Tu Tiên Ba Trăm Năm Đột Nhiên Phát Hiện Là Võ Hiệp

Chương 1042: Hoá Thần đỉnh phong, ở khắp mọi nơi (2)

Đây là ta bây giờ?
Không!
Đây là một cái giả ta mới!
Trong nháy mắt khi hiểu ra điều này thì Thôi Hằng cảm nhận được tầm mắt của mình đang dâng cao lên, sau đó dùng góc độ một người ngoài đứng xem quan sát con cọp này.
Rừng cây rộng mênh mông vô bờ, những con dã thú đang cắn xé lẫn nhau.
Đây là thị giác của nguyên thần.
Nhưng mà giờ phút này, hắn lại có cảm giác là mình là một con cọp thật, cảm giác này vô cùng chân thực, giống như là mình đã chuyển thế trở thành một con cọp thật.
Trong lúc hoảng hốt, Thôi Hằng lại cảm thấy trước mắt mình mơ hồ, con cọp và linh dương đều biến mất không thấy gì nữa, thay vào đó là bầu trời bát ngát và mây trắng.
Hắn khẽ rung chuyển thân thể, giương hai cánh, tự do bay lượn ở trên bầu trời.
Bây giờ hắn lại biến thành một con hùng ưng.
Lập tức, hắn thay đổi lần nữa, phát hiện mình trở thành một ngọn núi lớn cao vút trong mây.
Sau đó lại trở thành một hòn đá cuội không có ý nghĩa, cỏ nhỏ, con kiến...
Thay đổi giữa tất cả mọi sự vật như thế, biến hóa ngàn vạn, gần như không chỗ nào mà không có, không chỗ nào mà không bao lấy.
Cuối cùng, ở trong vô tận biến hóa, vô số giả ta, vô tận khác biệt, không có ý nghĩa, Thôi Hằng lại hiểu rõ về bản thân mình một lần nữa.
Bản Tính Chân Linh đại phóng quang minh.
Ngay sau đó, thị giác của Thôi Hằng lại bay cao lên, trở về trong nguyên thần trong nê hoàn cung.
Giờ khắc này, tất cả mọi chuyện mà hắn từng trải qua ở quá khứ đều lửng lờ trôi qua ở trước mặt của hắn giống như là nước chảy, bản chất sinh mệnh và tất cả những gì mà những giả ta từng trải qua đều hóa thành từng hình ảnh in sâu vào trong lòng của hắn.
Đối với Thôi Hằng bây giờ thì mỗi một cái giả ta đều tồn tại thật sự, cuộc đời của bọn họ, kinh nghiệm của bọn họ, ý chí của bọn họ cũng đều là thật, hơn nữa có thể đồng thời tồn tại.
Chỉ là ngọn nguồn của bọn họ đều chỉ tới một chỗ, đó là Thôi Hằng.
Lúc này, Thôi Hằng ngồi ngay ngắn trong nê hoàn cung, dùng thị giác nguyên thần cúi nhìn phía dưới, có thể cảm nhận được mỗi một cái giả ta của mình, cho dù là người hay là không phải người, thậm chí là đại sơn, tảng đá đều có thể thấy rõ ràng.
Bước vào cảnh giới này, chỉ cần là những nơi mà có giả ta tồn tại thì đều giống như là chính bản thân hắn tồn tại, tất cả những gì mà giả ta cảm nhận được thì đều tương đương với hắn cũng cảm nhận được.
Đồng thời bản thế của hắn có thể giáng lâm đến chỗ mà những giả ta đang tồn tại bất cứ lúc nào, hắn cũng có thể để cho mình tồn tại ở nhiều chỗ khác nhau.
Chỉ cần là ở những chỗ đó đều có giả ta của hắn là được.
Ở khắp mọi nơi!
Chân chính ở khắp mọi nơi!
Lúc này nguyên thần của Thôi Hằng cũng xuất ra khỏi định cảnh, hai tay của hắn bấm pháp quyết, ngồi trong hư không, bên người có hình ảnh Quang âm Đao, Đạo Sinh Kiếm ngưng tụ thành, giống như là bản tướng của thần tiên.
Sau đó, hắn bắt đầu cảm thụ vô tận biến hóa sau khi ý thức phân tán, và số lượng giả ta đếm mãi không hết này, khí tức của hắn trở nên càng ngày càng cao thâm và càng ngày càng không thể tưởng tượng nổi..
Sau một lát, Quang âm Đao và Đạo Sinh Kiếm bỗng trở nên sáng rõ, nguyên thần của Thôi Hằng bị hai loại ánh sáng này vây quanh, sau ót tạo thành một đạo tiên thần viên quang.
Lúc này, cảnh giới này của hắn đã có thể nói là trọn vẹn.
Tiếp theo, nên để cho bản chất sinh mệnh thăng hoa đến cực điểm!
Nguyên thần của Thôi Hằng bỗng mở miệng cười nói: "Thiên biến vạn hóa ta không phải ta, Bản Tính Chân Linh ta là ta!"
Đầu tiên là giọng nói quanh quẩn trong nê hoàn cung, sau đó vang lên bên ngoài, khiến cho cả thế giới Tiên Thổ đều chấn động.
Sau một lát, ngay cả Thiên Giới, Ngũ Cảnh Giới, Đạo Chu Tinh cũng đều nghe được giọng nói này.
Mà khi giọng nói này vang lên thì đồng thời dị tượng trùng điệp giáng lâm!
...
Trong cung điện trong Trung Đô Vương Thành.
Hồng Phú Quý đang xử lý chính vụ thì bỗng nhiên để tấu chương trong tay xuống, đứng dậy đi tới trước cửa cung điện, ngẩng đầu nhìn bầu trời ở bên ngoài.
Chỉ thấy bầu trời vốn đang ánh nắng tươi sáng thì bỗng nhiên trở nên tối xuống, giống như là độ cao của bầu trời đột nhiên trở nên thấp hơn rất nhiều.
Giờ phút này, giữa thiên địa trở nên tĩnh mịch.
Nhưng mà tình huống yên tĩnh như thế cũng không kéo dài quá lâu.
Từng đạo quang ảnh mơ hồ xuất hiện trên bầu trời đã trở nên tăm tối, có bóng người, cũng có sông núi cây cối.
Giống như là có một cái thế giới hoàn chỉnh đang giáng lâm.
Sau đó ở một hướng khác ở trên bầu trời cũng xuất hiện cảnh tượng tương tự như vậy.
Cũng là một cái thế giới hoàn chỉnh đang giáng lâm.
Sau khi hình ảnh của cái thế giới thứ nhất và cái thế giới thứ hai xuất hiện thì rất nhanh sau đó, hình ảnh cái thế giới thứ ba, thứ tư, thứ năm, thậm chí là càng nhiều hình ảnh của những cái thế giới khác đều xuất hiện.
Giống như là vô cùng vô tận nhanh chóng che khuất toàn bộ bầu trời.
Mà ở biên giới chỗ vô tận hình ảnh của những thế giới này đang tụ tập, thì đang diễn ra hình ảnh sáng tạo thế giới như Hỗn Độn mở ra, Hồng Mông diễn hóa, thiên địa sơ khai.
Trong nháy mắt thì có vô số thế giới mà đếm mãi cũng không hết được được sáng tạo ra, tiếp tục mở rộng thêm hình ảnh thế giới này nữa.
Không được bao lâu sau thì tất cả mọi người ở trong phương thế giới Tiên Thổ này đều bị ngàn tỉ lớp hình ảnh của thế giới này che khuất hết tất cả tầm mắt.
Thứ duy nhất mà bọn họ có thể nhìn thấy được ở trên bầu trời u ám này chính là hình ảnh của hết cái thế giới này đến cái thế giới khác và cảnh tượng khai thiên tích địa, sáng lập thế giới.
Có thể tưởng tượng được uy áp ẩn chứa trong đó như thế nào.
Đối với đa số mọi người ở trong phương thế giới Tiên Thổ này thì chuyện này đã vượt ra khỏi phạm vi nhận biết của tất cả mọi người, đạt tới trình độ mà bọn họ không thể nào hình dung được.
Cũng đã mạnh mẽ đến mức mà không thể nào miêu tả được nữa!
Là ai?
Là ai mà có thực lực mạnh mẽ như vậy? !
Bạn cần đăng nhập để bình luận