Tận Thế Tân Thế Giới

Chương 588: Khuếch trương (1)

Một lúc lâu sau, Độc nhãn lão ngũ mới ho khan một tiếng nói: “Vậy, Liên minh Trăm Quốc đã thừa nhận địa vị của chúng ta?”
“Chính xác mà nói, bọn họ phải thừa nhận, cái gọi là địa vị liên quan trực tiếp đến sức mạnh, chỉ khi chúng ta cường đại hơn thì đến khi đó chúng ta mới có nhiều quyền phát biểu nhiều hơn. " Ngô Minh nói.
Về điểm này, tất cả mọi người đều đồng ý. Ngô Thành có thể trở thành một căn cứ cường đại, thậm chí ngay cả những ngoại tộc kia cũng không dám động đến cũng nhờ có thực lực cường đại. Nếu nắm đấm không cứng, sớm muộn gì cũng bị người ăn tới xương cốt cũng không còn.
"Lần này cùng với một số bằng hữu, chúng ta không có gì để tổn thất. Ngược lại, chúng ta cũng đã có được tư cách tiến hành các giao dịch khác nhau với Dị tộc nhân, những thứ này giao cho các ngươi. Nhất là Bộ Thương mại mới thành lập, ta cần các ngươi thu thập đủ loại tài nguyên quý hiếm của Dị tộc nhân! " Ngô Minh nói tiếp, liếc nhìn Thích Đình, Tiến sĩ Wenson và Giáo sư Từ, rồi nói:" Về phần Nhân Vương Hào, lần này đã hoàn toàn chứng minh được giá trị của nó, ta cần thêm Chiến hạm, thân tàu lớn hơn và chủ pháo mạnh hơn, ta muốn triển khai vũ khí này trên thành phố của chúng ta, và ta cũng cần một hạm đội Nhân Vương Hào đủ để tiến hành viễn chinh. "
Ngô Minh giở công phu sư tử ngoạm, không còn cách nào khác, lần này Nhân Vương Hào quả thật đã phát huy được lợi thế rất lớn. Đối mặt với những Dị tộc nhân chỉ biết dựa vào sức mạnh của những lá bài, Nhân loại rõ ràng có nhiều sự lựa chọn hơn. Giống như Ngô Minh nó, nếu như không có thẻ bài thì những Dị tộc nhân kia cùng lắm là một nhóm người chỉ biết sử dụng vũ khí lạnh giống tộc người lạc hậu.
Nhân loại chênh lệch hơn họ ở những mặt nào?
“Hạm đội?” Tiến dĩ Wenson sắc mặt tối sầm lại, hiển nhiên là muốn nói gì đó, lúc này Thích Đình nói trước: “Thành chủ, với năng lực hiện tại của chúng ta, chế tạo chiến hạm đã có chút khó khăn rồi, hơn 80% là các bộ phận của Chiến hạm được sửa đổi. Đúng vậy, Mặc dù chúng ta có rất nhiều nhà khoa học hàng đầu, nhưng năng lực sản xuất của chúng ta vẫn kém hơn rất nhiều vì thiếu máy móc, chúng tôi muốn đóng một chiếc Chiến hạm thứ hai phải mất ít nhất bốn tháng, và phải có đủ bộ phận cơ khí cải tiến, như vậy hạm đội mà anh đề cập đến có thể... "
Ý của Thích Đình rất rõ ràng, đó là chúng ta không có khả năng tiếp tục chế tạo, còn một chiếc chiến hạm cũng đã là chắp vá lung tung rồi.
Ngô Minh sửng sốt một chút, lúc này cũng nhận ra mình có chút lạc quan, nghe nói chính là thế giới cũ thì chế tạo chiến hạm như vậy cũng không dễ dàng, lại càng không cần phải nói hiện tại.
Hãy nói chiếc Chiến hạm đầu tiên cũng đã sử dụng rất nhiều bộ phận lạc hậu, nếu những bộ phận phù hợp như vậy không đủ thì bây giờ không có năng lực sản xuất.
Tại thời điểm này, Thích Đình nói: "Rất nhiều vật liệu của chúng ta thực sự là di sản của thế giới cũ, bao gồm súng ống, ô tô và các sản phẩm điện tử. Chúng ta chỉ sửa đổi những thứ này, nếu chúng tôi muốn sản xuất những thứ mới thì chúng ta chỉ có thể sản xuất với số lượng nhỏ. Nhưng sản xuất hàng loạt thì chắc chắn là không thể. Đây là một dự án có hệ thống, chỉ cần nói cái ốc vít đơn giản nhất, nếu không có thiết bị sản xuất và nhân sự tương ứng thì chúng ta không thể làm gì được. "
" Nhỏ thì một cái ốc vít, lớn thì một số động cơ, tất cả chúng ta đều thiếu những thứ này, nếu chúng ta muốn thiết lập lại một hệ thống sản xuất như vậy, phỏng đoán thận trọng sẽ mất ít nhất một vài năm! "
Ngô Minh nhíu mày, Thích Đình nói không phải là anh ta không nghĩ tới, mà là có đôi khi, Ngô Minh không khống chế được hết thảy chi tiết. Bây giờ nghĩ lại, Nhân Vương Hào chính là một mảnh chắp vá của một số thứ sản phẩm của thế giới cũ, nếu không có những thứ đó, thì dù Giáo sư Từ và Tiến sĩ Wenson có lợi hại đến đâu cũng không thể được tạo ra từ con số không.
Cũng có nhiều máy móc, và nguyên liệu thô cũng là những bộ phận bị loại bỏ từ mấy chiếc ô tô phế thải. Nói thật là ngay cả Ngô Thành của họ cũng chỉ mới tạo dựng được chỗ đứng vững chắc trong Tân thế giới, việc khôi phục lại ánh hào quang năm xưa của Nhân loại không phải là chuyện một sớm một chiều.
Tuy nhiên, lần này họ dương oai ở Hội nghị trăm quốc cũng để cho mọi người thập phần hưng phấn. Đối với hướng đi và phát triển của Ngô Thành trong tương lai, mọi người cũng phát biểu ý kiến ​​riêng của mình
Sau một giờ thảo luận sôi nổi, mọi người đã đi đến thống nhất.
"Chúng ta cần khuếch trương, khuếch trương càng nhiều càng tốt, tăng số lượng căn cứ của chúng ta, gia tăng dân số, như vậy mới có đầy đủ sức lao động. Đồng thời, chúng ta cần thêm đất để trồng lương thực, nhiều vũ khí mạnh hơn để săn bắn, để người của chúng ta có đủ thức ăn. Chúng ta cũng cần thu thập tất cả các loại dụng cụ và thiết bị tinh vi của thế giới cũ, với những thứ này, sự phát triển của chúng ta sẽ nhanh hơn rất nhiều, ít nhất là để làm ra một số sản phẩm cũng sẽ tiết kiệm rất nhiều thời gian so với việc bắt đầu lại. "
Con người là những sinh vật như vậy. Bất kể họ ở đâu và nơi nào, họ đều cần mục tiêu và động lực để đấu tranh. Trải nghiệm của Ngô Minh tại Hội nghị Trăm quốc gia khiến mọi người hăng tiết như gà chọi, đặc biệt là Ngô Minh đã nhận được sự đồng tình của nhiều các thế lực lớn khác của Nhân loại
Nói cách khác, Ngô Thành hiện tại là thống lĩnh của thế giới Nhân loại.
Điều này đủ để làm cho tất cả mọi người ngồi đây hưng phấn, đây chính là liều thuốc kích thích tốt nhất của bọn họ, cứ tưởng tượng đi, ai mà không muốn trở thành anh hùng có thể cứu tất cả Nhân loại?
"Chúng ta đã có một kế hoạch sơ bộ, nhưng nó vẫn cần phải được hoàn thiện, Thành chủ, tôi đề nghị lập tức tan họp, chúng tôi sẽ lập kế hoạch mở rộng Ngô Thành của chúng ta trong đêm. Đến lúc đó sau khi anh đồng ý và ký tên, chúng tôi có thể đưa nó vào hành động!” Lý Hạ lúc này hưng phấn nói.
Ngô Minh đương nhiên gật đầu đồng ý.
Y Y vẫn không chịu xuống chiến hạm. Ngô Minh định trước tiên tìm cho nàng một chỗ để ở, bây giờ Lâu đài Á Kỳ đã hoàn thành trở thành trung tâm chính trị Ngô Thành, hiển nhiên không thích hợp để cho Y Y trụ tiến vào, chỉ có thể là tìm địa phương khác. Đối với những rắc rối mà Y Y gặp phải, Ngô Minh cũng biết ở Đệ tam và Đệ tứ nguyên khí thế giới có một tổ chức tương tự như Liên minh Trăm Quốc, các thành viên đều là những cao thủ vô cùng cường đại, lúc trước Y Y chính là một trong những thành viên của tổ chức này.
Có điều thời gian trước trong Nguyệt Dạ Sâm Lâm, Y Y đã giao đấu với tổ chức này, bởi vì mục tiêu của tổ chức này cũng giống như Hoa đại tỷ, muốn phục sinh Thần Hủy Diệt.
Về phần Thần Huỷ Diệt, Ngô Minh chỉ biết đó là một sinh linh cực kỳ cường đại chỉ biết hủy diệt, hiển nhiên, việc phục sinh của nó không phải chuyện tốt đối với toàn bộ Nguyên khí thế giới.
Y Y đã giết một vài thành viên của tổ chức, nhưng nàng cũng bị đối phương rút củi dưới đáy nồi phá hủy Hắc Ngục Thành của nàng. Ngô Minh không hỏi Y Y sẽ làm gì tiếp theo và danh tính của nàng ấy, vì Y Y không đề cập đến nên Ngô Minh sẽ không chủ động hỏi, nhưng nếu nàng ấy cần, anh ta sẽ dốc toàn lực trợ giúp nàng ấy.
Không thể làm gì khác, Ngô Minh trốn trong phòng nghiên cứu Thẻ bí thuật Hoàng kim, ngày tháng trôi qua thật nhanh.
Ngày hôm sau, phòng họp lại một lần nữa chật ních người.
Chỉ là trông ai nấy đều bộ dáng lôi thôi, dường như cả đêm chưa ngủ.
"Thành chủ, kế hoạch mở rộng của chúng ta đã được vạch ra. Bước đầu tiên là xây dựng một đất nước. Đây là biểu tượng của quyền lực và địa vị, và việc hình thành lực ngưng tụ sẽ dễ dàng hơn." Lý Hà là đại biểu phát ngôn cho mọi người, câu đầu tiên đã khiến cho Ngô Minh sững sờ.
“Kiến quốc?” Ngô Minh không xác định hỏi một câu.
Lý Hạ đương nhiên biết Ngô Minh đang suy nghĩ gì, lập tức giải thích: "Đây chỉ là một nghi thức, một cách cải biến xưng hô, kỳ thực cơ cấu tổ chức hiện tại của chúng ta không khác gì một quốc gia, cho nên không có thay đổi gì đặc biệt, chúng ta cần sửa đổi luật của chúng ta, và chúng ta cần phải hoạch định rất nhiều thứ, nhưng chúng ta có rất nhiều người am hiểu làm loại việc này, giao cho bọn họ thì tốt rồi. "
" Bước thứ hai là bắt đầu thực sự khuếch trương, trên thực tế, việc lập quốc cũng là để phục vụ cho bước thứ hai này. Chúng ta phải sử dụng nhiều thủ đoạn khác nhau để có được một vùng đất rộng lớn, bao gồm cả việc kiểm soát tất cả các tổng thể trong phạm vi cây số xung quanh. Bởi vì chúng ta cần nhân lực, và chúng ta phải tổ chức cho người dân của chúng ta đi đến các thành phố và khu công nghiệp thế giới cũ của Nhân loại thu thập tất cả các loại vật liệu hữu ích, ngay cả máy móc lớn và máy công cụ... "
Kế hoạch do Lý Hạ liệt kê ra, Ngô Minh nghe xong cũng vô cùng bội phục, hiển nhiên kế hoạch khuếch trương bọn họ làm trong một đêm rất hoàn mỹ, ít nhất bọn họ đã nghĩ kỹ mọi phương diện.
Họ thậm chí cần thành lập một 'bộ phận ngoại giao' để giải quyết các mối quan hệ với một số thế lực Dị tộc nhân.
Tất cả những gì Ngô Minh phải làm bây giờ là đọc qua từng bản kế hoạch này, sau đó ký vào lệnh có hiệu lực trên đó. Đây cũng là quy định của Ngô Thành. Đối với một sự kiện lớn như vậy, nó phải được Thành chủ ký và cho phép trước khi có thể được thực hiện. Điều này cũng chấm dứt điểm mấu chốt về khả năng những người phía dưới lạm dụng quyền lực của họ.
Trong vài ngày tới, một mệnh lệnh chi tiết được ban hành, nhiều nhân sự được huy động, sau cùng, họ phải chuẩn bị cho việc thành lập đất nước.
Vấn đề này nói thì đơn giản nhưng làm không dễ, dù sao đây không phải trẻ con chơi nhà hay chỉ đơn giản như trồng cờ trên mặt đất mà thôi. Các tình tiết liên quan khá phức tạp, cũng may những việc này Ngô Minh không cần đi phí tâm phí lực, anh ta là Thành chủ rất nhàn nhã, lại nói Ngô Minh cũng không am hiểu những việc này.
Theo ước tính của Lý Hạ, cần ít nhất ba tháng mới có thể chuẩn bị tốt, trước đó, kế hoạch mở rộng đã phải được thực hiện.
Không có cách nào khác, hoàn cảnh hiện tại sẽ không cho ngươi thời gian chậm rãi phát triển, loại quyết định mở rộng cấp tốc này cũng là do Ngô Minh tự mình đưa ra.
Nguyên nhân rất đơn giản, đám người Ngô Minh bây giờ có quá nhiều kẻ địch, nếu như Đế quốc Tuban nếu muốn phản kích tổng thể thì bọn họ nhất định phải chuẩn bị đầy đủ.
...
Cách Thành phố Sư Tử 300 cây số, là một vùng núi trập trùng, có nhiều thung lũng rộng lớn vô biên, trong vùng núi rộng hơn hàng nghìn ha này có ba căn cứ nhỏ bé của Nhân loại.
Khi thảm họa xảy ra, bản thân nơi đây là một ngôi làng miền núi hẻo lánh, chỉ có một số người già và trẻ em bị bỏ lại. Cùng thành phố lớn phồn hoa bất đồng, nơi này xa xôi bế tắc, trừ bỏ một ít phượt thủ không có việc gì để làm thích tìm kích thích, những người khác sẽ không nghĩ đến việc đến đây.
Nhưng sau thảm họa, ngôi làng trên núi không ai quan tâm đã trở thành tổ ấm.
Chính vì nơi này bế tắc nên ít quái vật, ngược lại đã trở thành nơi mà mọi người đều tranh giành.
Bạn cần đăng nhập để bình luận