Tu Tiên Ba Trăm Năm Đột Nhiên Phát Hiện Là Võ Hiệp

Chương 958: Luyện giả thành thật, không chỗ nào không có mặt (2)

Trước đây, để được trải nghiệm bản thân tạo ra trật tự quy tắc một cách tốt nhất, hắn đã tạm thời vứt bỏ thân phận vốn có, sinh tồn trong trật tự quy tắc kia bằng một thân phận tương đối bình thường.
Trong quãng thời gian ba trăm năm, hắn đã sinh sống bằng cả thảy sáu thân phận. Hắn đã từng làm Tạo Vật Chủ, đã từng làm Chư Thánh Chi Vương, cũng đã từng làm Thánh Giả, thậm chí còn từng làm Nhân Tiên, đổi qua đổi lại giữa các thân phận.
Sau cùng, hắn sống tới cuối đời dưới thân phận Thôi Trường Sinh, được người bạn thân Giang Thải Vân chôn cất dưới nấm mộ.
Những thân phận này hoàn toàn khác với hắn chân thực, về cơ bản đều có thể nói là hắn hư giả.
Mặc dù lúc ấy hắn không dấn thân vào con đường luyện giả thành thật, nhưng ma xui quỷ khiến lại đi theo phương hướng tương tự như nó.
Ngay giây phút hiểu ra vấn đề, Thôi Hằng đột nhiên cảm giác được thần thức của mình đang bắt đầu khuếch tán, thoắt cái đã vượt qua mấy ngàn năm ánh sáng, quay về trong Tinh Hải đĩa thiên hà.
Từng luồng ánh sáng lần lượt hiện lên, theo thần thức quay về bản thể của hắn.
Dấu vết về quãng thời gian làm người bình thường của hắn vốn đã biến mất, không một ai nhớ đến sự tồn tại của thân phận đó, nó chỉ để lại một tia sáng cực kỳ le lói, bây giờ đã quay về theo thần thức.
Hắn đã từng là Thánh Giả mang trong mình báu vật, thân phận này cũng không để lại nhiều vết tích, chẳng qua là sáng hơn thân phận người thường một chút, nay cũng đã quay về.
Các thân phận khác cũng tương tự như vậy.
Chỉ có một thân phận là khác biệt, đó là Thôi Trường Sinh.
Ánh sáng đại biểu cho thân phận của Thôi Trường Sinh là sáng nhất. Điều này chứng tỏ dấu vết mà thận phận này để lại là rõ ràng nhất.
Hơn một ngàn năm đằng đẵng trôi qua, ngôi mộ mai táng hắn không hề biến mất mà còn trở thành một lăng mộ thật lớn, đồng thời có người thường xuyên đến tế bái.
Những người này đều là đồ tử, đồ tôn của Giang Thải Vân.
Hằng năm, Giang Thải Vân đều đến thăm viếng lăng viên của Thôi Trường Sinh vào ngày giỗ của hắn, ngồi trước ngôi mộ một ngày một đêm, kể về tình hình dạo gần đây của mình và dự định trong tương lai.
“Thân phận được người khác công nhận, trải nghiệm được người khác khắc ghi thì dấu vết thân phận đó để lại càng đậm sâu. Phản hồi mà ta nhận lại càng nhiều hơn.” Thôi Hằng cảm nhận tất cả những phản hồi mà ánh sáng của các thân phận mang đến, đưa ra một kết luận.
“Hình như còn liên quan đến tu vi cảnh giới của con người, với thân phận Thôi Trường Sinh, phản hồi mà Giang Thải Vân mang lại mạnh mẽ hơn phản hồi của những đồ tử, đồ tôn của nàng. Hửm? Có thể cũng liên quan đến mức độ thân thiết của mối quan hệ.”
“Nếu vậy, địa điểm tu luyện tiếp theo thích hợp nhất với ta vẫn là thế giới Tiên Thổ ở trung tâm Tinh Hải đĩa thiên hà. Những người ở đó có tu vi cảnh giới cao hơn ta, những phản hồi mà ta thu được càng mạnh hơn.”
Đây là dự định cuối cùng mà hắn chốt hạ cho con đường tu luyện sau này.
Tâm trạng hắn lập tức trở nên khoan khoái, cực kỳ thoải mái.
Tâm trạng sung sướng cũng khiến Thôi Hằng phát hiện ra sau khi mình thu nhận sáu tia sáng thân phận, hắn có thể sử dụng một ít khả năng và đặc thù mà trước kia hắn không có.
Tức thì, hắn khẽ động niệm, sáu thân phận đều hiện lên xung quanh hắn, trong đó có Thôi Trường Sinh. Mỗi thân phận đều hiện hữu như con người sống sờ sờ, tồn tại một cách chân thực, không hề hư giả.
Với lại, dù dò xét theo bất cứ phương diện phép tắc nào, Thôi Trường Sinh và sáu người đều không có mảy may liên hệ nào. Tất cả đều là những sự tồn tại độc lập.
Nhưng trên thực tế, bất cứ lúc nào Thôi Hằng cũng có thể biến một trong sáu thân phận này thành bản thể của mình.
Điều này đồng nghĩa với việc dù bản thể của hắn bị lực lượng của tầng diện quy tắc vũ trụ xóa bỏ, chỉ cần sáu người này chưa bị xóa bỏ thì hắn có thể sống lại trong sáu người này, sau đó ẩn náu một thời gian.
Lại có thêm cách bảo vệ tính mạng.
“Trình độ hiện tại mới chỉ là bắt đầu thôi.” Thôi Hằng tự nhủ trong lòng: “Nếu có một ngày, thân phận hư giả mà ta thu về có thể nhiều đến ngàn tỷ. Vậy ta có thể tồn tại ở vô vàn địa phương.”
“Trên lý thuyết mà nói, chỉ cần số lượng thân phận hư giả mà ta thu được đủ nhiều, luyện tất cả chúng thành chân thực, chỉ ta là duy nhất, ta có thể đồng thời xuất hiện ở bất kì ngóc ngách nào trong vũ trụ này, ta có ở khắp mọi nơi!”
“Cùng với đó, những thân phận này giống như hình chiếu hư giả của ta. Sau khi ta tu luyện thành công luyện giả thành thật, ta tùy thời có thể biến những hình chiếu hư giả này trở thành chính ta ‘thật’ bất cứ khi nào.”
“Đến lúc đó, cho dù có kẻ Hợp Đạo kỳ ra tay xóa bỏ bản thể của ta, chỉ cần vô vàn hình chiếu này không biến mất thì ra có thể tái sinh dưới bất kỳ hình ảnh nào.”
Cấp độ cảnh giới và thủ đoạn thần thông như này thật sự vô cùng huyền bí, khiến lòng người kích động.
Thôi Hằng khấp khởi chờ mong giai đoạn tu luyện tiếp theo.
“Đợi sau khi đến Tiên Thổ ở trung tâm của Tinh Hải đĩa thiên hà, trước tiên phải khiến Sở Hàn nhớ lại những thông tin liên quan đến Tiên Thổ. Sau khi nắm được tình hình cơ bản thì thả cho hắn đi, kế tiếp ra sẽ đổi sang một thân phận hư giả, hành tẩu trong Tiên Thổ.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận