Tận Thế Tân Thế Giới

Chương 482: Sa Hoàng, Râu Đen

Có rất nhiều truyền thuyết về 'Con tàu lớn' ở Trầm Thuyền cốc, một số truyền thuyết đã tồn tại hàng trăm năm. Ngô Minh đã từng nghe Bane nói qua, ly kỳ nhất chính là Con tàu lớn là từ trên trời giáng xuống, giống như một vẫn thạch bình thường rơi xuống, trực tiếp nện xuyên hải trình tạo thành Trầm Thuyền cốc. Những người trên Con tàu lớn lúc bấy giờ thủ đoạn thông thiên, để bảo vệ Con tàu lớn này không bị phát hiện, hoặc tránh kẻ thù đã tấn công mình, họ đã sử dụng một số thủ đoạn để phong ấn hoàn toàn vùng biển khổng lồ này, bởi vậy tạo thành Loạn Lưu Hải vực.
Tất nhiên, truyền thuyết dù sao cũng chỉ là truyền thuyết, nhưng 'Con tàu lớn' là có thật, chỉ sau khi Ngô Minh đến trước Con tàu lớn, anh mới biết cái gì gọi là khổng lồ.
Tái Trác Hào mà Ngô Minh từng thấy, là con tàu lớn thứ hai trong Trầm Thuyền cốc, nhưng so với Con tàu lớn, Tái Trác Hào giống như nho so với dưa hấu, không đáng kể chút nào.
Chung quanh Con tàu lớn là biển cạn, lại có nhiều hòn đảo phân tán, đương nhiên những đảo quan trọng này đã bị ba thế lực lớn chia cắt từ lâu, những người khác muốn đến gần Con tàu lớn chỉ có thể đi bằng thuyền. Nếu cuối cùng họ muốn vào tàu lớn, họ cũng chỉ có thể tiếp cận bằng một số thuyền nhỏ ít mớn nước hơn, nhưng điều này chỉ có thể được thực hiện sau khi lá chắn nguyên khí cường đại xung quanh Con tàu lớn biến mất, nếu không thì bất cứ ai lại gần sẽ chết.
Tất cả những điều này đều do Bane kể cho Ngô Minh nghe, Ngô Minh giống như một học sinh không ngại học hỏi khi đặt câu hỏi suốt dọc đường, thỉnh thoảng lấy lòng Bane vài câu, người sau vẻ mặt đắc ý tiết lộ một số truyền thuyết về Con tàu lớn.
Tốc độ của cỗ xe U Linh rất nhanh, trong chốc lát đã sớm tới đích là một bến tàu cực lớn. Nơi đây có vô số thuyền cập bến, đều là thuyền nhỏ dài hơn mười mét, dài nhất cũng chỉ hơn hai mươi mét. Dù gì thì đây cũng là vùng nước nông nên chỉ có thể dùng những con thuyền cỡ này mới đi được.
Khi Ngô Minh từ trong xe ngựa đi ra, cách đó không xa đã nhìn thấy rất nhiều Ngư nhân.
"Đó là những Ngư nhân nhất tộc được mệnh danh là thế lực số 1 ở Trầm Thuyền cốc. Đầu lĩnh Ngư nhân nhất tộc là một cao thủ nguyên khí cấp sáu gọi là Sa Hoàng (Sa Hoàng). Ngoại trừ U Linh nữ vương điện hạ Tái Trác chúng ta, Sa Hoàng này là nguyên khí cấp sáu thứ hai của Trầm Thuyền cốc. Nghe nói lúc trước Ngư nhân nhất tộc chia rẽ tan tác, cũng là nhờ có Sa Hoàng mà chúng tập hợp lại với nhau. " Bain có vẻ thích thú với quá trình giảng giải điều này cho ngô Minh. Nhiều người trong Trầm Thuyền cốc đã biết về những điều này, muốn nói cho người khác nghe thì người khác lại lười nghe. Mặt khác, Ngô Minh lúc nào cũng trông như một học sinh ham học, nên hắn đương nhiên muốn nắm bắt thời gian để khoe khoang kiến ​​thức của mình.
Ngô Minh quả nhiên đã nhìn thấy một Ngư nhân cực kỳ cường tráng với chiều cao ít nhất là 3 mét, Ngư nhân này bản thể một con cá mập. Hắn ta có những đặc điểm trên khuôn mặt giống như Nộ Mục Kim Cương, dao động nguyên khí trên toàn thân cực kỳ cường đại, không nghi ngờ gì nữa, hắn là cao thủ nguyên khí cấp sáu. Ngô Minh biết ngay cả khi thực lực của anh ta ở thời điểm đỉnh phong cũng chắc chắn sẽ không phải là đối thủ của Sa Hoàng.
Sự xuất hiện của U Linh nhất tộc hiển nhiên đã thu hút sự chú ý của những Ngư nhân, nhưng mối quan hệ giữa hai bên dường như rất bình thường nên không giao tiếp với nhau. U Linh Nữ vương càng là không có rời khỏi cỗ xe ngựa của nàng, nghiễm nhiên một bộ không đem Ngư nhân nhất tộc để vào trong mắt.
Rất nhanh, người của Hiệp hội Cướp biển, thế lực lớn thứ hai ở Trầm Thuyền cốc cũng đến và số lượng rất đông. Hiệp hội Hải Tặc này có số lượng người đông nhất và chủng tộc đa dạng nhất. Mỗi người trong số bọn chúng giống như một hung thần ác sát. Người đứng đầu mặc trang phục và đội mũ tiêu chuẩn của thuyền trưởng, hình thể khổng lồ, rõ ràng là một sinh vật hệ Cự nhân, và khuôn mặt của gã ta có như khe rãnh nhăn nhăn nhúm nhúm, có vài vết sẹo do đao chém trông cực kyd dữ tợn, ngoài ra, gã ta còn có một bộ râu đen quăn xoắn vừa dài vừa rậm.
Khiến nọi người bất ngờ chính là, sau khi người này đi tới đầu tiên là chào hỏi Sa Hoàng Ngư nhân nhất tộc, sau đó gã quét mắt nhìn về phía U Linh nhất tộc, vừa nhìn thấy Ngô Minh, hai mắt liền bắn ra sát khí nồng đậm.
Lần này, U Linh nhất tộc lập tức trở nên gà bay chó chạy, loạn cả một đoàn.
“Râu Đen chết tiệt, hắn điên rồi sao? Dám khiêu khích U Linh nhất tộc chúng ta!” Bane lập tức mắng to, Ngô Minh đang thừa nhận ánh mắt của đối phương nên hoàn toàn không thể động đậy.
Không nghi ngờ gì nữa, Ngô Minh lúc này đột nhiên bị công kích, hơn nữa là công kích phi thường cường đại.
Ngô Minh cũng không ngờ người mà mình chưa từng gặp mặt này lại đột nhiên gây khó dễ. Bane gọi gã ta là Râu Đen, thì Râu Đen này hẳn là thủ lĩnh của Hiệp hội Hải Tặc rồi, đối phương là nguyên khí cấp năm đỉnh phong thực lực rất cường hãn, có một đôi mắt dường như có một ma lực cực kỳ đáng sợ, có thể tạo thành một làn sóng áp lực và ảo giác tấn công bản thân.
Vào lúc này, Ngô Minh sau khi bị một đôi mắt của đối phương nhìn chằm chằm lập tức rơi vào trong một ảo giác kinh khủng, tử vong, huyết tinh cùng tất cả thống khổ không ngừng lặp đi lặp lại. Trong ảo cảnh Ngô Minh không biết thời gian đã trôi qua bao lâu, nhưng không còn nghi ngờ gì, những thống khổ này dường như đã trải qua trăm năm, đổi lại những người khác sợ là đã sớm sụp đổ nổi điên.
Cũng may Ngô Minh không phải người thường, ý chí cực kỳ kiên cường cho nên lúc này có thể cầm cự, nhưng theo tình huống này, Ngô Minh cũng không thể cầm cự được bao lâu.
Khoảnh khắc tiếp theo, một tiếng hừ lạnh truyền đến, một tấm thẻ từ trong xe ngựa của U Linh Nữ vương bay ra. Ngay sau đó, một vòng bảo hộ nguyên khí khổng lồ xuất hiện bảo vệ Ngô Minh bên trong, Ngô Minh lập tức thoát khỏi ảo giác, cả người ướt đẫm mồ hôi lạnh.
Ngô Minh biết tuy mình dường như đã bị tra tấn rất lâu trong ảo giác đáng sợ kia, nhưng trên thực tế chỉ là ba bốn hơi thở. Thực lực của đối phương có chút đáng sợ, nếu như không phải U Linh Nữ vương xuất thủ, chính mình lần này thật sự bị treo, ngay cả một số thủ đoạn áp đáy hòm cũng không thể giải quyết được nguy cơ vừa rồi.
Ngay lập tức trong lòng Ngô Minh sát tâm đột khởi, đối phương không phân tốt xấu đã hạ sát thủ đối với dưới mình, một món nợ phải nhớ kỹ. Về phần nguyên nhân Ngô Minh cũng không muốn biết, cho dù chỉ là hiểu lầm thì thù này cũng đã kết.
“Râu Đen, ngươi đang muốn khơi mào chiến tranh giữa Hiệp hội Hải tặc và Tái Trác Hào sao?” Lúc này giọng nói của U Linh Nữ vương từ bên trong cỗ xe phát ra.
Trong thanh âm khó nén lãnh ý, rõ ràng U Linh Nữ vương rất bất mãn với hành động của Hiệp hội Hải tặc.
Râu Đen cũng cười lạnh một tiếngt, có vẻ không sợ U Linh Nữ vương uy hiếp, ngón tay đeo nhẫn nhẹ nhàng chạm vào loan đao ở thắt lưng, cười nói: "U Linh Nữ vương, chuyện này cũng không trách ta, tiểu tử kia cũng không phải U Linh, ta chỉ nghĩ hắn là một nhân vật tầm thường. Ta nghe thuộc hạ Thụ Bì nhân của ta nói tiểu tử này đã lừa gạt lấy đi 100.000 Thẻ nguyên khí của Hiệp hội Hải Tặc chúng ta, vì nguyên nhân này ta mới cho hắn một bài học. Nói ta muốn khơi mào chiến tranh cùng Tái Trác cũng có chút nói quá lời, nhiều nhất cũng chỉ là thù riêng mà thôi."
Nói xong, Thụ Bì nhân sau lưng Râu Đen cũng tiến lên một bước, liền nghiêm mặt nói: "Đúng vậy, Hiệp hội Hải Tặc chúng ta cùng tiểu tử kia có cừu oán, cũng không phải thật sự cùng với Tái Trác là địch, nhưng ta nghĩ đối với một tiểu tử tầm thường, ta tin U Linh Nữ vương sẽ không gây chiến lớn với Hiệp hội Hải Tặc chúng ta, đúng không? “
Khiêu khích.
Đây rõ ràng là khiêu khích trắng trợn.
Ngô Minh từ từ phục hồi vết thương trong ý thức của mình, Hiệp hội Hải Tặc này rõ ràng là cố ý ra tay, Ngô Minh có thể chắc chắn đối phương có thể không thực sự nhắm vào mình.
Nếu là nhắm vào mình thì lúc nào động thủ mà không được, nhưng hiện tại, điểm này Ngô Minh liếc mắt một cái liền nhìn ra, đối phương rõ ràng muốn mượn mình bức U Linh Nữ vương xuất thủ.
Chỉ có điều Ngô Minh không biết là, mặc dù U Linh Nữ vương không ra tay thì cũng sẽ có người xuất thủ cứu anh ta. Hải yêu Vivian, lúc này đang bị nhốt trong Thủy lao đã lấy lại được một tấm thẻ, và trong đám đông xung quanh, Hải Cẩu ăn mặc như một lão thủy thủ cũng đặt thẻ trên tay vào Tạp giới.
Người đeo mặt nạ là một phần rất quan trọng trong kế hoạch của họ, thậm chí là một phần không thể thiếu, vì vậy hành động đột ngột vừa rồi của Râu Đen thực sự khiến hai người họ phải kinh ngạc, nếu U Linh Nữ vương không ra tay thì họ cũng sẽ xuất thủ.
Tuy nhiên, hai người họ sớm biết cuộc tấn công bất ngờ của Râu Đen không hề đơn giản như tưởng tượng, thứ mà Râu Đen thực sự muốn nhắm đến có lẽ là U Linh Nữ vương.
Chỉ với một nguyên khí cấp hai, làm sao Râu Đen có thể để ý? Mặc dù là có cừu oán, Râu Đen cũng sẽ không nghĩ nguyên khí cấp hai lại là mối đe dọa đối với Hiệp hội Hải Tặc của bọn chúng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận