Tận Thế Tân Thế Giới

Chương 286: Thể chất đặc biệt của Tiểu Vũ

Ngô Minh ngữ khí lạnh lẽo, cổ tay tăng lực lập tức trên cổ Mã Sửu lập tức bị rạch ra một đạo huyết hồng, dọa đối phương sợ hãi vội vàng nói:
Với sự có mặt của đám người Quan Tây, Mã Sửu không dám lừa gạt Ngô Minh về thủ tục chuyển giao cửa hàng bán thịt, vài phút sau, gã ta không cam lòng ký chuyển nhượng vào giấy trao quyền cho Ngô Minh.
Tiệm thịt tuy quý như mạng sống, nhưng dù sao cũng không phải là mạng sống, hôm nay mất đi thì ngày mai vẫn có cơ hội tìm lại được. Cho nên Mã Sửu không dám trái ý, nhưng trong lòng thầm nghĩ, tiệm thịt bên này không thể dễ dàng đưa cho đối phương như vậy được, sau này nhất định phải thu hồi.
Hơn nữa, 50% lợi nhuận của cửa hàng thịt này sẽ được chia cho Trần Kiến Long, đối phương cướp thiếu nữ mà Trần Kiến Long thích, còn cướp đi cửa hàng thịt của mình tương đương với đánh vào mặt Trần Kiến Long. Với tính khí và cách làm việc của người sau, ước chừng ngày mai đối phương sẽ không tồn tại được.
Một khi đã như vậy thì cần gì phải tranh với một người chết?
Nghĩ đến đây, Mã Sửu không nói lời nào ký tên xong liền dẫn theo một ít người chưa chết xám xịt rời đi, cũng không đi nơi nào khác mà là trực tiếp đi tới chỗ của Trần Kiến Long, một nhân vật quyền lực ở Quận 2, gã ta muốn suốt đêm đi cáo trạng.
Về phần Ngô Minh, bỗng dưng anh ta có được một cửa hàng thịt tuyệt đối nằm ngoài dự đoán của mọi người.
“Ngô ca, về sau anh chính là đại ca của ta, quá lợi hại, Mã Sửu bá đạo như vậy lại thực sự nghe lời anh, lại còn cướp tiệm thịt của gã ta. Nếu chuyện này truyền ra anh sẽ trở nên nổi tiếng ngay lập tức. !”
Xuyên tử lúc này mới bật cười, nó vẫn còn nhỏ cư nhiên chưa thấy hung hiểm trong đó.
Ngược lại, Quan Tây có thể nhìn xa hơn, Ngô Minh lợi hại đã hiện rõ trong mắt, nháy mắt đã giết chết bốn năm tên thủ hạ của đối phương, thậm chí còn khuất phục Mã Sửu với tốc độ gần như bất khả thi, buộc đối phương phải nhượng tiệm thịt làm chủ. Phải biết rằng ở Quận 2, sinh ý cửa hàng thịt tuyệt đối là lợi nhuận kếch xù, ai cũng muốn nhúng tay, nhưng người không có bối cảnh căn bản không thể can thiệp được. Cho nên anh ta biết rất rõ mặc dù đã có được cửa hàng bán thịt nhưng chưa chắc nó có thể hoạt động.
Nhất là khi Mã Sửu đã nói là Trần Kiến Long coi trọng Tiểu Vũ nên thay hắn làm việc. Ngô Minh có khả năng không biết Trần Kiến Long là ai, cũng không biết thực lực của đối phương nhưng Quan Tây thì biết rõ.
Người ở quận 2, ai mà không biết Trần Kiến Long?
Nếu như là Mã Sửu, Quan Tây dựa vào đảm lược phi thường cùng với thực lực Thức Tỉnh giả cấp hai dám trực tiếp xông tới cửa hàng thịt đối phương đòi người, cùng lắm thì động thủ, cho dù không địch lại thì đám người Mã Sửu cũng không chiếm được chỗ tốt.
Nhưng Trần Kiến Long thì khác, đối phương chính là địa đầu xà lớn, dưới trướng có hai ba trăm người, hơn chục Thức Tỉnh giả cấp hai. Họ kiểm soát nhiều sản nghiệp trọng yếu ở Quận 2, chẳng hạn như cửa hàng thịt, nếu như không thông qua Trần Kiến Long hoàn toàn không thể bắt đầu.
Lúc này, việc xé da mặt với bọn Mã Sửu chẳng khác gì kết thù với Trần Kiến Long, chứ đừng nói đến việc mở một cửa hàng bán thịt.
Đối đầu với Trần Kiến Long, quả thật là trứng chọi đá.
Tuy nhiên, Quan Tây rất cảm kích Ngô Minh đã cứu người, lại càng may mắn hơn nữa là không nhìn lầm người, dù có kéo người nhập bọn vẫn cần tìm người có chí khí, đáng tin cậy. Hiển nhiên, tính cách của Ngô Minh phù hợp đối với bọn họ. Lúc trước bọn họ còn nghĩ Ngô Minh sợ phiền toái mà bỏ chạy, nhưng không ngờ lại đi cứu Tiểu Vũ mà không nói một lời, đây mới gọi là đủ nghĩa khí, đủ chí cốt.
Quan Tây lúc này đang nói chuyện với Xuyên tử và Tiểu Vũ cũng đi tới với vẻ mặt nặng nề.
Sau khi Xuyên tử nói xong, Tiểu Vũ ở bên cạnh ngoan ngoãn gật đầu, cô mới mười lăm tuổi, còn hơi non nớt, nhưng đã trổ mã duyên dáng yêu kiều. Trách không được bị người vừa ý.
Nhưng Ngô Minh biết Tiểu Vũ này có một chút khác biệt.
Tiểu Vũ hiện tại vẫn chưa thức tỉnh, nhìn như những người đó năng khiếu và tiềm lực đặc biệt kém, nhưng Ngô Minh là cao thủ nguyên khí cấp bốn, nhận thức của anh ta vô cùng mạnh mẽ cho nên có thể thấy được Tiểu Vũ không phải là loại người bình thường không có năng khiếu và tiềm năng thức tỉnh.
Cô ấy không những không có tiềm năng mà còn rất có tiềm năng.
Trên người cô ấy có nguyên khí, tuy rằng thập phần bạc nhược nhưng như vẫn cũ có thể làm Ngô Minh cảm ứng được, loại nguyên khí này rất đặc biệt, thuần khiết hơn so với nguyên khí của Thức Tỉnh giả bình thường.
Đó là lý do tại sao cô ấy vẫn chưa thức tỉnh. Bởi vì điều kiện nguyên khí đáp ứng cho cô ấy thức tỉnh rất thấp. Hơn nữa, nó không dễ hấp thụ vào cơ thể tự nhiên rất mất thời gian. Nhưng một khi những người thuộc thể chất này được thức tỉnh, họ chắc chắn sẽ phi thường lợi hại. Trước khi chuyển hóa Hỏa nguyên, Ngô Minh mặc dù rất mạnh nhưng cũng chỉ có thể đối phó với những đối thủ cùng cấp. Nhưng sau khi chuyển hóa Hỏa nguyên thì anh ta có thể đối phó với kẻ địch cao hơn mình.
Sự khác biệt giữa hai người, chỉ cần là người có thể phân biệt được, tuy rằng Ngô Minh vẫn không biết nguyên khí trong cơ thể Tiểu Vũ thuộc về thuộc tính nào, nhưng nhất định là cùng cấp với Hỏa nguyên.
Có nghĩa là, trước khi được thức tỉnh, cô ấy chỉ là một người bình thường và cô ấy sẽ bị nhầm với một người không có tiềm năng thức tỉnh. Nhưng một khi cô ấy được thức tỉnh sẽ phi thường lợi hại, và tốc độ phát triển của cô ấy vượt xa những Thức Tỉnh giả khác có thể sánh ngang. Nói không chừng khi cô ấy đang ở mức Thức Tỉnh giả cấp một có thể cạnh tranh với Thức Tỉnh giả cấp hai.
Nghĩ đến đây, Ngô Minh đột nhiên nghĩ nếu Trần Kiến Long từ Mã Sửu muốn bắt Tiểu Vũ, có lẽ hắn ta cũng nhìn thấy thể chất đặc biệt của Tiểu Vũ. Đương nhiên, đây chỉ là suy đoán của Ngô Minh, dù sao Tiểu Vũ cũng là một thiếu nữ thanh thuần sẽ thu hút sự chú ý của một ít người bất chính.
Đương nhiên, về việc phát hiện ra thể chất đặc biệt của Tiểu Vũ, Ngô Minh cũng định tìm cơ hội để nói cho Quan Tây và Xuyên tử biết. Vừa rồi, Ngô Minh nghe thấy Quan Tây và Xuyên tử nói họ sẽ rời khỏi Quận 2 để lánh nạn thì anh ta bật cười.
"Ai nói chúng ta rời đi? Cuối cùng chúng ta cũng kiếm được một cửa hàng thịt như vậy, nhưng ta định đại triển quyền cước ở chỗ này!"
Ngô Minh của hiện tại không còn là Ngô Minh của ngày xưa, ở Sư Thành anh là thành viên ủy ban có quyền lực tuyệt đối và sở hữu lâu đài của riêng mình nên trên người cũng có một loại khí thế thượng vị giả.
Mặc dù ở nơi xa lạ ở Tân Kinh Đô, Ngô Minh còn không đến mức bị một tên đầu lĩnh lưu manh dọa chạy. Nhắc tới địa đầu xà, lúc trước Độc nhãn lão ngũ chính là đại lão chân chính, người như thế còn trở thành thủ hạ của Ngô Minh, không cần nói Trần Kiến Long.
Ngô Minh có ý định tạm thời định cư ở Tân Kinh Đô, kiếm một ít sản nghiệp cũng chưa chắc không thể, dù sao của hàng thịt này hiện tại là của anh ta, ai dám đến gây chuyện thì Ngô Minh sẽ không khách khí.
Nghe nói Ngô Minh không có ý định rời đi, Quan Tây và Xuyên tử cũng kinh ngạc liếc nhìn nhau, thầm nghĩ Ngô Minh biết Trần Kiến Long lợi hại mà vẫn có ý định lưu lại.
Lúc này, Ngô Minh tiếp tục hỏi:
“Ở Tân Kinh Đô giết người có được không?”
Đám người Mã Sửu rõ ràng là muốn giết người diệt khẩu, ngược lại là bị Ngô Minh giết vài tên, bất quá nhìn đối phương không kiêng nể gì như thế cho nên Ngô Minh mới có câu hỏi này.
"Luật của thành phố Tân Kinh Đô không cho phép giết người trong thành phố, nhưng Khu đô thị Vành đai thứ sáu rất hỗn loạn, chỉ cần có đủ thực lực và hậu thuẫn ngược lại sẽ không người quản đến. Ngô ca đó, ngươi thực sự định ở lại kinh doanh cửa hàng thịt sao?” Quan Tây hỏi.
“Đúng, nó còn thật hơn tiền thật!”
Ngô Minh thập phần xác định nói.
"Hảo, nếu Ngô ca đã quyết định thì Xuyên tử và ta cũng sẽ ở lại. Nếu ai dám đến gây rối, Xuyên tử và ta sẽ liều mạng, chúng ta sẽ cùng Ngô ca ngươi đứng chung một chỗ!" Quan Tây và Xuyên tử đều kiên quyết nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận