Tu Tiên Ba Trăm Năm Đột Nhiên Phát Hiện Là Võ Hiệp

Chương 209: Nâng nhà bay lên trời, cuối cùng khó thoát (2)

"Xin chào Thiên Sứ!"
"Xin chào Thiên Sứ! !"
Vương Hoài Nghĩa cùng với tám người con trai của hắn thấy Vương Đông Lâm đến, vội vàng đứng dậy nghênh đón, không dám có một chút bất kính.
"Không cần như thế. " Vương Đông Lâm khoát tay một cái, ngồi ở trên ghế ngồi đầu não nhất, sau khi ngắm nhìn bốn phía, trầm giọng nói "Cái hội nghị này là bàn về làm sao giết chết cái tên Thôi Hằng kia, đúng không."
"Đúng, cái tên Thôi Hằng này khiến cho nhà họ Vương ta chịu nhục, nhất định phải giết hắn đi, lấy lại mặt mũi cho nhà họ Vương ta. " Vương Hoài Nghĩa dõng dạc nói.
"Ừ, Thôi Hằng quả thật đáng chết. " Vương Đông Lâm thuận thế gật đầu một cái, nhưng ngay sau đó nói tiếp "Chẳng qua, ta cảm thấy bây giờ giết hắn hơi quá sớm."
"Tại sao? ! " Vương Hoài Nghĩa không hiểu, theo bản năng hỏi.
"Ngươi đang chất vấn ta? " Vương Đông Lâm ánh mắt khẽ híp một cái, nhìn về phía Vương Hoài Nghĩa.
"Không, không dám! " Vương Hoài Nghĩa vội vàng cúi đầu, không dám tiếp tục nói nửa chữ, trong lòng lại là vô cùng nghi ngờ, tại sao Thiên Sứ đại nhân bỗng nhiên lại không muốn giết Thôi Hằng rồi hả?
Lúc trước không phải là còn muốn tài liệu về Thôi Hằng, ra vẻ phải xử lý hắn sao?
“Chờ đến khi kỳ hạn trăm năm tới, lại tính toán sau. " Vương Đông Lâm trực tiếp vỗ bàn quyết định, thân là Thiên Sứ Thượng Giới phủ xuống, hắn không cần thiết nói bất kỳ lý do gì.
Lời của hắn chính là mệnh lệnh, nhà họ Vương ở hạ giới phải tuân theo.
"Phải! Thiên Sứ đại nhân!"
Vương Hoài Nghĩa cùng tám người còn lại chỉ gật đầu, vô luận trong lòng nghi ngờ ra sao, cũng không dám lại hỏi thăm.
"A. " Vương Đông Lâm thấy vậy cười khẽ một tiếng, trong lòng cũng an bình không ít.
Hắn thân là Thiên Sứ hạ xuống đây, chỉ là vì hưởng lạc thôi.
Nếu mà có thể dựa vào thực lực của mình ngược một chút đám Nội Cảnh dám can đảm trêu chọc Vương gia, cũng là không có vấn đề.
Về phần cường giả không rõ lai lịch, nhưng là chớ hòng mơ tưởng.
Hắn thậm chí cũng không muốn cùng Thôi Hằng có bất kỳ tiếp xúc.
Ầm!
Vừa lúc đó, tất cả mọi người bên trong sảnh nghị sự của Vương gia đều nghe được dưới chân của mình truyền đến một tiếng vang thật lớn.
Ngay sau đó, bọn họ liền cảm giác đất đai dưới chân mình chấn động.
Phảng phất là thoáng cái đi tới trên thuyền, cả tòa nhà nghị sự đều bắt đầu lay động kịch liệt.
"Động đất sao? !"
Vương Hoài Nghĩa kinh hô lên, thân là Thần Cảnh, năng lực cảm giác của hắn cực mạnh, hắn rõ ràng có thể cảm giác đây là đất đai dưới chân xảy ra kịch biến "Thiên Sứ đại nhân, chúng ta mau rời đi nơi này!"
Không cần hắn nói, trong nháy mắt khi mặt đất chấn động, Vương Đông Lâm cũng đã xông ra ngoài.
Nhưng mà mới vừa xông ra, hắn liền bối rối.
Ngay sau đó, mấy người Vương Hoài Nghĩa cũng vọt ra khỏi sảnh nghị sự, nhưng khi thấy được tình hình bên ngoài, bọn hắn cũng đều ngây người như phỗng, sững sờ ngay tại chỗ.
Vù vù!
Tiếng gió rít gào gào thét đến bên tai, cành lá cây cối chung quanh quỷ dị cong gãy xuống phía dưới, giống như là có cơn lốc từ trên trời thổi xuống.
Cùng lúc đó, cả khu nhà lớn Vương gia đều trở nên ồn ào lên, người Vương gia đếm không hết vọt ra khỏi phòng, kinh hãi muốn chết mà nhìn cảnh tượng bên ngoài.
Cùng với bầu trời và tầng mây càng ngày càng gần!
Không sai, bọn họ đang bay lên trên.
Không, nói chính xác hẳn là cả khu nhà chính Vương gia đang bay lên trên.
Khu nhà khổng lồ diện tích hơn ngàn mẫu này, không biết bị lực lượng gì dẫn dắt, đang lấy tốc độ cực nhanh hướng trời cao bay đi!
"Làm sao có thể, điều này sao có thể? ! " Vương Đông Lâm không thể tin nhìn chung quanh, thân thể đều không nhịn được run lên.
"Thiên Sứ đại nhân, đây, đây là chuyện gì xảy ra? ! " Vương Hoài Nghĩa cũng rung động, sợ tới cực điểm, đây cũng là chuyện hắn chưa bao giờ gặp phải, chỉ có thể vô cùng lo lắng hướng Vương Đông Lâm hỏi tình huống.
Thứ mà Thiên Sứ Thượng Giới biết hẳn là sẽ nhiều hơn một chút đi.
"Ta làm sao biết! " Vương Đông Lâm giận dữ hét, tình hình bây giờ đã nằm ngoài phạm vi khả năng nhận thức của hắn.
Đây cũng không chỉ là đem người nhấc lên trên trời.
Mà là đem mặt đất dưới chân bọn họ, nhà nhỏ chung quanh, giả sơn, ao nước , nhiều loại sự vật, tất cả đều một mạch kéo lên trên trời.
Khu nhà lớn Vương gia diện tích hơn ngàn mẫu, đem nhiều đồ vật như vậy, bao gồm đất đai ở bên trong, tất cả đều kéo lên trên trời!
Cái này là sức mạnh dạng gì? !
Thật là không tưởng tượng nổi!
Cùng lúc đó, bên trong Quận Thành Lang Gia.
Vô số dân chúng tụ tập đến chung quanh khu nhà chính Vương gia, tất cả đều trợn mắt há mồm nhìn hố sâu đen ngòm trước mắt.
Mới vừa rồi xảy ra cái gì?
Khu nhà lớn của Vương gia nằm ngang ở chỗ này không biết bao nhiêu năm, làm sao đột nhiên liền bay lên trời rồi?
Hết thảy các thứ này tự nhiên đều là do Thôi Hằng làm nên.
Lúc này, hắn đi tới trên bầu trời cao bốn ngàn trượng, mắt nhìn xuống phía dưới đã không thấy được mặt đất.
Chỉ có biển mây cuồn cuộn vô biên, cùng với ánh nắng sáng ngời xa xa.
Ầm!
Đột nhiên, tiếng xé gió truyền tới, khu nhà lớn Vương gia từ dưới bay lên, mở ra tầng biển mây thật dày này, đi tới ngay phía dưới Thôi Hằng.
Vào lúc này, Vương Hoài Nghĩa cùng Vương Đông Lâm cũng rốt cuộc thấy rõ ràng, phía trên mình lại có một người lẳng lặng đứng!
Chính là hắn đem cả khu nhà lớn của Vương gia trực tiếp chộp lên bầu trời sao? !
Đây là đại thần thông bực nào? !
Trong lòng của hai người đồng thời dâng lên một cổ cảm giác sợ hãi khó mà diễn tả bằng ngôn từ.
Cũng cầu nguyện vị cường giả thần bí này không có sát tâm đối với bọn họ.
"Các vị rất lâu không gặp. " Nhưng mà vào lúc này, thanh âm mang theo mấy phần nụ cười của Thôi Hằng bỗng nhiên từ bên trên truyền tới "Ta là Thôi Hằng."
Thôi, Thôi Hằng? !
Vương Hoài Nghĩa nhất thời tay chân lạnh như băng, những người của Vương gia còn lại càng là bị dọa sợ đến hồn phi phách tán.
Vương Đông Lâm cũng là sắc mặt trắng bệch.
Ta không tính nhúng tay vào chuyện của ngươi a, cũng không có ý định giết ngươi a!
Làm sao vẫn chạy không thoát? !
Bạn cần đăng nhập để bình luận