Tu Tiên Ba Trăm Năm Đột Nhiên Phát Hiện Là Võ Hiệp

Chương 365: Thu hoạch cực lớn, Hỏa Long tới Thiên Hợp (2)

Đây là một lão giả nhìn qua đã bảy tám chục tuổi, râu tóc bạc phơ, mặt mũi nhăn nheo, mặc pháp bào có hoa văn ngôi sao từ đằng xa bay tới.
"Tiểu Tiên bái kiến Tiên Tôn. " Lão giả rõ ràng đã nhìn ra Thôi Hằng mới là người chủ đạo nơi này, Bùi Thanh Thư lúc này đang có dáng dấp cung thuận, đứng sau lưng Thôi Hằng.
Bây giờ lão giả này đã hối hận muốn chết.
Hắn làm sao cũng không nghĩ tới, chính mình chẳng qua là tới dò xét tình huống, xem có phải hay không có một tên Huyền Tiên mới ra đời, có thể hay không lôi kéo, hay là phải tiêu diệt đi, lại gặp một nhân vật khủng bố vượt quá tưởng tượng, cường đại đến không tưởng tượng nổi.
Thật ra thì Thôi Hằng đã tận lực thu liễm khí tức Nguyên Anh trên người mình.
Dù sao toàn lực thi triển uy áp Nguyên Anh đủ để cho cả viên tinh cầu này run rẩy.
Nếu mà làm như vậy ở Thiên Khư Giới, rất khó đoán trước sẽ có hậu quả gì.
Có điều, cho dù là như vậy, lão giả vẫn cảm giác Thôi Hằng là một vị nhân vật mạnh mẽ cực kỳ, không thể diễn tả.
Đối mặt nhân vật như vậy, hắn chỉ dám tự xưng Tiểu Tiên.
"Phân hồn bám vào trên người của ngươi là ai ? " Thôi Hằng đi thẳng vào vấn đề, dứt khoát dò hỏi, ngay cả thân phận của lão giả này đều lười hỏi.
"Chuyện này... " Lão giả hơi do dự, vẫn là thành thật trả lời "Là tổ sư trong Chu Thiên Tinh Đấu Các của ta, cũng tức là một trong Cửu lão Tiên Môn."
Chính là nhờ một luồng phân hồn bám vào, đem thực lực của hắn từ tầng thứ Thiên Quân giương cao đến trình độ Huyền Tiên, để cho hắn có lực lượng cảnh giới đệ tứ Tiên Giới.
"Quả thật cùng đặc tính trên thân tên Cái Thế Đại Ma kia giống nhau như đúc. " Thôi Hằng từ bên trên luồng phân hồn này thấy được cái loại đặc tính bất tử quỷ dị kia, trong nháy mắt liền có phán đoán.
Cùng lúc đó, tu vi Nguyên Anh của hắn cũng thu được một tia tăng trưởng nhỏ xíu.
"Vị Tiên Tôn này, tổ sư phái ta cũng không phải là Đại Ma!"
Lão giả không nhịn được phản bác một câu, mặc dù hắn biết chính mình như vậy rất có thể sẽ tại chỗ bị giết chết, nhưng vì thể diện tông môn hắn vẫn là làm như vậy.
"Phải không? " Thôi Hằng cười khẽ một tiếng.
Thật ra thì, hắn mới vừa nói cũng không phải là cái vị kia ở Chu Thiên Tinh Đấu Các.
Nhưng hắn cũng không có lại giải thích.
Dù sao bàn về cái gọi là "Ma tính ", hai người đúng là không có khác biệt.
"Nếu mà ta đoán không sai, Cửu lão Tiên Môn vẫn luôn không có ra tay, là bởi vì đang đối kháng với trạng thái dị thường nào đó? " Thôi Hằng cười híp mắt nhìn lão giả này.
Ánh mắt của hắn đủ để nhìn thấu thần hồn của lão giả này, thấy rõ một luồng phân hồn bám vào ở phía trên kia.
Phía trên tản ra ánh sáng vàng nhàn nhạt, mơ hồ có tính chất bất hủ kim tính, nhưng càng nhiều hơn là khí tức điên cuồng cùng phẫn nộ.
Chẳng qua là cỗ khí tức này bị lực lượng của bản thân phân hồn bao quanh, không cách nào tiết ra ngoài, cũng không cách nào can thiệp ngoại giới, tạm thời cũng không có ảnh hưởng đến tên lão giả bị phân hồn bám vào này.
"Xin thứ cho Tiểu Tiên không thể trả lời. " Lão giả chắp tay nói.
"Không cần ngươi nói. " Thôi Hằng mỉm cười nói, đồng thời ánh mắt nhìn về phía phương xa "Chờ sau khi cái thử nghiệm của ta kết thúc, có lẽ ta liền sẽ đích thân đi hỏi hắn."
Ở phương hướng kia, Cửu Hỏa Viêm Long đang túm lấy Tôn Vạn Thế chạy như bay.
...
Con Cửu Hỏa Viêm Long này là con thứ hai Thôi Hằng ngưng tụ ra.
Tên là Hỏa Nhị.
Nó được ngưng luyện lúc Thôi Hằng là Kim Đan đại thành, sau đó liền theo Huệ Thế cùng đi đến Thiên Khư Giới, linh tính vẫn luôn không có được tăng trưởng.
Cho nên liền lộ ra có chút ngu xuẩn.
Cho dù là sau khi Thôi Hằng đến, giao cho nó càng nhiều linh tính và pháp lực hơn, đem nó tăng lên tới trình độ Kim Đan hậu kỳ, nhưng nó vẫn có thói quen "Gào gừ " hơn so với thích nói chuyện.
Trên thực tế, nó đã có năng lực miệng nói tiếng người.
Chẳng qua, để biết rõ con đường đi Thiên Hợp Thánh Giáo, Hỏa Nhị chỉ có thể không ngừng hỏi Tôn Vạn Thế.
Chuyện này coi như làm khổ Hỏa Nhị.
Khiến nó cảm giác mình đơn giản là con rồng khổ nhất trên đời này.
Lại phải không ngừng nói chuyện.
Cũng may Tôn Vạn Thế đã hoàn toàn bị dọa cho sợ rồi, căn bản cũng không dám đùa một chút trò bịp, nói ra tin tức toàn bộ đều là thật.
Hỏa Nhị rất nhanh thì thuận theo chỉ dẫn, tìm được vị trí sơn môn Thiên Hợp Thánh Giáo.
Sau đó liền đem Tôn Vạn Thế thả đi.
Đột nhiên được tự do, khiến cho Tôn Vạn Thế vui mừng quá đỗi, trong lúc mừng như điên, hắn không chút nghĩ ngợi liền bay trở về sơn môn.
Nhưng lại vừa vặn gặp sư phụ mới vừa trở lại sơn môn của hắn.
Chính là cái tên sư phụ chừa cho hắn tờ giấy rồi chạy đi một mình.
Thầy trò hai người trố mắt nhìn nhau.
Lão giả dẫn đầu hỏi, hắn cau mày, nghi ngờ không thôi nhìn Tôn Vạn Thế, trầm giọng nói: "Ngươi là làm sao trở về, làm sao lại nhanh như vậy?"
"Ta, chính ta chạy trở lại! " Tôn Vạn Thế cố giả bộ trấn định, không có đề cập đến chuyện Cửu Hỏa Viêm Long "Sư tôn, Huyện Thành Quan Châu bên kia quả thật quá mức nguy hiểm, ta liền..."
"Sau lưng ngươi là cái gì? ! " Lão giả bỗng nhiên nghiêm nghị quát lên "Là vết lửa bỏng, còn rất mới... Không tốt! !"
Rống!
Nhưng vào lúc này, tiếng rồng gầm ở trên bầu trời Thiên Hợp Thánh Giáo vang dội, bầu trời xanh thẳm trong nháy mắt hóa thành biển lửa màu đỏ thẫm!
Bạn cần đăng nhập để bình luận