Tu Tiên Ba Trăm Năm Đột Nhiên Phát Hiện Là Võ Hiệp

Chương 380: Một mặt khác của Nữ Đế (1)

Cửu Hỏa Viêm Long trên bản chất là sinh linh Thôi Hằng dùng pháp thuật sáng tạo.
Mặc dù đã có linh tính hoàn chỉnh, nhưng Cửu Hỏa Viêm Long đến chỗ nào cũng tương đương với cảm giác của Thôi Hằng kéo dài.
Vì vậy, toàn bộ quá trình giao thủ giữa Hỏa Tứ cùng Diệp Vân, thật ra thì đều ở trong cảm giác của Thôi Hằng.
Bao gồm Diệp Vân tự bạo, cùng với một cái cánh tay còn dư lại kia.
Thông qua hai điểm này, Thôi Hằng đại khái biết rõ tình huống Diệp Vân.
Đại khái tương đương với cảnh giới Kim Đan trung kỳ, tầng thứ lực lượng nhỏ yếu hơn một chút, cũng tức là cái gọi là Thái Nhất Huyền Tiên.
Nhưng tuổi thọ lại cực độ không bình thường.
Lấy cái cánh tay kia để phán đoán, Diệp Vân ít nhất sống bảy ngàn năm.
Đây đã là vượt xa khỏi cực hạn thọ nguyên cảnh giới đệ tứ Tiên Giới có thể đạt tới.
Thôi Hằng ở Tử Cực Cung trên mặt trăng lấy được đến một quyển bí tịch vàng ròng, bên trong ghi lại chính là võ học bí truyền của Tử Cực Cung, nhắm thẳng vào đường tắt đột phá đến Kim Tiên.
Trong đó cũng miêu tả chỗ đặc thù của cảnh giới đệ tứ Tiên Giới.
Tức là "Pháp Thân Thông Huyền ".
Cảnh giới này là cần võ giả đạt tới cảnh giới đệ tam Tiên Giới, chính là chỉ quá trình diễn biến Pháp Tướng, tiến hành câu thông đối với pháp tắc đạo vận trong thiên địa, cũng đem khắc họa ra, tạo thành dấu ấn Thần Thông, cuối cùng luyện thành Pháp Thân.
Luyện đến Pháp Thân là được thọ nguyên ngàn năm.
Đương nhiên, đây chỉ là tuổi thọ bình thường.
Trên lý thuyết mà nói còn có thể thông qua ăn đan dược kéo dài tuổi thọ, hoặc là tu luyện võ học kéo dài tuổi thọ đặc thù, đem tuổi thọ kéo dài.
Nhưng nhiều lắm cũng chỉ có thể sống khoảng chừng năm ngàn năm.
Cái này nếu so với thọ nguyên nhiều đến cao nhất 9999 năm của Kim Đan kỳ ít hơn nhiều lắm.
Diệp Vân có tuổi thọ bảy ngàn năm, vượt xa khỏi cực hạn khoảng chừng năm ngàn năm ban đầu.
Hơn nữa trạng thái thân thể cực kỳ quỷ dị.
Ở bên trong huyết nhục của hắn ẩn chứa vô số sâu trùng màu tím đen, cho người cảm giác giống như là toàn thân hắn đều là loại sâu trùng màu tím đen này tạo thành vậy.
"Là bởi vì hắn ở ba ngàn năm trước lấy được phần bất tử đặc tính kia sao? " Thôi Hằng thầm nghĩ trong lòng, hắn nghĩ tới cái tên gọi là Cái Thế Đại Ma mình gặp phải ở Đại Tấn lúc trước.
Cái tên Đại Ma đó trên người cũng tràn đầy loại lực lượng quỷ dị màu tím đen này.
Còn có Tử Cực Cung trên mặt trăng, bên trong cũng có.
"Loại lực lượng màu tím đen này, đến tột cùng là cái gì? " Thôi Hằng cau mày, đầy bụng nghi ngờ.
Cho đến ngày nay, hắn vẫn không có làm rõ ràng loại lực lượng tạo thành Thiên Khư Tà Trùng này rốt cuộc là vật gì, cũng không biết sau lưng ẩn chứa dạng bí mật gì.
Điều không biết này khiến cho hắn cảm thấy bất an, cũng là một trong những nguyên nhân khiến hắn vẫn không có tự mình xuất thủ.
"Cái tên Thái Nhất Huyền Tiên đó không có tập hợp thân thể sống lại, là bởi vì Hỏa Tứ thủ ở đó sao?"
Thôi Hằng tiếp tục lưu ý đến tình huống của Diệp Vân ở bên kia, thầm nghĩ trong lòng "Theo cảm giác linh cơ ẩn chứa trong cái cánh tay kia, người kia hẳn là cũng chưa chết, cũng không hề rời đi quá xa.
"Hắn là ở một cái địa phương nào đó ở phụ cận sống lại? Có phải hay không là ở bên trong sơn động kia? Nếu là như vậy, có nên để cho Hỏa Tứ đem cả ngọn núi kia nhổ ra..."
Đối với Cửu Hỏa Viêm Long Kim Đan hậu kỳ mà nói, đem một tòa núi mấy trăm mấy ngàn trượng nhổ lên cũng không phải chuyện khó khăn gì, dễ như trở bàn tay liền có thể làm được.
Nếu như cái tên Thái Nhất Huyền Tiên đó thật sự là ở trong sơn động sống lại mà nói.
Cái biện pháp này quả thật có thể được.
Chỉ cần đem núi toàn bộ nhổ lên, đem theo núi đồng thời trở về, tự nhiên cũng liền đem cái tên Thái Nhất Huyền Tiên đó mang trở lại.
Hơn nữa lần này chỉ cần chuẩn bị sẵn sàng, để cho Hỏa Tứ dùng pháp lực đem cả ngọn núi bảo vệ cẩn thận, lại tiến hành can thiệp vào pháp lý quy tắc, thì sẽ tránh được phát sinh tình huống tự bạo.
Dưới tình huống có chuẩn bị, lấy thực lực Hỏa Tứ, ngăn cản một tên Thái Nhất Huyền Tiên tự bạo vẫn là không có vấn đề gì.
"Sư tôn!"
Vừa lúc đó, thanh âm Bùi Thanh Thư từ bên ngoài truyền tới.
"Gì đó? " Thôi Hằng ngưng lại suy nghĩ, đứng dậy mở cửa phòng ra, dò hỏi "Chuyện gì?"
"Ra mắt sư tôn. " Bùi Thanh Thư đầu tiên là hành lễ, sau đó nói "Sư tôn, Lý Minh Quỳnh muốn bái kiến ngài."
Thôi Hằng nghe vậy hơi sửng sờ, ngay sau đó khẽ cười nói "Vậy đi thôi."
...
Trong nội đường tiếp khách Dưỡng Tâm biệt viện.
Lý Minh Quỳnh mặc một bộ quần áo màu xanh nhạt, trang điểm như nữ tử gia đình bình thường, mặc dù dung mạo vẫn có thể nói là sắc nước hương trời, nhưng giữa hai lông mày lại không còn khí thế hoàng giả uy nghiêm khi trước.
Nàng ngồi ở chỗ đó, hai chân khép lại, cúi đầu, hàm răng khẽ cắn môi đỏ mọng, mười ngón tay đan xen vào nhau, không ngừng táy máy ngón tay thon dài như ngọc của mình.
Hiển nhiên hết sức khẩn trương.
Dư Vi đứng hầu ở một bên, nàng bây giờ đã sợ ngây người.
Nàng thân là nữ quan thân cận nhất trong hoàng cung của Nữ Đế bệ hạ.
Nhưng cũng chưa từng thấy Chí Phượng Nữ Đế mất tự nhiên, khẩn trương như bây giờ.
Điều này quá bất hợp lí.
Bạn cần đăng nhập để bình luận