Tận Thế Tân Thế Giới

Chương 473: Đánh lừa Nữ vương (1)

Người ta đã nói như vậy, Ngô Minh tự nhiên sẽ không trốn tránh.
“Vậy ta đi thử xem!”
U Linh quý tộc lập tức cùng Ngô Minh đi về phía trước, lần này phía sau không có U Linh thủ vệ đi theo cho nên Ngô Minh âm thầm mĩm cười trong mặt nạ. Không cần hỏi, đối phương khẳng định là buông lỏng đề phòng đối với mình, cho dù nguyên khí cấp hai có lợi hại cỡ nào cũng không thể gây ra bất kỳ uy hiếp nào đối với Nữ vương của bọ họ.
Sau khi đi qua một số đoạn, Ngô Minh đến một cánh cổng được sáu U Linh thủ vệ tinh nhuệ canh giữ, kém nhất trong U Linh thủ vệ tinh nhuệ là đỉnh nguyên khí cấp bốn, và một trong số đó là nguyên khí cấp năm chân chính.
Nơi nào có lực lượng phòng ngự đáng sợ như vậy, không cần hỏi, hẳn là nơi ở của U Linh Nữ vương kia.
Ngô Minh nín thở ngưng thần đem trạng thái điều chỉnh cho tốt, lần này mấu chốt có thể tiếp xúc với Hải yêu nhất tộc hay không chính là U Linh Nữ vương, chỉ cần nắm chắc tốt ván này, mới có cơ hội lấy được bí pháp khống chế Hồn thẻ.
Cửa bị đẩy ra, đám U Linh quý tộc mang Ngô Minh đi tới đều không có đi vào, mà là đối với Ngô Minh nói: “Vào đi!”
Ngô Minh nhẹ gật đầu sau đó đi vào.
Bên trong là một lối đi dài, được trang trí rất sang trọng, trên tường có dán giấy dán giấy hoa văn và các bức chân dung khác nhau, sàn nhà trải một tấm thảm dày, bước vào vô cùng mềm mại. Phía trước có một cánh cửa, những U Linh nữ hầu đứng ở cửa chờ đợi, những U Linh nữ hầu này rõ ràng biết Ngô Minh là ai, vì vậy họ mở cửa và để Ngô Minh bước vào.
Lúc này, Ngô Minh đi tới một đại sảnh rất rộng rãi, phía trước có ngai vàng, trên ngai vàng là một nữ tử.
Thoạt nhìn thì có vẻ đúng là một người phụ nữ, nhưng nếu nhìn kỹ, sẽ thấy làn da của nàng ấy thực sự là loại Linh thể hư vô, chỉ mặc một chiếc váy cực kỳ sang trọng, đội vương miện, khuôn mặt xinh đẹp, nhưng lại tràn ngập một loại đẹp đẽ quý giá cùng quỷ dị, cùng với một tia suy yếu.
Ngô Minh biết đây nên là người lãnh đạo tối cao trên Tái Trác Hào, U Linh Nữ vương. Chỉ cần nhìn thoáng qua, Ngô Minh liền biết U Linh Nữ vương bị thương, hơn nữa tuyệt đối không phải là bị thương nhẹ.
Ngô Minh đã từng nghe nói qua, người thống trị cao nhất U Linh Thánh Địa là ' U Linh Vương', đây không phải là loại như Lãnh chúa Andromache, mà là Vua của các U Linh thực sự. Những U Linh ở cấp độ của Lãnh chúa Andromache vẫn chưa đủ tư cách được gọi là U Linh Vương, vì vậy chỉ có thể tự gọi mình là 'Lãnh chúa'.
Vô luận là Hi Mễ An hay là Kiền Khô thì cũng không còn U Linh Vương đúng nghĩa nữa, Tái Trác khác với hai U Linh Thánh Địa còn lại, hai U Linh Thánh Địa này hiện nay có rất nhiều Lãnh chúa nắm quyền, chỉ có Tái Trác là còn duy trì được một vị U Linh Vương, đó là U Linh Nữ vương trước mặt, ở chỗ này, U Linh Nữ vương chính là chúa tể hết thảy.
Trước đó U Linh quý tộc đã dạy cho Ngô Minh cách hành lễ khi nhìn thấy U Linh Nữ vương. Lúc này, Ngô Minh cũng hơi hơi khom người, mặc dù lúc này thực lực của U Linh Nữ vương suy yếu, Ngô Minh cũng phải thể hiện đủ sự tôn trọng. Người khác không biết, nhưng Ngô Minh rất rõ ràng, ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy U Linh Nữ vương này, anh ta đã biết đây là một cao thủ nguyên khí cấp sáu chân chính.
Mặc dù U Linh Nữ vương bị trọng thương, đó cũng là nguyên khí cấp sáu, Ngô Minh biết trong hai U Linh Thánh Địa kia, nguyên khí cấp năm đã là tồn tại đứng đầu rồi, chỉ riêng điều này cho thấy U Linh Nữ vương chân chính là U Linh Vương bất phàm duy nhất trong tam đại U Linh Thánh Địa.
U Linh Nữ vương trên ngai vàng hiện đang đọc một quyển sách. Cuốn sách rất nặng và phong cách thập phần cổ xưa, chắc đã nhiều năm rồi.
Về việc Ngô Minh đến, U Linh Nữ vương cũng không nói gì, nàng vẫn cao cao tại thượng như vậy, coi như không có người nào xứng đáng để nàng xem qua, nhưng bộ dáng này lại khiến cho Ngô Minh thầm mắng một tiếng, Ma nữ này là thực sự là quá giỏi giả vờ, đã bị thương nặng sắp chết mà vẫn có thể sĩ diện như vậy.
Đương nhiên, Ngô Minh không dám nói những lời này.
Nhưng điều khiến Ngô Minh chán nản chính là chỉ đứng đó mười phút, đối phương cũng không rời mắt khỏi cuốn sách, cũng không biết đây là cuốn sách gì mà lại thu hút U Linh Nữ vương đến như vậy.
Ngô Minh cũng không vội, đã tới nơi này rồi thì cũng đã tiến một bước lớn rồi, U Linh Nữ vương thích chơi thì để nàng chơi, Ngô Minh không tin đối phương sẽ một mực không để ý tới mình.
Vì vậy lại thêm mười phút nữa trôi qua, lúc này U Linh Nữ vương mới chuyển ánh mắt từ cuốn sách sang Ngô Minh, nhưng câu nói đầu tiên của nàng đã khiến Ngô Minh mồ hôi lạnh chảy ròng ròng sau lưng.
“Tháo mặt nạ xuống, cho ta xem xem kẻ trăm phương ngàn kế lợi dụng trị liệu người khác bị thương để thu hút sự chú ý của U Linh nhất tộc chúng ta!”
Một câu nói kia, U Linh Nữ vương chỉ dùng ngữ khí có chút bình thản nói ra, nhưng đến tai Ngô Minh lại tràn ngập sát khí. Ngô Minh làm sao có thể không căng thẳng.
Rõ ràng lần này Ngô Minh quá gấp gáp, anh ta đã đánh giá thấp U Linh Nữ vương này rồi. Với tư cách là U Linh Vương chân chính còn sót lại trong Tam đại U Linh Thánh Địa, trí tuệ của nàng quả nhiên không thể nghi ngờ. Một chút tiểu xảo nho nhỏ của mình có thể lừa gạt được người khác, nhưng không thể gạt được U Linh Nữ vương. Chỉ có điều Ngô Minh rất kỳ quái, chính xác thì bước nào mình nóng vội muốn nhanh chóng thành công đã dẫn đến sai lầm.
Sau khi suy nghĩ kỹ càng, Ngô Minh lập tức hiểu ra.
Mình ngày hôm qua an bài Đại Hồ tử bọn họ chạy đến Tái Trác Hào 'chém gió' các kiểu, cái này rõ ràng chính là một chủ ý ngu xuẩn. Cũng là do mình quá mức sốt ruột, loại biện pháp này chỉ cần người có tâm cẩn thận phân tích, sau đó lại tìm hiểu thoáng một chút lai lịch những ngươi thổi gió này, lập tức có thể biết rõ ràng là chuyện gì xảy ra.
Hiển nhiên, nếu như nói mình có điểm nào dẫn đến chỗ sơ suất, vậy khẳng định là điểm này. Tuy nhiên, Ngô Minh không hề đổ lỗi cho Đại Hồ tử và những người khác. Trong vấn đề này, bản thân họ đã làm rất tốt, nhưng lại gặp phải đối thủ quá lợi hại, đó là do mình quá ham nhanh chóng thành công.
Bây giờ chuyện đã xảy ra, Ngô Minh phải tìm cách bù đắp, lập tức bắt đầu nghĩ cách. Lúc này mình đang ở trong Tái Trác Hào, hơn nữa thực lực không đủ, một khi đối phương muốn đối phó với mình thì lần này nhất định sẽ chết. Nhưng Ngô Minh đã sớm hiểu rằng cho dù U Linh Nữ vương có nghi ngờ mình, nàng ấy cũng sẽ không làm gì mình cho đến khi nàng ấy tìm ra nguyên nhân. Dù sao bây giờ nàng ấy là bên chiếm cứ chủ động, đó là muốn giết thì giết, nghĩ buông liền buông. Hơn nữa Ngô Minh cũng có lá bài tẩy của mình, đó chính là U Linh Thánh Điển.
Nghĩ đến đây, Ngô Minh cũng bình tĩnh lại và bày ra vẻ không biết chuyện gì đang xảy ra: "Ta không hiểu ý của Nữ vương đại nhân là gì? Khuôn mặt của ta đã bị hủy hoại hoàn toàn vì một số tai nạn, vì vậy ta phải đeo cái này mặt nạ. Nếu như Nữ vương đại nhân muốn ta tháo xuống, ta đây sẽ tháo xuống ngay !"
Nói xong, Ngô Minh thật sự cởi bỏ mặt nạ trên mặt.
Từ khi nghĩ đến việc tạo ra Hồn thẻ, Ngô Minh đã không chữa trị ngoại thương cho bản thân, cho nên lúc này khuôn mặt của anh ta trông vẫn cực kỳ hung dữ và đầy sẹo, nếu đi ra ngoài vào ban đêm, anh ta nhất định sẽ doạ chạy rất nhiều người.
Có tràng diện nào mà trước đây U Linh Nữ vương chưa từng gặp qua, sau khi nhìn thấy khuôn mặt của Ngô Minh thì nàng ta vẫn thần sắc bất động, mà chỉ nói: "Ta sẽ cho ngươi một cơ hội để nói rõ mục đích của mình, nếu không ngươi sẽ không bao giờ có thể còn sống rời khỏi Tái Trác Hào! "
Ngô Khi Minh nghe vậy lập tức biết U Linh Nữ vương không dễ lừa. Cũng may, sau bước nhạc đệm vừa rồi thì Ngô Minh đã có biện pháp đối phó, giờ phút này trên mặt lộ ra một chút do dự và giãy dụa, về sau mới nói: "Quả nhiên không hổ là U Linh Vương chân chính còn sót lại trong Tam đại U Linh Thánh Địa, thật sự là lợi hại. Đúng vậy, lần này ta nghe nói Nữ vương điện hạ bị thương đau nhức tra tấn, cho nên ta mới dùng thủ đoạn vòng vo này để thu hút sự chú ý của Nữ vương điện hạ. Nếu ta chủ động tới chữa thương cho Nữ vương điện hạ, ước chừng sẽ không ai tin ta, còn sẽ bị nghi ngờ. Về mục đích của việc này, nó khá đơn giản, bởi vì ta muốn cứu một người bạn tốt của mình! "
Ngô Minh biết rõ, bịa đặt nhất định phải có tiểu xảo, nếu không lời nói dối có đôi khi nói không tròn, chẳng mấy chốc sẽ bị người nhìn thấu, nhưng hiện tại nhất định phải bịa ra lời nói dối, bởi vì Ngô Minh không thể nói cho đối phương biết sự thật.
Bạn cần đăng nhập để bình luận