Tận Thế Tân Thế Giới

Chương 424: Tiến sĩ Wenson

"Trên không trung có mạng lưới radar dò tìm, trên mặt đất cũng có Robot dò tìm như vậy, vậy ta sẽ đi dưới lòng đất. Chẳng lẽ người của Ngân Xà Thành còn có thể ngầm xếp vào thứ gì đó ở dưới đất?" Ngô Minh nói xong vung tay lên, Sâm Lâm Nhuyễn Trùng to lớn giống như con cá vào nước, trên mặt đất đào ra một cái hố to độn địa mà vào, Ngô Minh thì lại theo sát phía sau.
Cùng lúc đó, tại một căn phòng nào đó ở Ngân Xà Thành cách đó hơn mười km. Một người đẹp tóc vàng nhìn thông tin được một vài thiết bị đưa lại, khuông mặt lộ ra vẻ kinh hãi, vội vàng cầm điện thoại bên cạnh bấm một dãy số.
"Phòng vệ bộ. Ta là tuần tra viên số 705. Vừa rồi radar của chúng ta phát hiện một mục tiêu không xác định xâm nhập vào khu vực cách Ngân Xà Thành 18 km về phía đông nam. Hệ thống phòng thủ đã phóng tên lửa phòng không và một mục tiêu đã bị bắn hạ. Mà một mục tiêu khác không biết bằng cách nào đó đã thoát khỏi sự tấn công của tên lửa phòng không, và sau đó phát sinh kịch chiến với Robot chiến đấu mặt đất 104 và 105. Tin mới nhất là Robot của chúng ta đã bị tiêu diệt, và không rõ tung tích của mục tiêu! " Mỹ nữ tóc vàng đem thông tin chính xác nói ra, đây là tất cả phản hồi từ hệ thống.
Người ở đầu dây bên kia hiển nhiên có chút kinh ngạc.
"Điều đó không có khả năng. Trên mặt đất, chúng ta đã triển khai hơn 300 Robot chiến đấu. Dù có hàng chục nghìn con quái vật xâm nhập, chúng cũng không phải là đối thủ của Robot chiến đấu của chúng ta. Chưa kể tên lửa của chúng ta có thể dễ dàng tiêu diệt sinh vật nguyên khí cấp ba. Thanh tra số 705, ngươi có xác nhận tính xác thực của thông tin không? "
Mỹ nữ tóc vàng vội nói:" Trưởng quan, xác nhận không thể nghi ngờ, chắc chắn là mục tiêu đã không làm kinh động các cảm biến và Robot chiến đấu ở các khu vực khác, hơn nữa Rada chúng ta cũng không có bất kỳ phát hiện nào. Ta nghĩ, mục tiêu hẳn là đứng tại chỗ không có di động mới đúng."
"Ngươi nói không sai, lập tức phái người đi qua xem xét. Mặt khác phải tùy thời lưu ý hướng đi bầy thú dã ngoại, gần đây Ngô Thành và Sư thành bên kia đàn thú phát sinh dị động. Tuy cách chúng ta rất xa nhưng cũng không thể xem nhẹ, nếu có dấu hiệu bị bầy đàn xâm nhập thì phải báo ngay! "
" Vâng, trưởng quan !" Mỹ nữ tóc vàng sau khi nói xong, một lần nữa đem điện thoại cất kỹ, sau đó nhấn một cái cái nút.
Vài phút sau, một chiếc máy bay cổ quái đến nơi Ngô Minh và Robot giao tranh ác liệt rồi hạ cánh, bảy tám người lính vũ trang đầy đủ từ đó bước xuống.
Những người lính này mặc một lớp áo giáp kỳ lạ, có thể bảo vệ toàn bộ cơ thể. Một trong những binh sĩ đó tới gần, sau khi thấy xác Robot chiến đấu trên mặt đất, đồng thời cũng nhìn thấy trên mặt đất lổ lớn, lập tức đem trên tình huống báo trở về.
Nhưng đúng lúc này, Ngô Minh đã đi theo Sâm Lâm Nhuyễn Trùng xuống một tầng hầm.
Trong đó Ngô Minh và Sâm Lâm Nhuyễn Trùng đào xuyên qua hai ba lớp thép tấm hợp kim để đến đây, đương nhiên loại thép tấm hợp kim đó rất dày và cực kỳ cứng rắn, ngay cả Sâm Lâm Nhuyễn Trùng cũng không thể dễ dàng xuyên thủng.
Nhưng với Ngô Minh thì tình hình lại khác, Vạn Thú kiếm trong tay Ngô Minh cực kỳ sắc bén, cắt kim loại dễ như cắt đậu phụ, chính vì Vạn Thú kiếm cực kỳ sắc bén nên anh ta và Sâm Lâm Nhuyễn Trùng mới đến được nơi này.
Sau khi thu lại Sâm Lâm Nhuyễn Trùng, Ngô Minh quan sát bốn phía thoáng một phát bên trong tầng hầm.
Theo tuyến phòng thủ trước đó và khoảng cách di chuyển của Sâm Lâm Nhuyễn Trùng, Ngô Minh ước tính nơi này phải khá gần với Ngân Xà Thành, thậm chí anh ta đã tiến vào Ngân Xà Thành rồi. Ở đây ngoại vi có loại tấm thép hợp kim kia, hiển nhiên là chuẩn bị ngăn cản sinh vật đào hang. Theo bên cạnh nói rõ, tại đây rất chú trọng tính an toàn.
Nếu là ở Ngân Xà Thành, thì nơi này hẳn là thuộc về một nơi rất quan trọng.
Căn hầm này rộng 100 mét vuông, chất đống rất nhiều tài liệu, còn có rất nhiều đồ vật lẫn lộn, phía trước có một cánh cửa. Ngô Minh nhìn sang thì thấy cửa bị khóa từ bên ngoài, bất quá ổ khóa như vậy đối với Ngô Minh mà nói cơ hồ giống như không có.
Ngay khi Vạn Thú Kiếm được lắp vào và kéo lên, ổ khóa lập tức bị phá vỡ, Ngô Minh liền mở cửa bước ra ngoài.
Bên ngoài, có một hành lang với các bậc thang ở phía cuối, có thể đi lên phía trên đó.
Đương nhiên, hai bên hành lang cũng có một số phòng, Ngô Minh nhìn qua, phát hiện trong một số phòng có rất nhiều Robot bán thành phẩm và rất nhiều kim loại nguyên khí.
Ngô Minh không có hứng thú với những thứ này, vì vậy Ngô Minh đi tới phía cuối cùng đi lên lầu.
Thang lầu là hình dạng xoắn ốc, đi lên khoảng mười mét, Ngô Minh nhìn thấy một cánh cửa kim loại dày, không cần hỏi, anh ta dùng kiếm mở ra, khi Ngô Minh đi đến đầu kia của cánh cửa, anh ta nhìn thấy một nơi giống như một Phòng thí nghiệm. Nơi này rất lớn, cỡ một sân bóng rổ, khắp nơi có nhiều dụng cụ khác nhau, Ngô Minh nhận thấy những dụng cụ này không dùng điện mà dùng Thẻ nguyên khí để cung cấp năng lượng.
Đối với bóng đèn ở đây cũng như vậy.
Ở một chỗ, còn có một bộ phận của Robot, có thể thấy Robot này không giống với Robot mà Ngô Minh đã nhìn thấy trước đó. Robot này giống người hơn, kim loại tạo nên cơ thể cũng nhiều năng lượng nguyên khí hơn, và Ngô Minh nhận thấy trong số các bộ phận của Robot này có một khe cắm thẻ được làm bằng kim loại và hơn 30 Thẻ nguyên khí được lắp vào đó.
“Cái này còn có thể như vậy sao?” Ngô Minh trái tim loạn nhịp khi nhìn cái này, thầm nói trước đây Robot hung mãnh như vậy, thật sự dùng Thẻ nguyên khí để cung cấp năng lượng sao?
Điều này thực sự đáng kinh ngạc, thậm chí là một trong những phát minh vĩ đại nhất.
Ngô Minh biết rằng những Robot đó bên ngoài chắc chắn là đến từ phòng thí nghiệm này, ít nhất những người trong phòng thí nghiệm này đã nghiên cứu ra chúng.
Đúng lúc này, Ngô Minh nghe thấy tiếng bước chân, lập tức ném ra ba Thẻ trận tạo thành một Trận pháp ẩn thân.
Sau hai ba nhịp thở, cánh cửa đối diện bị đẩy ra, một ông lão tóc bạc bước vào. Ông lão rõ ràng không phải là người châu Á, mà là một người đàn ông da trắng châu u, dáng người cao, đeo một cặp kính và khoác một chiếc áo trắng, trong túi còn có một số vở và bút nhỏ.
Sau khi ông lão vào, ông ta không ngừng lẩm bẩm một mình.
"Tộc da vàng thần kỳ, họ luôn có thể tạo ra kỳ tích, lợi dụng tụ năng lượng khí có thể trích xuất năng lượng nguyên khí của hàng trăm Thẻ nguyên khí cùng một lúc. Đây là những năng lượng thuần khiết nhất và uy lực năng lượng cường đại. Nếu như lợi dụng được, hoàn toàn có thể đem rất nhiều ý tưởng trước kia của ta đều biến thành sự thật. Thật hoàn hảo, lần sau ta phải mời Từ và Triệu cùng ăn một bữa ngon, nhưng họ không quen với bánh mì và pho mát, và ta thích đồ ăn của họ hơn, haha, đúng là một đất nước kỳ diệu, người dân tuyệt vời!"
Vừa nói, ông lão người nước ngoài vừa một bên điều khiển dụng cụ.
Ngô Minh lúc này mới chú ý tới trên ngực ông lão có một tấm thẻ công tác, với nhãn lực của Ngô Minh, anh ta có thể dễ dàng nhìn thấy chữ trên đó.
“Tiến sĩ Wenson, nhân viên cấp 4 của Ngân Xà Thành!”
Chữ trên đó được viết bằng tiếng Anh. May mắn thay, Ngô Minh đã chịu ảnh hưởng của giáo dục trong nước từ nhỏ nên đọc nó không có vấn đề gì, ngoài dòng chữ còn có ảnh và logo Ngân Xà xung quanh thanh kiếm của hiệp sĩ.
Ngô Minh suy nghĩ một lúc rồi thu hồi Trận pháp ẩn, lặng yên không tiếng động đi sau Tiến sĩ Wenson. Đến Ngân Xà Thành, ngoài việc đòi lại vũ khí và trang bị đáng lẽ thuộc về Ngô Thành và Sư Thành, Ngô Minh còn phải tìm Thích Đình. Trước đó, tốt nhất nên hỏi Tiến sĩ Wenson này một chút, có một phòng thí nghiệm lớn như vậy ở đây, hẳn là ông ta sẽ biết rất nhiều thứ.
Đương nhiên, Ngô Minh lấy mặt nạ Hắc sử đeo vào, về sau anh ta còn phải mang theo Cận Vệ Quân của mình đến thương lượng với Ngân Xà Thành, nên tốt nhất là không nên để lộ thân phận của mình.
Tiến sĩ Wenson rõ ràng là một người cuồng nghiên cứu. Ngô Minh đứng ở phía sau ông ta khoảng chừng hơn 10' sau mà ông ta đều không có một tia phát giác. Điều này làm cho Ngô Minh có chút bất đắc dĩ, anh ta nhìn ra được Tiến sĩ Wenson đã là Thức Tỉnh giả cấp hai, nếu như không phải làm việc đặc biệt chuyên chú, thời gian dài như vậy ít nhất cũng có thể có thể phát giác được chính mình rồi.
Ngô Minh không có thời gian để chờ đợi, anh ta lấy ra một con dao găm và vỗ vai đối phương, khi ông lão quay lại với vẻ mặt ngạc nhiên, Ngô Minh lắc con dao găm sáng và nói: "Ta có một số việc muốn hỏi ngươi, không thành thật hoặc là nói dối, liền dùng nó cắt vỡ yết hầu của ngươi!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận