Tận Thế Tân Thế Giới

Chương 407: Tân quý mân mê (2)

Nghe được lời nói của mẹ, Diệp Tử Hân lỗ tai thậm chí đỏ lên, muốn phản bác nhưng lại không biết nói gì. Trong lòng thầm nghĩ, chẳng lẽ mình thật sự thích Ngô Minh sao?
Đương nhiên Diệp Chấn Đông không nhìn ra được suy nghĩ của con gái, lúc này, ông ta lại nói: "Ngô Minh này cũng không phải người bình thường, bây giờ anh ta đã là một Bí thuật học đồ được nhiều người kính trọng, hơn nữa ta vừa mới nghe nói, anh ta một mình tiêu diệt Vương gia..."
Là trưởng tộc họ Diệp, Diệp Chấn Đông làm sao có thể không biết chuyện lớn vừa xảy ra ở Tân Đô Thành, nhưng ông ta cũng không có bất kỳ dị động gì. Trái lại, Ngô Minh trợ giúp Đỗ gia diệt đi Vương gia, đối với Diệp gia mà nói ngược lại là một chuyện tốt. Người của Vương gia dã tâm quá lớn, để cho bọn họ nắm giữ quyền lực quá lớn cuối cùng cũng không phải là một chuyện tốt. Chỉ là lúc trước nhà họ Vương quá cường đại, Diệp gia cũng không dám đối kháng lại nhà họ Vương. Hiển nhiên nhà họ Vương bởi vì hành động này bị diệt tộc, tự nhiên là một chuyện tốt.
Ngô Minh đã có thể làm được điểm này, đã nói rõ thực lực của anh ta.
Hơn nữa, Diệp Chấn Đông cũng biết Đỗ gia đã hoàn toàn đầu phục Ngô Minh, hiện tại đã tiếp quản tất cả các sản nghiệp và thế lực của nhà họ Vương, kể từ đó Đỗ gia quật khởi chính là không thể ngăn cản. Chưa kể còn có Ngô Minh với tư cách là người chống lưng Đỗ gia, ai dám ngăn cản?
Nói cách khác, Đỗ gia chỉ là người phát ngôn của Ngô Minh, chính Ngô Minh mới thực sự điều khiển một phần ba thế lực ở Tân Đô Thành.
Vì vậy, Ngô Minh mới là người thực sự 'Tân quý'.
Nếu con gái của mình có thể sánh bước cùng người mới nổi đầy hứa hẹn này, thì nhà họ Diệp cũng sẽ nước lên thì thuyền lên, nghênh đón huy hoàng mới.
Chỉ là chuyện như thế này, vẫn cần phải hỏi ý kiến ​​của con gái, nếu con gái không muốn, Diệp Chấn Đông sẽ không bao giờ để cô ấy làm những việc mà cô ấy không thích. Bất quá chiếu theo tình huống trước mắt đến xem, con gái hẳn là đối với này Ngô Minh có hảo cảm, nếu Ngô Minh không quan tâm đến con gái mình, làm sao có thể cứu giúp vài lần?
Diệp Tử Hân đương nhiên không biết ý tứ của cha mình, lúc này nghe tin Ngô Minh tiêu diệt nhà họ Vương cô cũng vô cùng sửng sốt, nhưng trước đó cô đã biết người của nhà họ Vương đã tấn công bạn của Ngô Minh. Với tính cách Ngô Minh, nếu như không lấy lại danh dự này ngược lại không bình thường.
Lúc này, Diệp Tử Hân nghĩ đến điều gì đó, nhưng nói với cha mẹ của cô ấy: "Bởi vì con lúc trước bị chiếm đoạt thân thể, con đã vứt bỏ Thích Đình một mình, cho nên con phải tìm lại cô ấy và đối mặt xin lỗi với cô ấy."
Đối với chuyện này, vợ chồng Diệp Chấn Đông đương nhiên sẽ không phản đối. Thích Đình cũng là từ nhỏ bọn họ nhìn đến lớn, nói là con gái nuôi cũng không chút nào vì quá, Diệp Tử Hân muốn đem Thích Đình tìm trở về bọn họ tự nhiên là đôi tay tán thành. Hơn nữa Diệp Tử Hân cũng đã nói, Thích Đình hiện tại ở một căn cứ lớn do Ngô Minh khống chế. Kể từ đó, thế tất là muốn cùng Ngô Minh ở bên nhau, như vậy hai người trẻ tuổi có lẽ còn có thể sát ra càng nhiều tia lửa hơn.
Vào ngày thứ hai, cô tìm gặp Ngô Minh và nói ý tưởng của mình về việc đi gặp Thích Đình.
Về phần Ngô Minh, hầu hết mọi việc đã xong xuôi, anh ta định trở về Ngô Thành, nên khi nghe được suy nghĩ của Diệp Tử Hân thì hai người ăn nhịp với nhau.
Dù nhà họ Vương đã bị tiêu diệt, nhưng Lãnh chúa Andromache cũng đã rời đi, Ngô Minh không thể chạy đến U Linh Thánh Địa Hi Mễ An đi tìm đối phương phiền toái, nên chuyện này cũng chỉ có thể trì hoãn. Nhưng sớm muộn gì Ngô Minh sẽ tìm đến cửa và giết chết hai cha con.
Về phần làm sao để trở lại Ngô Thành, sau khi có Tia chớp đen có lẽ chuyện này cũng đã không coi vào đâu, với tốc độ của Tia chớp đen chỉ trong mười phút là có thể bay được khoảng cách hàng nghìn km.
Sau khi ở Tân Đô Thành thêm một ngày, Ngô Minh đã thu xếp tốt với Đỗ Uy và một đám thủ hạ trước khi anh ta mang theo Diệp Tử Hân, ngoài ra anh ta còn dẫn theo một người khác, đó là Thích Quang Dân.
Thích Quang Dân là cha của Thích Đình, sau khi biết tung tích của con gái mình, ông đã sớm kìm nén không được muốn chạy đi xem một chút. Ngô Minh cũng muốn để cho Thích Đình cao hứng một chút, vì vậy anh ta đã đưa Thích Quang Dân và Diệp Tử Hân ngồi trên Tia chớp đen.
Không giống như Diệp Tử Hân, Thích Quang Dân tỏ ra rất thích thú khi lần đầu tiên nhìn thấy một chiếc Phi hành khí đến từ một Nguyên khí thế giới khác.
"Thật kinh ngạc, thực sự rất kinh ngạc, chiếc Phi hành khí này không có bất kỳ linh kiện điện tử nào, thậm chí còn không cần động cơ, hệ thống động lực của nó hoàn toàn là loại kim loại hiếm có thể truyền nguyên khí trong một diện tích lớn. Ta phải nói, công nghệ nguyên khí của thế giới khác thực sự là quá mạnh mẽ, tuy công nghệ điện tử và máy bay đại pháo của chúng ta không yếu, nhưng đối mặt với loại công nghệ nguyên khí này vẫn kém hơn một bậc!” Thích Quang Dân vững vàng trong khoang thuyền đông nhìn xem tây nhìn xem, tán thưởng không thôi.
Ngô Minh vừa hỏi thì được biết Thích Quang Dân từng giữ một vị trí quan trọng trong bộ phận nghiên cứu vũ khí của Tân Đô Thành, nên anh ta biết để tồn tại trên thế giới này, Nhân loại từ lâu đã cải tiến hệ thống vũ khí của mình.
Nói đến nghiên cứu công nghệ nguyên khí, Ngô Minh đột nhiên nghĩ đến một người.
Giáo sư Từ!
Khi còn ở Vũ Thành, Ngô Minh có thể nói là có danh nghĩa thầy trò với Giáo sư Từ. Theo Giáo sư Từ, Ngô Minh đã học được rất nhiều kiến ​​thức quan trọng.
Chỉ là sau khi thoát khỏi Vũ Thành, Giáo sư Từ và những người khác đã không biết tung tích, lại không thấy đi căn cứ Vinh trấn, cũng không có đi Sư thành lớn hơn. Ngô Minh không chỉ một lần nghe ngóng tin tức của Giáo sư Từ cùng với Triệu Ninh bọn họ, nhưng mà đều là đá chìm đáy biển, không có một chút tin tức.
Đây cũng là một tchuyện bất đắc dĩ. Đây không phải là thời đại thông tin của thế giới cũ, một thảm họa nguyên khí xâm chiếm gần như đưa Nhân loại trở về thời kỳ đồ đá. Mặc dù nó không tệ đến mức đó, nhưng nó cũng đủ tệ. Nếu không, sẽ rất khó để tìm được một số người.
Ngô Minh lúc này đột nhiên nảy ra một ý tưởng.
Nhìn chiếc Phi hành khí Tia chớp màu đen, anh cũng nhìn chiếc máy tính bảng trong tay đã được sửa đổi để sử dụng thẻ nguyên khí cung cấp năng lượng, Ngô Minh thầm nghĩ Nhân loại không nhất thiết phải học từ người khác, nếu anh cố gắng thay đổi bản thân, có thể thích ứng thời đại này tốt hơn.
Nếu công nghệ điện tử và công nghệ thuốc súng của con người phối hợp với công nghệ nguyên khí, chắc chắn sẽ có nhiều tia lửa hơn. Có lẽ có thể thành lập một trung tâm nghiên cứu như vậy ở Ngô Thành, chuyên nghiên cứu về 'công nghệ mới' tích hợp khoa học kỹ thuật của Nhân loại và công nghệ nguyên khí. Tất nhiên, việc này cần đến tài năng chuyên môn, Giáo sư Từ và những người khác chắc chắn là thích hợp nhất, nhưng tìm không thấy bọn họ cũng là không tốt.
Trên đường, Ngô Minh nói ngắn gọn vài điều về Ngô Thành và Sư Thành, cả Diệp Tử Hân và Thích Quang Dân đều thích thú lắng nghe.
Tất nhiên, hai người họ muốn gặp Thích Đình sớm hơn, một người là tình như tỷ muội bạn thân hảo hữu, người kia là phụ thân, tự nhiên là muốn gặp nàng ta sớm hơn. Ngô Minh biết theo tốc độ bình thường của Tia chớp đen hẳn là có thể tới sớm. Nhưng bây giờ toàn bộ thế giới đều bị nguyên khí thế giới dung hợp, địa hình nhiều nơi đã xảy ra cải biến cực lớn, một số ngọn núi bị san bằng mặt đất, một số bằng phẳng. Sau đó, có nhiều lãnh thổ hơn ở một thế giới khác, thậm chí Ngô Minh đã nhìn thấy một hồ nước khổng lồ tương tự như Biển Địa Trung Hải, phải biết trước đây nó không tồn tại ở đó.
Khu vực hợp nhất với thế giới khác có một bình chướng nguyên khí rất lớn cô lập, trong những trường hợp bình thường rất khó để những sinh vật ở thế giới khác vượt qua nguyên khí cấp bốn có thể đến thế giới khác thông qua bình chướng nguyên khí.
Tuy nhiên, Tia chớp đen có thể đi qua những bình chướng nguyên khí này. Sau khi Tia chớp đen bay đi hơn mười phút, Ngô Minh đột nhiên nhìn thấy trước mặt mình một kết giới nguyên khí cực lớn, một sinh vật to lớn có một không hai đâm sầm vào bức tường pha lê nguyên khí kiên cố hết lần này đến lần khác.
Đó là một con quái vật khổng lồ có cái đầu giống như Godzilla. Nó cao hơn 100 mét. Da của nó giống như đá núi lửa, tràn đầy gai nhọn hoắt, trầm trọng, kiên cố, tựa hồ không thể phá vỡ. Những chiếc gai trên lưng thậm chí còn dày hơn và sắc nhọn hơn, mỗi lần va chạm vào bức tường pha lê nó có thể tạo ra một chấn động cực lớn, dường như cả mặt đất đều rung chuyển dưới con thú khổng lồ đang gầm rú này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận