Tận Thế Tân Thế Giới

Chương 476: Hải yêu Vivian

Franklin cũng lộ ra một tia đồng tình, nhưng hắn đương nhiên biết cho dù Bàn Cổ này thực sự chữa khỏi cho Nữ vương điện hạ thì cũng chưa chắc có thể phóng thích cho Hải yêu nhất tộc này, nhưng hắn sẽ không nói như vậy. Tiếc là Franklin không biết, dù không nói ra nhưng Ngô Minh cũng hiểu sự thật, bởi vì Hải yêu nhất tộc cũng có liên quan đến việc mở khu vực nào đó trong 'Con tàu lớn' vào ngày Tầm Bảo Nhật.
Ngoài ra, còn có một bộ phận cực kỳ mấu chốt mà không ai biết đến, kể cả U Linh Nữ vương tưởng mình có thể khống chế được mọi thứ. Đó chính là, Hải yêu nhất tộc bị bọn họ cho là công cụ cùng kẻ tù tội, trên thực tế lại là 'quả bom hẹn giờ' cực kỳ đáng sợ.
Ngô Minh có thể là người duy nhất biết chuyện này, cho nên anh ta biết cho dù tự mình cứu Hải yêu nhất tộc này, thì đối phương cũng không nằm trong tầm kiểm soát của anh ta.
Nhưng như Ngô Minh thường nói, sự do người làm. Tình thế đã đem người bức đến một bước này, dù là U Linh Nữ vương hay Hải yêu nhất tộc giả heo ăn thịt hổ thì Ngô Minh cũng phải đi gặp, đến lúc đó sẽ xem ai thông minh hơn, có thể từ trong cuộc âm mưu này thu lấy chỗ tốt.
Những U Linh trên Tái Trác Hào rõ ràng là rất tin tưởng vào thủy lao mà họ thiết kế, sau khi đi vào bằng lối vào lộ thiên, có thể vào một nơi được lồng sắt bao quanh và là trung tâm của nơi này. Có một nơi giống như một bể bơi, cái lồng sắt cũng bao lấy nơi đó. Lúc này, Ngô Minh đi theo Franklin và hai U Linh chiến binh cường tráng vào giữa hai chiếc lồng sắt, tại đây, xem như là nơi gần gũi nhất với Hải yêu nhất tộc.
Đối với Franklin và hai U Linh chiến binh đi theo, Ngô Minh hiển nhiên không đồng ý nhưng đối phương nhất quyết đi theo, ước chừng là U Linh Nữ vương cũng đã ra chỉ thị. Hiển nhiên, U Linh Nữ vương vẫn còn có chút hoài nghi, đáng tiếc Ngô Minh đã nói những gì anh ta đã nói rồi, một khi đối phương phát hiện anh ta nói dối, vấn đề sẽ lại trở nên rắc rối hơn.
Bất quá sự tình đã đến một bước này, Ngô Minh không còn biện pháp nào khác, hiện tại chỉ có thể tìm cách lừa gạt.
Tại thời điểm này, đã có thể nhìn thấy bóng dáng đang bơi lội không ngừng trong thủy lao trước mặt, phải nói rằng Hải yêu nhất tộc này chắc chắn là một tồn tại tuyệt đẹp, mặc dù là những U Linh chiến binh, giờ phút này đều có ánh mắt mê ly hướng tới.
“Vivian, bằng hữu của ngươi tới thăm ngươi, xuất hiện đi!” Franklin lúc này đột nhiên nói, Ngô Minh trong lòng thầm mắng, nhưng ngoài mặt lại lộ ra hi vọng, lúc này Ngô Minh mới biết Hải yêu nhất tộc này tên là Vivian.
Khoảnh khắc tiếp theo, một tia nước xuất hiện trong thủy lao, và Hải yêu nhất tộc nửa người nửa cá cuối cùng cũng nổi lên. Hoàn hảo tuyệt đối, mái tóc dài ướt át dính vào làn da mỏng manh, khuôn mặt xinh đẹp lại càng thêm mê hoặc, đặc biệt là đôi mắt đầy màu sắc của nàng càng thêm bắt mắt.
“Vivian, ta đến tới thăm ngươi!” Ngô Minh lúc này chỉ có thể cắn răng nói ra, anh ta biết trước tiên phải lên tiếng, bằng không, nếu Hải yêu nhất tộc lên tiếng, lúc đó chắc chắn mình sẽ bị lộ tẩy.
Nhưng những gì Vivian nói tiếp theo khiến Ngô Minh ngạc nhiên.
“Ta đã đợi ngươi lâu lắm rồi!” Hải yêu Vivian xinh đẹp lúc này mới nhìn về phía Ngô Minh, trên mặt nở ra nụ cười xinh đẹp. Không thể không nói, nụ cười của nàng cực kỳ mê người, và vẻ đẹp khiến người ta hoa mắt thần mê, không cách nào tự kềm chế.
Bất quá Ngô Minh cũng không có vì vậy mà lâm vào trầm mê, mà là thoáng có chút giật mình, hơn nữa còn cảm thấy có chút may mắn. Tuy không biết tại sao Hải yêu nhất tộc này lại nói ra câu ta chờ ngươi rất lâu, câu nói này đủ để xua tan những nghi ngờ của đám người Franklin.
Sau đó Ngô Minh không nói gì, chỉ nhẹ gật đầu, trả lời một cách mơ hồ.
Theo quan điểm của Franklin, đây là sự phấn khích sau khi gặp một người bằng hữu, mà ở Hải yêu Vivian thì cũng vậy, làm như vậy cũng sẽ không có phản ứng đặc biệt lớn hay lời nói thừa thải, Ngô Minh hiện tại chỉ sợ đối phương kể một ít lời nói thêm càng thừa thải.
Sau khi gật đầu, Ngô Minh lập tức nói nhỏ với Franklin, "Tôi có chuyện riêng muốn nói với nàng ấy."
Rõ ràng, điều này là để cho Franklin và hai U Linh chiến binh tránh mặt, nhờ vào những lời nói của Hải yêu Vivian trước đó, Franklin đã tin đối phương là người quen. Trong trường hợp này, hắn ta không có ý định tiếp tục cản trở đôi bạn cùng nhau hồi tưởng về ngày xưa, dù sao thì mọi chuyện đều nằm trong tầm kiểm soát của họ.
Vì vậy, Franklin mỉm cười, mang theo hai U Linh chiến binh rời khỏi lồng giam và đứng bên ngoài.
Nhìn đám người Franklin đi ra ngoài, Ngô Minh rốt cục thở phào nhẹ nhõm, có thể nói lời nói của Hải yêu Vivian đã cứu anh ta, nhưng Ngô Minh không biết tại sao Hải yêu Vivian lại nói như vậy.
“Ngươi không muốn bọn họ ở đó, cho nên ta giúp ngươi một lần!” Vivian gợi cảm quyến rũ duỗi vòng eo một chút, như cũ vừa cười vừa nói.
“Ngươi biết ta?” Ngô Minh thấp giọng hỏi một câu, nhưng hiện tại Ngô Minh khá là tò mò.
“Ta thấy ngươi ở hội giao dịch!” Nụ cười của Vivian lộ ra vẻ quyến rũ khó lường, điều này làm cho Ngô Minh cảm giác được có chút cổ quái, cảm thấy tựa hồ có chỗ nào đó không đúng.
Bởi vì dù nhìn thế nào đi nữa, Vivian này dường như biết trước mình sẽ đến tìm nàng, nhưng chuyện này làm sao có thể?
Ngay tại hội giao dịch, mình cũng chỉ là một trong hàng vạn người xem, làm sao nàng có thể đặc biệt chú ý đến mình, làm sao biết được mình sẽ đến tìm nàng.
Điều này thật sự có chút khó tin, càng làm cho Ngô Minh có cảm giác như rơi vào sương mù.
Vốn dĩ trong kế hoạch của Ngô Minh không có chuyện này, bấy lâu nay Ngô Minh cho rằng mình không ngừng nỗ lực để kế hoạch của mình thành công, nhưng hiện tại xem ra lại rơi vào một loại âm mưu nào đó.
Không sai, chính là âm mưu nào đó.
Hơn nữa, thủ đoạn đối phương đùa bỡn âm mưu so với mình gà mờ muốn cao hơn nhiều. Ít nhất thì người này giả heo ăn thịt hổ, rõ ràng không thể cho ai biết mục đích, thậm chí khả năng Hải yêu Vivian so với U Linh Nữ vương càng cường đại hơn. Ngoại trừ mình bên ngoài, không ai biết thực lực chân chính của nàng, mà trên thực tế ngay cả U Linh Nữ vương cũng đều bị nàng đùa bỡn rồi.
Chỉ là tại sao nàng ấy biết mình sẽ đến, và tại sao nàng ấy lại chú ý đến chính mình?
Đây là điều thực sự khiến Ngô Minh cảm thấy kinh hãi.
Giờ phút này, trong mắt Ngô Minh, Hải yêu Vivian xinh đẹp này so với U Linh Nữ vương đáng sợ hơn gấp trăm lần, đối mặt với U Linh Nữ vương, Ngô Minh vẫn có thể khống chế tình hình, nhưng đối mặt với Hải yêu Vivian, Ngô Minh cảm thấy được dường như mình đã trở thành con tốt của đối phương.
Còn Ngô Minh hiển nhiên không quen bị coi như quân cờ, sau khi nhanh chóng suy nghĩ về tiền căn hậu quả của Hải yêu nhất tộc này, lập tức bình tĩnh lại.
Dù là người hay quái vật, chỉ cần họ sở cầu điều gì thì ắt hẳn họ phải có điểm yếu, Hải yêu Vivian này rõ ràng là rất cường đại, thậm chí còn lợi hại hơn cả U Linh Nữ vương, nhưng nàng ấy sẵn sàng áp chế thực lực của mình và bị giam giữ như một tù nhân và một công cụ. Điều này nói rõ nàng ấy có mục đích của riêng mình, và Ngô Minh đã mạnh dạn suy đoán mục đích của đối phương rất có thể liên quan đến 'Con tàu lớn'.
Một khi đã như vậy, mình có thể tận dụng điều này. Bất kể vì lý do gì đối phương lại chú ý đến mình như vậy, ít nhất điều đó cho thấy mình có khả năng vô tình rơi vào 'âm mưu' của đối phương. Trong trường hợp này, mình e sợ thì không thể được, nhất định phải nắm giữ thế cục, không nắm tình thế sẽ bị coi như bia đỡ đạn, đến lúc đó chết cũng không biết là chết như thế nào.
Nghĩ đến đây, Ngô Minh cũng bình tĩnh lại.
“Vừa rồi ngươi nói là đợi ta, vậy làm sao ngươi biết được là ta sẽ đến tìm ngươi?” Ngô Minh lên tiếng hỏi. Điểm này cũng là điều mà anh ta nghĩ mãi mà không ra, nhất là đối phương vừa rồi 'cố ý' nói câu đó giả vây thay cho mình. Còn nếu lời nói là cố ý, làm sao nàng lại là biết mình nói dối nàng là bằng hữu để lừa gạt U Linh Nữ vương và Franklin?
“Ta không chỉ biết ngươi đang tìm ta, mà ta còn biết ngươi tên là gì!” Vivian cười nói, như thể mọi thứ đã được nàng nắm trong tay.
Ngô Minh hiển nhiên không tin: “Vậy ngươi nói ta tên là gì?”
“Bàn Cổ!” Vivian nói ra.
Trái tim của Ngô Minh nhảy lên và cũng nhẹ nhàng thở ra. Anh ta hiện tại rốt cục đã có thể xác nhận một chuyện, chính là Vivian này khẳng định có biện pháp theo dõi U Linh Nữ vương, bởi vì cái tên này là anh ta mới vừa mới nghĩ ra để nói với nàng ta. Nói cách khác, đối phương đã dùng thủ đoạn nào đó chứng kiến hoặc là đã nghe được mình và U Linh Nữ vương nói chuyện với nhau, cho nên mới phải phối hợp với mình diễn một vở kịch.
Về phần đối phương dùng thủ đoạn gì thì Ngô Minh đại khái có thể đoán được một chút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận