Tu Tiên Ba Trăm Năm Đột Nhiên Phát Hiện Là Võ Hiệp

Chương 318: Báo thù rửa hận, Hoàng Đế cầu kiến (2)

Bọn họ dùng mọi cách giải thích, cố gắng cầu xin Thôi Hằng tha thứ.
"Om sòm."
Thôi Hằng khẽ nhíu mày, lắc đầu một cái, hừ lạnh một tiếng.
Ngay sau đó, hắn trực tiếp vung tay áo lên, lực lượng vô hình trong nháy mắt khuếch tán ra, tức thì liền đem người trong ba đại Tiên Môn này chấn cho bể thành phấn vụn, lập tức không còn tồn tại.
Đừng nói là thi thể, ngay cả tro bụi đều không còn dư lại.
Bốn phía tức thì hoàn toàn yên tĩnh, im phăng phắc, tiếng kim rơi cũng có thể nghe.
Nhất là đám Địa Tiên Nhân Tiên của Chu Thiên Tinh Đấu Các, càng là như ve vào mùa đông, ngay cả thở mạnh đều không dám, rất sợ đột nhiên bị Thôi Hằng giết.
Đám người trong thế tộc hào phú kia cũng trở nên thấp thỏm bất an, mới vừa rồi nhìn những người trong Tiên Môn kia bị giết, bọn họ tức thì cũng cảm giác mình cũng không an toàn.
Chẳng qua, Thôi Hằng dường như cũng không có ý muốn tiếp tục xử lý bọn hắn, ngược lại nhìn về phía Vương Đông Dương, dò hỏi: "Các ngươi muốn lúc nào trở về Thiên Khư Giới?"
"Khởi bẩm Thượng Tiên, chúng ta nhiều nhất có thể lưu lại ở nơi này hai mươi mốt ngày. " Vương Đông Dương một mực cung kính nói "Thời gian hai mươi ngày vừa đến, nhất định phải trở lại Thiên Khư Giới."
"Thật ra thì không phải. " Vào lúc này Bạch Hổ Đồng Tử bỗng nhiên chen miệng nói "Hẳn là nhiều nhất ba mươi ngày, sở dĩ quy định cho các ngươi thành hai mươi mốt ngày, là để cho các ngươi về sớm một chút, sớm nộp lên Thiên Lộ Tinh Thạch cùng Tiên Khí vượt giới."
". . . " Vương Đông Dương nghe vậy nhất thời giận đến khóe miệng co giật, á khẩu không trả lời được.
Tất cả mọi người trong thế tộc hào phú cũng đều lộ rõ vẻ giận dữ.
Thì ra ngay cả loại chuyện nhìn như thiên địa pháp lý như thời gian trở về, đều là một trong những thủ đoạn Tiên Môn dùng để chèn ép thế tộc hào phú.
Thực sự quá không hợp thói thường.
"Thượng Tiên, thật ra thì chỉ cần nguyện ý, còn có thể một mực sống ở hạ giới, không quay trở về. " Bạch Hổ Đồng Tử tiếp tục bổ sung nói "Chẳng qua là sau ba mươi ngày sẽ không có biện pháp mở ra lối đi Thượng Giới, nếu muốn trở về thì chỉ có thể đợi đến trăm năm sau.
"Vả lại một ít hạn chế này cũng chỉ là nhắm vào võ giả bước lên tầng thứ Tiên Giới, nếu chẳng qua chỉ là Thần Cảnh mà nói, thì khoảng thời gian này sẽ là nửa năm, đây cũng là nguyên nhân vì sao lại có Thiên Sứ sớm hạ xuống."
"Thì ra là như vậy. " Thôi Hằng nhẹ gật đầu, trong lòng dâng lên một ít ý nghĩ.
Nếu nói như vậy, Thiên Khư Giới có vẻ càng giống như là tiểu thế giới qua lại ở bên ngoài viên tinh cầu này, bình thường khoảng cách khá xa, mỗi hơn trăm năm sẽ đến gần bên này.
Vào lúc này liền có thể mở ra cái gọi là lối đi vượt giới, từ Thiên Khư Giới bên kia hạ xuống đến bên này?
"Nhưng cái lối đi vượt giới này là cái gì? " Thôi Hằng nghi ngờ trong lòng, bỗng nhiên nhìn về phía những người trong thế tộc hào phú kia, mỉm cười nói "Các ngươi trở về Thiên Khư Giới đi."
Muốn phải tìm hiểu nghiên cứu một vật, đầu tiên phải để nó xuất hiện ở trước mặt của mình mới được.
Những người trong thế tộc hào phú này tức thì đều bối rối, không khỏi có chút nghi ngờ, thậm chí cảm thấy có chút khủng hoảng.
Chuyện gì xảy ra?
Bỗng nhiên lại để cho bọn mình trở về Thượng Giới?
Như vậy có phải hay không là muốn để mình hướng Thượng Giới cầu cứu, tốt nhất dẫn tới càng nhiều Tiên Phật Thượng Giới hơn, sau đó một hơi giết chết toàn bộ?
Thôi Hằng thấy vẻ mặt những người này, lập tức hiểu bọn họ đang nghĩ như thế nào, vì vậy như cười mà không phải cười nói: "Thế nào, các ngươi đây là muốn ở lại, lại bị Huệ Thế vặn hỏi lần nữa sao?"
"Không không không!"
"Không không không, không có!"
"Thượng Tiên, chúng ta cáo từ!"
Một đám thế tộc hào phú này vội vội vàng vàng mà thúc giục Tiên Khí vượt giới.
Chỉ thấy từng đạo ánh sáng màu vàng tóe ra từ nhiều loại Tiên Khí trong tay của bọn họ, nối thẳng chín tầng trời, sau đó chậm rãi mở ra một đạo cánh cửa khổng lồ.
Đi qua màn sáng cửa lớn này, chính là Thiên Khư Giới.
Ở trong nháy mắt khi cánh cửa mở ra, những Nhân Tiên, Thần Cảnh của các thế tộc hào phú này đều giống như chạy thoát thân rối rít chạy vào.
Bọn họ đã quyết định không bao giờ xuống trần lần nữa.
Càng không thể nào đi tìm Tiên Môn tố cáo, coi như lần xuống trần này chuyện gì cũng chưa từng xảy ra.
Miễn cho bị Tiên Môn ép đi hạ giới dẫn đường.
Đây là nhất định phải chết.
"Thì ra đây chính là lối đi vượt giới. " Khóe miệng Thôi Hằng hơi hơi nhếch lên, lộ ra nụ cười thỏa mãn.
Hắn đã hiểu nguyên lý bên trong.
Về sau chỉ cần ở đoạn thời gian viên tinh cầu này tiếp xúc với Thiên Khư Giới, hắn liền có thể dựa vào lực lượng của bản thân trực tiếp mở ra cánh cửa vượt giới, tiến vào bên trong Thiên Khư Giới.
Chỉ chốc lát sau, ánh sáng vàng tiêu tan, lối đi vượt giới đóng lại, ngoại trừ đám người Vương Đông Dương, người trong thế tộc hào phú đều đã rời đi.
Trên mặt của đám người Chu Thiên Tinh Đấu Các lộ ra biểu tình hâm mộ, nhưng trước khi được Thôi Hằng cho phép, bọn họ tuyệt đối không dám đi.
Bạch Hổ Đồng Tử thì lộ vẻ sao cũng được, hắn thậm chí cũng không quá muốn trở về,trong lòng đã nghĩ ngợi đến chuyện có thể đi khắp nơi chơi một chút, cùng lắm là trăm năm sau lại trở về.
Dù sao hắn đã thành Địa Tiên, tuổi thọ đủ dài.
"Sứ Quân! " vừa lúc đó, thanh âm Lưu Lập Đào truyền tới, rất nhanh người đã đi đến bên này, một mực cung kính hướng Thôi Hằng hành lễ nói "Sứ Quân, thuộc hạ có chuyện bẩm báo."
"Chuyện gì? " Thôi Hằng nhìn về phía hắn, có chút hứng thú mà dò hỏi "Là liên quan tới Hoàng Đế Đại Tấn sao?"
Khi trước hắn đem tất cả người tham gia yến hội trong khu nhà lớn Vương gia đều mang về, trong đó tự nhiên cũng bao gồm Kiến Viêm Đế Ngụy Dịch của Đại Tấn, Lưu Lập Đào xem như quan chức thâm niên, bị phái qua tiếp đón.
"Đúng vậy Sứ Quân. " Lưu Lập Đào gật đầu một cái nói "Lúc này vị Hoàng Đế Đại Tấn kia đang ở bên ngoài, muốn cầu kiến ngài."
Bạn cần đăng nhập để bình luận