỉ sau một phút, tất cả Hà Quái đều bị giết sạch, lúc này hai con tàu cũng đang tiến gần đến hoang đảo, một vài người ào ào nhảy xuống.
Ngô Minh đứng trên boong Bàn Cổ Hào nhìn hòn đảo hoang vu trước mặt, vừa chạy ra ngoài hít không khí, vừa vặn chứng kiến Hà Quái Vương hệ xuất hiện. Trải qua vô số lần cuộc chiến sinh tử Ngô Minh nên tự nhiên nhìn ra với sức chiến đấu chưa đến mười người trên hoang đảo, không có thẻ bài, vũ khí và áo giáp mạnh mẽ, một khi bị Hà Quái Vương tiếp cận, chỉ cần thời gian mấy hơi thở, bọn họ đánh giá cũng sẽ bị giết sạch.
Do Tích Hi đã cầu xin anh ta giúp cứu mọi người và anh ta đồng ý, đương nhiên không thể nhìn những người này bị giết, vì vậy Ngô Minh đã ra lệnh cho Khô lâu cung thủ tấn công. Phải biết rằng Khô lâu cung thủ là sinh vật cấp ba, những mũi tên nó bắn ra không phải là thứ sinh vật có nguyên khí cấp một có khả năng ngăn cả, ngay cả khi đối thủ là sinh vật Vương hệ.
Mà một bên khác, Đại Hồ tử sau khi được sự đồng ý của Ngô Minh cũng đã điều khiển khẩu súng máy hạng nặng để giúp bắn những con Hà Quái khác. Lúc này, Đại Hồ tử rất nhiệt tình không còn bộ dáng mặc kệ sự đời, sau khi tiêu diệt hết những con Hà quái còn chủ động nhảy xuống biển, trợ giúp những người trên hoang đảo đi lên thuyền.
Ngô Minh không quan tâm người khác, lênh đênh trên biển mấy ngày tuy không có khó chịu, nhưng cũng muốn cảm giác có nơi dừng chân. Vì vậy, cũng đi lên trên hoang đảo.
Tích Hi theo sát Ngô Minh, nghiễm nhiên chính là bộ dáng một nhân vật số hai, các nữ sinh khác đột nhiên lộ ra vẻ ghen tị và phức tạp trong mắt. Nhưng người đeo mặt nạ không thích nói chuyện, tính tình cổ quái, các cô cho dù muốn qua cũng không có can đảm này. Chỉ có thể thầm hâm mộ với vận khí của Tích Hi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận