Tu Tiên Ba Trăm Năm Đột Nhiên Phát Hiện Là Võ Hiệp

Chương 1020: Vu oan giá họa, Thần Tướng lâm Tiên Thổ (1)

Bị phát hiện!
Nhưng mà Thôi Hằng không cũng bất ngờ với kết quả này, cũng không có khủng hoảng, thậm chí có thể nói là chủ động thúc đẩy kết quả này.
Hắn muốn bị người ta phát hiện, bị người ta phát hiện đi vào trong mật thất này dò xét.
Bây giờ cỗ hóa thân này đã được hắn sử dụng Độn Nhất Pháp thay đổi lai lịch.
Coi như bị bắt được, truy nguyên thì cũng chỉ có thể truy xét được đến chỗ Nhân Hoàng hậu nhân.
Lúc này, giọng nói vừa dứt.
Một thân ảnh gầy gò từ nơi âm u hẻo lánh nhất mật thất đi ra.
Nơi đó vốn không có cái gì, bây giờ hắn lại đột ngột xuất hiện ở nơi đó, hình như đã ở đó lâu rồi.
Chờ đợi người nhìn trộm đến nơi này.
Đó là một nam tử dáng vẻ trung niên, con mắt dài nhỏ, mũi ưng, bờ môi rất mỏng, khiến cho người nhìn có cảm giác hắn là người bạc tình bạc nghĩa.
Nếu như Chu Minh Nghĩa và Phùng Thái Doanh ở đây thì chắc chắn sẽ lập tức nhận ra được.
Người này lại giống y như quân chủ Ngô quốc Phù Trình.
Hơn nữa không chỉ là tướng mạo, ngay cả khí tức sinh mệnh cũng hoàn toàn giống.
Thế nhưng "Phù Trình" này có tu vi cảnh giới cao hơn quân chủ Ngô quốc đó nhiều, đã đạt tới Chân Giới Đệ Thập Cảnh, có thể so với Nhân Vương và Tiên Chủ trước kia.
Chân chính Phù Trình chỉ là Chân Tiên Chân Giới Đệ Bát Cảnh, thậm chí còn không có đạt tới đỉnh phong của cảnh giới này.
Chỉ có thể xếp tầm trung trong số bảy đại bá chủ.
Không thể nào có cảnh giới mạnh mẽ như thế.
"Phù Trình" này từ trong âm u đi ra, quanh người tràn ngập khí tức màu tím đen, trong nháy mắt đã phong tỏa cái mật thất này.
Không gian bị đóng băng, vật chất bị đọng lại, liền ngay cả pháp tắc cũng ngừng vận chuyển.
Thủ đoạn như thế đã vượt qua Chân Giới Đệ Thập Cảnh.
Hiển nhiên, hoặc là "Phù Trình" này đã có cảnh giới cao hơn Chân Giới Đệ Thập Cảnh, hoặc là bản thân hắn vốn là hóa thân của tồn tại cảnh giới cao hơn.
Giống như Thôi Hằng bây giờ.
"Phù Trình" này dùng ánh mắt hài hước nhìn Thôi Hằng chui vào nơi này, cười nói: "Chân Giới Đệ Thập Cảnh, tu vi cảnh giới như vậy đúng là khó được, chẳng trách có thể đột phá cấm chế ẩn nấp Phù Trình bày ra."
"Ngươi chính là tồn tại thần bí mà Phù Trình thường xuyên cúng tế?" Thôi Hằng ánh mắt trầm tĩnh, nhìn chằm chằm người thần bí hoàn toàn giống y như Phù Trình.
Lúc này, hóa thân của Thôi Hằng vẫn dùng dáng vẻ lúc hắn thôi diễn Độn Nhất Pháp, tức là một lão giả tóc trắng xoá.
Tiên phong đạo cốt, khí tức hùng hậu mạnh mẽ.
Giống như là một cổ tu sĩ tu luyện rất nhiều năm.
Có thực lực tương đương với Chân Giới Đệ Thập Cảnh.
"Ta sao?" Người thần bí nghe vậy thì nở nụ cười, sau đó vẻ mặt khinh thường nói: "Nhỏ bé như ta thì sao xứng ngang hàng với vị Ma Thần đó, nhận thức của ngươi quá nông cạn.”
"Chẳng lẽ ngươi là cảm thấy ta đã là Chân Giới Đệ Thập Cảnh thì chắc chắn có địa vị không kém? Nếu đúng là như vậy thì chỉ có thể nói là ngươi ếch ngồi đáy giếng, ngồi giếng nhìn trời.”
"Ta chỉ là sinh được Ma Thần đại nhân lấy vết tích tồn tại của Phù Trình, sau đó hội tụ thiên địa nguyên khí và đại đạo pháp tắc sáng tạo ra thôi.”
"Cực kỳ nhỏ bé, không đáng nhắc tới."
"Thì ra là thế." Thôi Hằng khẽ híp con mắt một cái, nhanh chóng nhìn thấu được lai lịch người thần bí này, cười nói: “Hóa ra là tàn ảnh vết tích được điểm hóa."
Người thần bí giống y như Phù Trình này, bản chất chỉ là cái bóng, vết tích của Phù Trình để lại khi ở chỗ nào đó thôi.
Vốn đây chỉ là một loại khái niệm hư ảo, không thể tồn tại trong hiện thực.
Nhưng bây giờ hẳn là có cường giả dùng phương thức cùng loại với điểm hóa điểm hóa khái niệm này thành sinh linh còn sống, đồng thời còn để cho nó có được thực lực và cảnh giới Chân Giới Đệ Thập Cảnh.
Thủ đoạn như thế, quả là không tầm thường.
"Ồ?" Người thần bí nghe vậy thì hình như là hơi kinh ngạc, sau đó cười nói: “Không sai, không ngờ được là ngươi lại có thể nhìn thấu lai lịch của ta, thú vị, thú vị."
Lời còn chưa dứt thì cái bóng dưới chân hắn bỗng vặn vẹo triển khai, trong nháy mắt đã đi tới dưới chân Thôi Hằng, nuốt mất cái bóng của Thôi Hằng.
Ngay sau đó, Thôi Hằng cũng cảm giác được từ cái bóng của mình truyền đến từng đợt lực lượng cưỡng chế hành động, cái bóng của mình đang cố gắng khống chế hành động của mình.
Nhưng mà trạng thái hạn chế và điều khiển này cũng không thể tạo nên hiệu quả giam cầm với Thôi Hằng.
Thôi Hằng chỉ bị trì hoãn hành động một cái chớp mắt, sau đó khôi phục bình thường.
Nhưng không đợi Thôi Hằng kịp hành động thì người thần bí đó đã xuất thủ, lại vọt thẳng đến trước mặt Thôi Hằng.
Mặc dù có chút phần kinh ngạc nhưng mỉa mai và khinh thường nhiều hơn.
Ngay lúc người thần bí này đi vào bên này.
Thôi Hằng đang muốn tránh thoát cái bóng giam cầm thì đột nhiên dừng lại, trên mặt cũng lộ ra vẻ không thể tin, rất khiếp sợ nhìn người thần bí.
Bạn cần đăng nhập để bình luận