Tu Tiên Ba Trăm Năm Đột Nhiên Phát Hiện Là Võ Hiệp

Chương 1024: Cửu U âm Thế, truyền thuyết trong vô tận năm tháng trước đây (2)

"Cũng không biết hắn là Đạo Giới cảnh thứ mấy, nếu như là cảnh giới tầm trung thì cũng có ý nghĩa là cấp độ trong toàn bộ Đạo Giới cũng không tính là quá mạnh, tối đa chỉ là đụng chạm đến đặc thù của Phản Hư sơ kỳ mà thôi.”
"Nhưng nếu như hắn chỉ là cảnh giới nhập môn Đạo Giới thì vấn đề sẽ trở nên rất nghiêm trọng, nói không chừng Đạo Giới đỉnh phong nhất có thể chạm tới Phản Hư sơ kỳ chân chính, thậm chí tiếp cận Phản Hư trung kỳ."
Rất mạnh, vô cùng mạnh!
Đây là người mạnh nhất mà Thôi Hằng gặp được từ khi xuyên việt đến nay.
"Hơn nữa nhìn dáng vẻ của hắn như vậy thì chắc chắn sau lưng hắn còn có tồn tại mạnh mẽ hơn hắn, có lẽ tồn tại đó có thực lực tương đương với Hóa Thần hậu kỳ chân chính, thậm chí là Hóa Thần đỉnh phong."
Hai mắt Thôi Hằng hơi khép lại, nhìn chằm chằm Thần Lâu ở bên ngoài, thầm nghĩ: "Một cường giả như thế này, rốt cuộc là từ đâu tới, là từ mảnh vỡ của cao thiên trong Tiên Vực hay là đến từ chỗ khác nữa?
"Ừm... nhất định phải tìm hiểu được nhiều tin tức hơn từ hắn mới được."
...
Thần Lâu không để ý đến đám người vây quanh nhìn hắn, không lâu sau đã đi tới bên ngoài Vũ Đạo Học Cung.
Nhưng mà hắn cũng không có mạnh bạo xông vào bên trong.
Dù sao, hắn nghĩ mình tới đây chỉ là vì tìm hiểu tin tức, điều tra chuyện liên quan tới Cửu U Ma Thần chi lực, cũng không phải là đến để đối phó chủ nhân của nơi này.
Không cần thiết phải động võ.
Đương nhiên, nếu như đúng là có lực lượng của Cửu U Ma Thần thẩm thấu vào nơi này thì hắn vẫn sẽ chấp hành mệnh lệnh của Nhân Tổ, dùng thần binh đại hủy diệt phá hủy phương thế giới Tiên Thổ này.
Đây là vì giữ gìn an bình cho toàn bộ dương gian.
Giống như là Nhân Tổ nói.
Đây là hy sinh cần thiết.
Thần Lâu đi tới trước cửa học cung, chắp tay hành lễ với hai thủ vệ trẻ tuổi, dò hỏi: "Tại hạ Thần Lâu, là Thần Tướng dưới trướng Nhân Tổ Điện ở Xích Vân Đại Giới, ta tới đây để điều tra một chuyện cực kỳ quan trọng."
Lúc này, người ở cổng Vũ Đạo Học Cung tiếp đãi tân khách chính là Đoạn Vinh Khánh với Mạc Khổng.
Khi bọn họ nhìn thấy Thần Lâu thì lập tức ngẩn người.
Lúc này, hai người bọn họ đều đã là Tiên Giới Thập Nhị Cảnh, khoảng cách chân giới còn có một bước nữa thôi, là nhân vật thủ lĩnh trong số đệ tử của Vũ Đạo Học Cung.
Để cho bọn họ ở bên ngoài thủ vệ cũng là vì để cho bọn họ tiếp xúc nhiều tân khách vãng lai hơn.
Dù sao thế lực của Vũ Đạo Học Cung càng lúc càng lớn, lại có cường giả Chân Giới Đệ Thập Nhị Cảnh như Thôi Phong tọa trấn. Nó đã nghiễm nhiên trở thành thế có lực thực lực mạnh mẽ nhất phương thế giới Tiên Thổ này.
Rất nhiều người đều muốn tới giao hảo, tới bái phỏng, đương nhiên cường giả cũng sẽ không thiếu.
Những ngày qua, Đoạn Vinh Khánh và Mạc Khổng đã gặp rất nhiều cường giả Chân Giới.
Trong đó không thiếu Chân Tiên Chân Giới Đệ Bát Cảnh, thậm chí tuyệt đỉnh Chân Tiên cấp bá chủ.
Nhưng mà trong số tất cả những người đó thì không có người nào khiến cho bọn họ cảm thấy cao quý như vậy, thần bí như vậy.
Nhất là Đoạn Vinh Khánh, hắn thậm chí cảm thấy Thần Lâu này hình như còn mạnh mẽ hơn là lão sư Thôi Phong của hắn.
Là tồn tại vượt qua Chân Giới Đệ Thập Nhị Cảnh hay sao?
Trên đời này còn có cường giả như vậy sao?
Mặc dù Mạc Khổng là hóa thân của Thôi Hằng nhưng ngày bình thường, tất cả hành vi đều phù hợp với giải thiết giả ta, đương nhiên bây giờ cũng biểu hiện ra cảm xúc khiếp sợ không gì sánh được.
Nhưng mà hắn cũng không để cho loại cảm xúc khiếp sợ này kéo dài quá lâu, vội vàng quay qua nói với Đoạn Vinh Khánh bên cạnh mình: "Vinh Khánh, ngươi đi bẩm báo cho Đại sư huynh, tốt nhất hãy bẩm báo cho lão sư nếu như có thể."
"Được!" Đoạn Vinh Khánh cũng lấy lại tinh thần, vội vàng xoay người đi vào học cung thông báo.
"Các hạ tới từ thiên ngoại chứ?" Mạc Khổng dò hỏi Thần Lâu.
Đồng thời hắn cũng chú ý tới càng ngày càng có nhiều người tụ tập qua bên này, tất cả đều cực kỳ tò mò nhìn Thần Lâu.
Theo những người này thì chỉ cần có Thôi Phong ở chỗ này thì sẽ không có nguy hiểm gì cả, đương nhiên cũng không có kiêng kỵ Thần Lâu đột nhiên giáng lâm tới đây bao nhiêu.
"Không sai. Dựa theo lời ngươi giải thích thì đúng là thiên ngoại." Thần Lâu khẽ gật đầu, mỉm cười nói: “Phương thế giới Tiên Thổ của các ngươi bị ngăn cách với ngoại giới, như vậy cũng không phải là một chuyện tốt, có rất nhiều tin tức các ngươi đều không có nhận được.”
"Đây là quyết sách được Nhân Vương đời trước quyết định, bây giờ Hồng Vũ Nhân Vương thế hệ này còn chưa kịp sửa đổi nó." Mạc Khổng giải thích một câu: "Đoán chừng phải chờ Vũ Đạo Học Cung chúng ta lớn mạnh, sau đó mới có thể mở ra hạn chế đối ngoại."
"Nhân Vương?" Thần Lâu nghe vậy thì nhíu mày, ánh mắt nhìn về phía vương thành, trầm giọng nói: “Khó trách ta cảm thấy bên kia cũng có Nhân Tổ chi lực yếu ớt, hóa ra là Nhân Vương của chỗ các ngươi."
"Nhân Tổ?" Mạc Khổng nghe được xưng hô thế này lần nữa, trong lòng ghi nhớ lại.
"Quý khách đến đây, không có từ xa tiếp đón, xin chớ trách." Ngay lúc này, một giọng nói ôn hòa từ trong Vũ Đạo Học Cung truyền ra.
Sau đó thì một nam tử trẻ tuổi từ trong đó đi ra.
Chính là Đại sư huynh của Vũ Đạo Học Cung Hà Ô Hữu, cũng là đệ tử mà Thôi Phong đã nhận trước khi xây dựng Vũ Đạo Học Cung, cũng là Đại sư huynh được mỗi một học sinh tôn kính sâu tận đáy lòng.
Đương nhiên, cũng là một trong số các thân phận giả ta của Thôi Hằng.
Hà Ô Hữu chắp tay cười nói: "Thần Lâu tiên sinh, xin mời đi theo ta."
"Ừm!" Thần Lâu khẽ gật đầu, nghiêm túc nhìn Hà Ô Hữu mấy lần.
Lúc trước hắn ở trên không nhìn xuống đại địa thì đã phát hiện Vũ Đạo Học Cung không chỉ có một Chân Giới Đệ Thập Nhị Cảnh, còn có một Chân Giới Đệ Thập Cảnh.
Không ngờ được là hai người này lại là sư đồ.
Chuyện này khiến cho hắn càng thêm tò mò về người có tu vi Chân Giới Đệ Thập Nhị Cảnh đó.
Dù sao võ đạo gian nan, dạy đệ tử thì là khó càng thêm khó.
Dạy bảo ra một đệ tử Chân Giới Đệ Thập Cảnh, độ khó có thể nói là khó hơn tự mình tu luyện đến Chân Giới Đệ Thập Nhị Cảnh rất nhiều.
Bạn cần đăng nhập để bình luận