Tận Thế Tân Thế Giới

Chương 540: Sứ giả (2)

Bất cứ ai nhìn thấy một sinh vật phi hành khổng lồ như vậy trên bầu trời sẽ phải giật mình.
Thế lực Nhân loại lúc trước họ đến đã sợ hãi và cho không ít chỗ tốt, hiển nhiên những Dị tộc nhân này ý định ngựa quen đường cũ.
Chỉ là bên dưới Ngô Thành không có cảnh hỗn loạn, la hét và quỳ gối như bọn họ tưởng tượng, và họ nghe thấy âm thanh báo động sắc bén và xuyên thấu, những người phía dưới lần lượt tiến vào tòa nhà. Ngay khi đám người Dị tộc nhân mặt ngựa không hay biết chuyện gì đang xảy ra, không biết từ đâu từ bên dưới một vài tên lửa phòng không đột nhiên xuất hiện.
Tốc độ của tên lửa không đối không này cực kỳ nhanh, hơn nữa còn tiên tiến hơn tên lửa do Nhân loại ở thế giới cũ chế tạo, trước khi đám người Dị tộc nhân mặt ngựa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra, quái điểu khổng lồ đầy màu sắc vừa mới triệu hồi để lừa dối Nhân loại đã trúng đạn, kêu thảm một tiếng, trên thân bùng lên ánh lửa và sau đó rơi xuống.
Một số tên lửa phòng không được thêm bom nguyên khí cũng rất mạnh đối với sinh vật nguyên khí, hơn nữa đây là loài quái điểu tuy rất lớn, nhìn như có thể đánh lừa người ta đáng tiếc mức nguyên khí cũng chỉ là đỉnh cấp ba, nhiều nhất là cấp bốn.
Một sinh vật như vậy chắc chắn sẽ chết sau khi hứng chịu nhiều tên lửa phòng không.
Con quái điểu khổng lồ đang bốc cháy nhanh chóng rơi xuống khu vực cách Ngô Thành chỉ 100m, và đập một thành hố sâu trên mặt đất, liền không có bất cứ động tĩnh gì.
Rõ ràng là đã chết.
Đám người Dị tộc nhân mặt ngựa trên lưng Phi Long đều trợn mắt há hốc mồm, không nói được lời nào, trong khi họ đang sững sờ thì bên dưới đã phóng ra vài tên lửa phòng không, và lần này mục tiêu chính là mấy người bọn hắn.
Vừa rồi nhìn thấy uy lực của loại vũ khí này, đám Dị tộc nhân mặt ngựa sợ hãi vội vàng tránh ra, đáng tiếc những tên lửa này do Giáo sư Từ mới phát triển và có thể truy tung nguyên khí, cho nên bọn họ vừa mới trốn đến một phương hướng khác thì đạn đạo lập tức biến hóa phương hướng, truy lùng đi qua.
Đám người Dị tộc nhân mặt ngựa không ngờ những tên lửa này sẽ tự động truy tung, ngay lập tức bị trúng tên lửa, trên không trung bùng lên vài chùm lửa, nguyên khí cấp bốn vẫn có thể chịu được đòn tấn công kiểu này, nếu đổi lại là nguyên khí cấp ba, đã sớm bị oanh chết giống như quái điểu khổng lồ vừa rồi.
Dù không chết nhưng không thể tiếp tục bay, và đám Dị tộc nhân mặt ngựa không có thú cưỡi cũng từ trên không chật vật rơi xuống, rồi rơi vào Ngô Thành.
Ngay khi vừa rơi xuống đã bị bao vây.
Và khi nhìn thấy những chiến binh này vây quanh họ, sự khinh thường ban đầu của đám Dị tộc nhân mặt ngựa ngay lập tức bị ném ra phía sau, bởi vì họ phát hiện ra trong số những người xung quanh có hơn bảy cao thủ đã đạt đến nguyên khí cấp 4. Không chỉ như thế, ngoại trừ Nhân loại còn có một số Ngư nhân nhất tộc cường đại và... những U Linh.
Đám người Dị tộc nhân mặt ngựa có chút không xoay chuyển được, muốn nói Nhân loại và Dị tộc nhân tiếp xúc rất nhiều, nhưng họ chưa bao giờ thấy Dị tộc nhân giúp Nhân loại phòng vệ hay bất cứ điều gì. Trừ khi một người đầu hàng Dị tộc nhân, người còn lại sẽ cung cấp bảo hộ.
Có thể là Ngô Thành này đã đầu phục cho một thế lực Dị tộc nhân nào đó?
Nhưng có vẻ không phải vậy, những Ngư nhân chỉ có sức mạnh dưới biển, còn U Linh thì chỉ có ở Hi Mễ An cùng Kiền Khô mới có, lẽ nào Ngô thành đầu phục U Linh Thánh Địa?
Nếu đúng như vậy thì mọi chuyện sẽ không dễ dàng xử lý, U Linh Thánh Địa có thể không dễ trêu chọc. Ở Đệ tứ nguyên khí thế giới, U Linh Thánh Địa là một trong những thế lực hàng đầu, và ghế trong Hội nghị trăm quốc cũng là rất cao.
Điều này cũng đáng trách đám Dị tộc nhân mặt ngựa, không có thăm dò tình huống rõ ràng đã mạo mạo thất thất chạy tới, ngay bây giờ họ đã trực tiếp bị tên lửa bắn hạ, thân người đầy bụi đất chật vật không chịu nổi. Họ định tức giận và trừng phạt những người này, nhưng lại không mong muốn phát hiện ra, nếu họ thực sự chiến đấu thì sẽ gặp rắc rối, một ít nguyên khí cấp bốn không đủ để người khác giết.
Từ trước đến nay đều là cường giả vi tôn, khi đám Dị tộc nhân mặt ngựa chứng kiến điệu bộ này, họ cũng bỏ đi hung hăng càn quấy trước đây. Có chút biệt khuất nhưng lại không thể không hạ thấp tư thái đem ý đồ đến đây nói rõ, bọn họ không dám không nói, vốn là đến đưa thư mời đấy, nhưng nếu như quả thật phát sinh xung đột thì bọn họ có thể không phải là đối thủ của người ta.
Ngô Minh lúc này đang quan sát tất cả những chuyện này từ một Trận pháp ẩn mà anh ta bố trí trên không trung, và khi anh ta nhìn thấy lực lượng phòng thủ của chính Ngô Thành chăm sóc những tộc Dị tộc nhân này, vì vậy Ngô Minh không ra tay. Đồng thời trong lòng anh ta khá hài lòng, rõ ràng là trừ khi có nhiều nguyên khí cấp năm tiến đến, Ngô Thành không sợ bất kỳ kẻ thù nào cả.
Đại sảnh Thành chủ.
Trời đã về đêm, nhưng trong đại sảnh rộng rãi này không còn một ghế trống, tất cả những người ngồi quanh bàn họp tròn đều là lực lượng trung kiên của Ngô Minh.
Chưa kể đến Lý Hạ, Thích Đình, Lưu Bân cùng Độc nhãn lão ngũ bọn bọn họ, thậm chí cả Tần Lực Đông đặc biệt đến từ Thành phố Sư tử, và thậm chí cả Tích Hi và U Linh Nữ vương từ Trầm Thuyền cốc.
Trên bàn tròn có một tấm thiệp, đó là thư mời của Liên minh Trăm Quốc gia.
Đây không phải là lần đầu tiên Ngô Minh nghe nói về Hội nghị Trăm Quốc, vì vậy anh ấy không đặc biệt ngạc nhiên, hơn nữa anh ta đã biết được từ Vương tử Harry và Đoàn trưởng Kỵ sĩ Natasha của Thần Mục Đế Quốc cái gọi là Hội nghị Trăm Quốc này là một hội nghị các thế lực chia cắt lợi ích. Hiển nhiên, Hoa quốc cổ đại có binh pháp Tôn tử gọi là ' Không đánh mà thắng', những người tổ chức hội nghị này chính là muốn không có bất kỳ tổn thất nào mà vơ vét các chỗ tốt, tự nhiên chỉ cường quốc mới thu được nhiều lợi ích.
Gọi tất cả mọi người tới, Ngô Minh cũng muốn nghe ý kiến ​​của người khác.
Người muốn hỏi đầu tiên chính là U Linh Nữ vương, đây là đẳng cấp nguyên khí cao nhất trong thế lực của mình, nguyên khí cấp 6. Khi U Linh Nữ vương tới, chỉ phóng ra thoáng một chút uy áp nguyên khí, toàn bộ Ngô thành lặng ngắt như tờ. Tất cả các Thức Tỉnh giả đều có thể cảm nhận được một cổ lực lượng cường hãn này.
Ngay cả Lý Hạ và Thích Đình cũng có chút sợ hãi khi nhìn thấy U Linh Nữ vương, nhưng Tích Hi và U Linh Nữ vương ở bên nhau lâu nên không có cảm giác gì, vì lẽ đó, Tích Hi thường bày ra ưu điểm này trước mặt Lý Hạ và Thích Đình, nàng ấy tự hào về bản thân. Tất nhiên, đây hầu hết chỉ là một trò đùa, đối với một cô gái thông minh như Tích Hi, nàng ấy tự nhiên biết mình phải có một mối quan hệ tốt với Lý Hạ và Thích Đình, ba nữ tử sớm trở thành khuê mật với nhau. Chính Ngô Minh cũng bội phục Tích Hi vô cùng, thầm nghĩ nha đầu kia vì muốn cùng mình ở cùng một chỗ, quả thực là đã dùng hết các thủ đoạn.
Lại nói về U Linh Nữ vương, câu trả lời lúc này lại khiến cho Ngô Minh thập phần bất đắc dĩ.
Câu trả lời của U Linh Nữ vương rất đơn giản, đó là nàng chưa từng nghe đến Liên minh Trăm quốc gia hay Hội nghị Trăm quốc. Rõ ràng tất cả những điều này xảy ra sau khi Tái Trác Hào đi vào vùng Loạn Lưu Hải, cũng trách không được trong Thư viện bí thuật cũng không có ghi lại tương quan.
Nói trắng ra, đây đơn giản là một liên minh chỉ mới xuất hiện gần đây.
Lần này mới được biết đến từ đám người Dị tộc nhân mặt ngựa. Lần này, Liên minh Trăm Quốc gia đã mời một số thế lực Nhân loại hùng mạnh, bao gồm Tân Đô Thành, gia tộc Delbert ở Bắc Mỹ, và đương nhiên là Ngô Thành.
Về phần mục đích thì đám người Dị tộc nhân mặt ngựa hiển nhiên không biết. Hắn chỉ phụ trách đưa thư, lúc này những sứ giả này cũng không có tư thái uy mãnh như ban đầu, bọn họ thành thành thật thật trú trong phòng do Ngô Minh an bài cho bọn họ, không có sự cho phép thì không được bước ra ngoài nữa bước.
"Ta xem những Dị tộc nhân tổ chức hội nghị này không phải là mục đích thuần túy, ý của ta là không cần để ý!" Độc nhãn lão ngũ nói, ông ta xem như người từng trải, tự nhiên hiểu được đạo lý vô sự mà ân cần phi gian tức đạo, Liên minh Trăm quốc đột nhiên mời thế lực Nhân loại, tám chín phần mười là không có hảo ý.
” Nhưng trên giấy mời ghi rất rõ ràng, Nếu không đi, tự gánh lấy hậu quả, tất nhiên chúng ta không sợ gì cả, nhưng đã bị người nhìn chằm chằm vào thì phải chuẩn bị đầy đủ!" Lần này nói chuyện là Đoạn Vân Phi, lúc này anh không còn là đội trưởng của Biệt đội Thức tỉnh đi săn quái vật bên ngoài để sinh tồn như xưa nữa, tự nhiên cân nhắc vấn đề cũng cẩn thận hơn rất nhiều.
Bạn cần đăng nhập để bình luận