Tu Tiên Ba Trăm Năm Đột Nhiên Phát Hiện Là Võ Hiệp

Chương 967: Sưu hồn, nhân vương cốt mâu (2)

Rầm!
Sở Phi Tiêu bị Thôi Hằng ném thẳng xuống đất.
Hắn kinh hãi gần chết, nhìn người đang tiến tới gần mình, trong nội tâm tràn đầy sợ hãi và khó mà tin nổi.
Chân tiên!
Sao lại có Chân tiên xuất hiện ở một quốc gia như thế này?
Một Trần quốc nhỏ bé, đến quốc quân cũng mới chỉ đột phá đệ thất cảnh Chân giới mà thôi.
Sao lại có cường giả bậc này xuất hiện?
“Nói ta nghe về chuyện Hồng Vũ.” Thôi Hằng đi thẳng vào vấn đề, trực tiếp hỏi.
“Cho tới giờ ta đều không trả lời vấn đề của địch nhân.” Sở Phi Tiêu gằn giọng nói, tuy rằng nội tâm hắn kinh sợ, nhưng không hề có vẻ yếu thế khuất phục Thôi Hằng.
“Cũng không cần nói.” Thôi Hằng thản nhiên nói.
Cùng lúc đó, ánh mắt lạnh lùng và trong trẻo của hắn lóe lên, thần hồn lực cực kì to lớn nháy mắt xông thẳng vào đầu Sở Phi Tiêu, giam cầm thần hồn của hắn ta, bắt đầu lật xem ký ức.
Sưu hồn!
Với tính cách của Thôi Hằng, chắc chắn sẽ không tùy tiện sưu hồn.
Đây là vì tránh khi đang xem lại ký ức thì gặp phải tồn tại cường đại nào đó khó ứng phó được, bị những kẻ mạnh này thuận theo liên lạc yếu ớt đó chú ý tới mình.
Nhưng bây giờ Thôi Hằng là vì sắm vai một bản thân giả tạo.
Làm việc lỗ mãng, không quan tâm hậu quả.
Trực tiếp sưu hồn mới là hành động phù hợp với thiết lập tính cách của người này, bằng không sẽ trái ngược lại với thiết lập tính cách.
Nếu giảm bớt tính chân thật của “bản thân giả” này, sẽ bất lợi với việc tu hành.
Đương nhiên, lỗ mãng cũng không phải là hoàn toàn không chuẩn bị gì.
Trong lúc sưu hồn, hắn cũng đã đem sáu hình chiếu của “bản thân giả” đặt vào trong động thiên.
Nếu như gặp phải chuyện gì ngoài ý muốn, hình chiếu lập tức sẽ thế chỗ cho bản thể.
Đến lúc đó, hình chiếu của “bản thân giả” sẽ thay thế, bản thể có thể trốn vào động thiên.
Bên trong động thiên an toàn tuyệt đối.
Đơn giản mà nói, lúc Thôi Hằng có hình chiếu của “bản thân giả”, là có cơ hội mạo hiểm để sưu hồn.
Mặc dù trong quá trình sưu hồn bị tồn tại cường đại mình không biết để ý tới, cũng có thể vứt bỏ một hình chiếu của bản thân giả để trốn vào động thiên, cắt đứt liên quan, tránh thoát nguy hiểm.
Hiện tại hắn đang có sáu hình chiếu bản thân giả, dù mỗi lần đi sưu hồn bị tồn tại cường đại không rõ để ý tới, thì cũng có sáu lần cơ hội để dùng.
Đương nhiên, hoàn toàn không có nguy hiểm là chuyện không thể nào, chỉ cần trong khả năng ứng phó thì không có vấn đề.
Vì tu hành của mình, để tiến lên cảnh giới cao hơn, đúng là vẫn phải mạo hiểm một chút.
Sở Phi Tiêu là đệ thất cảnh Chân giới, đã sống qua năm rộng tháng dài, số lượng trí nhớ của hắn đương nhiên là cực kì to lớn, nói là phong phú cũng không quá đáng.
Nhưng số lượng như thế đối với Thôi Hằng là không đáng kể, mỗi hình ảnh nhân sinh đều lướt qua rất nhanh dưới thần thức của Thôi Hằng, mỗi lần lóe ra đều là mấy vạn năm kinh lịch của Sở Phi Tiêu.
Với tốc độ xem xét như vậy, tối đa không quá một lân hô hấp, Thôi Hằng đã xem xong ký ức của Sở Phi Tiêu.
Chỉ là, ngay khi Thôi Hằng sắp xem xong hết ký ức của Sở Phi Tiêu, thì chợt thấy một tòa thành to lớn không gì sánh bằng, cùng với khoảng trời tráng lệ vô cùng.
Trong phạm vi tòa thành này có hàng tỉ dòng quang mang đang trôi lơ lửng, tất cả đều do phép tắc đại đạo ngưng tụ mà thành, biến bản thân thành thần thánh không gì sánh được, cực kì uy nghiêm.
Trong trí nhớ của Sở Phi Tiêu có tin tức liên quan đến tòa thành lớn này.
Nơi này là Vương thành nhân tộc, là trung tâm của phương thế giới tiên thổ này, cũng là chỗ ở của Nhân vương.
Chỉ là, ngay khi Thôi Hằng thông qua ký ức của Sở Phi Tiêu, nhìn thấy tòa vương thành trên tiên thổ này, lập tức có một ý chí cực kỳ cường đại dựa theo tin tức trong ký ức này phát triển ra.
Một khí thế cao cao tại thượng, tựa như đứng trên hết thảy chợt xuất hiện, từ không trung phủ xuống trong trí nhớ của Sở Phi Tiêu, dùng một giọng nói tràn đầy uy nghiêm quát lớn.
“Thật to gan! Dám rình Vương thành nhân tộc!”
Cùng lúc đó, một cây cốt mâu to lớn dài hơn mười vạn dặm thình lình xuất hiện trên mặt đất bên ngoài Đại Thành quan, kinh khủng không gì sánh kịp giống như phải xuyên thủng thiên địa.
“Giết!”
Cỗ ý chí cường đại này rống lên lần thứ hai.
Lúc này, cây cốt mâu to lớn dài hơn mười vạn dặm đã mạnh mẽ đập xuống đất, uy năng như có thể hủy thiên diệt địa đó khiến tất cả mọi người tái mét mặt, kinh hãi gần chết.
Có tuyệt thế cường giả để lại dấu vết trong trí nhớ của Sở Phi Tiêu.
Lúc Thôi Hằng lật xem ký ức của Sở Phi Tiêu, tiếp xúc đến dấu vết ký ức này, đương nhiên sẽ khiến tuyệt thế cường giả kia chú ý.
Chỉ là không ngờ đối phương lại hành động trực tiếp như thế này.
Hoàn toàn không điều tra gì cả, trực tiếp ném ra một cây cốt mâu to lớn như thế, rõ ràng là muốn người trong khu vực này chết hết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận