Tận Thế Tân Thế Giới

Chương 268: Quỷ ảnh trong bóng tối

Ngô Minh khẽ cau mày khi nhìn môi trường ở thung lũng này.
Từ lúc bước vào thung lũng này, Ngô Minh đã cảm thấy có gì đó không ổn, thung lũng này tuy rằng bị che giấu nhưng nhất định không phải là loại tình huống không thể phát hiện ra, tại sao những Dị tộc nhân khác lại không phát hiện ra nơi này?
Ngoài điều đó ra, Ngô Minh không tìm thấy bất kỳ loài thực vật hay sinh vật nào ở đây, ngoại trừ những mạn đằng thì chỉ là đất đá trơ trụi. Điều này rõ ràng là không hợp lý, giống như loại địa hình này, ở đây nên có đủ loại thực vật và côn trùng mới đúng.
Đây chỉ là kết quả Ngô Minh quan sát, ở đây Ngô Minh cũng cảm giác nguyên khí dao động cực kỳ yếu ớt, nguyên khí dao động này rất quen thuộc nhưng trong lúc nhất thời Ngô Minh không nắm được mấu chốt.
Thích Đình đi theo Ngô Minh chỉ vào bệ đá trước mặt và nói: “Chỗ đó chính là Truyền tống trận!”
Ngô Minh gật đầu và tiến lên kiểm tra, phải nói rằng Truyền tống trận này rất phức tạp, nhìn như được làm từ một số viên đá và hoa văn, nhưng cách sắp đặt rất tinh tế. Ngô Minh bước tới kiểm tra những viên đá một cách cẩn thận và phát hiện ra đây không phải là những viên đá bình thường.
Mặc dù nhìn rất bình thường, nhưng lại ẩn chứa một loại nguyên khí kỳ lạ, Thích Đình chỉ là nguyên khí cấp hai nên khả năng nhận thức không mạnh, hiện tại Ngô Minh năng lực nhận thức đã đạt tới nguyên khí cấp bốn, nhưng cũng chỉ có thể miễn cưỡng phát giác được.
"Thích Đình, em còn nhớ cảnh mình bị dịch chuyển qua không? Truyền tống trận này cần phải được kích hoạt, nếu không được kích hoạt thì không thể dịch chuyển được!" Ngô Minh nói sau khi kiểm tra một lúc.
Anh ta là một Trận pháp sư, mà Truyền tống trận có thể coi là một loại trận pháp, Ngô Minh đại khái có thể nhìn ra một số nguyên lý cho nên thập phần chắc chắc nói.
Thích Đình nghe xong cũng cẩn thận hồi ức rồi nói: "Lúc đó em có chút hoảng hốt, có chút không nhớ rõ nhưng em nhớ được. Khi đặt chân lên Truyền tống trận này đã từng nhìn thấy chung quanh có quang mang chớp động."
Ngô Minh lắng nghe, anh biết rằng quang mang mà Thích Đình nhìn thấy phải là cảnh sau khi Truyền tống trận được kích hoạt. Đúng như anh đã phân tích, bản thân Truyền tống trận sẽ không tự kích hoạt, phải có người khu động, có thể là Thích Đình không nhìn thấy.
Kết hợp với nguyên khí yếu ớt mà Ngô Minh cảm nhận được trước đó, anh ta đột nhiên nảy ra một ý niệm trong đầu.
Lúc này Thích Đình ở đằng kia vô tình nhìn lại, dường như nhìn thấy một cái gì đó khó tin lập tức cả kinh nói: “Ngô… Ngô Minh, nhìn bên kia!”
Ngô Minh quay đầu lại nhìn cũng choáng váng.
Thông đạo mà bọn họ đi vào lúc này đã biến mất không còn tăm tích, nếu nhìn kỹ thung lũng bây giờ hoàn toàn không có lối ra, giống như một cái bát rậm rạp mạn đằng trên đó, giống như một cái nắp.
Thích Đình lúc này sắc mặt tái nhợt. Cô chưa bao giờ gặp phải chuyện như vậy, vừa rồi khi cô và Ngô Minh đi vào rõ ràng có một lối vào ở đó, nhưng bây giờ căn bản không có, có nghĩa là họ thực sự đã bị mắc kẹt trong thung lũng kỳ lạ này.
Ngược lại Ngô Minh tuy là ngẩn người nhưng rất nhanh đã khôi phục bình thường.
“Thì ra là như vậy!”
Ngô Minh tự nhủ. Hiển nhiên là anh ta đã nhìn ra thứ gì đó. Lúc mới vào Ngô Minh đã phát hiện ra, nhưng lúc đó Ngô Minh cũng không rõ, nhưng bây giờ anh ta đã nắm chắc mười thành.
Bọn họ đã tiến vào 'Trận pháp Vây khốn', đẳng cấp của Trận pháp Vây khốn này rất cao, ít nhất với trình độ hiện tại của Ngô Minh thì không thể bố trí được.
Ngô Minh đã là một Trận pháp sư cấp hai, mà Trận pháp anh ta thậm chí không thể bố trí chỉ có thể là Trận pháp cấp ba hoặc cao hơn.
Hơn nữa ở chỗ này tuyệt đối không chỉ một cái Trận pháp. Theo như Ngô Minh có thể nhận thức được thì cũng có một Trận pháp Ẩn nấp. Chỉ có điều đến tột cùng là người nào bố trí cái Trận pháp bẫy rập này, bên trong Trận pháp Ẩn nấp chứa cái gì thì Ngô Minh vẫn không có manh mối. Nhưng Ngô Minh có thể chắc chắn người kích hoạt Trận pháp Vây khốn chính là ở đây.
Như vậy, đối phương là ai?
Ngô Minh bị Thích Đình dẫn đến, vì vậy Ngô Minh lập tức nghi ngờ Thích Đình đầu tiên, có phải cô đang diễn kịch và cố tình lừa mình đến đây hay không. Chỉ là Ngô Minh nhìn thấy sắc mặt Thích Đình lúc này vẫn tái nhợt, vẻ mặt cũng không có ý giả bộ thì Ngô Minh lại phủ nhận suy đoán của anh ta.
Rõ ràng, Thích Đình là Thích Đình, không phải một sinh vật vô danh nào đó đang giả vờ, và cô ấy tuyệt đối không biết gì, điều này Ngô Minh vẫn có thể nhìn ra được.
Nói cách khác, những gì cô ấy nói trước đây là sự thật, phía sau màn độc thủ nơi này có người khác.
Chính là người đó đã đem Thích Đình từ thế giới Địa Cầu truyền tống đến đây, nhưng đối phương không làm gì Thích Đình. Tuy Ngô Minh không biết nguyên nhân thực sự nhưng anh ta đã đoán được, có lẽ nó giống như câu cá vậy, và Thích Đình nhiều nhất chỉ là một miếng mồi câu.
Trận pháp Vây hãm ở đây chắc chắn không phải nhắm vào con mồi mà nhắm vào những người khác.
Đó chính là mình.
Đúng lúc này, cảnh tượng xung quanh đột nhiên thay đổi, trở nên tối đen như mực, Thích Đình lập tức kêu to: “Ngô Minh, anh đang ở đâu?”
Với ngũ quan cấp ba của Ngô Minh mà trong bóng tối này cũng khó có thể nhìn rõ mọi vật, trong vòng một mét Ngô Minh chỉ có thể nhìn thấy đại khái, ngoài một mét thì anh ta không thể nhìn thấy gì.
Giờ phút này, Ngô Minh càng thêm chắc chắn trong thung lũng này ngoài mình và Thích Đình còn có người thứ ba.
Chính đối thủ đã kích hoạt Trận pháp Vây khốn và tạo ra một môi trường tối đen như vậy.
Bây giờ đã biết chuyện này, Ngô Minh biết dù có hoảng sợ cũng vô dụng, lúc này thứ anh ta cần nhất là bình tĩnh. Đột nhiên Ngô Minh cảm thấy sau lưng có bóng người, trong lòng nhảy dựng lập tức thi triển Truy Phong nhảy ra hơn 30 mét, rồi bố trí Trận pháp Ẩn nấp với tốc độ cực nhanh để ẩn mình.
Bóng đen đột nhiên mất đi dấu vết của Ngô Minh, hiển nhiên có chút sững sờ, nhưng hắn nhanh chóng nhìn chung quanh, từ trên một điểm này cũng đủ thấy thị lực đối phương trong bóng tối nhất định vượt qua Ngô Minh.
Ở đằng xa, Thích Đình dường như cũng biết có điều gì đó không ổn, lúc này cô ấy không hề phát ra tiếng động mà đứng tại chỗ mở to hai mắt nhìn xung quanh. Trên thực tế cô ta quả thực rất sợ hãi, chẳng qua cô ta cũng biết lúc này tốt nhất là không nên phát ra bất luận thanh âm gì.
Thích Đình không ngốc, ngược lại cô ta còn là một vệ sĩ được huấn luyện kỹ càng. Trước đây khi thực hiện nhiệm vụ cô ta có thể đánh ba bốn tên cường giả bình thường, và đã thực hiện nhiệm vụ ở nhiều nơi. Nếu không phải vì nguyên nhân này, với thực lực nguyên khí cấp hai đơn thuần của cô ta, làm sao có thể sống sót trong Nguyên khí bí cảnh nguy hiểm trùng trùng?
Khi bóng tối phủ xuống, cô vô thức gọi một tiếng, nhưng Ngô Minh không đáp lại, cô lập tức biết chắc chắn đã xảy ra chuyện.
Vì vậy, cô ấy ngừng phát ra âm thanh, lấy ra một con chủy thủ mà Ngô Minh đã đưa cho cô trước đó, cúi xuống và từ từ di chuyển sang một bên.
Trong bóng tối, Thích Đình giống như một con mèo tao nhã, lặng yên không một tiếng động, có thể làm được chuyện này đã là hiếm thấy rồi. Chỉ có điều giờ khắc này cô ta đối mặt căn bản không phải người bình thường.
Vào lúc này, Thích Đình đột nhiên cảm thấy có cái gì đó đâm vào cổ mình.
Cô ta phản ứng cũng không chậm lập tức dùng chủy thủ trên tay đâm về hướng đó, chỉ có điều lại đâm vào khoảng không lập tức vội vàng nghiêng người lăn sang một bên.
Khi cô đứng dậy lần nữa thì cảm thấy cổ hơi tê dại, cô vươn tay sờ nhưng lại không thấy cái gì, không biết vừa rồi cái gì đã đâm vào mình. Vừa muốn tiếp tục lui về phía sau lại đột nhiên cảm giác một trận trời đất quay cuồng.
Ngô Minh không di chuyển, Trận pháp Ẩn nấp có thể cách ly mọi âm thanh và hơi thở nhưng Ngô Minh vẫn rất thận trọng. Mặc dù có chút lo lắng về Thích Đình nhưng anh ta biết mục tiêu của đối phương chắc chắn không phải là cô ấy. Đúng như anh ta đã dự đoán, Thích Đình chỉ là một con mồi, cho nên trong thời gian ngắn miếng mồi nhất định sẽ an toàn.
Một lúc sau, dường như bóng đen không tìm thấy Ngô Minh, hơi kinh ngạc, Ngay sau đó bóng tối đột nhiên biến mất, cảnh vật xung quanh trở lại cảnh tượng trước đó.
Chỉ là trong thung lũng này, ngoài Thích Đình thần sắc hỗn loạn đang ngồi co chân trên mặt đất ra thì không còn ai khác.
Bởi vì Ngô Minh đang ẩn nấp trong Trận pháp Ẩn nấp do anh ta bố trí nên có thể biến mất không còn tung tích, nhưng đối phương như thế nào lại biến mất?
Lập tức, Ngô Minh liền nghĩ đến một loại khả năng.
Chính là đối phương cũng đang ẩn mình trong một Trận pháp Ẩn nấp.
Nghĩ ra điều này, Ngô Minh biết lần này mình gặp phải một đối thủ rất mạnh, cảnh giới Trận pháp sư của đối thủ nhất định cao hơn mình.
Liếc nhìn Thích Đình ở phía xa, Ngô Minh cũng nhíu mày, Thích Đình bộ dạng hiện tại có chút không đúng, hai mắt mờ mịt, dường như mất đi thần trí.
Rõ ràng, chính gia hỏa trốn trong bóng tối đã động thủ. Tình hình hiện tại rất bất lợi cho Ngô Minh, mặc dù hiện tại có Trận pháp Ẩn nấp bảo vệ, nhưng Ngô Minh biết đối thủ của mình cũng là Trận pháp sư, hơn nữa cảnh giới của hắn ta càng cao hơn, sớm hay muộn gì cũng tìm thấy mình.
Tựa hồ giống như suy đoán của Ngô Minh, ngay sau đó một vài xúc tu xuất hiện từ không trung đâm vào Trận pháp Ẩn nấp của Ngô Minh. Phanh một tiếng, giống như một cây kim xuyên qua một quả bóng bay, Trận pháp Ẩn nấp của Ngô Minh đã trực tiếp nổ tung.
Nhưng mà Ngô Minh đã sớm chờ thời khắc này, khi đối thủ động thủ cũng lộ ra vị trí cụ thể. Ngô Minh lấy ra Hắc Tinh đại kiếm trực tiếp đâm ra ba đạo Hỏa nguyên Loa toàn kiếm khí.
Ngô Minh toàn lực xuất thủ, ba đạo kiếm khí xoắn ốc này ngay cả một cao thủ nguyên khí cấp bốn trung kỳ cũng không chống lại được. Hơn nữa thời cơ xuất thủ của Ngô Minh cực kỳ chính xác, cơ hồ khi mấy cái xúc tu đánh vỡ Trận pháp của mình đồng thời kiếm khí của Ngô Minh cũng giết qua.
Chỉ nghe một tràng thanh âm chói tai, giống như cắt vào kim loại, Ngô Minh không có nhằm vào xúc tu mà là hướng vào nơi xúc tu xuất hiện. Vì đối phương cũng đang dựa vào Trận Pháp Ẩn nấp, vậy thì Ngô Minh cũng phải đập mai rùa của đối phương, nếu không còn không biết đối phương là ai mới gọi là chân chính bị động.
Không thể không nói, Hỏa nguyên Loa toàn kiếm khí của Ngô Minh uy lực mạnh mẽ vô cùng, vậy mà có thể đánh một vết nứt lên Trận Pháp Ẩn nấp của đối phương, uy lực của ba đạo Loa toàn kiếm khí của Ngô Minh chồng chất lên nhau, gần như đồng thời đánh trúng cùng một điểm, nháy mắt liền đem Trận pháp của đối phương đánh nát.
Bạn cần đăng nhập để bình luận