Tu Tiên Ba Trăm Năm Đột Nhiên Phát Hiện Là Võ Hiệp

Chương 1230: 33 tầng Huyền Hoàng Bảo Tháp (2)

Hắn đứng chắp tay ở trên trời, ánh mắt bình tĩnh mắt nhìn xuống chín đại Tiên Tổ đang hướng hắn xông tới phía dưới, khóe miệng hơi hơi nhếch lên cao, khẽ cười nói: "Không nghĩ tới các ngươi còn có bảo vật tà dị như thế."
Sở dĩ nói tà dị, là bởi vì Thôi Hằng ở trên chín thanh Chí Nhân chiến kích này không chỉ cảm thấy uy năng cực kỳ mạnh mẽ, cũng cảm thấy tâm tình oán hận và tức giận cực kỳ khủng bố.
Giống như là có ý chí gì bám vào ở trên những Chí Nhân chiến kích này, hoặc là bị Chí Nhân chiến kích trấn áp giam cấm.
Cái luồng ý chí cường đại này mỗi thời mỗi khắc đều đang ăn mòn hình thần của chủ nhân chiến kích, coi như là cường giả cấp bậc Tiên Tổ cũng không cách nào tránh khỏi loại ăn mòn này.
Bọn họ cũng chỉ có thể cố nén thống khổ, dốc hết toàn lực mà thúc giục Chí Nhân chiến kích, muốn phải nhanh một chút đem Thôi Hằng giết chết, để cho Thôi Hằng ngã xuống.
Kể từ đó, chín đại Tiên Tổ cũng có thể đem Chí Nhân chiến kích thả lại trong Nhân Thánh Cung, thời gian kéo càng lâu, đối với bọn họ mà nói liền càng nguy hiểm.
Thôi Hằng hiển nhiên là nhìn thấu một điểm này.
Vì vậy, ở trong nháy mắt khi Chí Nhân chiến kích sắp chém ở trên người hắn, liền có một đạo ánh nước màu bạc óng ở trên người của hắn lững lờ chảy qua, cả người cũng biến mất không thấy, ở cấp độ thời gian đều mất tung ảnh.
Đây cũng là một trong những cách vận dụng của Trụ Quang Độn, có thể dùng vào lúc tránh né các loại thủ đoạn, để cho đối phương căn bản là không cách nào phong tỏa hắn là mục tiêu công kích.
Ùng ùng!
Hư không sụp đổ, thời gian trường hà dâng lên cơn sóng thần, tiếng nổ kinh khủng vang dội vạn cổ, muốn ảnh hưởng sinh linh sau này không biết bao nhiêu tỷ năm.
Năng lực tránh né và chạy trốn của Trụ Quang Độn vô cùng cường đại, chín đại Tiên Tổ sau khi huy động Chí Nhân chiến kích lại không có một người có thể đánh trúng hắn, thậm chí ngay cả kề sát lại gần hắn cũng không được!
Chỉ đánh trúng chỗ hư không hắn vốn đứng.
Song, điều này cũng không để cho chín đại Tiên Tổ cảm thấy thất bại, sau khi một đòn của bọn họ rơi vào khoảng không, một lần nữa hướng Thôi Hằng triển khai tấn công càng mãnh liệt.
Nhưng như vậy vẫn vô dụng.
Thôi Hằng lại là dễ dàng tránh được công kích của chín đại Tiên Tổ, sức mạnh vô cùng cường đại của Chí Nhân chiến kích vẫn không thể nào thương tổn đến một cọng tóc gáy của Thôi Hằng.
Cùng lúc khi trêu chọc những Tiên Tổ này, hắn cũng đang quan sát tình huống cụ thể của Chí Nhân chiến kích, cùng với xem ngọn nguồn của thanh chí bảo cường đại này ở chỗ nào.
Nhất là tâm tình tức giận quỷ dị bám vào ở trên chiến kích, lại là ý chí ai lưu lại, là chuyện gì xảy ra?
"Độ mạnh của những chiến kích này rõ ràng đã vượt qua Tiên Tổ bình thường, bản chất cũng cao vô cùng, thậm chí ẩn chứa một loại khí tức vô cùng đặc thù, để cho ta đều cảm thấy có chút rung động."
Thôi Hằng lại một lần nữa tránh thoát tấn công của chín đại Tiên Tổ, ánh mắt vẫn nhìn Chí Nhân chiến kích, ý nghĩ trong đầu chuyển động, thầm nói "Nếu là ta đoán không sai mà nói, những chiến kích này hẳn chính là Nhân Thần Thánh lưu cho bọn hắn.
"Công dụng ban đầu nhất của chúng nó chắc là vì tăng lên lực lượng của bọn họ, để dễ trợ giúp Nhân Thần Thánh đuổi Thiên Địa Nhị thần thánh hơn, tâm tình tức giận trong này, là thứ Thiên Địa Nhị thần thánh còn để lại sao? Dường như cũng không đúng lắm..."
Mới vừa rồi hắn cũng đã thử đối với Chí Nhân chiến kích tiến hành nhìn lại thời gian, lại phát hiện cái chiến kích này cực kỳ đặc thù, bản chất cũng cực cao, lại chỉ có thể nhìn lại đến quang ảnh quá khứ mơ hồ, căn bản là không cách nào dò xét đến tin tức rõ ràng.
Chính là bởi vì như vậy, hắn mới ở lại chỗ này không ngừng giữ chân chín tên Tiên Tổ, trên thực tế chính là vì dò xét tin tức về chín thanh chiến kích cường đại này.
Chín đại Tiên Tổ sau mấy lần đả kích không có kết quả, hiển nhiên cũng là phát giác ý đồ của Thôi Hằng.
Vì vậy, truy kích ngừng lại.
Nhưng đại đạo pháp tắc của Nguyên Sơ thế giới cũng đã trong mấy lần truy kích mới vừa rồi tiến một bước bị thương nặng, thậm chí ngay cả toàn bộ Nguyên Sơ thế giới đều đến ranh giới sắp hỏng mất, vô số sinh linh vì vậy chết đi.
Hư Thành Tiên Tổ, Hoàng Vân Tiên Tổ, Ngọc Linh Tiên Tổ, Hàm Minh Tiên Tổ, La Thiên Tiên Tổ,… Chín tên Tiên Tổ ánh mắt tất cả đều gắt gao nhìn chằm chằm Thôi Hằng.
Trong nội tâm tràn ngập sự không cam lòng cùng tức giận.
Coi như là lúc ban đầu đi theo Nhân Thần Thánh đuổi Thiên Địa nhị thần thánh, bọn họ cũng chưa từng bực bội như vậy, công kích của mình lại hoàn toàn không đuổi kịp đối phương, trực tiếp bị đối phương quay mòng mòng.
Điều này quá bất hợp lí!
Hư Thành Tiên Tổ tiến lên một bước, ánh mắt nhìn thẳng Thôi Hằng, nghiêm nghị quát lên: "Thôi Hằng, ngươi rốt cuộc muốn như thế nào? !"
Hoàng Vân Tiên Tổ cũng trầm giọng nói: "Thôi Hằng, ngươi khinh thường như vậy, đùa bỡn chúng ta, là thực sự cảm giác mình nắm chặt phần thắng sao? !"
"Khí tức tà dị lưu lại trên chiến kích của bọn bay là vật gì? " Thôi Hằng trực tiếp mà dò hỏi "Nói cho ta biết như thế nào?"
"Hắn quả nhiên có thể cảm giác được! " Hàm Minh Tiên Tổ nghiêm nghị quát lên "Người này tuyệt không thể lưu, chúng ta ra tay toàn lực, nhất định phải đưa hắn đánh chết!"
Còn lại tám gã Tiên Tổ cũng đều đổi sắc mặt, rối rít gật đầu, lại để cho khí tức sức mạnh của chiến kích trong tay lại lần nữa trở nên mạnh mẽ, liên hệ giữa lẫn nhau cũng biến thành mạnh hơn.
Hiển nhiên, Thôi Hằng mới vừa rồi hỏi câu này, cùng với đánh giá Chí Nhân chiến kích là bảo vật tà dị, để cho chín tên Tiên Tổ này đều vô cùng để ý.
Trong này có lẽ dính tới bí mật trọng đại để cho bọn họ cực kỳ coi trọng.
Vì vậy, chín đại tiên Tổ hoàn toàn không có giữ lại chút nào, dùng hết tất cả sức mạnh và thủ đoạn kích thích sức mạnh Chí Nhân chiến kích trong tay.
Nhất định phải đánh chết tên Thôi Hằng này!
Bạn cần đăng nhập để bình luận